Chương 65: Trở lại.

Lưu Kim Lưu Kí Truyện

Chương 65: Trở lại.

Chương 65: Trở lại.

Lưu Kim lao tới tiếp đầu tên râu xồm, hắn giơ lên Hoàng Kim Thuẫn chặn lại một quyền, tuy vậy vẫn không chịu nổi, cả người bắn ra xa. Hắn ho khan cảm thán:

" Khụ khụ, lão râu xồm này, một quyền dễ phải nặng bằng cúp đào mỏ của Hoàng Ca."

Lão râu xồm như một con trâu nước, chạy ầm ầm, bất chấp cho thân mình to lớn liên tục bị Lưu Kim chém vào, hắn nhảy xổ lên, hất bay một đoàn người, nhìn không khác gì nhổ mạ một dạng.

Lưu Kim thấy vậy, nghiến răng cay đắng, liều mình cản lại lão râu xồm, hắn hét lên:

" Nhân dân cùng ta chiến đấu, không phải là khiên thịt của ta, ngươi đừng hòng tự tung tự tác!!!"

Lão râu xồm cao hơn hắn một cái đầu, Lưu Kim cũng lấy đó làm sợ, lao tới đối chiến, cả hai cứ như vậy đẩy tay vào nhau, toàn thân run lên bần bật. Từng cái khớp bàn tay đều có thể cảm nhận rõ cái nghiến, cái ép, thậm chí còn như nghe ken két miết mạnh.

Người nô lệ tuy không thể hô hào, đánh liền không thể quá sôi trào, tuy vậy vẫn xông tới đâm chi chít vào người lão râu xồm, làm hắn rống lên đau đớn. Lão khua tay, kéo Lưu Kim bay sang một bên, quật tới tấp vào nô lệ.

Lưu Kim thoáng một chút choáng váng, mơ hồ hình ảnh như trước mắt có một con quái thú to vật, mặt lớn như cái mâm, lông lá rủ xuống, hai mắt long sòng sọc đáng sợ, trên người huyết vẫn như cũ cuồng phun.

Đúng...đấy là lão râu xồm lúc này, càng đánh càng có một vẻ dã tính mười phần...

Lưu Kim một lần nữa gọi ra Thiên Hoàng Kim Bổng, luồn tới nhanh như gió, xẻ một đường lớn trên tay lão râu xồm, đối phương rống lên đau đớn, vận một trảo đánh trả, đánh bay Lưu Kim ra xa.

Lưu Kim được xúm xít người xông tới đỡ lấy, hắn đáp đất liền không hề đau đớn, qua một chút tiểu động tác cảm tạ nhân dân, qua bộ đàm hắn gọi:

" Ta bên này khá là chật vật, có cứu viện được không??"

" Tỉ phu, hiện tại quân số của ta hao mất chưa tới một phần ba, Bee võ phái đã mất hơn một nửa, liền để ai sang ứng cứu cũng được!!" Dương Túc vốn là Cung Thủ, nhãn lực cực tốt, hảo hảo chuẩn đoán.

" Ta tới giúp Lưu Kim!!" Luna lớn giọng.

Nàng tuy giờ không còn dưới kiểm soát của Tử Sắc Giáo Phái, liền vẫn như cũ thích mang nhất tuyến thấu thị áo choàng, nó đối với nàng là vật bất li thân, đau đớn mang nó, khổ cực cũng mang nó, không thể tách rời.

Luna hạ xuống nhẹ nhàng như một đạo hắc ảnh điểu, cực tốc tung liên hoàn cước vào lão râu xồm, cùng Lưu Kim liên thủ, song kiếm hợp bích, biến ảo khôn lường, đem vây lão kia trong nộ vũ đòn đánh.

" Tên này da so với da voi liền còn muốn dày hơn!!" Luna cảm thán.

" Căn bản lấy bào mòn hắn làm chủ yếu, đừng cố quá!!!" Lưu Kim đáp lại.

Lão râu xồm tốc độ không tính là chậm, tuy vậy vẫn không kịp được hai bóng người này, hắn cuồng loạn tấn công vào không trung, càng là trút giận lên những nô lệ nhỏ bé vô tình lọt vào.

Hắn vút một quyền, nhìn thấy nghiêng người thủ thế, gân xanh nổi lên rõ như vẽ, chân chạy ruỳnh ruỳnh, Lưu Kim nhìn vậy, đoán được uy lực cực lớn, liền hét lên:

" Hắn đang nhằm lương dân để tấn công, Luna ngươi lo sơ tán người lùi ra, ta sẽ chặn hắn!!"

Quyền kia của lão râu xồm, nhẹ thì phi cơ gãy cánh, nặng thì núi đá rung lắc, nếu để cho nô lệ dính phải đòn, hẳn là thiệt hại tính trên đơn vị trăm người.

Lưu Kim sẽ không bao giờ để nhiều người như vậy chết cùng một lúc...

Hắn vận Hoàng Kim thành một cái khiên tròn, dày hơn trước rất nhiều, Hắc Kim ít ỏi cũng được điều lên chống đỡ, toàn thân căng cứng lại, từng bộ phận đều đang nghiêm túc chờ đón khủng bố quyền kia.

Lão râu xồm thấy vật cản, liền đưa tay còn lại đấm tới trước, nhẹ như không gạt Lưu Kim đi...

" Lưu Kim!!!" Tiếng Luna truyền vào tâm trí hắn, nhẹ như không nghe thấy.

Trong cái ít ỏi giờ khắc bay trên không trung ấy, hàng ngàn, hàng vạn ý niệm vụt qua đầu hắn...

Đây là chênh lệch thực lực sao...

Đây là cảm giác của lực bất tòng tâm sao...

Vì sao ta lại dám xưng làm vương khi ngay cả lương dân của mình cũng không thể bảo hộ...

Ta...đáng chết sao...

Không, ta tuyệt đối sẽ không đầu hàng!!!

Ta tuyệt đối, không để những kẻ súc sinh như vậy hành hạ người vô tội!!!

Lưu Kim tiếp đất, lưng mài vào đất mù lên từng đám bụi lớn, tuy vậy hắn không cảm thấy chút nào xót xa đau đớn, chỉ trần ngập một cảm giác rất lạ.

" Vương gia, chúng thần tới quy phục ngài đây..." Tiếng Hắc Kim qua tâm linh cảm ứng nói.

Hắn bừng mở mắt, từ từ cảm nhận lượng Hắc Kim bao xung quanh mình, chúng bám sát vào người hắn, hoá thành một bộ hắc khải đẹp đẽ vô cùng, đem đến cho Lưu Kim cảm giác như bất bại tướng quân chuyển sinh một dạng.

" Các ngươi từ đâu tới??" Lưu Kim qua tâm linh cảm ứng hỏi.

" Chủ trước của chúng thần là Bột Vương, người trong truyền thuyết cây tre trăm đốt, ngài ấy khi đó điều khiển chúng thần để nối lại từng đốt tre, sau khi xong việc liền phân thành bốn phần tách biệt, lúc trước vương gia thu được ở Quất Cổ Trấn là phần thứ nhất, ở đây là hai phần tiếp theo." Hắc Kim cung kính nói.

" Vậy các ngươi, sẽ vì ta, vì dân mà chiến đấu chứ??"

" Rất sẵn lòng thưa vương gia..."

Rõ ràng, hành động vừa rồi của Lưu Kim, xả thân vì dân rất hợp với lý tưởng của Hắc Kim, thu hút chúng đến cũng là điều dễ hiểu.

" Hắc Kim nghe lệnh, sẵn sàng cùng ta chém xuống tên súc sinh hại dân kia!!!"

" Rõ!!!"

Lưu Kim như được hồi sinh, cả bộ giáp đen nhánh này, đều là từ Hắc Kim mà thành, cường hoá ngoại lực đến cực điểm, từng bước chân đều có thể dễ dàng vụt đi và mét, áp sát lão râu xồm chỉ vẻn vẹn mấy cái chớp mắt.

-Ầm!!!!-

Hắn tung quyền, lún sâu vào bụng lão râu xồm, đẩy đối phương bắn văng lên vách đá, chưởng lực như trút hết cáu giận lên đó, hoàn toàn mạnh mẽ đến đáng sợ. Lão râu xồm mắt trắng dã ra, ho như điên, phun ra đầy mặt đất máu đen, thảm hại như một đầu chó bị người qua đường tuỳ tiện đá đi.

" Lưu Kim, ngươi trở lại rồi..." Luna cười hết sức kinh hỉ, nàng liền là cũng rất mong chờ, mong chờ đến lúc hắn lại mạnh mẽ vô song, đem đối thủ đè dưới chân dễ như bỡn.

" Luna, bên này không cần cứu trợ nữa, hãy nghỉ ngơi đi.." Lưu Kim nghiêng đầu nói.

Trên mặt dân nô lệ như sáng lên, mắt phát ra một tia ôn hoà mà mừng rỡ, tựa như mừng quốc vương ra trận khải hoàn, càng là mừng cho ngài ấy bình an vô sự.

Lưu Kim không ngơi tay, lại một lần nữa áp sát lão râu xồm, tung một cước đẩy bay hắn đi, lại một cước đem hai tay hắn phế đi, quay sang đoàn nô lệ nói:

" Tên này là kẻ chủ mưu làm hại các vị, giờ tuỳ ý cho các vị xử trí!!!"

Nô lệ khinh bỉ nhìn lão râu xồm, từng người từng người trút giận, đem hết những uất nhục họ từng chịu trả lại, chính hắn khiến họ bị câm, chính hắn khiến gia đình họ phải li tán, chính hắn, chính hắn!!

Lưu Kim không có nán lại, liền tiếp tục nhảy lên cao, hướng đến tàn dư của Bee võ phái mà đánh trọng thương, sau đó lại bàn giao cho nô lệ xử lý.

Nhân dân của hắn, sẽ phải thật sảng khoái, không có nhu nhược!