Chương 8: Sách Thánh Bảo Hộ.

Không Thời Vũ Trụ Chiến

Chương 8: Sách Thánh Bảo Hộ.

Mấy ngày gần đây, lão giả có chút minh ngộ. Liền thấy, truyện còn quá sơ sài. Sợ chư vị thưởng thức không có thú vị, một mạch chỉnh lại mười hai trương truyện. Kính mong chư vị độc giả tiếp tục ủng hộ nha ^^.

P/s: Mỗi trương truyện, từ 1 đến 12 có cm này, sẽ là trương được chỉnh lý.

************

" Ồ! Cha nó có nhiều thể loại sách ghê."

Hắn hết lấy quyển sách này xuống xem, lại ngó ngay quyển khác. Đi dạo hết mấy kệ sách đầy ứ, thì hắn chợt dừng cước bộ.

Phía trước hắn, là một kệ sách khá thưa nhưng được sắp xếp cực kỳ bắt mắt. Mỗi quyển được để ở một nơi riêng biệt trên kệ, lại có một tấm gỗ nghiêng bên dưới nâng sách lên, vô cùng trang trọng.

" Xem ra đây chính là mấy tác phẩm của cha Vũ. Không biết, ổng viết thế nào ta?"

Vừa nhìn qua, hắn liền để ý ngay quyển sách khá cũ trên kệ.

" Mấy quyển sách khác đều là sách mới, được in rồi để lên kệ. Còn quyển này lại trông rất cũ. Chắc chắn có gì đặc biệt." Nham nhở cười rồi nhanh tay đưa cuốn sách lên xem.

" To ghê."

Cầm lên cuốn sách, ập vào nhãn quang là một màu nâu bất đồng trên mặt sách, khi hắn sờ thử qua bàn tay liền thấy mặt sách không trơn bóng, mà là một cảm giác sần sùi, nhám nhám như là được làm bằng da. Lại nói, cuốn sách quả thật là vừa dày vừa to. Mặt bìa to hơn cả quyển sổ kế toán, trên chỉ có họa tiết đơn giản, ngôi sao sáu cánh, còn dày những ba lóng trỏ.

" Nặng thật."

Hắn mở trang đầu ra. Hiện lên trong mắt là một dòng chữ to, được nắn nót viết cách điệu rất đẹp.

" Sách Thánh Bảo Hộ? Nghe hay nhỉ? Chắc là tên sách. Không biết truyện bố nó viết thế nào đây ta?"

" Tại thượng cổ xa xăm, Hắc Ám thời đại.

Đại chiến thần ma kinh động Thời Không. Vô số thế giới, vũ trụ chấn động.

Tối Thượng Thánh Thần Savia trong lúc đại chiến, bị hầu cận phản bộ một nhát chí mạng lại phá bỏ Đại Chú Khôi Lỗi Trận.

Thất thế nguy nan, cán cân sụp đổ.

Buộc dùng tối sách, hi sinh thân mình và vô số Thượng Thần cùng 12 cuốn sách toàn năng tạo ra Thiên Lao phong ấn toàn bộ quân đội Vô Thượng Ma Thần (Thần) Oranca.

Vũ trụ đó sau được đặt tên là Tây phương Cực Lạc..."

"Này nhóc." Thanh thúy nữ tử thanh âm chợt vang, khiến hắn giật mình quay lại.

Cao gầy nữ tử, quần jean áo phông, còn đeo trước ngực một trương tạp dề màu hường chói sắc. Không biết từ bao giờ đã đứng phía sau hắn lưng.

Người con gái thấy hắn giật mình, liền vui vẻ nói:" Có biết vào phòng người khác đọc sách, mà không xin phép là bất lịch sự không nhóc?"

Trông qua thiếu nữ, da trắng tựa hoa ban, môi đỏ như hoa hồng, eo thon dáng cao, khuôn mặt thanh tú. Lại phối hợp thân thể y phục, liền hiện lên năng động sức sống, lại có phần dễ thương nữ tính nhưng không mất đi dáng vẻ đứng đắn. Chắc hẳn, hai ba phía trên tuổi. Vậy đây có khi chị Vũ chính là.

Một giây thất thần trước mắt thiếu nữ, hắn liền cất tiếng:" Hi hi em xin lỗi. Tại em thấy nhiều cuốn sách hay quá, nên quên mất không xin phép mà vào đọc. À mà, chị có phải là chị Vũ không ạ?"

Thiếu nữ tiếu dung ôn hòa, ấm ấm lòng người:" Không, chị chỉ là giúp việc thôi, mà em coi chị như bảo mẫu nó cũng được."

Hắn bỗng cảm giác kỳ lạ trong lòng.

Thiếu nữ nhìn qua, đã chẳng khác gì người mẫu. Nay còn cất tiếng cười duyên, quả thật lộng lẫy khôn xiết. Nam nhân bình thường chắc đã vô thức mà mất hồn.

Nhưng hắn lại mới mười bốn tuổi thiếu niên. Nhìn kia xinh tươi thiếu nữ mỉm cười, lòng đà cảm thấy khác lạ. Chẳng lẽ...

" Mình muốn phát dục. Không, hình như là dậy thì mới đúng." Hắn lẩm bẩm.

Ánh mắt nữ tử bấy giờ mới để ý quyển sách trên tay Đạt, lập tức có chút co lại, nhưng rất nhanh liền hồi phục.