Chương 175: Định mệnh thật diệu
- Ngài, ngài là...
Nhìn trước mắt kỳ huyễn một màn, Hidou có chút nói không nên lời, mặc dù khoảnh khắc nhìn thấy được đối phương hình dáng sau Hidou đã có sơ bộ phán đoán nhưng cậu vẫn là nhịn không được mà thất thố.
Sư tử hư ảnh dường như là thấy được Hidou bối rối liền cũng không lại thừa nước đục thả câu nữa mà nhẹ cười nói.
- Haha, đường đột rồi, để ta tự giới thiểu bổn tọa là Leo, là đời trước người coi giữ chòm sao "Sư tử" thần thú, chỉ là hiện tại cái chức danh này đã không còn là của ta nữa rồi, các ngươi có thể gọi ta Leo thôi cũng được.
Hidou có chút không dám tin mà trố mắt nhìn trước mặt bóng hình, chẳng phải Rina đã bảo đời trước sư tử đã chết sao, thế hiện tại là chuyện gì thế này.
Nghĩ vậy Hidou không khỏi liếc mắt nhìn bị mình xách lên giữa không trung mèo xám, ánh mắt chăm chú im lặng nhìn chằm chằm tựa như đang chờ đợi lời giải thích.
- Nhìn cái gì a, đối với chuyện ngài ấy làm sao lại còn sống em cũng chịu, Rina thế nhưng là lúc mới cảm nhận được ngài Leo khí tràng liền cũng ngạc nhiên vô cùng thậm chí còn cảm thấy là bản thân ảo giác nữa a, dù sao trong truyền thừa chính là bảo rằng đời trước sư tử đã chết rồi.
Bị xách lên Rina giãy dụa vào cái khổ nổi tứ chi hoàn toàn không bắt được điểm tựa chỉ có thể tại chổ bất lực xoay vòng liền cũng từ bỏ ngoan ngoãn khai báo.
Nói thật nàng cũng không phải muốn giấu Hidou mà vừa rồi ngay khi cảm giác được trong truyền thừa đời trước sư tử khí cơ xuất hiện, Rina cũng hoảng hốt vô cùng cho đến trước khi hắn hiện thân Rina cũng không hoàn toàn chắc chắn, vừa rồi nàng cũng là thử thăm dò một câu liền mới đạt được đáp án.
Mà dù vậy Rina đầu nhỏ vẫn là hiếu kỳ vô cùng đánh giá trước mắt mình trưởng bối, quả thật cùng trong truyền thừa thấy được bóng hình y như đúc, vĩ đại, uy nghiêm, từ ái cùng mạnh mẽ, ngoại trừ không có trong truyền thừa kinh người kích cỡ ra thì trước mắt hư ảnh quả thật không có sai đi đâu được.
- Hahaha, quả thật bổn tọa đã sớm chết rồi, thứ các ngươi đang thấy hiện tại chỉ là ta bóng ma mà thôi, hoàn toàn không đáng chú ý.
- Tê, vậy ngài bóng ma cũng quá mạnh đi, nếu Rina đoán không lầm vậy cái kia che trời biển lửa cũng là ngài tác phẩm chứ?
- Ồ, các ngươi cũng thấy được hiện trường a, cũng tốt vì lời ta muốn dặn dò sau đây cũng liên quan tới vừa rồi sự kiện nếu các ngươi đã biết cũng đỡ ta một phen miệng lưỡi.
- Đối với tràng kia biển lửa thì phải, chính là ta thủ bút, nhưng cũng không hoàn toàn vì dù sao ta hiện tại chỉ là một cái bóng ma của thời đại trước không thể can thiệp quá mạnh mẽ tới thế giới này nữa nên các ngươi không cần phải lo lắng, đó là ta tất cả rồi, hiện tại nếu đánh lên các ngươi có khi đè ta ra đánh cũng lên hahahaha...
Tin ngươi mới có quỷ x2
Hidou cùng Rina ánh mắt liếc nhau liền có thể nhìn ra trong đối phương ánh mắt nhổ nước bọt cùng bất đắc dĩ, cái này người đi trước cũng quá biết đùa đi.
- Ngài nói giỡn rồi, ta cùng Rina vốn kính lão đắc thọ đã quen sao có thể lại cùng ngài xung đột kia chứ.
- Haha không tệ không tệ hai người các ngươi rất có lễ phép ta rất hài lòng haha...
Này... cũng quá biết cười đi x2.
Hidou cùng Rina nhìn nhau một cái, cuối cùng vẫn là thiếu niên trước mở miệng lên tiếng, hắn quả thật có chút sợ vị này người đi trước lại cười nữa liền cười tới siêu thoát thì không hay.
- Ách không biết ngài Leo có dặn dò gì a, và còn có cái kia quái vật nữa không biết liệu có cách nào đánh bại nó không.
- Quái vật? A, ý ngươi là Cthuluh sao, ừm đánh bại hắn phương pháp thì có nhiều lắm chỉ là hiện tại các ngươi không được, và cũng không cần thiết, hắn cũng là bóng ma của thời đại cũ cứ mặc cho hắn nháo một thời gian liền sẽ bị đào thải thôi.
Hả?
Hidou bỗng có chút cảm giác đầu óc không dễ dùng, đây cũng quá vô trách nhiệm đi, cậu thậm chí hoài nghi trước mắt mình tiền bối là đang nói chơi, chỉ là khi nhìn thấy sắc mặt đối phương hoàn toàn nghiêm túc trở lại Hidou mới nhịn xuống bản thân hoài nghi mà lên tiếng thăm dò.
- Ngài... chắc chứ?
- Không chắc.
-...
"Hidou muốn không hiện tạo chùy lão ta một cái, tên này đầu óc hình như chết lâu quá nên chưa kịp khởi động lại".
"Nào Rina, không muốn như thế nổi nóng a".
"Nhưng là... ".
Nhìn trước mắt hai kẻ ngây thơ dám tại trước mặt hắn tinh thần truyền âm, đời trước sư tử Leo khóe miệng chợt hơi vễnh lên cười nhạt một cái, mặc dù hai tên nhóc này tính tình hơi khiếm khuyết chút nhưng cả hai vừa vặn bù đắp lẫn nhau, một cái ôn hòa hiền dịu như nước một cái sốc nổi nhiệt tình như lửa quả thật chính là trời sinh hai mảnh ghép của nhau.
Chỉ là cảm nhận được bản thân thời gian không còn nhiều, không thể lại kéo dài thêm nữa sử tử Leo mới chợt ho khan thu hút sự chú ý của một người một mèo liền nói:
- Nãy giờ hàn huyên cũng đủ rồi, hiện tại nói đến chính sự, trước tiên cái kia Cthuluh vấn đề tạm thời các ngươi không cần phải lo, trước không nói hắn chỉ là thời đại trước bóng ma sẽ không có cách gây chuyện quá nhiều ở hiện tại nhưng dù có vậy cũng là chuyện tương lai, đối phương vừa mới đúc lại "thần thể" mới cần một đoạn thời gian để tĩnh dưỡng nên các ngươi không cần phải lo.
- Nhưng dù vậy cũng không thể buông lỏng, ta có thể cảm giác được thời đại này bánh răng định mệnh đã bắt đầu xoay chuyển, tiếp đó sẽ có không ngừng biến cố xuất hiện phá hủy thế giới này trật tự, nghiêm trọng nhất thậm chí không so với Cthuluh gây họa kém, vì vậy các ngươi thân là người bảo hộ của chòm "sư tử" liền cần phải đảm bảo thế giới ổn định tuyệt không thể để thời đại cũ ví dụ xuất hiện một lần nữa.
- Chuyện thứ hai đó là mặc dù các ngươi không phải thay ta đối đầu với kẻ thù của thời đại trước nhưng "sức mạnh càng lớn trách nhiệm càng cao" các ngươi nắm giữ kẻ khác ao ước có được "định mệnh" liền muốn đối mặt với người thường không cách nào đối mặt "định mệnh", thế hệ này tà thần người thừa kế đã xuất hiện các ngươi sớm muộn cũng sẽ có một trận chiến, nên là chuẩn bị tinh thần cho tốt không muốn thất bại như ta.
- Và cuối cùng là cá nhân ta một kẻ tầm thường nhắc nhở mà không phải trên cương vị của đời trước sư tử, nương tựa vào nhau và sống thật hạnh phúc trên con đường của các ngươi đã chọn, thắng lợi cũng được, thất bại cũng được, không muốn lạc lối trong quá khứ của bản thân.
"Không muốn lạc lối trong quá khứ của bản thân"...
Không biết vì sao, khi nghe tới những lời này Hidou trái tim chợt chấn động một cái, một cỗ bị thương đau đớn khó tả chợt xuất hiện sâu trong thâm tâm khiến cậu không nhịn được mà khóe mắt hơi ẩm ướt, chỉ là rất nhanh Hidou liền chợt bình thường trở lại trong lòng cực độ khó hiểu tự hỏi.
Ta bị gì thế này?
Mà lúc này sư tử hư ảnh cũng không hề có dấu hiệu mà dần dần mờ nhạt đi dọa cho Hidou cùng Rina giật mình một phen vội vàng giữ lại:
- Khoan khoanh ngài đừng đi nhanh như thế chứ, còn bao chuyện vẫn chưa nói rõ ràng mà, cái gì biến cố kia chứ, ngài Leoooo!!
- Haha hai nhóc con, sống thật tốt hahaha...
- Ngài LEOOOO QUAY LẠI A!!
Rina phẫn uất kêu than trong khi Hidou bắt đầu nhíu mày nghiềm ngẫm nhìn về hư không tựa như đang suy nghĩ về vấn đề nào đó.
Mà trên trời cao mặc dù sắp tan biến nhưng Leo ánh mắt vẫn là nhìn kỹ cái kia thiếu niên còn đang trầm từ suy nghĩ, âm thầm thú vị thì thầm một cái.
- Hắc, là cái kia ẩn tộc hương vị, thiếu niên trên người có không nhỏ bí mật a haha.
Xuất sứ từ cái kia gia tộc lại có thể trở thành ta người thừa kế.
Quả nhiên định mệnh vẫn thật diệu hahaha.