Chương 38: Nơi trú ẩn cùng thế lực.
Đùng!.
Kim quang đánh trúng Trọng Lực Trường, đánh ra một hồi gợn sóng, kim quang lúc này hơi trùng xuống, nhưng vẫn lấy cực nhanh tốc độ hướng về phía Hắc Sơn Hùng đánh tới.
Phốc!.
Mũi tên cắm sâu vào Hắc Sơn Hùng trên đùi, máu tươi lúc này giật bắn ra, nhưng ngay lập tức ngưng lại, chỉ thấy vết thương vị trí, lúc này quỷ dị biến thành màu hoàng kim, mũi tên này, hiển nhiên được một tiến hóa giả năng lực gia trì.
Võ Thiên không rõ ràng lắm trong này nguyên lý, nhưng cảm thấy rất đáng học hỏi, nhưng phải đợi hắn cứu xong cha vợ đồng bạn rồi hẵng nói.
Lúc này, Hắc Sơn Hùng bị trúng một kích, nhưng đối với thân thể to lớn như nó mà nói, như bị một chiếc gái đâm trúng, sẽ đau đớn, nhưng không nguy hiểm đến tính mạng, có lẽ, mũi tên bên trong bám vào năng lực làm nó cảm thấy phiền phức, nhưng chỉ là phiền toái mà thôi.
Hắc Sơn Hùng từ từ đi tới Nguyễn Quốc Cường bên người, đối với nó mà nói, tên nhân loại này cùng với sâu kiến không sai biệt lắm, nhưng để nó phẫn nộ là, cái này sâu kiến lại dám giết con của nó.
Ầm! Ầm!.
Hắc Sơn Hùng một cước dậm xuống, khiến cho mặt đất chấn động.
Nhưng lúc này, không biết lúc nào, Nguyễn Quốc Cường thân thể đột nhiên biến mất, đợi xuất hiện lần nữa, là hơn 20 mét bên ngoài, bên cạnh hắn lúc này có thêm một 10 tuổi bé trai, bé trai thân thể mập đô đô, nhìn như một quả bóng di động, trong miệng còn ngậm một thanh kẹo mút.
'' Cảm ơn, tiểu Viên! '' Nguyễn Quốc Cường lúc này còn mang theo một loại sống sót sau tai nạn tim đập nhanh, hướng về phía được gọi tiểu Viên nam hài cảm ơn.
'' Cảm ơn thành ý, hai thanh kẹo mút! '' Tiểu Viên giơ lên ngón tay, biểu thị mình không muốn lấy lời cảm ơn mà không có thành ý.
'' Ha ha! Được! '' Nguyễn Quốc Cường rất sảng khoái đáp ứng, cảm giác luôn tham ăn tiểu Viên chưa bao giờ lại đáng yêu đến như vậy.
Nhìn vừa nói vừa cười hai người, Hắc Sơn Hùng càng thêm giận dữ, giải trừ Trọng Lực Trường, hướng về phía hai người lao tới, thân thể cồng kềnh nhưng tốc độ lại không chút nào chậm.
'' Chúng ta đi thôi! '' Nguyễn Quốc Cường nói, tiểu Viên lúc này gật đầu, hai người thân thể lúc này biến mất không thấy gì nữa.
Một lúc sau, tại trong một con hẻm nhỏ, Lệ Thiên, Nguyễn Quốc Cường cùng với tiểu Viên thân hình đột nhiên xuất hiện.
'' Ai? Ra đi! '' Lúc này Lệ Thiên có chút lạnh giọng quát to, hai người khác lập tức đề cao cảnh giác, không nghĩ tới có người đi theo bọn hắn.
'' Chúng ta không có ác ý! '' Võ Thiên lúc này tại phía cuối con hẻm đi ra, hắn lúc này thân thể và lớn khoảng 2 m khoảng chừng, mặc một chiếc áo ba lỗ cùng một chiếc quần thể thao, khuôn mặt góc cạnh mang theo chút cương nghị, cơ thể tràn đầy cơ bắp mang cho người ta một cảm giác áp bách.
'' Ngươi là ai? '' Nguyễn Quốc Cường rút ra bên hông võ sĩ đao, có chút cảnh giác nhìn xem hắn.
'' Cha, là ta! '' Lúc này Lệ Quyên từ phía sau chạy ra, có chút kích động hô.
'' Tiểu Quyên, là ngươi! '' Lệ Thiên có chút không dám tin mắt mình, đời này tưởng chừng không gặp lại được con gái, lúc này xuất hiện tại trước mặt hắn, hỏi hắn làm sao không kích động.
Nhìn có chút xúc động hai người, Võ Thiên nhún vai, nhìn một chút tiểu Viên cùng với Nguyễn Quốc Cường: '' Để cho bọn họ một chút không gian riêng đi? ''.
Bọn hắn lui khỏi con hẻm một chút, Nguyễn Quốc Cường vẫn còn một chút đề phòng nhìn xem hắn: '' Ngươi là ai? ''.
'' Giới thiệu một chút, ta gọi là Võ Thiên, bạn trai của Lệ Quyên, đây là Trần Tuyết, còn đây là tiểu Kim! '' Võ Thiên chủ động bắt tay, xem như làm quen.
'' Ta là Nguyễn Quốc Cường còn đây là tiểu Viên, chúng ta là đồng bạn của Lệ thúc! '' Nguyễn Quốc Cường nắm lấy tay hắn, lực đạo có chút mạnh, hiển nhiên lúc này tại thăm dò.
Một phút sau, Nguyễn Quốc Cường bất động thanh sắc rút tay ra, cánh tay một chút hơi run nhẹ, Võ Thiên lúc này vẻ mặt tươi cười nhìn xem hắn, có chút quan tâm hỏi thăm: '' Trời không nóng, tại sao ngươi đổ mồ hôi nhiều như vậy? ''.
'' Không có gì! Vừa mới cùng con gấu to chiến đấu, có chút mệt mỏi! '' Hắn lúc này cũng nở nụ cười, trả lời, chỉ là Võ Thiên làm sao cảm thấy nụ cười này có chút cứng ngắc.
'' Các ngươi đang làm cái gì vậy? '' Lúc này, Lệ Quyên có chút vui vẻ từ trong hẻm đi ra, khóe mắt có chút ướt nhưng trên mặt lại tràn đầy nụ hoa rạng rỡ.
Không hiểu sao, nhìn thấy nàng vui vẻ như vậy, tâm tình hắn cũng phá lệ tốt, một có chút vui vẻ đùa một chút: '' Ta cùng với cha ngươi đồng bạn giao lưu một phen. Ha ha, cảm giác như vừa gặp đã thân! ''.
Nguyễn Quốc Cường khóe miệng giật giật, gật đầu phụ họa.
Lúc này Lệ Thiên cũng đi ra, màu vàng đôi mắt thật kỹ nhìn xem hắn, phảng phất như muốn đem tim hắn moi ra xem một lần, một lúc sau mới thở dài: '' Chúng ta trở về nơi trú ẩn thôi! ''.
'' Này nơi trú ẩn là chúng ta đám người may mắn sống sót tập trung lại địa điểm, nằm ở siêu thị nơi trung tâm thành phố! '' Bọn hắn vừa đi, Nguyễn Quốc Cường một bên giải thích, Võ Thiên một bên chăm chú lắng nghe: '' Chung ta có lúc trước có khoảng 1000 người, nhưng bị zombie cắn chết, bị biến dị thú ăn sống, tại tranh đấu bên trong chết, bây giờ chúng ta chỉ còn lại 200 người, nhưng số tình huống cũng ổn định lại một chút! ''.
Trên đường đi đến nơi trú ẩn zombie không nhiều, nhưng đồng dạng cũng không ít, bọn hắn từ từ đi về nơi trú ẩn, những nơi zombie dày đặc thì sử dụng tiểu Viên năng lực trực tiếp đi qua, một đường hữu kinh vô hiểm trở về.
Trên đường đi nói chuyện, Võ Thiên coi như hiểu rõ nơi trú ẩn một chút tình huống.
Nơi nào có người nơi đó có giang hồ, nơi nào có giang hồ nơi đó có tranh đấu, tại nơi trú ẩn này, tồn tại ba thế lực lớn, kiểm soát nơi trú ẩn thức ăn, nước uống cũng như đủ loại tư nguyên.
Đầu tiên là cha của Lệ Quyên thế lực, gọi là Thất Tinh Hội, do bảy tên mạnh mẽ tiến hóa giả cầm đầu, hội viên khoảng 50 người.
Một cái khác thế lực, là do một đám du côn tạo thành, gọi là gọi là Thần Long Bang, thành viên bang này khoảng 70 người.
Cái thứ ba thế lực, chính là của Thiết Hoa Hồng xây dựng, một cô gái xây chống đở toàn bộ Hoa Hồng Hội, đồng thời còn chiếu cố tất cả nữ nhân trong đây.
'' Lúc này thức ăn ở đây vẫn tương đối dư dã, cũng không có ai tranh giành thức ăn, ba thế lực chủ yếu là tranh giành chính là biến dị thú thịt! '' Nguyễn Quốc Cường cầm chém một con ngán đường zombie, một bên nói.
'' Biến dị thú thịt khó ăn như vậy, mà các ngươi vẫn tranh đoạt? '' Võ Thiên có chút ngạc nhiên, biến dị thú thịt vừa cứng vừa dai, ăn như ăn lốp bánh xe, Võ Thiên từng có thử qua, nhưng cảm thấy vị quá khó ăn, nên cũng từ bỏ.
Nguyễn Quốc Cường nghe hắn nói như vậy, khóe miệng kéo ra, có chút ngạc nhiên: '' Các ngươi không biết sao, biến dị thú thịt sau khi ăn vào, sẽ gia tăng một chút thân thể sức mạnh, người bình thường sau khi ăn vào, tuy nhiên không có trở thành tiến hóa giả, nhưng thân thể sẽ mạnh hơn không ít? ''.