Chương 5: Trọng sinh

Một Trăm Thần Bảo

Chương 5: Trọng sinh

Trong phòng tân hôn, dưới ánh nến lung linh huyễn mị, một gã thư sinh đang ngồi uống rượu, gã uống, uống mãi mà miệng lưỡi vẫn khô khốc, đôi lúc gã dâng ly rượu lên tận mũi rồi trúc xuống.

Theo lẽ thường sẽ giật nảy mình vì rượu nóng đổ lên người. Nhưng không, gã thư sinh cố nhiên không động đậy, ánh mắt vẫn hau háu nhìn về phía giường tân hôn.

Trên giường, một thiếu nữ mặc hỷ phục đỏ tươi, đôi mắt đen nhánh, hàng lông mi được chải lên cong vuốt. Nàng cười nhẹ, cặp môi đỏ mộng lung linh dưới ánh nến, đẹp hơn mọi thứ châu báu trên đời.

Gã thư sinh đang bị dục vọng thiêu rụi, gã không thể kiềm chế đến giờ lành được nữa, vội vàng đứng bật dậy, tay quơ qua quơ lại loạn xì ngầu cả lên, cuối cùng kéo được chiếc áo giày cộm của mình ra, để lộ bộ xương sườn đồ sộ.

Áo quần phong phanh quá nữa, gã thư sinh mới nhào đến, cả thân người đè lên thiếu nữ mặc hỷ phục.

"Nương tử, ta, ta làm nha?".

Gã thư sinh run giọng hỏi.

"Uhm".

Thiếu nữ mặc hỷ phục e thẹn gật đầu.

Gã thư sinh mừng rỡ, hai tay nắm lấy nút áo nàng.

"Xoạt".

Vì vội nên gã kéo hơi mạnh, khiến áo nàng rách một mãng, lộ ra một phần ngực trắng mịn màng, trong treo như băng tuyết.

Gã thư sinh nhìn hai bên mang tai nàng ửng đỏ, lại nhìn xuống cần cổ trắng muốt, và cuối cùng nhìn tới hai quả tuyết lê ẩn hiện sau một tầng áo mỏng.

Gã thư sinh như phát điên, bỗng gã thấy trên mũi mình chảy ra thứ gì đó nóng bỏng, rồi thì trong họng có gì đó ngòn ngọt.

Mặc dù vậy, bàn tay gã run run nhưng vẫn muốn kéo lớp áo mỏng kia ra, gã muốn thấy nó như thế nào.

"Rầm"

Gã thư sinh bị dục hỏa công tâm, chết bất đắc kỳ tử. Ánh mắt gã mang theo tiếc nuối nhìn về hai quả tuyết lê, uất hận vô cùng.

Giữa lúc ấy, thiếu nữ mặc hỷ phục đột nhiên ngồi dậy tỉnh bơ, nàng hô:" Này, này..."

Thấy gã thư sinh đã ngưng thở, nàng đẩy gã xuống giường, cặp chân dài xỏ vào đôi giày đỏ, dửng dưng sút một đá khiến gã thư sinh bay thẳng ra cửa, nàng cắn môi dưới nói:"Yếu thế không biết, hừ, hừ.."

Trong lúc nàng bực tức, hắn mang theo linh hồn tổn thương cùng chấp niệm trọng sinh vào thân xác gã thư sinh.

Vừa mở mắt, hắn liền thấy một đôi chân dài thẳng tắp, ánh mắt không ngừng bám theo đôi chân ấy mà vươn lên.

Những gì cần thấy đã thấy, lát sau, hắn để cặp mắt mình lên ngực nàng rất lâu, trong lòng nghĩ:"Có cảm giác, là gì nhỉ?".

Một lúc lâu sau nữa, hắn đã cắn nuốt, chiếm đoạt được trọn vẹn thân xác gã thư sinh.

Bỗng hắn quát lên:" Mẹ kiếp, lão tử cả đời anh minh thần võ sao lại trọng sinh vào một tên yếu sinh lý thế này".

Thiếu nữ mặc hỷ phục giật thót tim, hai người bốn mắt nhìn nhau.

Dù linh hồn tự bạo, thương tổn nặng nề, thậm chí mất đi rất nhiều ký ức ở kiếp trước nhưng ánh mắt hắn vẫn vô cùng lãnh ngạo.

Thiếu nữ mặc hỷ phục không phải người bình thường, vừa thấy hắn đứng dậy, vừa nhìn vào mắt hắn, nàng đã biết hắn không phải tên thư sinh yêu đuối kia.

Đối diện với ánh mắt kia của hắn, nàng thấy sinh mệnh bản thân nhỏ bé, yếu ớt vô cùng.

"Dù sao cái xác này giờ cũng thuộc về lão tử, nếu để nó mất mặt, vậy chẳng khác nào lão tử bị mất mặt"

Hắn lầm bầm.

Nói đoạn hắn bước đến cạnh giường, hai tay nắm lấy váy áo nàng.

"Xoạc"

Không như tên thư sinh kia, hắn rất mạnh tay, một vẫy là cả bộ hỷ phục nát vụn.

Dưới ánh nến, hắn nhếch mép cười, nhìn nàng hoảng hốt đưa tay che ngực làm hắn kích thích vô cùng.

Giữa cái lúc hắn nắm lấy vai nàng, đè nàng xuống giường, bỗng hắn cảm nhận tiểu đệ đệ của mình đã ngất xỉu.

"Phụt"

"Mẹ k..".

Hắn không kịp nói vì uất, miệng phun ra một búng máu rồi ngã lăn ra sàn nhà bất tỉnh.

Chương mới hơn