Mang Theo Hokage Khuấy Đảo Dị Giới

Chương 186: Ouga

Chương 186: Ouga


Ban đêm, thành thị phồn hoa tấp nập, người người tới lui không ngớt.

Đứng trên một tòa nhà cao, Motaru ánh mắt sáng rực nhìn dòng người dưới kia, khóe miệng không khỏi hơi nhếch lên tạo thành một nụ cười khó tả.

Ban ngày tận hưởng sinh hoạt học đường, nhân gian mỹ tình, ban đêm Motaru liền muốn bắt đầu đại sự của mình.

Mặc dù chỉ mới đêm qua còn tận mắt chứng kiến được cảnh tượng đại chiến hùng vĩ choáng ngợp giữa nhân loại cùng siêu phàm, nhưng Motaru giờ đây nghĩ tới Cthuluh động tác khi ấy, hắn thân thể không khỏi một trận sôi sục cùng hưng phấn.

Hắn xem như đã hiểu thấu được, người dù có lại mạnh nhưng một thân một mình chung quy khó thoát được kẻ khác tính kế, khó thoát được sự nham hiểm đến điên cuồng của nhân loại.

Vì vậy hắn cần phải tạo ra chút quân cờ đến dùng, phải đem Janan quốc cũng quấy động một cái, cuộc sống sau này của hắn mới dễ dàng hơn.

Mà lại đây xem như cũng là một cuộc thử nghiệm của Motaru, hắn muốn thử chế tạo siêu phàm thử xem, dù sao hiện tại hắn cũng có đủ yếu tố cần thiết như tự nhiên chakra hay là âm độn cùng "Jashin" một cái năng lực liên quan đến thần đạo, vì vậy cũng là lúc nghiên cứu một chút phương pháp của Cthuluh.

- Xem nào, ai sẽ là người may mắn đây......

Trên đường phố nào đó tại khu Kabukicho, thiên đường của bọn tội phạm, kẻ cùng đường và đám người giàu có.

Nơi mà buôn người, mại dâm, cờ bạc, bột trắng đều là hợp pháp trong khi đồng tiền chính là pháp luật ở nơi đây, đạo đức cá nhân, chuẩn mực xã hội trở thành thứ hàng xa xỉ và hiếm có mà người ở nơi này khó có được.

Tại một chổ thanh thiên bạch nhật đang tụ tập một đám người toàn thân phủ đầy những mảnh sẹo lòi đáng sợ pha lẫn với đầy rầy mực xăm phủ lên tạo ra một cổ cảm quan người thường chờ gần.

Mà bọn hắn vây lấy ở giữa lại là một người thân thể gầy gò, sắc mặt hốc hác, hốc mắt hóp vào với hai con ngươi đục ngầu tràn đầy chết lặng cùng vô hồn, làn da hắn vàng sẫm tới cực điểm tựa như lâu ngày không có tắm rửa sạch sẽ, cả người nhiều chổ nám đen dường như biểu hiện trong người có bệnh truyền nhiễm, mà lại bệnh còn đang không nhẹ khiến cho đám côn đồ xung quanh mặc dù tên nào tên náy vẻ mặt cũng hung thần ác sát nhưng cũng không có ai chân chính dám tiếp xúc một cái, chỉ sợ chính mình gặp không may liền thiệt thân.

- Ta mang hàng tới rồi đây, mười phần hàng chất lượng cao, tổng cộng là 5xxxxx, không nhận chuyển khoản không nhận ký sổ, ta cũng không nể mặt mũi ai đâu vì vậy xin mau thanh toán tiền mặt cho.

- Hừ ngươi cũng thật đúng là xấc láo quá nhỉ, Ouga? Ngươi biết bọn ta có bao nhiêu người sao, có tin một lát sau ngươi liền không còn thấy được ngày mai nữa không?

Đứng trước lời đe dọa trần trụi, người tên Ouga cũng không hề tỏa ra chút nao núng nào, ngược lại tựa như vì hắn đã là vò mẻ không sợ vỡ mà bình tĩnh nhìn tên côn đồ uy hiếp hắn mà điềm tĩnh nói:

- Nói nhảm cũng thôi đi, hàng giá rẻ như vậy chỉ có ông chủ Kim dám bán, ngược lại cũng không thiếu người muốn mua, các ngươi cuối cùng là có thanh toán hay không, không thanh toán trả dép bố về.

- Mả mẹ nó, không cho ngươi chút bài học người khác lại nghĩ...

Tên côn đồ bị kẻ liều mạng trước mặt khích cho thật có chút tức giận, nhưng ngay khi hắn vừa muốn tiến lên để lập uy thì đột nhiên có một cánh tay hữu lực bắt lại vai của hắn, theo đó là một tiếng trầm trọng chợt vang lên.

- Ngừng, lui xuống đi.

- Nhưng đại ca, hắn...

Tiểu đệ còn muốn nói gì đấy nhưng chợt hắn nhìn tới đại ca ánh mắt lúc liền tự giác ngậm miệng lại.

Thấy tiểu đệ không còn phách lối nữa, đại ca mới một lần nữa nhìn lại kẻ trước mắt, giọng trầm nói:

- Mua bán sòng phẳng, ta tất nhiên sẽ thanh toán, chỉ là ta muốn kiểm hàng trước.

- Ài vì cái gì phải phiền phức như vậy a... ài, được được miễn sao ngươi chịu trả tiền vậy ngươi muốn nấu canh ăn cũng được.

Nhìn đến khách hàng của mình hiếm thấy ngoan ngoãn chịu trả tiền như thế, kẻ liều mạng tên là Ouga cũng không khỏi cười lên lấy ra một bịch bột trắng đưa tới tên to xác trước mắt.

Chỉ là một giây tiếp theo, một chuyện ngoài đám côn đồ tưởng tưởng xảy ra, bọn hắn đại ca cũng không cầm lấy túi bột mà ngược lại nắm lấy cổ tay gầy yếu kia giựt về, một tay còn lại dọng thẳng vào mặt đối phươn, nhanh, độc mà gọn gàng vô cùng, không khó nghĩ tên kia tuyệt đối phải mất nửa số răng cửa còn là ít.

- AAAAAA.

Một tiếng hét thảm vang lên, nhưng ngoài bọn côn đồ dự liệu chính là cũng không phải đến từ tên nghiện kia mà lại là đại ca của bọn hắn.

Chỉ thấy đối phương thân thể to lớn giờ đây hơi cong, hai tay bụm mắt kêu rên liên hồi.

- Mắt ta, mắt ta AAA CON MẸ NÓ!!

- Giết, mau giết hắn cho ta!

Tiếng quát phẫn nộ vang lên tỉnh lại bọn côn đồ còn đang ngơ ngác, lập tức từng cái sắc mặt dữ tợn tiến tới chuẩn bị đem tên gầy gò ốm yếu trước mặt nghiền nát.

Nhưng một giây sau bọn hắn liền đồng loạt dừng lại bước chân, mảy may không dám tiến tới, bởi vì thằng chết bầm trước mắt đột nhiên móc ra một cây đinh cọc.

- Nào, sao lại không lên nữa, tiến tới thử bảo bối của ta một lần xem nào, đảm bảo chọc ai ai cũng sẽ sống thôi, chỉ là sống không an lành lắm khặc khặc.

- Giết hắn, mau giết hắn cho ta, các ngươi mẹ nó sợ chết vì bị đâm nhiễm bệnh còn là sợ ta một lát nữa đem các ngươi đánh chết?

Chỉ là không để đại ca đe dọa kịp có hiệu quả, Ouga câu tiếp theo liền làm hắn không khỏi run lên một cái, cả người có chút hoảng hốt.

- Ta nói ngươi nha, thứ vừa nãy không phải chỉ là máu bệnh bình thường thôi đâu, thật ra là máu bệnh song còn nhiễm trùng nữa, không xử lý nhanh thì chậc chậc ngươi có thể trở thành sử thượng thằng mù đầu tiên làm đại ca a.

- Ngươi!

- Mà nói đi cũng phải nói lại đây chẳng phải các ngươi cơ hội a, hắn vừa mù chẳng lẽ các ngươi còn muốn ủy khuất tôn hắn làm đại ca sao, còn không mau bỏ đá xuống giếng đi bọn đần này.

Cảm giác được sóng lưng mát lạnh, tên đại ca to xác biết được tình thế không ổn liền lặp tức trừng mắt cảnh cáo đám tiểu đệ xung quanh, ánh mắt hắn giờ đây bị nhuộm đỏ bởi máu độc, khóe mắt nhỏ xuống hai dòng huyết lệ khiến cho sắc mặt lúc này cũng đặc biệt đáng sợ thành công dọa lui vài kẻ có dấu hiệu rục rịch.

Chỉ là đại ca giờ đây cũng không có tâm tình để đắc ý, ngược lại phẫn nộ nhìn kẻ trước mắt vừa âm hắn một bầu, mặc dù rất muốn giết chết đối phương ngay bây giờ nhưng đại ca nhìn lấy cái cọc sắt kia nơi mũi nhọn còn đang ướt đẫm thứ chất lỏng đỏ sẫm, hắn thân thể liền không tự giác liền co rụt lại.

- Tính ngươi đủ liều mạng, nếu không phải ngươi còn sống không lâu ta quả thật có chút ý muốn thu ngươi làm tiểu đệ.

- Đi.

Dứt lời đại ca liền xoay người nhanh bước đi khỏi đây, nếu không phải vì mặt mũi sau này hắn rất muốn hiện tại liền chạy vội tới bệnh viện xử lý máu độc trên mắt.

Mà đám tiểu đệ xung quanh cũng hai mặt nhìn nhau một cái liền cũng vội đi theo, mặc dù hiện tại không làm gì được đối phương mà trực tiếp rút đi quả thật có chút mất mặt, nhưng là so với mạng nhỏ, mặt mũi cái gì nào có nặng như thế a.

Cứ thế bãi đất vốn đông đúc giờ đây lại trở về vắng tanh như bình thường, chỉ cón lại một thân ảnh gầy yếu cầm cọc nhọn đứng đấy than thở.

- Ài, xem ra hàng đêm nay không bán được giá tốt rồi...

Ouga thở dài một cái đem túi bột cất lại trong túi, chỉ là khi nhìn đám người kia đã rời đi hết hắn mới chợt say sẫm mà ngã khụy xuống đất, miệng phun ra vài cục đờm máu kèm theo vài mảnh răng vàng sẫm.

- Mẹ nó kém chút đấm chết ta rồi.

Thầm oán mấy câu, Ouga ho khan mấy chục giây mới miễn cưỡng hô hấp lại được, chống tay đứng dậy, hắn liền như một cái xác không hồn bước đi chậm chạp trong con đường hôi thối và chật hẹp này.