Chương 294: Thái cổ độc long ý tưởng.
"...". Cự nhân to lớn đứng giữa thiên địa, bên cạnh đó huyết côn bằng thi thể to lớn bị xé đôi mà chết, huyết khí cấu thành nên nó đang nhè nhẹ tiêu tán, ở giữa lại có một vòng xoáy đang điên cuồng hút lấy những máu huyết kia.
"Huh...". Ma Quân liếc nhìn xung quanh đề phòng một chút rồi thu lại Thái sơ chân thân trở lại bình thường, bên tay trái lóe lên một bộ hắc y được hắn nhanh chóng mặc vào, dĩ nhiên là vô cùng thuần thục.
"Vù...". Mặc xong y phục hắn khẽ phất tay, một khối huyết tinh cỡ hai đầu người đang tỏa ra huyết quang tươi sáng bị hắn nâng lên. "Bất kể là huyết mạch cấp độ cùng năng lượng đều lớn hơn Thánh tổ cấp huyết thú nhiều, không hổ là Hư vô câp huyết thú...". Ma Quân nhàn nhạt đánh giá huyết tinh nói. Việc hắn có thể đánh giết Hư vô cấp giai đoạn thứ nhất huyết thú đối với người khác có lẽ là vô cùng khó khăn, là gần như không có khả năng nhưng hắn cũng không có bao nhiêu vui mừng. Hắn đại chiêu đã gần vô hạn Hư vô cấp giai đoạn thứ hai chiến lực, nếu dùng hợp lý đương nhiên có thể chém giết Hư vô cảnh giai đoạn thứ nhất, dĩ nhiên là giới hạn ở một con huyết thú mà thôi, gặp phải hai con đi cùng nhau hắn cũng phải tránh đi mũi nhọn.
"Ợ... ục...". Huyết Thiên sau khi thôn phệ hết huyết khí tạo nên huyết côn bằng thì đánh nậc một tiếng xoa xoa bụng có chút giống tiểu hài tử nhân loại. "Hút nhiều huyết khí như vậy xem như bồi bổ được hai thành lực lượng!". Nó lời lẽ kinh người nói.
"Cái gì...". Ma Quân con mắt trợn trừng nhìn Huyết Thiên. Ma Quân giết một con huyết thú thì đều do nó thôn phệ huyết khí, hơn trăm cái Huyết thú Thánh tổ cảnh hậu kỳ, lúc này lại thêm một cái Hư vô cấp huyết thú, huyết khí có bao nhiêu ah? Miễn cưỡng bồi bổ được hai thành? Huyết Thiên này đến cùng cần bao nhiêu huyết thú đến để bồi bổ khôi phục lực lượng?
"Có cái gì đáng kinh ngạc? Ta thời kỳ toàn thịnh một lần hút có thể hút cạn tinh huyết của một cái hồng hoang cự thú Hư vô cảnh cực hạn, đem so sánh thì cái này huyết côn bằng còn chưa đủ một phần mười, còn may nó là huyết thể nên huyết khí xem như nhiều thêm một chút...". Huyết Thiên không sao cả nói.
"Con mẹ nó...". Ma Quân trán đen lại chửi một tiếng sau đó chợt nhớ ra gì đó nhìn chăm chú Huyết Thiên. "Phải khôi phục bao nhiêu ngươi mới có khả năng tự hành tu luyện?". Nếu cứ phải đi thu thập tinh huyết cùng lực lượng giúp Huyết Thiên khôi phục cùng tu hành thì Ma Quân hắn chỉ sợ nhanh liền muốn bại sản, tên này không đơn giản chỉ là thùng không đáy ah.
"Sáu thành....". Huyết thiên hơi chút trầm ngâm rồi nói. "Dĩ nhiên ta cũng cần Thái sơ máu huyết, Lôi kiếp dịch...". Nghĩ ra gì đó nó lập tức bổ sung.
"Huh! Sáu thành...". Ma Quân hơi thở ra một hơi, xem như có giới hạn, chém giết lấy mười hai mươi con Hư vô cấp giai đoạn thứ nhất huyết thú là có thể rồi, về phần Thái sơ máu huyết cùng Lôi kiếp dịch là thứ hắn đã hứa trước đây nên cũng không có bao nhiêu phản ứng, Huyết Thiên một ngày sớm khôi phục lực lượng thì một ngày hắn sớm thêm cường đại, hắn cũng muốn xem Tiên thiên hỗn độn cấp linh bảo uy lực có bao nhiêu kinh khủng, đó cũng chính là Hỗn độn cấp đại năng uy năng ah!
"Đừng nghĩ đơn giản như vậy, ta bị luyện hóa bao nhiêu tuế nguyệt, tổn thương là vô cùng lớn, muốn khôi phục đến sáu thành không phải chỉ cần huyết khí là được!". Huyết Thiên giống như nhìn ra Ma Quân đang có chút hưng phấn thì như cười không phải cười nói, kết hợp với nó nhân thể là cái nam hài bảy tám tuổi liền có chút quỷ dị.
"Hừ! Bổn tọa còn không nuôi được ngươi?...Huh?". Ma Quân bị dội một gáo nước lạnh thù hừ hừ nói, bất giác nhíu mày, linh thức khẽ rơi vào Tiểu ma giới đem từ trong đó ra một cái tiểu long rực rỡ. Chính là Thái cổ độc long tàn hồn nhận Ma Quân làm chủ.
"Chủ nhân!". Thái cổ độc long tàn hồn vừa xuất hiện liền cung kính đối với Ma Quân hô lên một tiếng. Nó so với trước đây đã dài thêm một đoạn, có gần nửa trượng cùng với ngưng thực nhiều lắm, có lẽ cũng đang dần khôi phục.
"Làm sao? Ngươi có ý tưởng gì?". Ma Quân hơi có chút hứng thú nói.
"...". Thái cổ độc long xuất hiện thì Huyết Thiên cũng hơi hiếu kỳ nhìn sang, bọn hắn hai cái xem như bạn cũ sống chúng bao nhiêu tuế nguyệt đây.
"Huyết Thiên cố kị tàn hồn nhưng thuộc hạ thì không có cố kị đó, cho bằng để ta cùng nó một đạo kết hợp, có thể sẽ giúp được chủ nhân rất nhiều!". Thái cổ độc long hơi chút cúi đầu nói. Nó lúc này nào có cái gì cao ngạo của Hư vô cấp giai đoạn thứ ba đại năng? Nhu nhu thuận thuận làm cái đầy tớ ah, một là vì nó hôm nay không phải là toàn thịnh thời kỳ, bất quá chỉ là cái tán hồn, thứ hai nó nhìn thấy Ma Quân tiềm lực cùng với thủ đoạn kinh khủng, đi theo Ma Quân tuyệt đối không phải lực chọn sai lầm, thay vào đó là vô cùng sáng suốt!
"Ah...". Ma Quân hơi chút ngẩn ra sau đó thì cười lên, hắn vậy mà không nghĩ ra, chính xác là hắn còn không nghĩ đến Thái cổ độc long tàn hồn, những huyết thú kia không phải chỉ có chút tàn hồn là chủ sao, nếu có thể chém giết được tàn hồn thì huyết thú cũng theo đó mà chết đi, mà việc này đối với chỉ có tàn hồn Thái cổ độc long không nghi ngờ liền là tốt nhất.
"Ngươi nắm chắc được bao nhiêu?’. Ma Quân liếc nhìn Thái cổ độc long tàn hồn nói.
"Năm thành!". Thái cổ độc long nói. "Nó tu vi tuy cao nhưng còn chưa đạt đến ta ở thời kỳ toàn thịnh, đều là tàn hồn ta không tin ta không thể tiêu diệt được bọn chúng!". Nó có chút tự tin nói tiếp.
"Hắc! Như vậy phải thử mới được!’. Ma Quân mắt có chút quang mang lóe lên, hắn cảm thấy Thái cổ độc long nói có lý. "Nếu thành công thì ta sẽ không để ngươi chịu thiệt!".
"Đa tạ chủ nhân!". Thái cổ độc long tàn hồn lập tức cúi đầu kinh hỉ nói. Dưới hiên nhà dĩ nhiên phải cúi đầu đạo lý này hắn hiểu vô cùng, hôm nay đã nhận Ma Quân làm chủ dĩ nhiên cần phục vụ tận tâm một chút, hắn tin tưởng Ma Quân sẽ không để hắn thiệt, kết quả Ma Quân một câu nói kia đã đủ rồi.
"Đi thôi...". Ma Quân gật đầu sau đó quay lưng bước đi, Huyết Thiên liền phi thân lên ngồi ở vai phải Ma Quân, Thái cổ độc long tàn hồn cuộn mình nằm ở bên vai trái, tổ hợp liền có chút kỳ quái.
"Chủ nhân! Ta kiến kị chúng ta nên thu liễm khí tức sau đó ta sẽ tiến hành đánh lén tàn hồn bên trong huyết thú sau đó ngài sẽ xuất thủ kiềm chế, như vậy sẽ dễ dàng chém giết huyết thú hơn!". Thái cổ độc long lại nói.
"Đánh lén....". Ma Quân khóe miệng khẽ giật, hắn từ khi xuất đạo đến nay còn chưa một lần biết đến đánh lén ah, cho dù là khi đối mặt mới kẻ địch cũng chưa có lần nào như thế vậy mà hôm này đối phó với sinh vật gần như chỉ có bản năng lại cần đánh lén? Nói ra thì có vẻ không được vinh quang cho lắm nhưng Ma Quân liền biết, lúc này như Thái cổ độc long nói là tốt nhất, vừa không hoa tổn nhiều lực lượng lại vừa đạt được hiệu quả. "Quyết định vậy đi!". Nói đoạn hắn khí tức chợt loãng, huyết khí quanh thân nhẹ thả ra khiến cả thân hình như ẩn vào thiên địa huyết khí, có thể thấy hắn thể nội khí huyết có bao nhiêu kinh khủng. Sau khi điều chỉnh một chút cho khí huyết thể nội cùng xung quanh có chút tương đồng Ma Quân liền âm thầm nhẹ nhàng di chuyển, vừa đi vừa quan sát xung quanh vô cùng kỹ lưỡng.
"Ồ? Làm sao càng vào bên trong huyết tinh thảo liền ít đi?". Di chuyển chầm chậm hơn hai canh giờ Ma Quân mới lẩm bẩm. Hắn đi vào sâu bên trong từ khi đi qua Huyết điện cũng được hơn vạn dặm rồi thế nhưng cũng chỉ hái được thêm chưa được trăm cây huyết tinh thảo, niên đại tuy rằng đều vượt qua mười vạn năm, cũng có cây đạt đến trăm vạn năm thế nhưng số lượng so với bên ngoài thì ít hơn nhiều, không lẽ là có chuyện gì đó?
"Hoàn cảnh tốt sẽ sinh trưởng tốt thế nhưng nếu là quá tốt chưa hẳn đã được kết quả như ý!". Thái cổ độc long vẫn đang không ngừng để ý xung quanh nói.
"Ô?". Ma Quân hơi chút kinh ngạc liếc sang. Lấy hắn trí tuệ như thế nào không hiểu Thái cổ độc long muốn nói gì, bên trong Huyết thiên đại tồn tại đặc thù huyết khí là môi trường tốt cho Huyết tinh thảo phát triển thế nhưng sâu vào bên trong lại nồng đạm vượt ra huyết tinh thảo có thể chịu đựng cùng cần đến, kết quả đó là chúng không thể ở bên trong sinh trưởng mà sẽ chết đi.
"Phí trước...". Thái cổ độc long tàn hồn khé nhấp nháy có chút hưng phấn nhìn phía trước nói sau đó ánh mắt có chút trưng cầu nhìn Ma Quân.
"Huyết khí của ta...". Huyết Thiên cũng có chút không giữ được lẩm bẩm, khóe miệng thậm chí còn muốn chảy nước miếng.
"Đi đi! Cẩn thận một chút!". Ma Quân gật đầu nói.
"Huh...". Thái cổ độc long tàn hồn gật đầu một cái rồi hóa thánh một đạo quang hoa chui vào đại địa, trước đó ánh mắt nhìn Ma Quân liền có chút biến đổi nhỏ.
"...". Thái cổ độc long tàn hồn rời đi thì Ma Quân cũng dừng lại cước bộ, con ngươi thâm thúy như muốn nhìn xuyên hư không khoảng cách đánh giá phía xa huyết thú. Huyết thú kia là thuộc vào lang loại, trên đầu nó như có như không hình ánh trăng khuyết nhàn nhạt, nó lúc này đang nằm cuộn mình một góc, dĩ nhiên là đang ngủ. Huyết lang tuy rằng không có cố ý thả ra khí tức nhưng từ nó vô ý thả ra khí tức thì Ma Quân liền có thể đại khái đoán được, nó cùng con huyết côn bằng kia sấp sỉ, chém giết cũng không phải rất khó khăn! Đã nhìn thấy nó Ma Quân liền âm thầm chờ đợi, Thái cổ độc long liền sẽ bắt đầu công kích đánh lén a.
"Hu...". Huyết lang đang nằm ngủ ngon lành đột nhiên khẽ cựa, hai cái tai lớn không tự chủ nâng lên giống như đang nghe ngóng gì đó. Bất chợt nó thân hình chấn động một cái, hai con ngươi trợn trừng đứng lên.
"Ngao...". "Hú...". Huyết lang đột nhiên đứng phắt dậy gầm rú sau đó liền lăn lộn qua lại giống như phát điên, xem ra Thái cổ độc long tàn hồn đã xâm nhập huyết lang thể nội, lúc này có lẽ đã cũng tàn hồn dây dưa rồi.
"Đến ta rồi!". Ma Quân đang tùy thời quan sát dĩ nhiên cũng nhận ra huyết lang không đúng thì cười cười không tiếp tục ẩn dấu nữa mà phi thân về phía huyết lang đang lăn lộn kia, đồng thời với đó là gọi ra Thái sơ chân thân, lúc này dùng Thái sơ chân thân là hợp lý nhất ah.
"Ngao...". Huyết lang đang lăn lộn thì đột nhiên cảm thấy có kẻ áp sát thì gầm lên một tiếng đứng dậy, thế nhưng khi nó định lao về phía kẻ địch thì lại đột nhiên thu lại, thân thể co quắp, hai con mắt lóe lên huyết quang điên cuồng.
"Chủ nhân! Mau! Ta nhanh không giữ được nó!". Thái cổ độc long đột nhiên đối với Ma Quân truyền ầm, dĩ nhiên là việc khống chế chém giết huyết lang tàn hồn đã không thành, hắn cần Ma Quân giúp sức ah.
"Vậy là đủ rồi!". Ma Quân thái sơ chân thân cười nói. Thân hình như điện đã đứng trước người huyết lang, hai tay vồ xuống ôm ngang thân thể huyết lang nâng lên sau đó siết mạnh, gân mạch giống như cũng con đại xà cùng gồ lên vô số.
"Gầm!". "Ngao...". Huyết lang đau đớn gầm rú, nó tàn hồn giống như đã đẩy lùi được Thái cổ độc long tàn hồn tiếp tục làm chủ thân thể thế nhưng nó lúc này đã ở thế bị động, bị ôm ngang nâng lên ngang không trung, cả bốn chân liên điên cuồng vũng vẫy mục đích là muồn đẩy ra Ma Quân, cùng với đó cái miệng cũng há rộng hướng Ma Quân đầu lâu táp xuống.
"Hừ! Ngoan ngoãn chịu chết đi!". Ma Quân đầu lệch sang một bên tránh đi lần táp này hừ lạnh nói, sau đó hai tay lực lượng siết lại càng thêm chặt, dĩ nhiên là muốn sinh sinh bóp chết huyết lang.
"Ngao...". "Huuuuu...". Huyết lang dãy dụa không thành thì ngửa mặt hú dài thê lương, trên bầu trời huyết thiên địa vậy mà xuất hiện một mặt huyết nguyệt, huyết nguyệt xuất hiện liền lấy tốc độ kinh khủng lao xuống chỗ Ma Quân cùng huyết lang, nó lúc này lại muốn cùng Ma Quân lưỡng bại câu thương ah.
"Nghĩ được an lành!’. Ma Quân lạnh lùng nói, trong con ngươi lại không dấu được kinh ngạc, huyết lang này giống như có linh trí rất cao, khác hẳn so với huyết côn bằng kia chỉ có một oại bản năng mà thôi. Nhìn huyết nguyệt lạo xuống Ma Quân dĩ nhiên không thể đứng yên chịu đòn được, tay phải khẻ buông thế nhưng liền túm lấy một chân sau của Huyết lanh, thân hình khẽ tầm xuống quật nó sang một bên rồi cũng nhẹ lách sang tránh đi huyết nguyệt đang rơi xuống.
"Ầm!". Huyết nguyệt đánh xuống đại địa liền vang lên một tiếng nổ lớn, đại địa cũng theo đó nứt ra một cái khe lớn, huyết khí xung quanh cũng bị một đòn này đánh cho tán loạn, uy lực vô vùng đáng sợ.
"Xem ngươi còn làm được gì!". Ma Quân tránh sang một bên thờ ơ với hậu quả huyết nguyệt mang lại, tai phải đnag nắm chân của huyết lang lại nâng lên dùng lực đập cả thân thể to lớn cúa huyết lang xuống đại địa.
"Ngao...". "Ầm!". Huyết lang vừa mới thoát khỏi vòng siết kìm họng thì liền bị đem ra làm đồ chơi đập đất, nó chỉ kịp hống lên một tiếng thì đã bị Ma Quân quật mạnh xuống đất vang lên một tiếng động không kém chút nào huyết nguyệt va vào đại địa kia.
"Ầm!". "Ầm..". Như chưa đã nghiền, Ma Quân hình thể khổng lồ lại tiếp tục quăng quật huyết lang đánh mạnh lên đại địa vang lên những tiếng ầm ầm không dứt hơn mười lần, bất kể là lang hồn hay huyết lang đều sinh sinh bị Ma Quân quật chết!
"Của ta...". Huyết lang bị Ma Quân quật chết thì Huyết Thiên cũng hưng phấn hô lên, nó có chút kinh sợ Ma Quân thủ đoạn dã man thế nhưng với nó thì Huyết khí vẫn là quan trong hơn nhiều, thân hình nhỏ bé liền đã đứng trên huyết lang há miệng hút mạnh.
"Hống...". "Gầm..". "Kiu...". Thế nhưng ngay khi Huyết Thiên vừa mới hút lấy một chút huyết khí từ huyết lang thì từ mấy phương hướng vang lên tiếng kinh thiên gầm rú, cùng với đó không ngừng vang kên tiếng nổ mạnh, hư không rung động kịch liệt, dĩ nhiên là có không ít huyết thú Hư vô cảnh đang lao về phía này, tốc độ không nói cũng biết...
"Huh...". Ma Quân đương nhiên cũng cảm nhận thấy, mày hơi nhướng lên, trực giác cho hắn biết là nên rời đi ngay lập tức thế nhưng hắn ý chí lại không muốn thế, hắn muốn thử cực hạn của mình ở đâu.
"Đến đây! Cho bổn tọa xem các ngươi có bao nhiêu lợi hại!". Một sát na trầm tư Ma Quân liền lạnh lùng nói.
Tác giả: Đế Thanh
Nguồn: readslove.com