Chương 293: Sơ lâm Huyết điện
Huyết thiên địa bên trong, Ma Quân đứng trước Huyết điện đã được một ngày, hắn trầm tư suy nghĩ cùng với điều chỉnh lại trạng thái thể lực đến đỉnh phong, bên trong đó chính là chiến trường của Hư vô cảnh rồi, Huyết thú trong đó chắc chắn vô cùng cường đại. Hắn khuôn mặt lạnh băng bất chợt khóe miệng lại nhếch lên, con ngươi đen kịt cũng theo đó mở ra.
"Xe ra ta cố kị cũng quá nhiều rồi, bên trong cho dù có Huyết thú đạt đến Hư vô cảnh giai đoạn thứ hai hoặc hơn đi nữa những chưa chắc đã gặp phải, huống chi ta cũng nên thử xem cực hạn của mình đến đâu mới phải ah!". Hắn lắc đầu lẩm bẩm, hắn trước nay yêu cầu quá chu toàn rồi.
Tiến lên một bước Ma Quân vươn tay đặt lên Huyết điện đại môn đồng thời với đó lực lượng cũng ầm ầm tung ra, theo phán đoán, muốn mở ra Huyết điện cần đến Hư vô cảnh giai đoạn thứ nhất lực lượng cùng với tương đương ah.
"Ầm!". Ma Quân không có ý định bảo lưu, một quyền mang theo Hủy diệt chi thế đấm thẳng lên đại môn. Theo hắn ước lượng thì một quyền này đã đuổi sát Hư vô cảnh giai đoạn thứ nhất lực lượng, thăm dò một chút suy đoán của hắn.
"Ung...". Đại môn vang lên một tiếng rung mạnh, Ma Quân một quyền này vậy mà không nhúc nhích được đại môn này chút nào.
"Chậc! Như vầy đi!". Ma Quân tặc lưỡi một tiếng. Sinh mệnh cùng Hủy diệt chi lực đồng thời xuất hiện, tiếp đó lại một quyền đánh thẳng lên đại môn.
"Ầm!’. "Cạch!". "Két!". Một quyền đánh xuống đại môn liền vang lên một tiếng cơ quan nhỏ, đại môn ầm ầm rung chuyển tách ra, quả nhiên đúng như Ma Quân dự đoán ah.
"Huh... Xem ra Hư thiên bí cảnh thí luyện đúng là cất chứa không biết bao nhiêu cơ duyên...". Ma Quân con ngươi lập lòe nói. Từ lúc vào Hư thiên bí cảnh thì đều được biết Hỗn mang lãnh địa mới chính là nơi truyền thừa ẩn chứa cơ duyên lớn nhất thế nhưng lúc này Ma Quân lại có cách nghĩ khác.
Đạo trần hồ có thể giúp tu giả lĩnh ngộ chung cực lực lượng, tuy rằng sẽ không nhanh như Hỗn mang lãnh địa trực tiếp nhận truyền thừa nhưng chậm mà chắc, chưa hẳn đã kém. Luyện hồn cốc lại có thể đề cao cũng như rèn luyện linh hồn lực, đối với tu giả đồng dạng có được lớn lao lợi ích, bên trong đó thậm chí còn có vô số chỗ tốt giống như Thần Quân đang thu lấy. Huyết thiên địa này cũng không chút nào kém, tuy rằng hắn còn chưa tham gia mấy cái gì đó thí luyện nhưng lúc này đây đi sâu vào bên trong lại có thể lấy được Huyết tinh thảo, chém giết Huyết thú lại còn được không ít lợi ích, chỉ là cả ba nơi này đều có một điểm chung cần có, đó là thực lực Hư vô cảnh!
Có lẽ là mấy vị đại năng sáng lập nên Hư thiên bí cảnh này cũng có dụng ý khác nhau, ví dụ như nói riêng Huyết thiên địa, nếu có Hư vô cảnh chiến lực thì thu được chỗ tốt là vô cùng lớn, chỉ riêng chém giết Huyết thú thu được Huyết tinh đã không phải giá trị nhỏ, có thể nói vô giá, về phần Huyết tinh thảo thì cần có chút vận may cùng cơ duyên nhưng giá trị của nó thì không ai có thể phủ nhận, lại tiếp tục đi vào sâu bên trong thì không biết lại thu được những gì... Hỗn mang lãnh địa là có cơ may nhận được truyền thừa nhưng chưa chắc đã cường đại hơn những thứ thu được ở Huyết thiên địa này đâu.
"Vẫn là hỏi đến thực lực ah...". Ma Quân không tiếp tục suy nghĩ nữa mà lắc đầu nói. "Đáng sợ...". Ma Quân con ngươi co rụt, đại môn mở ra lập tức huyết khí phô thiên cái địa liền phả vào mặt, không khí bên trong huyết khí thậm chí đạt đến sáu thành, khắp nơi chính là huyết khí dày đặc như sương.
Bước qua đại môn Ma Quân liền liếc nhìn xung quanh một cách tỉ mỉ, đại địa một màu đỏ tươi như máu, thậm chí khi bước lên đó còn có cảm giác sền sệt như là đang bước trên vũng máu đang đông lại có chút ghê rợn, sau đó đập vào mắt Ma Quân chính là Huyết tinh thảo, không sai, là Huyết tinh thảo ah, có thể thấy chúng mọc thành khóm, chỉ liếc nhìn một cái Ma Quân đã nhìn thấy hơn ba mươi cây, không những thế bọn chúng niên đại cao đến dọa người, thấp nhất chỉ e cũng có vạn năm, cao liền có đến trăm vạn năm, chiều cao đã đến ngang đầu người, nên biết những cây huyết tinh thảo khác cho dù là vạn năm cũng chỉ như cây cỏ mà thôi, khác biệt so với niên đại thấp hơn đó chính là nồng độ huyết tinh mà thôi.
"Phát đạt...". Ma Quân cho dù trước nay chưa từng một lần để ý đến cái gì tài phú những lúc này cũng không tự chủ được nuốt một ngụm nước miếng, đây là cái gì tài sải ah, một bút này hạ xuống chỉ e nặng đến khó viết.
"...". Không chút chậm trễ Ma Quân liền lập tức thu lấy tất cả những huyết tinh thảo mà hắn nhìn thấy, không nhanh sợ chậm a.
"Ngao...". Ma Quân ngắt xong cây huyết tinh thảo cuối cùng thì một tiếng hống lên giận dữ truyền đến, cùng với đó khí tức huyết sát cũng công hướng Ma Quân, hắn dĩ nhiên đã gặp phải huyết thú, không những thế tu vi cũng đạt đến Hư vô cảnh giai đoạn thứ nhất. Một tiếng hống liền mang theo vô số hư không lợi nhận hướng về phía hắn.
"Quả nhiên...". Ma Quân lập tức ngẩng đầu nhìn chỗ xa, hư không nhộn nhạo như có kẻ đang điên cuồng phá toái hư không chạy đến, tốc độ nhanh không thể hình dung. "Ha ha, đến đây!". Hắn không chút sợ hãi mà cười to nói. Huyết Thiên tiểu tử kia từ lúc nuốt xong huyết khí của con kia huyết thú Thánh tổ cảnh cực hạn thì đang trốn bên trong Tiểu ma giới điên cuồng luyện hóa, hiếm khi cho Ma Quân hắn một chút yên tĩnh từ lúc vào Huyết thiên địa ah.
"Tứ cực hợp!". Ma Quân quanh thân bốn loại lực lượng nhộn nhạo hiện ra sau đó liền dung hợp. "Hủy diệt ma quyền!". Nắm tay phải lập tức đấm vào hư không trước mặt, huyết thú bí ẩn kia đã đến trước mặt hắn rồi.
"Oanh...". Một tiếng trầm đục vang lên, Ma Quân một quyền giống như đấm lên tường đồng vách sắt, một quyền tung ra thì phản chấn cũng không khác bao nhiêu lập tức bị đẩy lùi. Hư không phá toái thì một con huyết thú cao hơn ba mươi trượng, dài liền có năm mươi trượng cũng bị đánh bay ra, một lần va chạm xem như ngang tay.
Huyết thú hình dáng cổ quái, tựa ngư tựa điểu, thân cá nhưng lại kỳ dị mọc ra hai cặp cánh chim, dưới bụng hai cái cự trảo huyết sắc tỏa ra hàn mang lạnh thấu xương, cái miệng to lớn như có thể nuốt cả âm dương nhật nguyệt vô cùng đáng sợ. Không những thế nó quanh thân ngoài huyết khí ra còn đang tràn ngập một loại huyền ảo vô cùng khí tức, Ma Quân vừa nhìn liền đoán được Huyết thú này vậy mà có phần cùng Hồng hoang cự thú Côn bằng giống nhau...
"Hư vô cấp Huyết thú quả nhiên đáng sợ...". Ma Quân âm thầm kinh hãi, Huyết côn bằng này thậm chí không kém chút nào Hắc thủy huyền xà mà Thiên Quân cùng Cường hai năm trước liên thủ chém giết, nên biết Hắc thủy huyền xà có thể xung là đồng giai vương giả ah. Không lẽ là do nó có liên quan đến Côn bằng thật? Quanh thân nó đang tràn ngập Âm dương lực đạt đến Thế đại thành cấp độ kia khiến Ma Quân càng thêm kiêng kị.
"Hống...". Huyết con bằng giống như nhận lấy đau đớn gầm lên đầy tức giận liền lao về phía Ma Quân, miệng rộng há ra phun ra một đạo huyết khi cùng với âm dương lực lẫn nhau kết hợp bắn về phía Ma Quân, thân thể khổng lồ cũng lao về phía hắn, dĩ nhiên là muốn giáp công.
"Hừ! Tưởng bổn tọa dễ bắt nạt!". Ma Quân hừ lạnh thân hình liền lóe lên biến mất, thân mang Thời không chi lực đương nhiên cần vận dụng triệt để ah, đối cứng với quái vật này chưa hẳn đã tốt.
"Tứ cực diệt ma quyền!". Một lần nữa hiện thân Ma Quân đã đứng bên trái đầu lâu Huyết côn bằng, một quyền liền ầm hướng đến nó mắt trái.
"Ngao...". Huyết côn băng con ngươi đỏ như máu lại giống như có kỳ lạ linh động, tróng đó Ma Quân thậm chí thấy được nó giật mình cùng kinh hãi. Không kịp phản ứng nó gầm lên một tiếng, từ mắt trái hình thành một cái âm dương đồ, bên trong đó lại có huyết khí âm trầm bốc lên. Đồng thời với đó hai cành trái cũng vỗ vào hư không đánh về phía Ma Quân, đương nhiên là không muốn Ma Quân ăn cái lợi dễ dàng.
"Ầm!". Ma Quân một quyền mang theo bốn đạo công kích hủy diệt liền đánh lên bên trái đầu của Huyết côn bằng, lực lượng kinh khủng lập tức đánh cho đầu nó lõm xuống một chút, đồng thời đánh nó bay lêch sang một bên, nó cùng Ma Quân liền cách ra một khoảng, một cái đạp cánh liền là đập hụt.
"Hừ!". Ma Quân đương nhiên cũng hiểu ý đồ của nó, bất quá nó là đánh giá sai lực lượng mà Ma Quân dùng đến, cho dù nó đã gần đến Hư vô cảnh giai đoạn thứ nhất đỉnh phong thế nhưng còn không có khả năng nuốt trôi công kích của Ma Quân. Đánh bay nó Ma Quân liền lập tức đuổi theo, nhân lúc nó còn choáng váng dĩ nhiên muốn bồi thêm mấy đòn ah.
"Gầm..". Huyết côn bằng gầm lên đau đớn thế nhưng nó giống như chỉ có một loại bản năng liền quay đầu muốn táp lấy Ma Quân, nuốt hắn vào bụng, đau đớn gần như không chút ảnh hưởng.
"Hừ!". Ma Quân đang lao nhanh thấy như vậy thì hừ lạnh một tiếng, thân hình chợt lách đã đứng ngay trên đầu nó đãm xuống. "Ma thiên thất bộ!".
"Ầm!". "Ầm!". Liên tục những tiếng nổ lớn, Ma Quân thất bộ đều đánh lên một điểm trên đầu huyết côn bằng đánh cho nó không hề có lực hoàn thủ, bảy bước đánh nó ngâm sâu xuống đại địa!
"Rầm!". "Thục...". Huyết côn bằng đầu lâu vang lên một tiếng khó nghe, bước thứ bảy của Ma Quân đã đánh xuyên đầu nó đánh ra một lỗ thủng rộng hơn hai thước.
"Thái cổ ma hỏa!". Ma Quân quanh thân lập tức bùng lên Thái cổ ma hỏa điên cuồng chui vào đầu huyết côn bằng, chỉ cần chém giết được tàn hồn của nó thì huyết côn bằng liền không có khả năng sống sót ah.
"Ngao!". "Hống...". Thái cổ ma hỏa điên cuồng chui vào huyết co bằng đầu lâu thiêu đốt khiến nó liên tục gầm rú, thân thể to lớn cũng theo đó dãy dụa điên cuồng lao ra đại địa đánh phá hư không, dĩ nhiên là tàn hồn không chấp nhận bị đốt cháy như vậy.
"Chịu chết đi!". Ma Quân lạnh lùng một tiếng, thân thể bất chợt căng phồng lên, chớp mắt đã hiện ra thái sơ chân thân cao gần bốn mươi trượng cự nhân, hai tay lập tức vươn ra, một nắm lấy cổ huyết côn bằng một nắm lấy cánh của nó giằng mạnh.
"Hu...". "Roạt...". Huyết côn bằng đang điên cuồng dãy dụa thì bị hai cái cự thủ nắm chặt, sau đó lực lượng như vô cùng vô tận truyền đến khiến nó im bặt, thân thể to lớn bị Ma Quân sinh sinh xé làm đôi!
"Của ta!". Huyết Thiên vốn đang điên cuồng luyện hóa huyết khí trước đó lâm vào ngủ say chợt mở mắt hét lớn, sau khi nó lao ra khỏi Tiểu ma giới thì cái miệng nhỏ cũng mở ra như cái động không đáy hút lấy huyết khí của huyết côn bằng còn chưa kịp tiêu tán.
"Hừ!". Ma Quân bàn tay to lớn vươn ra chụp lấy một đoàn Thái cổ ma hỏa hừ lạnh một tiếng rồi bóp mạnh, bên trong đó huyết côn bằng tàn hồn lập tức vỡ vụn, nó từ lúc xuất hiện còn chưa hiểu hết kẻ giết mình rút cục là ai, tuy nhiên vốn chỉ còn bản năng nó thì việc biết hay không có lẽ cũng không quan trọng, có khi đây còn là một loại giải thoát.
Tác giả: Đế Thanh
Nguồn: readslove.com