Chương 78: Đánh thức mồi lửa(2).

Lãnh Chúa Thời Đại: Binh Chủng Của Ta Là Goblin

Chương 78: Đánh thức mồi lửa(2).

Chương 78: Đánh thức mồi lửa(2).

Selena không hiểu về những thứ đã ghi trong sách đó. Những người dạy nàng ta cũng không nốt. Thế là những dòng đầu tiên về thời đại của nữ vương người elf đời thứ nhất trở thành một bí ẩn rất lạ kỳ.

Người ta luôn tò mò về mồi lửa. Nhưng sự thật là chẳng ai cố đào sâu một cách công khai, cho dù là ngầm, nó vẫn có thể dẫn tới một trận thà giết lầm chứ không bỏ sót bởi những kẻ trung thành nhất khi chúng biết về những kẻ dám khinh nhờn hai vị thần này.

Nhưng vào lúc này, Selena biết rõ là mình đang thấy được câu đầu tiên trong quyển sách.

Lửa đang cháy!.

Nó khiến cho nàng ta tự hỏi điều gì sẽ diễn ra tiếp theo. Ngay trước khi một nguồn năng lượng khổng lồ căng quá mà tràn ra.

Dù bề ngoài, chẳng có gì diễn ra ngoài một chàng trai đang nhắm nghiền mắt, mặc cho ngọn lửa đang phủ lấy thân xác của mình.

Thứ đó rõ ràng không phải là một thứ năng lượng thông thường

Ban đầu, rõ ràng là Selena không biết gì về thứ liên quan rất nhiều đến vận mệnh này. Nhưng cánh tay của nàng ta khi ấy lại lấy một tốc độ hồi phục kinh khủng, liền trong một thoáng, đã mới như lúc đầu.

Rồi Hoàng Kim Chủng, sinh linh luôn đói bụng thì lần đầu tiên ngưng cảm thấy khó chịu về cơn đói của mình. Khác với cái lần bị bàn tay tà giáo của Nam tác động, lần này là thực sự bị đút no. Để rồi, đối phương phát hiện ra nguyên cớ của chuyện này còn nhanh hơn cả anh hùng goblin.

"Selena, thực nhiều no, ở kia, ở kia." Giọng nói của nàng ta vang lên trong đầu Selena, trong khi chỉ về phía Nam.

Mà anh hùng goblin vào lúc này như mới vừa trong mộng mị tỉnh dậy. Và sau đó là nhận ra mình vừa để lỡ thời cơ tốt nhất để tiến hành một thứ tuyệt đối sẽ bù đắp lại tất cả những hy sinh vào tối hôm qua.

Cứ như vậy, Selena nhanh chóng viết ra vô số ký tự trên nền đất đá.

Có thể nói rằng, đối phương chưa bao giờ viết nhanh như thế trong cuộc đời dài đằng đẵng của mình, cũng chưa bao giờ cảm thấy mình sẽ viết những ký tự phức tạp liên quan đến vận mệnh đơn giản như vầy.

Công dụng của những ký tự ấy ư?.

Nó dẫn chúng xuống lòng đất, nhẹ nhàng liên kết với những sinh mệnh vốn đã bị chôn sâu và có lẽ đã chết từ rất lâu.

Rồi sau đó, chúng như phản ứng với chỗ năng lượng kinh khủng khiếp kia. Những ký tự vừa viết xong đã ươm mầm cho những hạt giống, vốn vẫn luôn chôn sâu dưới lòng đất.

Chúng bắt đầu sinh trưởng. Một cách hung hăng và phi thường táo bạo.

Đất đá của núi không ngăn cản được chúng. Những cái cây này đâm thủng tất cả để biến cả lãnh địa của Nam thành một khu rừng chỉ trong một khoảng thời gian ngắn ngủi.

Rồi chúng kết quả.

Bất kể đó là cây gì thì đều mọc ra một cái cuống, sau đó nó nhanh chóng to lớn lên. Rồi cũng trong một cái nháy mắt đó, một đám tiên, có lẽ, vì chúng như một đàn bươm bướm bay ra khỏi một cái kén lớn.

Cũng có cây xuất hiện một sinh vật to hơn. Nhưng lòi ra không phải là một người Elf mà là một con goblin.

Chúng dùng cánh tay xanh lè của mình xé mở cái vỏ quả ra, rồi nhảy xuống mặt đất một cách thành thạo.

Và rõ ràng, chúng nhìn trông chả khác gì bọn được chiêu mộ ra bởi mồi lửa.

Nhưng theo một phương thức khác có vẻ tân tiến hơn vì bọn này không trông ốm đói và xì ke như đám giờ đang chui ra khỏi những căn nhà gỗ.

Cây giờ mọc tè lè ra. Chúng chẳng hề có ý có tứ gì cả mà lan tràn đến khu vực những con goblin đáng thương sinh sống.

Chính cái thảm họa rừng xanh này làm bọn nó rất bất ngờ. Khiến chúng hô lên 'Gob' 'Gob' vài tiếng. Sau đó, lại loạn cào cào hết cả lên vì chẳng biết đi đâu về đâu khi phải đối mặt với một rừng cây đang điên cuồng mọc lên vầy.

May thay, con goblin shaman, vị goblin tiên sinh duy nhất đáng tin vào lúc này đã ra mặt.

Nó giờ đứng trên một cái nhánh cây, khuôn mặt đã bị phủ kín bởi một sự sùng bái đến bệnh trạng.

Nó gào lên:

"Vỹ đại tế lễ, Vỹ đại gob."

Cái lời ấy không thể nghi ngờ là tác động đến lũ goblin. Cũng như nó, cái lũ này rõ ràng là một lũ xem cái chết là một thứ gì đó trái ngang lắm. Vì chết do tế lễ thì con nào con nấy xung phong, còn nhắc tới đánh nhau với kẻ địch mạnh thì tè ra khố.

Nhưng cho dù thế, ta cũng không phủ định được rằng lời nói ấy đã khiến cho đám goblin hoảng loạn mê mang tìm được trụ cột tinh thần.

Chúng quỳ xuống, bắt đầu ồn ào với những thanh âm gob của mình.

Mà cũng chính cái điều đó làm cho chúng kệ mẹ luôn việc những cái cây có nâng chúng lên thẳng trên trời cao.

Rồi vài con té ngã, nhưng đám tiên bé tí xíu bằng một cách nào đó đã khiến lũ đang ngã xuống này bay bỗng lên.

Rồi sau đó, và sau đó.

Số lượng goblin mới đã vượt quá ba trăm và lũ tiên bé tí xíu đã khá đông đảo thì mọi thứ mới dừng lại.

Theo đó, cả khu rừng bắt đầu tan biến nhanh như cách chúng tới.

Những cái cây khi thôi bị cái sức mạnh kinh khủng của mồi lửa kích thích thì nhanh chóng biến trở lại hình dáng ban đầu của chúng. Tức là một mầm chết ẩn sâu trong những khe hở của núi đá.

Nhưng Selena, nàng ta rõ ràng là đã thành công giữ lại kha khá các chụm cây lớn.

Nhìn qua, đám cây trông khá giống những cây Bao Báp.

Chúng cao chừng mười lăm mét và chiều rộng thì phải cỡ năm, sáu người trưởng thành ôm lại, cũng vừa đủ để đám tiên tràn vào trong những cái hốc như lỗ kim lít nha lít nhít ấy.

Mà Nam, khi lửa thôi cháy trên người hắn thì cũng tỉnh dậy.

Rồi sau đấy cũng đâu tầm nửa giây để Nam nhận ra mình đang trần truồng và nửa giây còn lại là để vũ trang sinh mệnh trên người hắn tiến hành che chắn những chỗ kín lại.

Rồi chàng trai tội nghiệp của chúng ta hướng về thiếu nữ đang ở gần đó. Giọng có hơi bị mất bình tĩnh mà hỏi:

"Chuyện quái gì vừa diễn ra."

"Không biết." Selena nhún vai.

Mà quả thực, có quỷ thì anh hùng goblin mới biết được chuyện gì vừa diễn ra với Nam. Dù cho cái việc đó theo nàng ta là một thứ đáng ăn mừng duy nhất trong ngày hôm nay.

Thế rồi, như nàng ta có một cái mắt kính và đẩy nó lên để chuẩn bị giải thích một thứ gì đó giống một học bá thì sẽ hợp với hoàn cảnh này hơn.

Đáng tiếc, anh hùng goblin không có. Vậy nên nàng ta chỉ có thể bay đến cái ghế quyền lực của mình rồi ngồi xuống.

Cứ như vậy, đối phương chầm chậm giải thích cho đôi mắt như toát ra nghìn dấu chấm hỏi của Nam.

"Ngươi biết đấy. Năng lượng mà ta dùng để chế tạo nên công nghệ sinh mệnh là loại cấp một. Mà ngươi vừa rồi thì đang tỏa ra nguồn năng lượng cấp hai." Nàng ta nói.

"Người phương Đông gọi nó là linh khí. Người Elf gọi nó là nguyên tố sinh mệnh. Người khổng lồ gọi nó là tiếng gầm vĩnh hằng. Và, nó cũng có cả tỷ cách gọi khác."

"Thế nên." Nam hỏi.

Hắn giờ đang nhìn một đám hạt bụi lấp lánh đang bay dập dờn ở cái cây khá gần với cái ghế quyền lực.

"Nó sáng tạo ra sinh mệnh, Nam à. Ta chỉ cần dẫn nó vào đúng thứ cho phép nó sinh ra một sinh linh thì nó sẽ hoàn tất những khâu phức tạp khác."

"Giống vầy." Nam lại hỏi một cách hoang mang.

"Đúng vậy." Selena mỉm cười đáp.

Và Nam, sau khi nghe vậy thì dùng tay ôm mặt của mình lại, chầm chậm hít thở.

Hắn giờ cũng như đọc giả thôi. Cũng bị sốc dame một cách ác liệt bởi những dòng phổ biến trong fantasy nhưng rõ ràng là trong văn học mạng trung, người ta rất ít khi viết về một thứ quyền năng đột ngột như thế.

Chúng có một thứ gì đó ảo lòi và khó mà tiếp nhận bằng một phong cách viết nhanh chóng. Nhưng viết về một thứ nhanh chóng một cách chậm rãi quả thực rất khó.

Vậy nên, Nam sau khi hít lấy hít để không khí thì trầm lặng lại.

Hắn ta biết mình cần thời gian để thích nghi.