Chương 192: Shinatsu lo âu
Từ trong con hẻm dẫn vào khu Kabukicho đi ra, Shinatsu sắc mặt không mấy dễ nhìn tiến hành trầm tư suy nghĩ.
Mặc dù bằng chứng rất rõ ràng trước mắt nhưng nàng không cảm giác chuyện này giống như do tên kia làm ra.
Nghe có vẻ giống như có chút cảm tính nhưng Shinatsu tự nhận chính mình trước giờ nào không phải con người cảm tính đâu, mà lại dù cho có dựa vào cảm tính hành động, tỉ suất thành công khi làm nhiệm vụ trước giờ của nàng bình quân luôn cao, vì vậy Shinatsu đối với cảm giác của mình tương đối có tự tin.
Chuyện này tuyết đối có ẩn khúc mà nàng không biết được.
- Shinatsu-sama, người đang có việc gì suy nghĩ sao?
- Hể?
Đột nhiên một giọng nữ thanh lãnh vang lên từ bên cạnh khiến Shinatsu chợt giật mình một cái nhìn lại.
Trước mắt nàng đứng đấy một cô gái trẻ trung tuổi mới chớm chừng 20-21, tóc đen dài xỏa ngang lưng, thân hình có chút nhỏ nhắn, nhưng trên gương mặt treo lấy vẻ nghiêm túc vô cùng ít người có được.
Xác nhận trong trí nhớ mình chưa từng có kỳ ức về cô gái này, Shinatsu mới nghi hoặc hỏi:
- Cô là... chúng ta quen biết sao?
Đối với Shinatsu nghi hoặc, cô gái bí ẩn mới chợt giật mình một cái liền cúi đầu giải đáp:
- Là lỗi của tôi không nói trước, xin tự với giới thiệu với ngài, tôi là Hiyori Sakura, là thư ký cấp cao bên cạnh thủ tướng nay được cử tới ban phòng chống sự kiện thảm họa siêu phàm để hổ trợ Shinatsu-sama một tay, rất hân hạnh được làm việc với ngài.
À...
Ra là giám thị sao.
Đến nay Shinatsu sắc mặt mới chợt bình đạm xuống, chỉ là không có mảy may khó chịu hay bất bình, đối với chuyện này nàng đã sớm không ngạc nhiên, mảy may không có tí bất mãn, ngược lại còn có chút hài lòng bởi từ ban đầu, trong bóng tối, chính phủ tai mắt liền chưa từng ngừng giám thị nàng, mặc dù bọn hắn sử dụng công nghệ vẫn tương đối tinh vi nhưng muốn qua mắt Shinatsu hiển nhiên là còn không thể nào, trước không nói kỹ thuật phản theo dõi của nàng đã sớm thông thạo vô cùng, giờ đây có thêm "Huyết nhãn" tương trợ, có thể nhìn xa có thể nhìn thấu, chút thiết bị kia dù ẩn nấp có kỹ cũng lộ ra không một mảnh vải trong mắt siêu phàm sinh mệnh như nàng.
Giờ đây chính phủ quang minh chính đại phái người tới giám thị hiển nhiên lòng cảnh giác đã hạ xuống không ít, mặc dù không biết đây còn là cử chỉ vô ý hay thông điệp ẩn nào đấy từ thủ tướng phe phái để biểu thị thiện chí, nhưng theo Shinatsu như vậy cũng đã rất tốt, ít nhất đỡ cho nàng phải âm thầm lo lắng không biết khi nào chính mình sẽ bị bán đi.
Dù sao, vị thế Janan quốc hiện tại không tốt lắm, có ông cha suốt ngày đè đầu cưỡi cổ là Ama... khụ khụ.
Trong lòng nghĩ ngợi vu vơ vài giây, Shinatsu xực nhớ ra bên cạnh còn lấy một người khác, vì vậy nàng liền ho khan một cái, sắc mặt đầy thân thiện tươi cười nói:
- Hah, ta cũng rất hân hạnh được cùng làm việc với Hiyori-san, chúng ta cùng nổ lực cố gắng nhé.
- Vâng, Hiyori sẽ nổ lực hết mình.
Khom người thực hiện một cái cúi người chín mươi độ biểu thị lễ nghi của cấp dưới giành cho cấp trên, thư ký Hiyori ánh mắt chợt sáng ngời nhìn Shinatsu liền hỏi thăm.
- Vừa nãy người bên tổng thống có thông báo với tôi rằng Shinatsu-sama đến đây điều tra về một vụ hư hư thực thực là siêu phàm sự kiện, không biết có phát hiện gì khiến ngài phải khó xử sao?
- Khó xử? À chắc em có nhầm lẫn gì rồi, sự tình cũng không có nguy hiểm gì chỉ có vài điểm khiến ta hơi khó nghĩ một chút...
Shinatsu nhìn vị thư ký mới từ trên trời rơi xuống trước mắt, có chút đắn đo hai giây, chỉ là nàng cuối cùng vẫn là dứt khoác đem mọi chuyện nói ra.
Mà không để Shinatsu thất vọng, Hiyori lắng nghe kỹ lưỡng sau cũng nghiêm nói.
- Vậy theo Shinatsu-sama, sự kiện tế tự này có liên quan đến siêu phàm cá thể cấp tai nạn, "Mặt nạ hoa", nhưng ngài không cho rằng là "Mặt nạ hoa" làm, vì vậy nên mới phân vân đắn đo sao?
- Ừm đúng vậy, việc này do "Mặt nạ hoa" làm hay không phải do hắn làm có mức độ nghiêm trọng khác biệt rất lớn, ít nhất cho đến hiện tại "Mặt nạ hoa" không giống như kẻ thù của chúng ta, nhưng một ngày hắn trở thành phía đối nghịch vậy liền cần phải thiết kế phương án kỹ lưỡng tới đối phó, nếu không chỉ dựa vào năng lực bất tử của đối phương cũng đủ không nhìn đại đa số quân đội chiến thuật đặc biệt, hay ưu thế dùng nhân số bào mòn không còn lại chút ý nghĩa nào.
Nhìn thấy Shinatsu sắc mặt nghiêm trọng như thế, Hiyori cũng chau mày suy nghĩ một lát liền nói:
- Thật ra, nếu việc này là do người làm thì muốn tìm ra hung thủ cũng không khó, chỉ là một ngày kế này thất bại có thể rút dây động rừng, nên Hiyori cũng không khuyến khích ngài thực hiện quá gấp.
- Ồ, Hiyori-chan có kế sách gì hay sao, không ngại nói nghe một chút?
- Vâng, em gọi đó là kế sách "chia để trị".
-...
- Hah, hay, quả là ý hay, chỉ là rủi ro cũng không nhỏ nha.
Mặc dù ngoài miệng nói như vậy Shinatsu ngoài mặt hớn hở lại chưa từng phai, hiển nhiên đối với ý tưởng của vị thư ký này rất hài lòng.
Mà ở đối diện, vì mình đóng góp có ích mà vui vẻ, Hiyori sắc mặt trầm tĩnh giờ đây cũng hiếm thấy nở nụ cười mà nói thêm:
- Vì vậy nên hiện tại chúng ta tốt nhất trước đó vẫn là nên điều tra thêm một tí, khoanh tròn đối tượng bị hại để xác định mục tiêu đối phương nhắm tới thử xem, nếu đều không được vậy mới nên dùng đối sách kia.
- Ừm em nói phải, còn đợi gì nữa nha, đi điều tra thêm thôi, ta ngược lại hi vọng vụ này chỉ là trùng hợp, nếu như thật liên quan đến tên kia sợ rằng khó tránh khỏi một hồi ác chiến.
Nghĩ tới đối phương có một đống năng lực để dùng lại thêm lợi thế bất tử, chỉ vừa nghĩ thôi Shinatsu liền đau đầu không ngớt, trong lòng cầu khẩn.
Tuyệt đối không nên là ngươi a....
- Át xì, con mẹ nó là ai chửi sau lưng ta?
Trên con đường đến trường quen thuộc, Motaru đột nhiên đánh một cái hắt xì không đầu không đuôi khiến hắn nghi hoặc một chút, chỉ là lập tức liền không lại để ý nữa mà tiếp tục mang theo hứng khởi cất bước.
Nhưng đột nhiên đang đi giữa chừng Motaru liền chợt ngưng lại bước chân một nhịp, mặc dù rất nhanh hắn liền lập tức bước tiếp chỉ là sắc mặt đã trở nên bình tĩnh một chút, ung dung rẽ ngang tại một ngã tư đại lộ.
Mà từ một chổ góc cửa gần đó, ba cái bóng người lén lén lút lút nhìn theo, khi chứng kiến Motaru thân hình biến mất, bọn hắn mới liếc mắt nhìn nhau liền nhẹ gật đầu một cái liền nhấc chân đuổi theo.
Nhưng lúc này đột nhiên một thanh âm từ phía sau vang lên khiến ba bóng người này chợt cứng đờ.
- Được rồi lén la lén lút chi nữa cho phiền phức, cho các ngươi mười giây, nói đi, theo ta làm gì.
Ba người vầng trán nháy mắt liền đổ mồ hôi hột, dù vậy vẫn cố gắng gượng cười quay đầu lại khó khăn nói:
- Ta không biết ngươi đang nói chuyện gì, bọn ta chỉ là người đi đường bình thường thôi nào có theo dõi ai đâu, đúng chứ?
- Đúng đúng đường này là của chung, chẳng lẽ ngươi còn cấm đoán bọn ta đi hay sao.
- Phải, ngươi đừng có mà quá đáng a.
Phía sau ba người, Motaru ánh mắt phức tạp nhìn mấy tên đần trước mặt, có chút không có gì để nói, chỉ có thể thở dài:
- Các ngươi a, giả vờ thì ít nhiều cũng giả vờ cho thật tí được không, vừa nói tay vừa mò vào túi quần là định làm gì đây, gãi "súng nước" à?
-...
Không khí cứng đờ trong giây lát, chỉ là lập tức biết không thể giấu được, ba người sắc mặt liền chợt dữ tợn, tên trông có vẻ bặm trợm nhất liền trước tiên quát lớn:
- Động thủ!