Chương 3: Phượng Cửu

Một Trăm Thần Bảo

Chương 3: Phượng Cửu

Hắn ngồi trên vân bệ, chờ Hồng quân lão tổ pháp khai chi uy, thông thiên luân hồi, xóa đi thiên mệnh cho đám bằng hữu.

Chỉ là ngồi ngó xem hai lão già múa máy thời vô cùng buồn chán. Nhân lúc chờ đợi, hắn bèn đem thiên mệnh của bản thân rời đi ngao du tiên giới.

Hắn lượn một vòng liền đến Đại Hoang Sơn, lúc bấy giờ bất ngờ bị tập kích.

Hắn cười hắc hắc nhìn nữ nhân vừa tuốt kiếm tập kích mình, đoạn cong môi lên giễu nàng:" Phượng Cửu, Dọa Hoa chết rồi, nàng đến đây là muốn dâng hiến cho ta?"

Phượng Cửu không hề kích động bởi lời hắn nói, huyết y vần vũ như điệu múa yêu hồ, kiếm quang chói lòa không ngừng đâm đến.

Keng keng keng!

Tiếc cho nàng, ngay cả Nguyên Thuỷ Thiên Tôn còn chẳng lọt vào mắt hắn, một cái nữ nhân Phượng Cửu rõ ràng yếu hơn cọng cỏ.

Ngay cả khi hắn để lưỡi kiếm đâm thẳng yết hầu, nàng cũng không cách nào xuyên thủng được, chưa kể đây không phải bản thể của hắn.

Hắn nhìn nàng, đoạn khép mắt, thiên mệnh xuất ra tà niệm, tà niệm như vân ảnh nhạt mờ, luồng qua thân thể nàng.

Phượng Cửu thoáng chau mày, nàng cảm nhận rõ ràng một bàn tay nắn bóp nơi kiều đồn, trường kiếm tức thì đảo ngược, chém về sau.

Tà niên thoái lui mười bước, đưa bàn tay vừa chiếm tiện nghi của Phượng Cửu lên nhìn qua nhìn lại, năm ngón tay không ngừng tạo động tác nắn bóp. Mỗi lần như vậy, tà niệm nhạt mờ lại hiện rõ dung mạo hơn, sau chốc lát đã thành một nam nhân tuấn lãng, phong tư phiêu dật, trừ đôi mắt ra.

Phượng Cửu đỏ mặt, cánh tay cầm kiếm có phần rung lên, nàng thật sự nổi giận. Thiên mệnh cửu vỹ chi hồ cuồng rống, thiên khung biến sắc, hỏa diệm thiên hồ điểm xuyến như lôi thạch bắn đến.

Đương lúc ấy, tà niệm nhếch mép cười, hắc vân chợt hóa long sàn, tà niềm ập đến, quấn lấy phượng Cửu, một tay xiết chặt vai nàng, toàn thân đè nén thân thể mềm mại của nàng, tay còn lại luồng từ dưới váy lên, không nhanh không chậm ve vuốt cặp chân thon dài, bóng bảy.

Như vậy còn chưa đủ, tà niệm lại áp chiếc mũi lên vàng tai nàng, từ từ kéo xuống cần cổ trắng nõn.

Mặc nàng chống cự, tà niệm càng phấn khích...