Chương 173: Trở về
- Thật là tốt một cái ám muội bầu không khí.
Motaru âm thầm nhả rãnh một cái, chỉ là nghĩ tới mới vừa tiếp thu được thông tin không khỏi khiến hắn sắc mặt có chút trầm xuống.
"Sư tử", "chúng thần", "người thừa kế", "định mệnh"...
Những thứ này danh từ vừa nghe liền có thể đoán ra tuyệt đối không phải đơn giản đồ vật, mặc dù không thể biết được cụ thể chân tướng nhưng từ trong "Sư tử" cùng "Cthuluh" hội thoại Motaru vẫn là đoán ra được chút gì đó.
- Chặc, cái gì không biết nhưng trước tiên có thể biết được rằng đám này quái vật khổng lồ tự nhận là "chúng thần" tuyệt đối không chỉ có như vậy lẻ loi hai cá thể, mặc dù không biết vì lý do gì mà biến mất nhưng trời mới biết ngày đẹp trời nào đó có thể lại lòi ra mấy cái quái vật như thế này nữa hay không, vì thế sau này ta cũng cần cảnh giác một chút không muốn trang bức sau đó lại đụng phải một cái tự xưng là thần quái vật nhảy ra vã mặt.
- Còn có "người thừa kế" cái này danh từ, như vậy đối phương đại ý chính là hiện tại ở cái nào đó ngõ ngác cũng có một cái có tiềm năng trở thành bọn này quái vật khổng lồ sao, chậc chậc thế giới này so ta tưởng còn đặc sắc một chút nha.
- Và còn có mặc dù không biết là nguyên do gì nhưng ta kim thủ chỉ lại có thể phụ thân lên đám này quái vật tới ké năng lực tinh tú phát triển tiến độ, từ một góc độ nào đó mà nói càng có nhiều quái vật xuất hiện vậy ta chổ tốt liền cũng càng nhiều thêm một chút.
- Và còn có thể càng tốt hơn che dấu thân phận nữa, sau này bản thân động tĩnh cũng có thể tìm cách đổ thừa cho đám này quái vật gây ra, không đến mức rơi vào bị toàn nhân loại truy bắt tình cảnh.
Chỉ là mặc dù chổ tốt quả thật không ít nhưng Motaru cũng biết chổ xấu liền cũng tương đối nhiều, trước không nói bản thân liệu có thể vô tình đụng trúng một cái quái vật khổng lồ nhảy ra tai vạ hay không, hắn trong tưởng tượng cuộc sống bình thản sau này đã chú định bị phá hủy không còn một mảnh.
Không còn đoán cũng biết thế giới này khoảng thời gian sắp tới sẽ lâm vào cỡ nào khủng hoảng, mặc dù không biết vì sao trước đó nhân loại đối với đám này cổ đại quái thú một chút thông tin cũng không có dẫn tới bị đánh cho không kịp trở tay mà thất bại thảm hại.
Nhưng sau ngày hôm nay Motaru dùng cái mông cũng có thể nghĩ đến tất cả quốc gia trên thế giới nếu không muốn bản thân lãnh thổ nhận lấy siêu phàm quái thú tập kích liền tuyệt đối sẽ tăng cường quân đội vũ trang.
Mà quân đội vũ trang một khi tăng cường vậy nguy cơ nổ ra xung đột liền sẽ cao lên nhiều lắm, dù sao bình thường các đại quốc cũng không ngại gia tăng quân đội quy mô, bọn hắn chỉ là cần một cái lý do mà thôi.
Mà siêu phàm quái thú vừa lúc là cái tuyệt hảo lý do.
Mặc dù không để ý giữa các quốc gia xung đột cái gì, dù sao hắn lại không chuẩn bị nhập ngũ nhưng mỗi ngày đi ra đường liền chứng kiến xe thiết giáp xếp thành hàng đảo quanh thành phố tuần tra phòng bị Motaru lại muốn tiếp tục trốn ra sau núi tập luyện sẽ lại càng khó khăn cùng nguy hiểm, làm không khéo cái tiếp theo phải "pk" với một chi quân đội siêu phàm cá thể chính là hắn a, dù sao Motaru cũng không cảm giác bản thân hành tung có cỡ nào bí mật, không lộ ra thì thôi, một ngày để lại chân ngựa khiến người nghi ngờ vậy hắn liền đã cách bại lộ không còn xa, ngươi thông minh lại có thể thông minh tới cỡ nào, có mười cái đầu đã trải qua chính phủ bài bãn đào tạo thông minh chăng?
Mặc dù một chọi một chi quân đội vừa nghĩ liền cảm giác rất kích thích nhưng Motaru cảm thấy bản thân rơi vào lúc ấy tình huống thì có thể té bao xa liền té bao xa, ngươi tay không chôn một chi quân đội ngoại trừ gia tăng bản thân uy hiếp cấp độ trong mắt nhân loại cao tầng ra thì có chổ lợi nào chứ? Nhiều ăn thêm mấy quả "nấm" như Cthuluh sao.
Bởi thế nếu không có không thể không làm nguyên nhân, đánh chết Motaru cũng không muốn cùng nhân loại quân đội đối đầu, ít nhất là trước khi hắn có được tầm cỡ "Địa bạo thiên tinh" chiêu số, khi ấy Motaru tuyệt đối sẽ so bất cứ ai càng ngạo mạn lại không có hiện tại ẩn nhẫn khổ bức tình cảnh.
- RỐNG!!
Trong lúc Motaru suy ngẫm lung tung thì bên ngoài, Cthuluh trải qua tràn trề thất vọng cùng bị từ chối đau đớn cảm giác khiến nó phẫn nộ mà bắt đầu điên cuồng tàn phá khắp nơi.
Ngàn mét thân thể khiến cho nó chỉ dùng mỗi bản thân cân nặng thôi cũng đủ để gây ra không thể lường trước hủy diệt tính đối với mặt đất huống chi là hiện tại giờ đây chủ động đi phá hủy hết thảy.
Chỉ là quậy tung không có mấy hồi cả một cái thành phố cảng cùng mấy vùng lân cận kiến trúc liền bị quét sạch sành sanh chỉ đề lại đống hoang tàn đổ nát.
Nhưng ngay khi Motaru suy nghĩ đối phương sẽ tiếp tục tai họa phần còn lại của mặt đất thì đột nhiên to lớn thân ảnh động tác chợt dừng lại, nghiêng đầu nhìn về một cái phương hướng ngoài xa.
Cthuluh dị động cũng khiến Motaru không khỏi hiếu kỳ nhìn theo, có thể khiến nó dừng lại vậy phải chăng là cái kia hư ảnh trở về chăng? Còn là nhân loại lại bắn thêm một cái đạn đạo nữa tới thử sức.
Chỉ là rất nhanh Motaru liền biết rằng bản thân suy nghĩ đều không phải bởi từ phía chân trời, từng tia sáng hồng nhạt dần dần hé lộ tựa như lưu tương dần dần phủ khắp mặt biển.
Bất tri bất giác, trận này tai nạn đã kéo dài tới bình minh, chỉ là ngày hôm này bình minh chú định sẽ đi vào nhân loại lịch sử, bình minh đánh dấu cho sự thất bại đầu tiên của nhân loại trước "Siêu phàm quái thú".
- Ài, được rồi xem ra tiếp theo cũng không còn gì để nhìn, cũng nên trở về thôi.
Âm thầm thở dài cảm khái một tiếng, chứng kiến Cthuluh từng bước từng bước thu nhỏ cuối cùng lại hóa thành một cái hơn mười mét thân ảnh dần dần lặng xuống biển Motaru cũng lại không còn hứng thú tiếp tục ở lại nó thân thể.
Sự kiện này có lẽ hiện tại đã xong rồi đi, ngoại trừ khúc cuối nơi này thành phố cảng thế mà cũng theo chân Cthuluh tách ra khỏi lục địa mà nhanh chóng chìm xuống đại dương hoàn toàn biến mất khỏi nhân loại tầm mắt ra Motaru liền không còn nhìn thấy gì khác đặc biệt, nơi này nhân loại cao tầng tựa như là bị dọa sợ rồi một dạng cũng không tiếp tục ném thêm vài cái đạn đạo hạt nhân nữa khiến cho Motaru không khỏi âm thầm tiếc nuối một chút.
Chỉ là như thế cũng tốt, trái tim hắn tại trải qua đêm nay sự kiện cũng cần nghỉ ngơi an ủi một chút để hảo hảo tiêu hóa đêm nay tình báo cùng vài cái mới năng lực cần hắn làm quen một chút.
Nhìn thấy Cthuluh thân ảnh len lỏi vào một chổ rộng rãi phế tích liền nằm xuống nhắm lại hai mắt tựa như đã chìm vào giấc ngủ một dạng, tầm nhìn một mảnh tối tăm mà yên tĩnh, hoàn toàn có thể chắc chắn rằng lại không có sự kiện ngoài ý muốn khác xuất hiện Motaru mới âm thầm gật đầu lựa chọn đăng xuất.
- Đêm nay quả thật là một đêm dài a, cũng không biết ngủ tạm ba tiếng có kịp đi học hay không.
Tầm nhìn một mảnh đá tảng Motaru chắc chắn rằng bản thân nằm là phía trước hang đá xong hắn liền lại mệt mỏi lần nữa ngã lưng xuống, hai mắt nặng trĩu tới cực điểm.
Nếu đoán không sai hắn hiện tại mệt thành dạng này hẵn là do quá dài phụ thân đi.
- Xem ra lần sau cần cẩn thận một chút.
Nghĩ ngợi một câu Motaru liền nhịn không được mà nhắm mắt ngủ thiếp đi mảy may lại không còn lo lắng gì khác