Chương 185: Ly biệt

Mang Theo Hokage Khuấy Đảo Dị Giới

Chương 185: Ly biệt

Chương 185: Ly biệt


- Không thể gặp lại? Ý ngươi là gì, chẳng lẽ ngươi đã đi hết tất cả thế giới trong gương rồi sao, không thể nào, ngoài kia tuyệt đối còn có nơi ngươi chưa đi, trong ngàn vạn thế giới hẵn sẽ có nơi cha mẹ...

- Vấn đề không phải ở số lượng.

Nhìn ra được một cái khác chính mình thái độ gấp rút, Akari liền chợt lên tiếng cắt ngang, sắc mặt nặng nề cùng u sầu nói.

- Vấn đề không phải ở số lượng, dù ta có đi duyệt tận tất cả thế giới trong gương đi chăng nữa cũng mãi mãi không thể tìm thấy nơi ấy, nơi mà cha mẹ có thể còn sống...

- Tại sao chứ? Rõ ràng... ngươi quyền năng to lớn đến thế cơ mà...

Đứng trước chất vấn, Akari không khỏi mím chặt môi, tự giận mà nói:

- Phải, quyền nằng của thần nhãn là rất lớn, nhưng chưa đủ, ngươi có nhận ra hay không các Akari mặc dù đều có nho nhỏ khác nhau trong ngoại hình hay tính cách nhưng chung quy đều có cùng điểm tuyệt đối hay không.

- Chủng tộc, giới tính, dòng thời gian, quá khứ, hiện tại cho đến những thứ xa hơn như lịch sử của thế giới hay con đường tiến hóa của nhân loại, tất cả, tất cả đều trùng hợp với nhau, đó chính là điểm tuyệt đối của thời gian và đa vũ trụ song song, dù muốn thừa nhận hay không nhưng sự thật là chúng ta không hề tự do như bản thân đã nghĩ.

- Các thế giới mà ta đã đi đến không phải từng cái đường thẳng song song độc lập với nhau có vô hạn tương lai để phát triển, nếu coi dòng thời gian thành một cái đồ thị khổng lồ với chi chít các nhánh vậy các thế giới của chúng ta chính là từng cái cạnh song song với nhau trong đồ thị của thời gian với cùng một điểm bắt đầu và cùng một điểm kết thúc. Mặc dù dùng khái niệm đơn giản như thế để khái quát dòng thời gian cùng các thế giới song song thật có chút ngây thơ cùng vô trách nhiệm nhưng ngươi hẵn cũng đã hiểu lời ta nói, nếu coi cái ngày mẹ mất là điểm tuyệt đối vậy dù ta có chu du qua bao thế giới đi nữa, quá khứ cùng kết cục trong tương lai cơ bản đều sẽ giống nhau.

- Sao... sao có thể, chỉ là bà ngoại, phải rồi bà ngoại ở thế giới ta vẫn còn sống, vì cớ gì ở thực tại này bà ngoại đã mất nhưng ngươi vẫn có thể chu du qua các thế giới mà bà ngoại còn sống như thế giới của ta? Chẳng phải nó rất vô lý sao?

- Phải, rất vô lý, đó là lý do ta cần tìm tới "đầu nguồn", bởi nếu ta đoán không sai hắn chính là tác nhân đánh vỡ sự tuyệt đối của thời gian và là chìa khóa của những khả năng vô hạn.

- Ta cần tìm tới hắn, dù là không cần báo thù ta vẫn phải tìm tới hắn, đạt được càng nhiều quyền năng hơn nữa để phá vỡ sự tuyệt đối, từ đó ta mới có khả năng tìm kiếm một thực tại mà cha mẹ còn sống.

- Ngươi... ngươi hẵn là nghĩ thông suốt rồi chứ?

- Ừm ta biết ngươi đang lo lắng chuyện gì, phá vỡ điểm tuyệt đối đại biểu sẽ có vô hạn khả năng xảy ra, sẽ có những thực tại cùng bình thường không khác, sẽ có những thực tại con người chưa từng xuất hiện vì một biến cố nào đấy trong con đường tiến hóa, có thực tại thậm chí ngay cả vũ trụ cũng sẽ chưa từng được sinh ra... nhưng thì sao chứ, chỉ cần có một tia tỉ lệ nhỏ nhoi ta tuyệt đối sẽ không từ bỏ, thực tại mọi người đều sống hạnh phúc bên nhau, ta tuyệt đối sẽ tìm được!

Nói đến đây Akari sắc mặt đã kiên định không gì sánh được, nhìn ra chính mình đã hạ quyết tâm, Akari còn lại cũng không thể làm được gì hơn ngoại trừ thầm thở dài một tiếng, nàng biết được chính mình một khi đã quyết tâm liền ngay cả người quan trọng nhất của bản thân cũng không lay chuyển được, lại khuyên nhiều hơn nữa đều chỉ là vô ích, vì vậy nàng liền chỉ có thể mỉm cười bước tới khẽ ôm đối phương vào lòng.

- Mặc dù không thể cùng ngươi san sẻ áp lực, nhưng ta nguyện ngươi con đường phía trước sẽ thật bằng phẳng, Akari hoàn hảo nhất trong các Akari.

-... Ừm, cảm ơn lời chúc của ngươi, Akari...

- Và lời tiếp theo mặc dù sẽ có chút khó nghe, nhưng mà nếu một ngày cảm thấy mệt mỏi quá thì cũng đừng ngần ngại mà dừng bước, tựa vai vào người nào đó ngươi tin tưởng, từ bỏ đôi lúc cũng không phải chuyện xấu, chúng ta dù ở thế giới nào đi chăng nữa cũng tuyệt đối không oán trách ngươi, ngược lại đều sẽ vì ngươi nổ lực mà biết ơn vô cùng.

-... Ta sẽ không từ bỏ!

- Ừm, ta biết, nhưng chúng ta chỉ là những thiếu nữ yếu đuối ngu xuẩn luôn giả vờ mạnh mẽ cùng thông minh mà thôi, một ngày nào đấy ngươi sẽ gặp phải một người mà ngươi có thể dỡ bỏ tất cả mọi lớp ngụy trang bên ngoài, người mà ngươi có thể buông ra thân thể đề phòng để đối phương có thể ôm vào lòng như ta hiện tại, chỉ đường cho ngươi khi lạc lối, ngăn cản ngươi lại khi làm sai, và mang lại hơi ấm cho con tim đã sớm nguội lạnh này.

Akari bị chính mình ôm chằm lấy cảm giác thật có chút là lạ, nhưng cảm giác thật rất tốt, khiến nàng thân thể như mềm nhũn đi muốn vĩnh viễn chìm đắm vòng tay này, mặc dù đối với lời khuyên của đối phương không mấy tin tưởng lắm, rất muốn hiện tại liền phản bác lại, chỉ là Akari cũng biết được chính mình một cái khác cũng là vì muốn tốt cho bản thân, vì vậy nàng cũng không lại rụt rè nữa mà vòng tay ôm lấy eo nhỏ của đối phương, đem đầu chìm vào càng sâu, chỉ là môi mềm cũng không chịu yếu thế mà trêu chọc lại.

- Hừ, ngươi nói cứ như thể bản thân đã tìm thấy người ấy rồi vậy, ta lại còn lạ gì ngươi.

- Hì, mặc dù hiện tại chưa có nhưng ta tin bản thân sẽ tìm được nha.

Thời gian vào giờ khắc này như dừng lại, cả hai ôm lấy hồi lâu, một trong hai người mới chợt âm thầm thì thào.

- Akari...

- Hửm?

- Hứa với ta, nếu có một ngày ngươi gặp được người ấy thì xin đừng làm hại đối phương nhé.

- Ngươi lại nói đùa gì vậy?

- Không ta rất nghiêm túc, ngươi và ta hay bất cứ Akari nào khác đều rất đần, một ngày nào đó tuyệt đối sẽ phạm phải sai lầm chồng chất, chỉ là sai lầm bình thường còn tốt, duy chỉ có ngươi người sỡ hửu quyền năng lớn như thế, một ngày mù quáng một bước đi sai liền không thể quay đầu nữa, vì thế, hãy nghĩ thật kỹ nhé, đừng phá hủy những thứ quan trọng đối với mình, nhé.

-... Umm, ta biết rồi.

Mặc dù biết rằng chính mình không có khả năng nghe lời như thế nhưng Akari vẫn không khỏi mỉm cười nhẹ nhàng, giờ đây điều muốn nói đều đã nói, con đường trước mắt của đối phương chỉ có đối phương có thể đi, nàng lại bất lực can thiệp, chỉ có thể cầu nguyện cho mọi chuyện sẽ tốt đẹp một chút không cần phải khiến thiếu nữ tội nghiệp này phải lại thống khổ một lần nữa.

Đợi thêm một lát, cả hai cuối cùng vẫn là không nở buông ra, đứng trước tấm gương, Akari chuẩn bị bước vào liền tựa như nhớ ra gì đó liền chợt kinh hô thất thố.

- Ấy chết quên mất, hôm nay thay ngươi đi học ta có gặp phải một chút sự kiện rất thú vị nha.

- Sự kiện thú vị?

- Phải, ta được một vị Sensei mời gia nhập một cái câu lạc bộ kỳ lạ a, ngươi xem có bất ngờ hay không nha?

-... Đừng nói ngươi đã chấp nhận lời mời của đối phương rồi đi?

- Hì, ta biết ngươi sẽ không chấp nhận nên ta thay ngươi chấp nhận rồi.

-...

- Cũng đừng nhìn ta như thế, ta cũng chỉ là vì nghĩ cho ngươi thôi, ngược lại trong câu lạc bộ có mấy thành viên rất thú vị, ngươi có lẽ sẽ cùng bọn hắn hòa hợp được rất tốt nha, nhất là có cái thiếu nữ kỳ lạ tên Inoe Shiraki, đối phương hình như cùng ngươi quen biết, vừa gặp ta liền chạy lại hỏi "ngươi còn sống sao?" thế nhưng là dọa ta một chút a, cũng không biết giữa các ngươi có ẩn khuất gì.

-...

- Ngoài ra còn có cái nam sinh rất thú vị, tên gì ấy... a là Hamano Motaru thì phải, rất vui tính hài hước, ngoại trừ ánh mắt hơi đê tiện một chút nhưng là cái thanh niên tương đối ưu tú, nếu có thể ngươi có lẽ nên nắm bắt thật tốt một chút, nói không chừng thật có thể có chút va chạm bén lên vài tia lửa cũng nên nha hắc hắc...

-... Ta nghĩ ngươi cũng nên trở về rồi, lại nghe nữa ta sợ rằng bản thân muốn chuyển hộ khẩu qua thế giới của ngươi luôn mất.