Chương 86: Lập chợ buôn bán

Luân Hôi Chúa Tể, Đạo Tổ Pháp Thiên

Chương 86: Lập chợ buôn bán

Chương 86: Lập chợ buôn bán

"Hài... Cũng là phải thêm hai ngày nữa tại đây!" Vĩ Phàm sau khi cất đặt đồ quyển vào không gian dây chuyền, liền rời giường mà tản thán một tiếng.

Theo những thông tin Vĩ Phàm nghe qua, thì từ hôm nay cho đến hết ngày mai chính là khoảng thời gian dành cho dự thi tranh tài, sau đó mới là ổn định sắp xếp người Huyền Cực Tông đến đón mang đi. Với nguyên do như vậy nên hiện tại Vĩ Phàm thật sự là rất rãnh rỗi, vẫn có thể bên trong khách điếm mà chờ đến đúng cái thời điểm.

Mà một khoảng bên trong nhàn rỗi như vậy, thời gian chưa trôi qua bao lâu, Vĩ Phàm liền nảy sinh ra một cái ý tưởng, "là ta nên dành thời gian này ra ngoài lập nghiệp buôn bán, dùng một vài thứ đồ từ Trái Đất bán lại cho người nơi này, kiếm một ít tiền để dành phòng thân".

"Dù sao hiện tại không còn nhiều tiền, ta cũng nên đầu tư mấy ngày tiếp theo, ra cái ý tưởng buôn bán kiếm tiền..."

Vừa nghĩ đã làm, Vĩ Phàm liền một đường chạy ra bên ngoài bắt đầu thực hiện cái ý tưởng.

Mất khoảng nửa ngày thời gian để hắn quay về phòng với trên người là một đống bình ngọc nhỏ. Hắn lập tức sắp xếp từng bình ngọc xuống mặt bàn, lại đưa tay vuốt vuốt cằm mà cười nói:

"Hì hì... Nửa ngày thời gian tìm hiểu thị trường xung quanh, có vẻ buôn bán chất liệu làm thơm là thịnh hành hiện tại."

Hắn mất nửa ngày xung quanh tìm hiểu, liền nhận thấy rõ nơi này mọi người dành một lượng chú ý nhất định đến những sản phẩm làm đẹp. Từ đó hắn nảy ra cái ý tưởng, là hắn cũng sẽ mua lượng lớn bình ngọc mà mang về pha chế, hắn chỉ việc chọn đại mấy loại nước hoa và xà bông đã tiện mang theo ở Trái Đất trước đó, rồi chiết nhỏ ra từng bình tạo thành sản phẩm mới cấp tốc buôn bán. Chắc chắn với thứ này sẽ được giá cao!

Nguyên nửa ngày còn lại hắn dành thời gian để chiết nhỏ và pha chế, cộng thêm công đoạn dán nhãn từng kí hiệu sản phẩm nữa là đã xong. Đến đêm thì hắn dành chút ít thời gian chăm chỉ tu luyện, lại háo hức chờ đến buổi sáng tiếp theo.

Mà như vậy một ngày mới lại đến, khi bên ngoài tờ mờ chưa còn sáng tỏ, Vĩ Phàm đã ngay lập tức mang theo sản phẩm mà ra ngoài chợ tìm một góc sắp xếp, chờ người đến xem hàng.

Hắn một chỗ vòng lại tay rồi đứng chờ, trên môi lâu lâu lại khẽ nhếch lên một cái tủm tỉm, mà ngoài đường lúc này cũng đã đông người qua lại.

Lúc này Vĩ Phàm đeo lên khăn che mặt, liền cầm lên trống chiêng bắt đầu "cheng cheng" gõ và hô hoán để khiến nhóm người chú ý đến.

"Mại dô mại dô... Sản phẩm làm đẹp khoe hương từ đời tổ tông truyền lại, mau mau đến xem kẻo không còn cơ hội... Chỉ duy nhất trăm bình mà thôi!"

Mà đám người nghe thanh âm hô hoán mời gọi như vậy, cũng liền hiếu kì mà sáp lại gần xem thử. Chỉ trong nửa khắc thời gian, người người lại đến bu đông như kiến rồi đưa tay chỉ chỉ nhìn xem.

"Sản phẩm gì mới sao? Bình này là cái gì bên trong?" Liên tiếp là to to nhỏ nhỏ tiếng người hỏi han.

Một chỗ cong môi nhìn đám người tò mò chỉ trỏ như vậy, Vĩ Phàm liền nâng cao tay ra hiệu đám người giữ lại bình tĩnh, khi không còn nghe thấy ai nói gì, hắn cũng liền lớn tiếng nói:

"Lần đầu gặp mặt các vị, nhân đây ta xin giới thiệu qua cho các vị những mẫu thần dược, do chính tổ tông mười đời truyền lại cho ta."

"Trên đây là hai loại sản phẩm dành cho nữ nhi khắp bốn bể, vừa là làm đẹp làn da và cũng vừa là chăm sóc từ trên xuống dưới." Vĩ Phàm lớn tiếng giảng thuật và cũng đưa tay giới thiệu qua từng sản phẩm.

Mà phía trên trưng bày hai loại hàng chính, năm mươi bình đầu là sữa tắm dưỡng da và năm mươi bình ngọc còn lại là dầu gội đầu, hết thảy đều dành cho nữ nhân mà hắn đã tiện tay mang theo một vố lớn từ Trái Đất qua đây.

Vĩ Phàm lại nhấc lên một bình, nói: "Các vị có thể xem qua, bên trong bình ngọc này chứa thần dược làm thơm, nếu như mang về cho mẹ, tiểu muội, hay là nương tử dùng thử... Thì ta đây xin đảm bảo có thể giúp trẻ thêm vài ba tuổi, nhan sắc tăng cao, làn da trắng sáng và còn giữ lại hương thơm trên người."

"Thật sao, trên đời này mà cũng có thần dược thần kì như vậy? Ngươi không gạt người đấy chứ?" Theo sau lời giới thiệu của Vĩ Phàm là tiếng nghị luận, hỏi han của đám đông xung quanh.

Về phần Vĩ Phàm, hắn hiểu việc đưa ra giới thiệu mà không có chứng minh thì không ai dám tin. Cũng vì lẽ đó, hắn lại mở miệng lên tiếng: "Các vị trước tiên cứ bình tĩnh nghe ta, ta sẽ chứng minh cho các vị cùng đông đảo mọi người gần xa thấy rõ, tác dụng của thần dược này."

Nói là làm, Vĩ Phàm liền đưa tay gọi lại một tiểu nữ hài lấm lem đất cát trên mặt ở gần đó, tiểu nữ hài được gọi thì cũng nhanh nhảu tiến lại gần.

"Các vị tại đây có thể xem qua, tiểu cô nương này tướng mạo hiện tại thật là không sáng, người còn là tỏa ra một mùi không được thơm. Nhưng với thần dược này, hôm nay sẽ là thay đổi."

Hắn bế tiểu nữ hài lên người, một vòng cho đông đảo người nơi đây thấy rõ.

Khi nhóm người đã là nhìn kĩ, Vĩ Phàm gật đầu lại nói: "Tiếp theo, không biết là có vị cô nương nào lớn tuổi, vào bên trong góc này, thay ta tắm rửa cho tiểu cô nương này hay không?"

"Vậy để ta!"

Cùng lúc đó, từ trong đám người, một nữ tử tướng mạo bình thường, mặc trên người là một bộ váy dài màu nâu, liền tiến đến gần. Thấy vậy, Vĩ Phàm liền nhìn qua nữ tử, gật đầu lên tiếng:

"Cám ơn cô nương, hiện tại cô có thể giúp ta mang tiểu cô nương này vào bên trong góc có màn che kia, thay ta tắm rửa bằng cách dùng những thứ này."

Nói xong, Vĩ Phàm liền đưa cho nữ tử hai bình ngọc khác nhau, lại hướng dẫn cách sử dụng. Sau khi đã xong phần hướng dẫn, người nữ tử gật đầu rồi lập tức mang tiểu nữ hài vào nơi Vĩ Phàm đã chuẩn bị từ trước, một lần tắm rửa sạch sẽ thơm tho cho tiểu nữ hài.

"Các vị chờ đợi ít lâu, sẽ nhanh ra ngay thôi!" Vĩ Phàm chắp tay lên tiếng trấn định đám đông. Mà đám người bên ngoài lại háo hức chỉ trỏ hiếu kì, chờ đợi thần dược sẽ có cái gì công hiệu.

Được gần nữa ngày thời gian lại trôi qua, nữ tử bên trong cũng là đã xong, liền dẫn theo sau là tiểu nữ hài ra khỏi.

Mà ngay khi tiểu nữ hài vừa là bước ra, bất giác theo sau là một màn hương thơm bay đến, lập tức sọc thẳng vào mũi đám đông hiếu kì. Một mùi hương thoang thoảng như hoa, lại lưu luyến đọng lại trên từng khoảnh khắc, khiến cho đám đông nhớ mãi không thôi.

Tiểu nữ hài lúc này cũng đã bước ra, không còn lấm lem bùn đất trên mặt, mà giờ đây, gương mặt lại bất ngờ tỏa sáng lấn át giữa ban ngày. Gương mặt duyên dáng xinh xắn, lại khiến người ta muốn ôm vào lòng cưng chiều.

"Òa... Thật sự thần kì, thật không dám tin!" Đám người ngắm nhìn tản thán, chỉ trỏ thốt lên những câu khen tặng.

Hết thảy đều là những lời tán thưởng, những ánh mắt trầm trồ nhìn như vậy.

"Như các vị đã chứng kiến cũng là tận mắt kiểm nghiệm, xin cho ta vài lời nói rõ..." Vĩ Phàm lại cầm lên trống chiêng "cheng cheng" gõ, cũng liền lớn tiếng nói.

"Tiếp theo là đôi lời ta muốn gửi gắm, thần dược này số lượng có hạn, trên đây chỉ duy nhất một trăm bình ngọc các loại mà thôi. Những ai có nhu cầu mang tặng nâng cao sắc đẹp của nương tử, giúp mẹ già trẻ hơn, hay là những cô nương muốn mình thêm đẹp gã chồng... Làm phiền xếp thành hàng lần lượt mua bán. Chỉ duy nhất một thỏi bạc nhỏ, duy nhất một thỏi bỏ ra là các vị có ngay một bình mong muốn." Vĩ Phàm từng lời hoa lệ giới thiệu, lại đưa ra giá cả cho đám đông biết rõ.

Mà ngay sau lời tuyên bố chỉ có trăm bình, đám người không hẹn từ trước mà lập tức chen lấn muốn mua, ai ai cũng là muốn có ngay một bình.

"Mọi người chậm rãi không chen lấn, tiền trao cháo múc, cứ đưa ra tiền ắt hẳn sẽ có phần." Vĩ Phàm lúc này thật sự khó đỡ, không ngờ đám đông lại nhiệt liệt hưởng ứng như vậy. Dù hắn có nói chậm rãi nhưng ai cũng lo sợ mất phần nên liên tục xô đẩy.

Và sau một khoảng chen lấn xô đẩy như vậy, cuối cùng tất thảy bình ngọc đều là bán hết, thật sự không dư lại một bình nào. Hiện tại cũng đã bán xong, trên gương mặt mỗi người đều mang những cảm xúc riêng biệt. Có người mua được lại vui mừng khuôn xiết, liền lập tức mang về thử tài công hiệu cho nữ nhân ở nhà. Có người lại là luyến tiếc, vì đã không nhanh tay chọn được dù chỉ một bình.

Nhưng ngay khi đám đông cứ ngỡ chợ đã tàn, Vĩ Phàm bên trong quầy hàng, lại lần nữa "cheng cheng" gõ, lớn tiếng mà nói: "Các vị tại đây, các vị tại đây..."

Đám người nghe thấy lại một lần nữa nhìn hắn. Thấy vậy, hắn liền nói tiếp:

"Ta biết, trong các vị tại đây còn là có người luyến tiếc vì không mua được, nên chiếu theo nhu cầu cần thiết, cũng là vào giờ này ngày mai, ta lại một lần mang thần dược đến bán. Những ai hôm nay bỏ lỡ hay luyến tiếc vì không có phần, ngày mai một lần nữa hãy quay lại tại đây, đến sớm chắc chắn có phần."

"Tạm thời vì nhiều công đoạn chuẩn bị, ta mạn phép đống quầy nghĩ ngơi, mai các vị lại đến..." Vĩ Phàm vừa nói lớn tiếng, vừa là tỏ ra bận rộn vì công việc sắp tới.

Mà về phần đám người, từng câu từng chữ nghe rõ liền là vui mừng vỗ tay tán thưởng, cũng liền giải tán, háo hức chờ ngày tiếp theo.

Khi đám đông đã là không còn, Vĩ Phàm một chỗ liền tháo xuống khăn che mặt, nụ cười vẫn hiện trên môi mà nhanh chóng quay lại khách điếm.

Vừa là vào tới, hắn lập tức đóng sầm cửa lại, một đường tiến đến gần giường mà đổ ra một túi bạc lớn trên người, nhanh chóng kiểm định số lượng.

Phía trên là một núi thỏi bạc chất đống, đâu đâu cũng rơi vào khoảng một trăm thỏi bạc hết thảy. Sau khi kiểm định chính xác số lượng đã đủ, hắn liền một hơi cất đặt túi bạc vào bên trong dây chuyền hồng ngọc cho an toàn.

Hắn nằm trên giường lăn qua lăn lại vì vui sướng.

"Kì này hốt bạc dài dài... Vĩ Phàm ơi Vĩ Phàm, ngươi đúng là một người có tài kinh doanh!" Hắn tản thán tự khen chính mình, thật sự không kiềm được lòng, thật sự muốn đứng lên nhảy múa.

"Múa may thì khoan hãy bàn, trước tiên lại phải một đợt chuẩn bị, ngày mai có lẽ sẽ rất là bận rộn cho mà xem!"

Vĩ Phàm vừa là nói xong, liền ngồi bật dậy người, nhanh chóng tiến đến gần bàn mà bắt đầu công việc bận rộn. Hắn ngày mai dự định sẽ buôn bán nhiều, nên phải chuẩn bị chắt lọc từ bây giờ cho kịp thời gian.

Và cứ như thế, cái khoảng thời gian còn lại trong ngày, Vĩ Phàm một mình chuyên tâm thực hiện công việc. Lại tiếp tục chắt lọc dầu gội và sữa tắm vào từng bình ngọc. Nhưng lần này, hắn không chỉ làm một trăm bình, mà là làm đến năm trăm bình hết thảy. Dù sao ngày đầu tiên chỉ là quảng bá, ngày thứ hai mới thật sự là kiếm lời.

Hắn làm xong thì bên ngoài trời cũng đã tối, sau khi gọi lên một ít thức ăn lót dạ, hắn lại dành khoảng thời gian còn lại tu luyện ít lâu, rồi dành một chút ngủ nghĩ lấy sức.

Trong lúc này, ở một nơi nào đó trong Nam Tiến thành.

"Tiểu thư, tiểu thư đã nghe tin gì chưa?" Một nữ tử dáng vẻ nhỏ nhắn, liền từ bên ngoài đẩy cửa tiến vào một khuê phòng của nữ nhân, thật không biết giữ ý tứ mà lên tiếng.

"Tiểu Nha, ngươi lại hấp tấp nữa rồi! có chuyện gì mà khiến cho ngươi, đêm hôm như thế này lại la hét om sòm như vậy?"

Từ bên trong giường lớn che kín bởi màn ngọc, một thanh âm nhẹ nhàng nhưng yêu diễm lại chậm rãi vang lên. Cũng vì bị tấm màn che khuất, nên chỉ loáng thoáng thấy được một bóng dáng là một người nữ nhân ở bên trong.

Thấy vậy, nữ tử bên ngoài liền cười cười gãi đầu một cái, hạ thấp giọng điệu liền nói: "Tiểu thư tha cho, cũng tại vì có chuyện hệ trọng ạ."

Mà về phần nữ nhân bên trong phòng, nghe rõ có chuyện hệ trọng, liền nhẹ nhàng lên tiếng: "Chuyện gì lại khiến ngươi hối hả như vậy? Mẹ ta cho gọi hay sao?"

"Dạ không ạ! Thật ra nô tì hôm nay ngoài chợ có nghe qua, phong phanh thì bên ngoài từ đâu xuất hiện một nam tử trẻ tuổi, làm điên đảo cả Nam Tiến thành hôm nay." Nữ tử lắc đầu không phải, liền nói ngay.

"Nam tử? Nam tử thì liên quan gì ta?" Nữ nhân bên trong dường như vài phần khó chịu, nói.

"Không phải đâu tiểu thư, nam nhân này nghe người bên ngoài đồn thổi với nhau, là hắn mang đến một loại thần dược công hiệu..."

Nữ tử bắt đầu luyên thuyên, kể rõ cho nữ nhân bên trong tường tận sự việc, những chuyện mà ngày hôm nay biến động trong Nam Tiến thành.

Lúc này, nữ nhân bên trong nghe hết toàn bộ, liền tản thán ý vị một tiếng:

"Thần dược làm đẹp sao? Mang theo hương thơm?"

Nữ tử bên ngoài không hẹn trước mà gật đầu, liền nói: "Quả thật là như vậy đó tiểu thư, thật sự là thần dược mê hoặc!"

Mà nữ tử vừa nói xong, người bên trong lại đưa ra tay liền gọi tiến đến. Thấy vậy, nữ tử Tiêu Nha bên ngoài cũng là vài bước tiến lại gần, thấp người nghe chuyện.

"Tiểu Nha, hình như hôm nay ngươi khang khác thì phải?" Nữ nhân bên trong ngửi thấy hương thơm từ người Tiểu Nha, liền hiếu kì hỏi.

"À ừ... Cái này... Cái này..."

Nhận thấy nha hoàn nhà mình có vẻ rụt rè khác lạ, nữ nhân bên trong giường lại lên tiếng: "Sao vậy? Thật không muốn kể rõ cho ta sao?"

"Thật là không dám dấu, thật ra, hôm nay A Minh có ra bên ngoài, có ghé qua xem quầy thần dược... Nên, nên là mua một bình mang về..."

Tiểu Nha vừa là rụt rè nói rõ, cũng vừa lo sợ sẽ bị trách phạt.

Nhưng ngay sau lại không như ý nghĩ, nữ nhân bên trong liền nắm tay Tiểu Nha kéo vào bên trong, sau một hồi xem xét tư vị, liền nhẹ nhàng thanh âm mà nói: "Ngươi nha ngươi, ta đã nhắc nhỡ nhiều lần, là không được quá thân mật với A Minh để mẹ ta trông thấy. Ngươi thật sự chán sống rồi sao?"

"Xin lỗi tiểu thư, cũng vì huynh ấy cứ nài nỉ ta phải nhận nên..."

"Không sao, ta không trách ngươi... Mà theo ngươi nói, ta cũng thật sự là muốn đến xem một lần..." Nữ nhân bên trong giường ngọc tiếu dung thanh âm lên tiếng.