Lôi Hỏa Vũ Động Phá Thương Khung

Chương 1: Tử vong.

Trần Thanh lướt nhanh trong khu rừng rậm, trên người hắn lít nha lít nhít vết thương. Tay phải hắn ấn chặt vào một vết thương trên bụng, tay trái thì đang cố nhét một ít thứ gì đó vào trong vết thương.

Hắn nhìn về phía trước, tinh quang trong đôi mắt hắn lóe lên. Ngay lập tức, vẫn di chuyển, Trần Thanh vừa băng bó lại những vết thương sâu trên người mình.

Sau đó, hắn đạp nhẹ mặt đất. Búng người lên từng cành cây một, nhanh chóng leo lên đến đỉnh cây, đứng vững trên 1 nhành cây nhỏ. Nơi đó, mắt hắn nhìn về phương xa.

Hướng kia, có 4 người, khí thế vô cùng, chặn con đường về phía trước của hắn.

Một người mặc áo dài khăn đóng, đang ngồi trên 1 chạc ba, tay cầm quyển sách, tay kia cầm một cây bút lông, tuổi đã già, nhưng vẫn thấy rõ ông ta chính là một ông đồ... không tầm thường.

Một người thanh niên, mặc áo vest, đi giày da, mang quần tay, cổ đeo cravat, thoạt nhìn tuấn tú vô cùng, nhưng nếu nhìn kỹ sẽ vô cùng âm hàn khủng bố.

Một người nữ, mặt áo đỏ bó sát, mặt đầy sẹo, nhìn chằm chằm về phía hắn, sát khí bốc lên ngùn ngụt.

Một người... mặc long bào,đầu đội kim quan, đi giày mũi cao, eo quấn đai rồng, mặt uy nghiêm trung niên nam tử.

Tất cả đều nhìn về phía hắn với sát khí ngập trời!!!

Trần Thanh nhìn bọn họ, không nói một lời, khuôn mặt tuấn tú lạnh nhạt, cũng tỏa ra vô tận hàn ý.

Người mang long bào lên tiếng: - Trần Thanh, siêu cấp thiên tài Trần gia, nghe đồn 15 tuổi đã mang Sơn Hà Quyết luyện đến tầng 7...!!! -

Hắn dừng một chút, nghiền ngẫm nhìn Trần Thanh: - Có vẻ như thế nhân đều sai ngươi không là thiên tài... ngươi là quái tài, không những đã luyện đến tầng 8, mà còn sửa lại công pháp, cho nó càng hoàng thiện hơn!!! -

Người phụ nữ tiếp lời: - Nhưng ngươi không nên... thực sự không nên động vào Nguyễn Hữu Hoàng!!! Mặc dù hắn là hoàn khố... nhưng hắn đại biểu cho Nguyễn gia!!! -

- Thì sao? - Một âm thanh nhàn nhạt phát ra từ miệng Trần Thanh - Co đầu rụt cổ, xứng là võ giả? Hắn đụng vào Thiên Vy... tội đáng chết ngàn lần!!!! -

- Thiên Vy? - Người nam tử mặc vest lên tiếng - Trần Thiên Vy??? Cô em họ xa lắc xa lơ mới 12 tuổi của ngươi???? -

Mặt hắn bất ngờ, cao giọng: - Không ngờ ngươi lại yêu em họ của mình đấy... mà nàng mới là con nít nữa!!! -

Bỗng dưng nhiệt độ toàn bộ mọi thứ xung quanh chìm xuống, mắt Trần Thanh băng lãnh nhìn tên thanh niên, khiến hắn sởn cả tóc gáy.

- Được rồi!!! - Người mặc long bào uy nghiêm - Trần Thanh, ngươi không còn đường thoát đâu,đột nhập vào Nguyễn gia, giết hết tổng cộng 672 người, hơn 200 người thuộc về dòng chính, dù ngươi chạy lên trời cũng khó thoát!!!!! -

- Ta vốn chẳng muốn chạy - Trần Thanh nhún vai, giọng nói ác liệt - Đông quá nên ta giết từng người từng người một thôi!!! -

Lời nói của Trần Thanh khiến 4 người cảm thấy băng hàn, cảm nhận được khí thế của Trần Thanh đang tăng lên, ông đồ lập tức đứng bật dậy, hét lên:
- Lên, hắn đang tụ tập sơn hà chi uy, đột phá tầng 9, ngăn cản hắn!!!! -

Lập tức 3 người còn lại run người, họ hiểu sự khủng bố của Trần Thanh, nếu không phải hắn bị thương nặng, và còn là đánh hội đồng, có lẽ họ đã bỏ về rồi!!.

Trần Thanh không nói không rằng, nhún nhẹ chân, phi thân về phía trước, cách không đánh ra một quyền.

Quyền mang trọng ý, phá nát tất cả, toái diệt sơn hà, hình thành một cự quyền chân khí hướng về 4 người đánh qua.

Người mặc long bào, rút ra một thanh kiếm, hướng về phía quyền đó chém 1 chém, khí lãng bạo tạc, hắn bị rút lui 2 bước.

- Thuận Thiên Kiếm!! - Trần Thanh nhẹ giọng - Khá lắm, ngăn được 1 quyền của ta!!! -

Ba người còn lại run sợ, vội vàng xông tới. Ông đồ bàn tay lóe lên, trên tay đã xuất hiện 1 chiếc nỏ!! Là bán linh khí!!! Tâm thần Trần Thanh rung động, vội vàng né người qua.

Véo!! Véo!!! Ngay lập tức, 9 mũi tên xuất hiện ngay chỗ cũ của hắn, tập trung vào trán, cổ họng, bụng, thận trái, tim, mật, tâm tạng, phổi phải, gan. Nếu không né tránh nhanh, hắn không tài nào tiếp được tiễn này... nhất là 9 quả tiễn hoàn toàn là chân khí!!!

- Nỏ Kim Quy!!! Cửu Tiễn Liên Nỏ!!! - Trần Thanh liếc mắt liền nhận ra.

Tên thanh niên, móc ra 2 cây chủy thủ, trên đó lấp lóe hàn quang xanh, đã được tôi độc!!!

Người phụ nữ, lấy ra một cây roi, tay kia là một khẩu súng, đã được tấn cấp qua!!

Trần Thanh biết tình huống của mình nguy hiểm, vội vàng vận lên ít ỏi chân khí còn sót lại, giải quyết thật nhanh.... Dù 2 người kia không nguy hiểm bằng sở hữu Thánh khí cùng Linh khí, nhưng vũ khí của bọn họ cũng là cực phẩm phàm khí, Trần Thanh biết mình lọt vào thế cửu tử nhất sinh rồi.

Chân khí vận chuyển, lao tới phía trước, vốn đã bị tên thầy đồ bắn tên giăng như thiên la địa võng.

Bước chân Trần Thanh xê dịch, lâu lâu lại dùng 1 chưởng tá lực đẩy chân khí mũi tên qua một bên, né ra mưa tiễn đầy trời.

Vừa mới thoát ra, một cây roi như linh xà hướng về hắn phóng tới, đồng dạng một cây dao găm hướng về cổ hắn mà đi.

Trần Thanh nhẹ nhàng chuyển thân, đi qua cây roi linh xà, dùng chưởng vỗ nhẹ vào nó. Lập tức cây roi đánh vào con dao đằng sau.

Tranh thủ công kích bị ngăn cản, Trần Thanh đưa chân ra sau, một đá, tụ tập toàn bộ sát thương vào một điểm!!!

Phản ứng của Trần Thanh quá nhanh, không thể làm gì hơn, tên thanh niên dùng tay kia đỡ lại cú đá của Trần Thanh, nhưng hắn biết, hắn không phải là sát chiêu!!

Ngay sau bọn họ. Vị vua mặc long bào, đứng nghiêm cẩn, cầm kiếm, thật trang trọng và thần thánh!!!.

- Thuận Thiên Kiếm!!! Thiên Địa Uy!!!! - Ông ta la lớn, một kiếm đâm về phía Trần Thanh.

Trần Thanh nhìn lao về phía mình ánh kiếm. Hắn tụ tập toàn bộ chân khí còn lại của mình, đánh ra một quyền mạnh nhất về phía nó!!!

- Toái Sơn Hà!!!!!! -
...
....
...
..
.