Chương 92: Một chút quá khứ.

Lãnh Chúa Thời Đại: Binh Chủng Của Ta Là Goblin

Chương 92: Một chút quá khứ.

Chương 92: Một chút quá khứ.

Khu căn cứ dưới lòng đất giờ đã hoàn toàn chuyển sang màu vàng, dịu dàng và ấm áp tựa như ánh sáng từ phía trên bầu trời kia.

Selena vào lúc này đang bay cùng với Hoàng Kim Chủng, khuôn mặt cũng không hiểu thấu sao có một chút thất lạc như vậy.

Nó không hẳn là buồn bã gì, nhưng cũng có chút chút mất phương hướng. Nhất là khi nàng ta trông thấy Nam nói chuyện cùng với những nhân loại.

Cảm giác cứ như mình bị cho ra rìa ấy.

Vì sao?.

Anh hùng goblin tự hỏi.

Nhưng rõ ràng, đó là một câu hỏi khó của cảm xúc.

Mà cho dù là tất cả các kiến thức sâu dày đến đâu cũng không thể cho đối phương một đáp án chính xác.

Tình yêu nó đơn giản như một ngọn lửa, cháy bùng lên, dịu lại, rồi tàn lụi. Nhưng nó cũng phức tạp như một bài toán không lời giải.

Ta không thể tìm được đáp án đâu vì thường thức chống lại ta.

Thời gian cũng vậy, cho nàng vài phút tự hỏi, rồi hai sinh mệnh kỳ tích lại trở về chỗ của anh hùng người Elf.

Đối phương vào lúc này đang kiểm tra một cái gì đó khá là phức tạp trên vách tường.

Rồi sau khi thấy Selena trở về, cũng trông thấy cô bạn cứ như mất hồn thì lại hỏi:

"Sao vậy?."

Anh hùng goblin lắc đầu.

Nhưng bộ dáng của nàng ta vào lúc này thực sự mà nói thì trông có vẻ không ổn một tí nào.

Nhiêu đó, cũng đủ để người Elf thở một hơi dài.

Hồi Gob còn là một con goblin.

Một con goblin đến từ 'Man Hoang', nơi những 'Dã thú' được sống theo phương thức nguyên sơ nhất.

Khi ấy, những sinh mệnh kỳ tích thuộc Giáo Hội đã đưa nàng ta tới thủ phủ của người Elf.

Đó là nơi Gob bắt đầu tất cả mọi thứ với một người giám hộ.

Phải, chính anh hùng người elf đây, là người có nhiệm vụ hướng dẫn cho nàng ta những gì cơ bản nhất.

Từ phong tục, văn hóa, ngôn ngữ thế giới cho tới cái ăn cái mặc.

Người Elf làm tất, với sự kiên nhẫn lạ thường. Dù đấy là nghĩa vụ cũng như đức tính phổ biến của những sinh vật dùng trăm năm để tính tuổi.

Ồ...Như nhau cả, Gob lúc còn ăn thịt sống, hay Gob trưởng thành cũng đều như nhau.

Người Elf luôn thế.

Ngay cả trò chơi với Nam cũng là anh hùng người Elf sau khi có người bạn bất đắc dĩ này mới nghĩ ra.

Và tình bạn giữa họ bắt đầu như thế đấy.

Hoặc nhiều khi, ta vẫn có thể nói rằng nàng ta vừa là ma ma, vừa là hảo bạn thân.

Cứ như vậy, đối phương đóng một vai trò cực kỳ quan trọng trong những biến cố của cuộc đời Selena.

Vào sự kiện chấn động toàn giới sinh mệnh kỳ tích.

Phải, ta đã biết rằng sư phụ của nữ vương người elf đời thứ ba định thông qua máu của Hoàng Kim Chủng thực thi thí nghiệm.

Hắn ta nghĩ gì vào lúc đó không quan trọng.

Nhưng một cuộc Thanh Trừng tàn bạo đã bắt đầu.

Những sinh mệnh kỳ tích thuộc Giáo Hội nhân danh Cha và Mẹ. Họ tín ngưỡng vào chính sách thà giết lầm còn hơn bỏ sót.

Không có thứ tha, không có nhân từ.

Tất cả những gì liên quan tới một sự khinh nhờn thần linh tới thế đều phải bị xóa sổ. Một lần, và mãi mãi.

Những sinh mệnh kỳ tích ấy hoàn toàn thể hiện ra cái mặt đen tối nhất của một xã hội theo chủ nghĩa thần quyền.

Cực đoan, và tàn bạo.

Khi ấy, vẫn là Người elf ra mặt giải quyết hết thảy, trong khi vị Gob đây, thực sự mà nói là hoàn toàn mất đấu chí.

Nàng ta chán nản đến mức tự rúc vào sừng trâu. Cả ngày và đêm hiển hiện ra một thứ bệnh gọi là trầm cảm.

Nhưng nghĩ cũng phải thôi, vì vào một ngày nào đó, bạn bị cướp sạch mọi thứ. Sau đó, vì những chuyện không liên quan đến mình nhiều, lại bị đính lên cái tội lỗi nặng nề nhất của một xã hội thần quyền là khinh nhờn thần minh.

Ô...Ta thường nghĩ mình khi ấy kiên cường lắm, nhưng đụng chuyện thì thực sự mà nói rằng cũng y như anh hùng goblin thôi.

Và một người bạn trong lúc gian nan đó ngược lại là trân quý.

Đến độ nào đây, đừng hỏi. Vì như so sánh trong một trường hợp tàn ác thì anh hùng goblin vẫn có xác xuất lựa chọn bỏ Nam để cứu anh hùng người Elf. Nhưng đó là một trường hợp phi thường tồi tệ mà ta sẽ chẳng bao giờ đặt ra để so sánh về mối liên kết này.

Hãy hiểu rằng, họ thực sự rất thân.

Vậy nên, chẳng có gì ngăn cản được bạn thân chị tôi lắc đầu.

"Chuyện của bạn đời ngươi nữa à."

Nói rồi, nàng ta đóng hệ thống dữ liệu trên vách tường. Rồi bước tới, ngồi xổm xuống nhìn cô bé Hoàng Kim Chủng đang nhăm nhăm đống đồ ăn.

Mà cũng không biết là do trông thấy người lạ, hay việc ánh mắt của người Elf đang nhìn về phía dịch dinh dưỡng với đống thực phẩm khác mà con bé nhăn mặt, ôm chằm lấy chúng, hơi lui lại.

Thấy vậy, trên khuôn mặt tuyệt mỹ của người Elf cũng chẳng có gì tức giận, chỉ nhún vai, nói:

"Các người thực sự chẳng chăm sóc Hoàng Kim Chủng kỹ càng gì cả."

Sau đó, một câu hỏi bất chợt vang lên.

"Ngươi thích gì ở hắn."

Chính câu hỏi này làm cho Selena cũng chết máy.

Ừ nhỉ?. Làm sao mà nàng lại thích hắn được nhỉ?.

Với tác giả, Nam là main, vốn là người được đem ra hành tỏi, không có hắn thì sao hành được. Nhưng với anh hùng goblin, cũng thực lạ khi một kẻ với số tuổi đời tuyệt đối có thể làm bà tổ của hắn lại phải lòng một Nam, một nhân loại.

Tất cả mọi thứ đều có nguyên do cả, và kết quả của nó thì luôn đơn giản đến lạ thường.

Selena cuối cùng cũng tìm được đáp án. Một đáp án khiến cho nàng ta nhẹ bẫng cả người.

Rồi đối phương cúi người xuống, mắt đối mắt với người Elf. Ánh mắt và giọng nói phi thường nghiêm túc:

"Vì hắn chỉ chết khi không thể chiến đấu được nữa. Ta đã thấy nó, vậy nên, ta cũng muốn được như hắn. Ta muốn được yêu hắn, để khi thời khắc của ta tới, ta sẽ không cần phải tìm một lý do khác để do dự."

Đáp lại đối phương là nụ cười cùng cái lắc đầu của người Elf.

"Ngươi chắc chắn đó là tình yêu."

"Ta nghĩ rằng mình đã yêu." Selena đáp.

"Phải, ta đã yêu!. Dù nguyên do nực cười đến cỡ nào thì ta đã yêu. Dù chuyện tương lai ra sao thì bây giờ ta đang yêu."

Mà nghe anh hùng goblin nói xong những câu vô nghĩa đó với một nụ cười rạng rỡ, là ta đã biết rằng chuyện anh tôi với chị tôi xong rồi.

Phải, yêu, một lý do ngang ngược đến nhường nào.

Ta không biết khi nào nó đột nhiên lao tới nhanh như một con ngựa hoang, hay phải như một ngàn năm nước chảy từng giọt mới mòn đi được hòn đá cứng rắn nhất.

Nhưng với cương vụ làm một quý cô với chất Sir tràn đầy, anh hùng người elf vẫn nói:

"Ta không biết nguyên do thế nào. Nhưng nếu như ngươi đang do dự, thì hãy nhớ rằng chỉ mới chín ngày và đêm thôi.

Rõ ràng, thứ duy nhất ngươi hiểu về hắn, cũng như chúng ta hiểu về thế giới này.

Đó là chẳng có gì cả.

Một kết luận vội vàng chỉ đưa đến những nghi vấn nặng nề. Nhưng cuộc đời của nhân loại thì ngắn lắm, mười năm, đã là một phần tám cuộc đời của họ. Và không như chúng ta, như quá chậm trễ thì trái ngược lại chỉ bào mòn sức chịu đựng mong manh của họ thôi."

Bầu khí chìm vào yên lặng khi người elf dứt lời.

"Mà lại," Anh hùng người elf đứng dậy, nói sang chuyện khác.

"Ngươi không thắc mắc vì sao chúng ta không nói gì về chuyện bắt buộc Hoàng Kim Chủng chuyển tới nơi an toàn hơn sao?.

Chẳng phải thực lạ khi chúng ta vẫn chẳng nói gì khi để một sinh mệnh kỳ tích quan trọng đến thế cho những kẻ 'Có chút vấn đề' như các ngươi sao?."

Mà anh hùng goblin, thì cũng chẳng có vẻ gì ngạc nhiên.

Nàng ta đáp lại:

"Ta tưởng các ngươi giờ vẫn còn cãi nhau chí chóe về chuyện đó chứ.

Thời gian không đứng về chúng ta, trong khi một cuộc dịch chuyển không tọa độ quả thực là nói chuyện điên rồ.

Ngay cả khi tính toán ra, với trình độ thô sơ vầy thì các ngươi không dám đảm bảo nó. và chắc chắn sẽ không đề cập đến trước khi mọi thứ hoàn toàn sẵn sàng."

Thế là xong. Cuộc trò chuyện dài ngoằng giữa họ cuối cùng cũng kết thúc, bằng một câu châm chọc của người elf.

"Phải, đây mới là Gob mà ta biết. Còn Gob vừa rồi, ta không quen."...