Lãnh Chúa Thời Đại: Binh Chủng Của Ta Là Goblin

Chương 93: Chiến đấu.

Chương 93: Chiến đấu.

Một thanh âm gì đó to lớn vừa vang lên, ngay sau khi cuộc trò chuyện giữa người Elf và anh hùng goblin vừa kết thúc.

Nhưng cả hai không hề lo lắng về điều này. Vì theo như nguồn năng lượng ngày càng căng tràn ở hạch tâm, khu căn cứ dưới lòng đất sẽ ngày càng biến hóa.

Riêng Selena, nàng ta không cần đoán cũng biết rằng người lùn giờ đang cười rất đắc ý.

Bởi đối phương y như mọi người lùn khác.

Phải, những người lùn. Xưa họ là thợ rèn, còn nay thì họ đã phát triển nên một nền văn minh phụ thuộc rất mạnh vào nguồn năng lượng.

Robot, Mecha, hay bất cứ thứ gì khá là tương lai đều được chế tạo ra.

Rồi sau đó, chúng ngốn rất nhiều loại năng lượng, để trả giá cho khả năng phá hoại khủng khiếp của mình.

Và vị Whisky đây, với một sở thích cháy bỏng cho các loại vũ khí cổ đại, thì rõ ràng là am hiểu ở một mức độ nào đó khá là cao.

Nàng ta sẽ hoàn thành tốt các công việc mà có lẽ, chính người lùn cũng chẳng thể ngờ được rằng mình sẽ có ngày biến những món đồ chơi thành vũ khí chiến đấu thực sự.

Nhưng cũng tốt cho bây giờ, vì như năng lượng đầy đủ, quân sinh mệnh kỳ tích sẽ có thêm những gã khổng lồ được làm từ kim loại.

Cứ như vậy, mọi chuyện đang tiến thẳng về một tương lai tốt đẹp.

Dù trái ngược với tâm trạng phơi phới của anh hùng goblin, anh hùng người elf vẫn giấu trong lòng những nhận định bi quan về tình thế hiện tại.

Không phải do đâu mà xuất hiện cuộc tranh cãi về năng lượng và quân sự đâu.

Và ta, cũng đừng xem những sinh mệnh kỳ tích vẫn tính là 'Trẻ măng' ghê gớm cỡ nào.

Như xét theo tiêu chuẩn của một nhà khoa học ở thế giới họ, không một ai trong đây thực sự có hy vọng kéo khoa kỹ về cái thời hoàng kim của họ đâu.

Như vậy, dù biết Nam có cả tỷ vấn đề đấy, dù có chút nghi ngờ về khoảng khắc kỳ lạ lúc hắn chạm vào hạch tâm đó.

Nhưng bây giờ không cược, thì anh hùng người elf tin chắc rằng bọn họ sẽ không có cơ hội để mà cược nữa.

Điều ấy cũng tương tự với tất cả những sinh mệnh kỳ tích ở đây.

Và thực sự mà nói, cũng không phải là không có hy vọng gì. Khi mà anh hùng goblin mang tới hai mấu chốt cho một bước ngoặt đầy hứa hẹn.

Mà cũng vì vậy, người elf vào lúc này mới nhìn Hoàng Kim Chủng một cách chân thành tha thiết nhất mà nàng ta có thể nhìn trong suốt cuộc đời của mình.

Rồi người elf nói:

"Ta sẽ dẫn các ngươi đi xem Cây Thế Giới."

Mà Selena vào lúc này cũng không hiểu thấu trở nên trang trọng lên.

Nàng ta nắm chặt tay của Hoàng Kim Chủng lại, khiến cô bé quay sang nhìn trong khi miệng tiếp tục nuốt đống đồ của anh hùng người elf cho.

Vậy là cuộc hành trình của họ bắt đầu.

Người Elf lại mở hạch tâm ra. Nhưng nếu như Nam ở đây, thì sẽ trợn lòi con mắt ra chỉ để hiểu được một kỳ tự đơn giản nhất trong những thứ đơn đơn đơn giản nhất ở đây.

Đó là ngôn ngữ thế giới về không gian. Và cũng như những thứ bá vãi nồi ra thì nó cũng cần những thứ phức tạp quá trời để cấu tạo.

Rồi một khi làm thành, như bây giờ đây, thì trước mắt Selena là một không gian biệt lập hoàn toàn với thế giới hiện tại. Hoặc nói chính xác hơn thì, như các sinh mệnh kỳ tích đóng không gian này lại, thì ngay cả thần linh cũng đừng hòng làm gì được nó.

Mà ở đấy, chỉ có một mầm non thôi.

Nó cắm vào không gian mờ mờ ảo ảo do sự thiếu sót mà người elf bất lực. Rồi điên cuồng cải tạo lấy cái thế giới bé tẹo này.

Và để duy trì cái hoạt động ấy, không nói ngoa chứ tám mươi phần trăm năng lượng của hạch tâm là cho cái hang động không đáy này.

Mà lại, nhiêu đó cũng chỉ đủ nó duy trì trạng thái tối thiểu của tối thiểu nhất.

Thế tình thế tồi tệ ở đây là gì?.

Anh hùng người elf thở một hơi dài. Giọng có một chút mất hy vọng.

"Nếu như mùa trăng dời lại ba mươi ngày và đêm, thì chúng ta đừng nói tới việc khôi phục, vì chỉ trong vòng ba ngày, cây thế giới sẽ chết.

Giờ tốt hơn, nhưng chúng ta chỉ khôi phục được một mầm cây thôi. Như ta hy vọng gì đó lớn lao hơn thì phải có một hạch năng lượng cấp ba. Không thì, ít nhất một mùa trăng."

Selena nhăn mày.

Rõ ràng, đối phương không biết điều này, vì thông tin đã hoàn toàn bị cắt đứt trong khu căn cứ bởi hàng loạt các thủ pháp che giấu.

Thậm chí đến nói, thứ duy trì bảng số liệu giờ cũng chỉ là một phần còn sót lại của cây thế giới mà thôi.

"Có kế hoạch khả thi vào lúc này không?." Anh hùng goblin hỏi.

Còn người elf thì lắc đầu.

Thế là bọn họ yên lặng.

Một mùa trăng ư?.

Nếu bọn họ thực sự tự tin rằng mình sẽ có ngần ấy thời gian thì đã không phải cược nhiều thứ đến vậy rồi.

Nhưng mà, xét theo nhiều nghĩa, nó đúng là ở mức tệ hơn dự tính. Chứ không phải đến một mức độ tuyệt vọng.

"Phải mất bao lâu để ta kết nối được khắp đại lục." Selena lại hỏi.

Mà đó cũng là kế hoạch mang tính hy vọng đứng thứ hai. Vì như bọn họ không phải là những sinh mệnh kỳ tích duy nhất xuất hiện, thì mọi việc chắc chắn sẽ có chuyển cơ.

Ít nhất, những gì tốt nhất bây giờ mà họ có thể làm là cho cây thế giới nuốt năng lượng.

Vậy nên, người elf bình tĩnh đáp:

"Nếu thông số không nhầm, khoảng hai tháng nữa."

"Hai tháng à."

"Phải, sáu mươi ngày và đêm. Nếu như nơi đây không bị công phá trong suốt ngần ấy thời gian."

Người Elf dứt lời.

Rồi cũng không biết là do định luật Murphy, hay do tác giả đang câu kéo chương mà một cuộc tấn công đúng là xảy ra thực.

Bọn quái vật dĩ nhiên sẽ chẳng chờ đến đêm mà tấn công đâu. Vì chúng đã tụ chừng hai ngàn và đang xung phong vào những bức tường cao trên mặt đất.

Cả Selena cùng người elf đều nhận được tin ngay lập tức, khi không gian chứa cây thế giới đóng lại. Rồi họ, cũng tự động được dịch chuyển vào trong nơi tụ tập của nhân loại....

Mà vào cái thời khắc ấy.

Nam sau khi nói chuyện xong với Trần Hạ Lam, thì hắn cuối cùng cũng đứng bên cạnh lão già đến giờ vẫn hút thuốc.

Nhưng cứ ngỡ họ sẽ nói điều gì đó thân thiết lắm thì hắn và lão ta cũng chỉ yên lặng. Ngoài điếu thuốc mà lão ta đưa cho hắn ta, khi Nam bước tới.

Họ chẳng có gì phải nói cả. Và hình như, yên lặng là cách hai người đàn ông này giao tiếp.

Bầu không khí vào lúc này cũng không tưởng tượng nặng nề.

Vì những anh quân nhân, cứ thích pha trò. Họ khịa người này người kia, bàn về chuyện lặt vặt. Còn những người già hơn, thì yên lặng.

Nhưng cứ nhìn cái kiểu yên lặng của họ, ngay cả những kẻ nhắm hờ mắt, thì ta chẳng phải nghi ngờ rằng họ bật dậy khi nguy cơ đến còn nhanh hơn những anh quân nhân kia.

Trong khi đó, Trần Hạ Lam vẫn đóng vai một cô em gái ngoan hiền, ngây thơ khi vừa bàn chuyện về xu hướng phát triển của xã hội, ai có thể lợi dụng, người nào đáng quan tâm.

Nàng ta vạch ra từng tiết điểm một, xác nhận với Nam, và càng sẵn sàng hơn sau cuộc Đại Cải Cách chú định sẽ kết thúc sớm, nhưng lộ ra vô số cơ hội.

Dù vậy, đó không hẳn là giả. Vì Nam có thể thấy được nụ cười của nàng ta thực sự rất chân thành.

Và rồi, cái bầu không khí kéo dài chưa được nửa giờ ấy đã hoàn toàn bị phá vỡ.

Anh hùng người elf, người lùn, goblin và Hoàng Kim Chủng đã xuất hiện trong căn phòng này.

Và khi ấy, phía tường thành, các anh hùng khác cũng bắt đầu trận chiến đầu tiên trong cái ngày dài đằng đẵng này.