Chương 172: Bóng ma của thời đại cũ

Mang Theo Hokage Khuấy Đảo Dị Giới

Chương 172: Bóng ma của thời đại cũ

Chương 172: Bóng ma của thời đại cũ


Sư tử?

Là thứ gì?

Nghe được Cthuluh lời nói khiến Motaru chợt nghi hoặc nhìn lại phía trên trời cao biển lửa, thứ này vừa nhìn liền cùng "sư tử" hai từ này hoàn toàn không liên quan chút nào.

Chỉ là rất nhanh một màn kinh hãi thế tục xảy ra khiến Motaru không khỏi trừng lớn hai mắt.

Khoảnh khắc mặt đất tất cả hỏa diễm đều hội tụ lên trời cao trong nháy mắt, tất cả hỏa diễm đồng loạt động, nhanh chóng xoay chuyển không ngớt tựa như bão tố lại tựa như biển động khiến người ta trố mắt nhìn mãi không dời được.

Từ trong vòng xoáy từ lửa và lửa, một đôi mắt trắng bạch chợt mở ra uy nghiêm mà thần thánh quan sát mặt đất, kể cả Cthuluh to lớn thân thể giờ đây cũng chỉ có thể xem như một cái tương đối lớn con kiến nếu so với đối phương đôi mắt.

- Hahaha... cuối cùng... cuối cùng ngươi cũng trở lại a... Sư tử!

Đối mặt với to lớn uy áp, Cthuluh không chút sợ hãi hay e dè, ngược lại hưng phấn cười lớn giọng nói chói tai đầy khó nghe vang lên.

Mặc dù cảm giác Cthuluh nó đây là lấy trứng chọi đá, nó chút này thân thể sợ rằng còn không có người ta mí mắt lớn thì lấy đâu ra lực lượng dám kiêu ngạo như thế.

Chỉ là rất nhanh Motaru liền rút lại suy nghĩ, nó quả thật có cái đấy lực lượng.

- Đây là...

Tại trong Motaru tầm mắt, xung quanh hắn vạn vật đang lấy tộc nhanh chóng vô cùng trở nên thu nhỏ lại, chẳng mấy chốc, bất kể là nhà cửa kiến trúc còn là cầu cống mặt đường đều trở nên nhỏ bé vô cùng tựa như một mảnh lớn mô hình đồ chơi thu nhỏ.

Bội hóa thuật!!

Nhìn trước người tầm mắt giờ đây đã cùng trong một mảnh bão lửa lộ ra ánh mắt ngang nhau, Motaru lập tức liền biết đây cũng không phải là Cthuluh thân thể nhỏ đi mà là nó vừa mới phóng đại lên vô số lần mới đúng.

- Mẹ, đây cũng quá cao đi!

Cái này độ cao nói không có ngàn mét Motaru đều không tin.

Nó tuyệt đối đã vượt qua ngàn mét độ cao.

- Ha ha ha, quá lâu, đã quá lâu rồi, lâu đến mức mọi thứ cũng đã thay đổi hoàn toàn, mọi dấu vết của chúng thần đều gần như biến mất.

- Nhưng đã thế thì có làm sao? Bản tọa vẫn sống, rồi sương đen sẽ bao phủ tam giới một lần và mãi mãi, ngay sau khi ta đem ngươi hoàn toàn dẫm dưới chân.

- Tới đây đi... đối mặt với ta, không còn chiêu trò, không còn kéo dài thời gian, kẻ thắng nắm giữ vận mệnh, kẻ thua đánh mất tất cả!

Cthuluh tiếng nói âm ỹ nhưng đầy hưng phấn, nó thân thể chợt hơi cong xuống, toàn thân cơ bắp chợt nổi tựa như một chiến binh la mã cổ đại sẵn sàng cho trận quyết chiến.

Mặc dù đối với cái này tà thần lời nói rất mơ hồ khó hiểu nhưng đứng trước một trận chiến siêu phàm giữa hai cái quái vật khổng lồ khiến Motaru cũng nhịn không được hưng phấn mà ngưng thần tập trung quan sát.

Hắn rất hiếu kỳ cái này Cthuluh cùng trước mắt bão lửa chiêu số cùng đầu pháp sẽ ra sao, và ai sẽ càng hơn một bậc.

Nhưng tiếp theo một màn lại khiến Motaru sững sờ, trước mắt bão lửa mặc dù vừa nhìn rất dữ tợn cùng tràn đầy hủy diệt phong thái, nhưng nó cất lên giọng nói lại ngoài ý muốn trầm ấm hiền hậu, tựa như giọng của đấng đỡ đầu trên trời cao hoàn toàn không có chút muốn chiến đấu ý tứ.

- Thứ lỗi rồi Cthuluh, định mệnh của ta đã sớm chung kết, ngươi dù thắng cũng chú định sẽ không chiếm được gì nữa.

- Một "sư tử" mới đã xuất hiện, tiềm năng, mạnh mẽ, kiến cường, bao dung, bát ái, dũng cảm, kiêu ngạo, ta đều có thể thấy được trong hắn.

- Một người thừa kế xứng đáng hơn nhiều so với ta.

Theo "Sư tử" lời nói vang lên, trước mắt bão lửa dần dần tán đi để lộ một cái hoàng kim hư ảnh, toàn thân lông vàng chói mắt, bờm lửa phấp phới trong gió, ánh mắt tràn đầy uy nghiêm mà hài hòa nhưng không giấu được ẩn chứa bên trong vô cùng kiêu ngạo cùng bất khuất, tựa như một vị vương giả nhưng lại siêu phàm thoát tục không kém một vị thần.

Nhưng trái ngược với trước mặt "Sư tử" hư ảnh ung dung phong thái, Cthuluh nghe thấy đối phương lời nói xong nháy mắt liền chợt lâm vào phẫn nộ vô cùng.

- Người thừa kế? Ngươi vì sao lại có thể có người thừa kế?

- Ta không cho phép, ta tuyệt đối sẽ không cho phép, ta đối thủ là ngươi mà không phải một kẻ yếu đuối nào khác!!

- Không được, ta giết hắn, chỉ cần ta giết hắn ngươi sẽ lại là "Sư tử", trận chiến của chúng ta sẽ được tiếp tục.

Huýt, ái chà chà, thật nồng mùi dầu ăn quá nha.

Ẩn trong người Cthuluh Motaru không khỏi hơi cười thầm nhổ nhã rảnh, mặc dù không biết cụ thể nội tình nhưng cũng không thể ngăn cản được hắn suy diễn lung tung.

Chỉ là khi nghĩ đến một con sư tử đè lên một con bạch tuộc lúc Motaru liền cảm giác tinh thần một trận ác hàn vội vàng phủ bỏ suy nghĩ.

Mẹ nó quá đáng sợ, quá tà đạo.

Nhưng trước mắt "Sư tử" hư ảnh liền không có Motaru như vậy nhảy nhót tinh thần, ngược lại đối với Cthuluh lời nói tỏa ra nghiêm túc vô cùng.

- Ngươi nói đúng, đối thủ của ngươi chính là ta mà không phải ai khác, đời này "Sư tử" cũng vậy, vì thế dù ngươi đánh bại hắn cũng sẽ chẳng được gì cả, ngươi và ta chỉ là một bóng ma của thời đại cũ trong khi mới "Sư tử" là hiện tại tân chúng tinh thủ lĩnh, một ngày đánh lên, tại trong thời đại này ngươi thua định, nên là từ bỏ đi Cthuluh, chúng ta đều là những kẻ thất bại, nhưng ngươi ngược lại còn sống, nên hết mình tận hưởng những gì đang có đi, đừng vướng bận về đống tro tàn còn sót lại nữa...

- Hừ, không bao giờ ta đầu hàng!

- Định mệnh? Ta chính là định mệnh, không thứ gì có thể đánh bại ta, thời gian cũng thế, ngươi cũng thế, định mệnh cũng thế, kể cả "thần" cũng không khác.

- Không bao giờ hèn nhát, không bao giờ sợ hãi, không bao giờ tử vong, ta là... CTHULUH!!

Theo Cthuluh hét lớn, nó xung quanh thân thể giợt nổi lên kinh khủng tới tận cùng sương đen hóa thành một bàn tay khổng lồ vồ tới "Sư tử".

Chỉ là đối mặt với công kích đánh tới, trước mắt Motaru thần thánh hư ảnh chỉ âm thầm thở dài liền chợt biến mất trong hư không, bằng sương đen hắc thủ chỉ có thể vồ lấy một mảnh hư không cùng một chút hỏa tinh tản mát ngoài ra liền không còn lại gì.

- RỐNG!! SƯ TỬ!! ĐỐI MẶT VỚI TA TÊN HÈN NHÁT!!!

- Ài, ta đã bảo rồi Cthuluh, ta đã không phải "Sư tử", càng không phải là ngươi kẻ địch nữa rồi.

- Dù ngươi có muốn hay không thì trách nhiệm của ta đã tận.

- Chỉ là nhờ có ngươi ta mới một lần nữa thức tỉnh, có thể làm vài thứ trước khi một lần nữa tan biến.

- Vì thế ta giải trên người ngươi "Thần luật" xem như chung kết hai ta mối liên hệ đi.

Theo "Sư tử" hư ảnh bình thản tiếng nói vang lên, xung quanh Cthuluh liền chợt nổi lên từng đầu sợi xích xuyên qua Cthuluh thân thể tựa như nối liền với hắn linh hồn.

Chỉ là đột nhiên từng tiếng "răng rắc" vang lên, từng đầu sợi xích không ngưng vỡ vụn tan biến thành vô số hỏa tinh tản mát trong không khí.

Nhưng đối mặt với tính huống này Cthuluh ngược lại không có chút cảm động hay vui sướng, ngược lại càng thêm phẫn nộ gầm thét lên.

- SƯ TỬ!! TA VÀ NGƯƠI CHƯA XONG!!

- Một này nào đấy ta sẽ tìm và giết hắn, người thừa kế mà ngươi tự hào, xuất hiện một cái chết một cái, giết chết tất cả, giết đến lúc ngươi chấp nhận đối mặt với ta!

- Ngươi nghe được chứ, SƯ TỬ!!