Chương 39: Hoa Hồng Thép.

Mạt Thế Chung Cực Tiến Hóa

Chương 39: Hoa Hồng Thép.

Càng đến gần trung tâm thành phố, Võ Thiên càng cảm nhận được trong không khí, một loại mát lạnh khí tức, mỗi lần hắn hít thở, mát mẻ không khí chui vào mũi, thân thể hắn trở nên khoan khoái dễ chịu.

'' Ngươi cảm nhận được rồi? '' Lệ Thiên hiếm thấy cùng với hắn bắt chuyện, giọng nói cứng nhắc mang theo vẻ nghiêm khắc: '' Tại những zombie đông đảo khu vực, xuất hiện một loại thần bí vật chất, phát tán tại trong không khí, loại vật chất này đối với người bình thường mà nói, chính là kịch độc, nhưng đối với chúng ta, chính là một loại xúc tiến tiến hóa năng lượng, những Thần Long Bang thằng oắt con gọi nó là Linh Khí, nhưng ta càng thích gọi nó là tiến hóa năng lượng! ''.

'' Đúng vậy, thế giới này thay đổi càng ngày càng nhiều, như có một bàn tay vô hình đem người bình thường gạt bỏ, kẻ không thích nghi được với biến hóa sẽ bị tiêu diệt! '' Nguyễn Quốc Cường cũng theo lời phụ họa, trên mặt có chút thôn thức.

Võ Thiên một chút gật đầu, có cùng quan điểm.

Đám người vừa đi vừa trò chuyện, rất nhanh đến nơi trú ẩn, đây là một cái siêu thị, tất cả lối vào lối thông gió đã bị chặn lại, bên ngoài là một đám người canh gác, những người này có nhiệm vụ thanh lý zombie đến gần khu vực này.

Làm cho Võ Thiên kì lạ là, những cái này người canh gác toàn bộ đều là nữ, đúng vậy, toàn bộ đều là nữ.

'' Đó là Hoa Hồng Hội người, bọn họ phụ trách canh gác khu vực này, đương nhiên chúng ta phải cho họ một chút phúc lợi! '' Lệ Thiên thấy Võ Thiên nghi hoặc, một chút giải thích, đám người từ từ đi đến canh gác ở cổng hai cô gái.

'' Lệ thúc, ngươi hôm nay về sớm? '' Lệ Thiên tại nơi trú ẩn này, bối phận xem như khá là cao, hai cái này cô gái đối với hắn một chút chào hỏi.

'' Đúng vậy, hôm nay thu hoạch xem như dồi dào! '' Lệ Thiên từ bên trong lấy ra một cái túi lớn, bên trong là chục khỏa biến dị thú trái tim, hắn lấy ra hai khỏa đưa cho hai cô gái, một chút nói ra: '' Này là hôm nay chiến lợi phẩm! ''.

Nói xong, đám người từ từ đi vào nơi trú ẩn, Nguyễn Quốc Cường lúc này cân nhắc một chút nói ra: '' Này căn cứ nói là có ba thế lực lớn, nhưng Hoa Hồng Hội thực lực cường đại nhất, Thiết Hoa Hồng càng là nơi trú ẩn bên trong người mạnh nhất, chúng ta mỗi lần đi săn trở về, sẽ nộp ra hai thành chiến lợi phẩm cho bọn họ, xem như là cống phẩm, đổi lại, căn cứ an toàn bọn họ sẽ phụ trách! ''.

Võ Thiên một chút lòng hiếu kỳ bị khơi dậy, có chút hỏi thăm: '' Thiết Hoa Hồng nàng mạnh như thế nào? ''.

Trần Tuyết ở một bên cũng không nhịn được xem mồm vào: '' Nàng có phải hay không rất xinh đẹp? ''.

'' Thiết Hoa Hồng mạnh mẽ như thế nào ta cũng không biết rõ, chỉ có thể nói sâu không lường được! '' Lệ Thiên một chút nói ra, trên mặt có chút thôn thức: '' Còn về phần nàng có hay không xinh đẹp, ngươi không nên dùng một cái để miêu tả nữ nhân từ ngữ miêu tả nàng, Thiết Hoa Hồng mạnh mẽ, bá đạo đến nỗi, ngay cả ta ở trước mặt nàng khí thế cũng bị đè ép! ''.

'' Đúng vậy, nhưng nàng thật sự khá là có sức hút! '' Nguyễn Quốc Cường cũng tham gia phụ họa: '' Ta còn nghe nói nàng tại chưa tiến hóa lúc, cũng đã tại hơn mười con zombie trong vòng vây thoát ra! ''.

'' Đúng là một mạnh mẽ nữ nhân! '' Lệ Quyên ở một bên nghe vậy cũng có chút tán đồng, nàng nhớ được lúc ban đầu bản thân bị ba con zombie truy sát cảnh tượng.

Đám người từ từ đi đến, Thất Tinh Hội trụ sở nằm tại siêu thị lầu một, lúc này cũng không nhiều người ở lại, có sức chiến đấu người phần lớn ra ngoài đi săn, trong căn phòng, lúc này có bốn người ngồi lại, đó là Thất Tinh Hội còn lại bốn người thủ lĩnh, hai cô gái một bà lão cùng với một thanh niên.

'' Các ngươi hôm nay về sớm vậy, mấy người này là ai? '' Nhìn thấy Lệ Thiên dẫn theo Võ Thiên đám người, ngồi trong đó một thanh niên hỏi thăm.

'' Này là Lệ thúc con gái, gọi là Lệ Quyên, đây là Võ Thiên còn đây là Trần Tuyết! '' Nguyễn Quốc Cường một chút giới thiệu: '' Đây là chúng ta Thất Tinh Hội còn lại bốn người thủ lĩnh ''.

'' Xin chào, ta gọi là Tôn Hạo, biệt hiệu gọi là Hóa Kim Thủ! '' Tóc vàng thanh niên Tôn Hạo cùng Võ Thiên chào hỏi một chút, xem như một cái người ôn hòa.

'' Ta gọi là Mai Lâm còn nàng là Mai Thi! '' Đây là hai cái mười sáu mười bảy tuổi sinh đôi cô gái, hình dạng giống nhau như đúc nhưng Võ Thiên lại cảm thấy hai người đối lập hoàn toàn: '' Xin đừng nhầm lẫn hai người chúng ta với nhau! ''.

Võ Thiên gật đầu, cùng với hai người chào hỏi, xem như quen biết, nhìn tới cuối cùng bà lão, đây là một cái cả người gầy gò, khuôn mặt tràn đầy nếp nhăn, hốc mắt hãm sâu vào, xem như một cái người gần đất xa trời, lúc này bà lão nhắm mắt lại cũng không nhìn hắn, Võ Thiên rõ ràng cảm nhận được từng sợi khí tức thần bí trên thân bà lão.

'' Dạo này Mai bà bà không biết nguyên nhân gì, tính tình không được tốt, thường xuyên tiến vào cái này trạng thái, ngươi đừng để ý! '' Nguyễn Quốc Cường vừa nói, một bên lấy ra biến dị thú trái tim bỏ vào trong nồi, xem như bữa tối.

Này biến dị thú trái tim chính là biến dị thú cơ quan có nhiều dinh dưỡng nhất, vì bất tiện đem về, nên mỗi lần săn giết biến dị thú, bọn hắn chỉ lấy trái tim thôi.

Ngồi trên ghế, Võ Thiên hỏi thăm Lệ Thiên một chút dự định: '' Lệ thúc, ngươi có hay không đến căn cứ phía nam dự định? ''.

'' Căn cứ phía nam? '' Lệ Thiên ngạc nhiên, bọn họ nơi này cách căn cứ phía nam rất xa, khoảng cách đủ để sóng vô tuyến không đến được, nên đối với căn cứ phía nam không biết gì cả.

Nhìn đám người nghi ngờ, Võ Thiên một chút giải thích cho bọn họ: '' Là như thế này...! ''.

Nghe Võ Thiên nói, đám người trong mắt hiện lên vẻ suy tư, cuối cùng Tôn Hạo một chút lắc đầu: '' Ta cảm thấy chúng ta cuộc sống bây giờ, không có gì không tốt! ''.

Tận Thế đối với kẻ yếu chính là địa ngục như vậy tàn khốc, nhưng đối với Tôn Hạo hắn mà nói chính là thiên đường, tận thế trước hắn chính là một người bình thường, nhưng bây giờ, mỹ nhân, quyền lực, sức mạnh hắn đều có đủ, đây mới chính là cuộc sống mà hắn mong muốn.

Những người khác cũng không nói gì, Võ Thiên cũng không để ý, bọn họ quyết định ra sao là chuyện của bọn hắn, Võ Thiên chỉ là hỏi cho cho vui mà thôi, hắn quan tâm đúng là Lệ Thiên quyết định, dù sao đây cũng là hắn cha vợ.

Lệ Thiên lúc này trên mặt cũng hiện lên vẻ do dự nói một chút: '' Để ta suy tư một chút! ''.

Võ Thiên một chút gật đầu, cũng không nói gì, đám người lúc này ngồi ăm cơm, không khí có chút im lặng.