Chương 290: Uy danh! Giết ám thú.
"Nghe nói bên kia ở Đạo trần hồ đã bị Vũ Thiên Quân cùng một cái bí ẩn chi nhân cho san bằng là thế nào cảnh tượng...". Lục Thanh đang đi thì nói, ánh mắt lấp lánh đầy vẻ sùng bái. Đương nhiên cũng khiến mấy kẻ khác hứng thú nhìn sang, về phần Thiên Quân thì đặc sắc rồi, hắn không tham gia nhưng Thần Quân thì có, về phần bí ẩn chi nhân có lẽ những Thí luyện giả khác không biết nhưng Thiên Quân hắn lại rõ ràng.
"Hừ! Một cái nhân tộc mà thôi, có lẽ là đụng phải đặc thù địa điểm nên vô tình đụng phải khiến Đạo trần hồ cấu tạo bị phá hủy, hắn lúc này có lẽ đang lo trốn như chuột đây...". Hổ Gia nghe vậy thì hừ lạnh nói, trong mắt vậy mà không chút nào che dấu sự khinh thường.
"Đừng khinh thường hắn! Ngươi không phải đối thủ của hắn, Thí luyện giả tham gia Hư thiên bí cảnh này có thể cùng hắn đối địch cũng không nhiều!". Nhắc đến Vũ Thiên Quân cái tên này Hồ Tú Anh lại là nghiêm nghị nhìn Hổ Gia nói. "Nếu gặp hắn tốt nhất nên tránh càng xa càng tốt!".
"Ồ? Hồ đạo hữu giống như rất hiểu về hắn?". Ngạo Phong cũng có chút hứng thú nhìn Hồ Tú Anh nói. Bọn hắn đối với cái tên Vũ Thiên Quân không có bao nhiêu kinh sợ cùng hiểu biết đương nhiên những kẻ này đều không phải đến từ tinh không vô tận, khả năng lớn chính là đến từ những tiểu thế giới do Thái cổ chủng tộc ẩn dấu đi.
"Côn Lân Đế cái tên này các vị đều biết?". Hồ Tú Anh ngược lại hỏi. Đã qua hai năm kể từ khi Hư thiên bí cảnh chính thức vận hành, một số thiên kiêu nổi trội đương nhiên đều đã hiện thế, danh vọng có thể nói đã truyền khắp bên trong những Thí luyện giả.
"Huh...". Mấy kẻ còn lại cũng gật đầu. Thiên Quân thì không tỏ vẻ gì, nếu là Thần Quân có lẽ còn có chút ấn tượng ah, còn tốt hắn là đanng mang mặt nạ nếu không biểu hiện thờ ơ này đủ khiến mấy tên kia nhận ra khác lạ.
"Hắn từng gặp Vũ Thiên Quân ở Luyện hồn cốc, các ngươi đoán là có chuyện gì?". Hồ Tú Anh như cười không phải cười nhìn năm người sau đó hít một hơi sâu. "Hắn suýt nữa đồ sát tất thảy Thí luyện giả không phải Nhân tộc ở đó!".
"Cái gì? Bao quát Côn Lân Đế?". Lúc này Hổ Gia mới trợn mắt kinh sợ hét lên. Ba kẻ còn lại cũng không tin được, dĩ nhiên là còn chưa biết việc này.
"Còn có mấy kẻ cùng Cô Lân Đế sánh vai nữa!". Hồ Tú Anh nhàn nhạt nói. "Nếu không phải hắn có chuyện rời đi thì e rằng đã có thảm sát rồi, chuyện này chính miệng Côn Lân Đế nói cho ta!".
"...". Bốn cái miệng há ra, tám con mắt trợn trừng nhìn Hồ Tú Anh, nàng đem Côn Lân Đế cái tên đem ra đương nhiên sẽ không phải nói chơi, xem ra Vũ Thiên Quân kia là thật, một cái đứng trên đỉnh của các thí luyện giả!
"Về phần cái kia bí ẩn chi nhân các ngươi lại càng không nên đụng phải, gặp được thì có bao xa liền chạy bao xa, đặc biệt là ba vị!". Hồ Tú Anh đương nhiên đã biết chuyện này từ trước nên cũng không còn mấy khiếp sợ nữa, quay đầu liền chuyển sang chuyện khác. Dĩ nhiên là cái bí ẩn chi nhân kia, nàng con ngươi lại là liếc nhìn Thiên Quân ba cái nam tử.
"Huh...". Thiên Quân có chút kinh ngạc, Hồ Tú Anh này mạng lưới tình báo có lẽ rất rộng chứ? Đến cả Cường tên bí ẩn kia cũng có manh mối, nàng lời nói giống như đã từng chạm mặt tên kia rồi, xem ra vưu vật này cũng không phải chưng cho đẹp mà thôi.
"Hồ tỷ tỷ có thể nói một chút!". Nói là Lục Thanh, cô gái này liền đã thay đổi cách xưng hô nhanh như vậy rồi. Không những là nàng tò mò, ba kẻ còn lại cũng đầy hứng thú nhìn nàng. Hồ Tú Anh đương nhiên sẽ khôn lừa bọn hắn, biết đến kẻ mạnh thì sau này không cần tự đâm đầu vào chỗ chết ah, tỉ như lấy bọn hắn tâm tính khi còn chưa biết đến cường giả gặp Vũ Thiên Quân có lẽ không tránh được đánh nhau một trận, kết cục e rằng đủ thảm.
"Cũng từ Côn Lân Đế nói!". Hồ Tú Anh gật đầu nghiêm nghị. "Vũ Thiên Quân khi đó trước khi rời đi để lại một đạo thần thông hủy diệt, nếu không có gì thay đổi thì những kẻ trong đó bao quát Côn Lân Đế đều sẽ bị đạo thần thông kia chôn giết thế nhưng sau đó may mắn được một người quái dị xuất hiện phất tay hủy đi thần thông hủy diệt kia...". Nàng cũng có chút thổn thức nói. Cách đây không lâu khi nghe Côn Lân Đế nói lại thì nàng cũng lâm vào thật sâu dung động ah.
"Thần thông hủy diệt khóa lại Côn Lân Đế mấy người? Phất tay hủy đi?". Cả bốn người con ngươi co rụt, trán thậm chí chảy ra mồ hôi lạnh. Cường đại như Côn Lân Đế còn bị một đạo thần thông khóa lại, Vũ Thiên Quân kia cường đại đến mức nào? Lại còn tên kia, phất tay hủy diệt, có lẽ cùng Vũ Thiên Quân một đẳng cấp rồi, chí ít có tới hai cái yêu nghiệt bọn hắn mới được nhận thức.
"Xác định hắn cũng chính là kẻ bí ẩn hủy đi Đạo trần hồ?". Lúc này hỏi là Ngạo Tuyết cái kia cao ngạo mỹ nữ.
"Chín thành!". Hồ Tú Anh hơi cười nói.
"Là...?". Bốn cái đầu liền hiện lên một dấu chấm hỏi.
"Cho đến nay còn chưa có ai nhìn thấy kẻ kia khuôn mặt thật, thế nhưng qua cách hành sự có thể suy đoán, hắn cùng Vũ Thiên Quân có lẽ là đi cùng nhau hoặc cũng có lẽ là có quen biết, nghe nói khi ở Đạo trần hồ còn cứu Vũ Thiên Quân một mạng!". Hồ Tú Anh cũng không dấu diếm nói.
"...". Thiên Quân trán nổi lên hắc tuyến, tên kia khi nào thì cứu hắn? Là cứu Thần Quân ah! Nữ nhân này thật là nhắm mắt nói bừa, quay đầu liền tìm cách cho nàng ăn cái vị đắng, dám ở trước mặt nói xấu hắn...
"Huh!". Bốn cái đầu lại một lần nữa không ngừng chuyển động, bọn hắn lúc này còn chưa hoàn toàn tiêu hóa hết mấy chữ ah, hôm nay liền có thêm hai cái tên bọn hắn cần phải nhớ kỹ, một là Vũ Thiên Quân, một tạm gọi là bí ẩn chi nhân đi, không nên cùng hai tên này đối địch.
"Phải rồi Hồ tỷ tỷ, ngươi nói mấy tên này phải cẩn thận cái kia bí ẩn chi nhân là có chuyện gì?". Lục Thanh lúc này mới hào hứng hỏi.
"Ha ha, như muội cái này tiểu mỹ nhân có thể không cần sợ hắn, hắn là không xuống tay với nữ tử, về phần nam tử thì khó nói rồi...". Hồ Tú Anh cười nói. Dĩ nhiên biết đến cũng không ít.
"Ồ? Vậy sao?". Lần này không những là Lục Thanh mà Ngạo Tuyết con ngươi cũng lóe lên quang mang kỳ dị, tên kia không lẽ là một cái hộ hoa sứ giả.
"...". Ngạo Phong cùng Hổ Gia thì mặt đầy hắc tuyến, tên kia làm sao lại phân biệt đối xử như thế? Đương nhiên chuyện này còn không đến mức bọn hắn phải để ý, lúc này vẫn là tìm lối đi vào Hộ thiên hải thì hơn.
"Huh...". Thiên Quân chợt nhìn về phía trái khóe miệng khẽ nhếch lên, hắn phát hiện ra một đàn ám thú khác, là cầm loại ám thú, đương nhiên sẽ có chút khó giải quyết hơn thú loại ám thú.
Thiên Quân nhận ra nhìn sang một bên thì mấy kẻ còn lại cũng rất nhanh liền nhận ra dị động, cả sau người không hẹn mà cùng đổi phương hướng lao về phía bên trái, tận dụng nơi này còn chưa phải là Ám ma cốc chỗ sâu bọn hắn cần tìm đến cách tiêu diệt ám thú hiệu quả nhất, vào bên sâu trong e rằng sẽ gặp càng nhiều hơn ám thú, tốt nhất nên ở đây tìm ra cách nhanh nhất tiêu diệt ám thú, nếu không được bọn hắn sẽ vẫn thực hiện sách lược đã được đề ra trước đó.
"Thiên Tứ đạo hữu, phải xem ngươi rồi!". Hồ Tú Anh hơi hé miệng cười nói. Đàn ám điểu này cùng đàn ám lang trước đó không có bao nhiêu chênh lệch, ám điểu đầu đàn cũng có Thánh tổ bước thứ bảy tu vi, trong đàn còn có năm con Thánh tổ bước thứ sáu, cả bầy có gần ba mươi con tu vi thấp nhất cũng có Thánh tổ cảnh bước thứ hai.
"...". Thiên Quân cũng không dấu dốt, thân hình liền hóa thành một đạo bạch quang lao về phía ám điểu đầu đàn, lập tức tách ra khỏi sáu người. Hắn đương nhiên cũng cần kiểm chứng một chút suy đoán của bản thân, dù sao đi Hộ thiên hải lần này hắn mục đích chủ yếu cũng chỉ là phá hủy nó kết cấu, chưa đến Hộ thiên hải liền xem như thí luyện thử tay một chút.
Thiên Quân hóa thành một đạo bạch quang thì năm kẻ còn lại cũng không chậm liền phi thân lên vây quanh đàn ám điểu, nếu Thiên Quan không có cách nhanh hơn thì bọn hắn liền như cách cũ, nhanh chóng chém giết rồi sẽ tiến vào Ám ma cốc chỗ sâu, ở bên ngoài mãi cũng không tốt.
"Gờ- réc...". "Kiu...". Thiên Quân sáu người vừa phát hiện đàn ám điểu đã lập tức tăng tốc đến gần nên khi bọn hắn đã áp sát thì đàn ám điểu mới nhận ra, dù sao tu vi tách biệt còn có ở đó. Khi ám điểu đầu đàn nhìn ra mấy người thì Thiên Quân đã đứng trước mặt nó.
"Aiii, mi số khổ ah!". Thiên Quân có chút thở dài nói thế nhưng tay phải lại không chút nào chậm đã xòe ra đập lên cái đầu như một cái phòng ốc của nó.
Ám điểu đầu đàn con ngươi như cái đèn lồng to lớn chỉ kịp nhìn thấy một cái bóng trắng đột nhiên xuất hiện trước mắt mình thì cả đầu bị một lực phô thiên cái địa đè xuống liên đới thân thể như quả núi nhỏ cũng trầm xuống hướng đại địa.
"Ầm!". Thiên Quân một vỗ liền đánh đúng ám điểm đầu lâu đánh cho nó mắt như muốn nổ đom đóm, nó thân hình trầm xuống thì Thiên Quân cũng trầm xuống lao theo, hắn đương nhiên không có ý định để ám điểu có thể phản kháng, về phần những ám điểu còn lại thì để năm người kia giải quyết. Hắn lúc này cũng nên thực hiện hắn suy đoán rồi.
Thiên Quân lực lượng phun trào được hắn khống chế biến thành một cái màn sáng lớn bao quanh lấy toàn bộ ám điểm đầu đàn, đồng thời tay trái cũng nắm quyền hướng đầu lâu ám điểu đánh xuống.
"Rầm!". "Gờ- réc!". Thiên Quân quyền thứ hai lại đánh lên ám điểu đầu lâu, phía sau lập tức hét thảm một tiếng, đầu lâu huyết nhục tung tóe!
"Ha ha, quả nhiên không sai!". Thiên Quân cười lớn, lực lượng đang bao quanh ám điểu cũng không thu lại cho đến khí ám điểu theo đà rơi xuống đến đất thì mới thu lại, ám điểu đã thành một cái thi thể chết đến không thể chết lại.
Tuy rằng chém giết ám điểu đầu đàn không có bao nhiêu áp lực nhưng hắn suy đoán lại càng thêm chắc chắn, việc này khiến hắn có cảm giác không nắm chắc, đầu óc không ngừng xoay chuyển, lần đến Ám ma cốc này không biết có phải đã đi vào cái nào đó âm mưu hay không đây.
Thiên Quân hai chiêu giải quyết ấm điểu đầu đàn đương nhiên cũng rơi vào trong mắt năm kẻ đang vây giết đàn ám điểu, rất nhanh, sau nửa khắc bọn hắn cũng giải quyết hết đàn ám điểu không để cái nào chạy thoát, dĩ nhiên một phần là do bọn hắn cũng giống như Thiên Quân công kích chủ yếu vào đầu lâu thế nhưng lại vẫn không thể giết được năm con ám điểu Thánh tổ bước thứ sáu, cuối cùng lại là dùng đến hỏa diễm của Hồ Tú Anh giải quyết.
"Thiên Tứ đạo hữu quả nhiên thủ đoạn cao minh!". Hồ Tú Anh năm cái chém giết xong đàn ám điểu thì cùng đi xuống bên cạnh Thiên Quân cùng ám điểu đầu đàn thi thể, cả năm cái đều kỳ lạ đánh giá Thiên Quân một chút rồi lại nhìn ám điểu đầu đàn, dĩ nhiên là muốn nhìn lấy một chút Thiên Quân làm sao chém giết được nó, sau một hồi giống như không tìm được đáp án Hồ Tú Anh mới nhìn Thiên Quân chắp tay nói.
"Ha ha, không phải cái nào cao minh thủ đoạn, biết cách thì chém giết những cái này ám thú rất dễ giết chết, dĩ nhiên nếu là các vị có thực lực chém giết yêu thú có thực lực tương đương mới được!’. Thiên Quân cười cười nói.
"Hi vọng Thiên huynh lý giải!". Ngạo Phong lúc này cũng là chắp tay nói, dĩ nhiên là không còn kiêu ngạo bao nhiêu. Hổ Gia cũng là thu lại ánh mắt, Thiên Quân thể hiện ra đã ưu tú hơn bọn hắn, chí ít là khả năng quang sát, ứng biến đã vượt qua bọn hắn rồi.
"Kỳ thực rất đơn giản, các ngươi có nghĩ đến Ám ma cốc này vốn dĩ là một cái thể nội thế giới riêng biệt hạy không?". Thiên Quân con ngươi lóe lên kỳ dị quang mang nói. Hắn không dám khẳng định thế nhưng khi đánh giết ám điểu đầu đàn thì hắn có tám thành nắm chắc rồi, nơi này vốn dĩ là một cái độc lập thiên địa, chỉ là không biết làm sao lại biến thành Ám ma cốc như thế này, thủ đoạn không phải tầm thường, Hộ thiên hải cửa vào lại ở bên trong Ám ma cốc này, hung hiểm lại có bao nhiêu?
Vốn định thêm 2 chương nhưng cmn... thôi bỏ đi, tối ta cố 1 chương nữa...
Tác giả: Đế Thanh
Nguồn: readslove.com