Chương 6: Rời đi và hẹn gặp lại.

Lôi Hỏa Vũ Động Phá Thương Khung

Chương 6: Rời đi và hẹn gặp lại.

Trần Thanh nhẹ nhàng đi đến bên giường, nhìn Tiểu Vũ một chốc, rồi quay lưng ra cửa. Lúc đi, giọng của hắn vọng vào:

- Chăm sóc kỹ Tiểu Vũ!! -

....
...
..
.
Trần Thanh đi đến võ hồn điện, hắn dự định giám định cấp võ hồn sư lấy chút ít hồn tệ. Cũng trong dự liệu, khi hắn giám định xong thì mấy ông kiểm trắc giả há hốc mồm ra, có 1 ông lão còn ra điều kiện để hắn gia nhập vào nữa.

Sau khi từ chối mấy chục lời mời, Trần Thanh đi về lò rèn nơi vài ngày trước Đường Tam xin làm việc. Hắn luyện tập chuy pháp mà đường tam chỉ dẫn, thể nghiệm rèn đúc vật liệu. Cùng lúc đó, hắn dùng hồn lực làm chùy, thân thể làm vật liệu, ý niệm dẫn hồn lực rèn đúc cơ thể.
....
...
..
.
Vài ngày sau, lò rèn cửa, một bé trai khuôn mặt thanh tú, da trắng bóc bước nhẹ mà ra. Mặc dù tuổi còn nhỏ nhưng 2 tay lộ bên ngoài cho thấy sức mạnh ẩn ẩn kinh người.

Trần Thanh cười khổ lắc đầu:
- Không ngờ... cơ thể kháng hỏa mạnh đến mức da mình không đen nổi...!!! -

Sờ sờ túi hông, Trần Thanh mỉm cười đê tiện, nhún nhẹ chân phi tốc về học viện.

....
...
..
.
Nơi bãi cỏ sân trường, 2 nhóm đông đang tụ tập. Tiểu Vũ cùng đám công học sinh đang giằng co với lũ học sinh chính thức.

Tiểu Vũ vốn định ra tay, Đường Tam trở về, giành trước 1 bước ra sân. Đường Tam hiển lộ ra Ngân Lam Thảo, tiên thiên mãn hồn lực cấp 13 võ hồn dễ dàng đánh bại võ hồn cấp 11 Tiêu Trần Vũ.

Lũ học sinh chính thức nhào lên đánh hội đồng, Tiểu Vũ hóa chân thân giáp vốn định tiến công. Bỗng nhiên 1 đạo thân ảnh như chớp giật, lao vào ngay giữa đội hình đối phương.

"Sáng tạo hồn kỹ: Địa Lôi Ba"

Hắn đấm tay xuống đất, lôi điện ba động xung kích tầng tầng mặt đất đánh vào mấy chục tên học viên chính thức. Một chiêu, bất tỉnh hoàn toàn.

Làm xong việc này, nhẹ phủi tay, ngẩng đầu lên cười nhẹ:

- Trần Thanh, nhất niên cấp công học sinh, võ hồn Tử Lôi Diễm Liên, nhất hoàn Chiến Hồn Sư, hồn lực cấp mười chín. -

Ngừng một chốc, hắn quét mắt toàn trường, la lớn: - Ai dám đến nữa???? - Giọng nói ẩn chứa hùng hồn hồn lực, đánh vào mặt những tên học sinh chính thức đau rát.

Lúc đó, Tiểu Vũ đột nhiên lao ra, xuất thủ đánh gục tên cầm đầu.... bắt hắn gọi đại tỷ đầu.... (Trần Thanh bụm mặt không nói gì).

Bắt vai Đường Tam, cười cười: - Tiến cấp rồi? Đi ăn mừng, ngươi đãi khách??? -

- Ta không còn xu nào trong túi!! - Đường Tam xụ mặt.

Tiểu Vũ nhảy ào ào tới: - Ta nữa ta nữa ~~~ -

Đường Tam:.....

.....
....
...
..
.
Sau ngày đó, mọi chuyện yên ổn dần. Sáng sớm Trần Thanh cùng nhau tu luyện, luận bàn với Đường Tam, cả 2 trao đổi các yếu quyết với nhau, trưa cùng đi học, chiều cùng đi làm thợ rèn, buổi tối thì nhường lại cho Tiểu Vũ (.... giống gay nhỉ).

Sau 1 thời gian, Trần Thanh bế quan hấp thụ hồn hoàn thứ 2. Trần Thanh bước vào phòng với khuôn mặt táo bón:
- Lại đến nào!!! -

6 ngày sau, Trần Thanh đi ra,khuôn mặt hắn hắn trắng xám tái nhợt, nhưng trái ngược lại thì khí tức trên người hắn hùng hồn cực kỳ. Nhắm mắt hít thở sâu, khóe miệng Trần Thanh run rẩy:

- Thật tình... không muốn trải qua cảm giác này lần thứ 3 đâu!!! -


Trần Thanh
Tuổi: 6
Tu vị: 21 (0%) Đại Hồn Sư.
Công pháp: Sơn Hà Quyết (Địa giai Thượng Phẩm)
Võ Hồn: Tử Lôi Thần Diễm Liên (Tử Lôi, Thần Diễm khống chế)

Trần Thanh cùng với Đường Tam trước khi bế quan đã hẹn nhau, cùng đi về Thánh Hồn Thôn.

....
(skip cốt truyện)
....
- Tiểu Vũ, Trần Thanh.... Cảm ơn 2 người!! - Đường Tam ôm gối trầm thấp.

- Vì cái gì? - Tiểu Vũ giương mắt hỏi.

Trần Thanh nằm ngửa ra đất, liếc Đường Tam rồi cười: - Không cần cảm ơn, ta cũng vui, ngươi ít nhất còn có phụ thân khi ra đời.... còn ta... đến với thế giới này thì phụ mẫu ta không thấy rồi!! -

Đường Tam cùng Tiểu Vũ ngạc nhiên nhìn về Trần Thanh, hắn tiếp: - Ta được hồn thú nuôi dưỡng, đến năm 2 tuổi ta mới đi vào Thiên Võ Thôn, được thôn trưởng thu nuôi!!-

Đường Tam nhìn hắn, muốn nói gì lại thôi. Tiểu Vũ mắt sáng long lanh nhìn Trần Thanh. Chỉ thấy hắn giang 2 tay ra, đứng lên nhìn 2 người:

- Hai người làm huynh muội của ta nhé? Cả đời này, ta không có người thân, chỉ có 2 người thêm 1 lão gia gia. Ta thề rằng, nếu ai muốn tổn thương 2 người... Đợi máu ta chảy hết đã!!! -

Tiểu Vũ nước mắt ướt mi, miệng mỉm cười: - Đại ca!! -
Đường Tam cũng cười, ôm lấy Tiểu Vũ cùng Trần Thanh: - Đại ca, tiểu muội!! -

Cả 3 ôm nhau khóc thút thít.
....
Trần Thanh buông 2 người ra, nhẹ giọng: - Có lẽ chúng ta phải xa nhau một thời gian -

Hắn nhìn lên bầu trời, trời chiều tà, rám nắng đổ xuống khuôn mặt non nớt ấy 1 nét kiên nghị.

- Vì sao? - Đường Tam hỏi.

Tiểu Vũ cũng nhìn về phía Trần Thanh. Trần Thanh thở dài: - Ta còn rất yếu,nhưng lại có rất nhiều thứ cần bảo vệ... ta phải lịch luyện, ta phải mạnh hơn!! -

Đường Tam, Tiểu Vũ im lặng. Trần Thanh cười: - Đệ cùng tiểu muội, phải chăm sóc nhau tốt, đợi đại ca về!!! Bốn năm sau, Tước Thác Thành, Tiếu Ngạo Thiên Hạ -

Đường Tam gật đầu, ánh mắt kiên định: - Bốn năm sau, Tước Thác Thành, Tiếu Ngạo Thiên Hạ!!! -

....