Chương 11: Lão nhân chiến Sách Thánh.

Không Thời Vũ Trụ Chiến

Chương 11: Lão nhân chiến Sách Thánh.

" Á... Ơ. Rơi chậm dần rồi nè." Hắn liền hoan hỉ thốt lên.

Nhưng vẫn là chần chậm rơi xuống cái kia cỗ máy bay.

Càng đến gần hắn càng kinh ngạc. Xung quang cỗ máy là đồ sộ trăm cái cối xay gió, lại trồng chất tầng tầng vải lụa trôi nổi giữa thiêng không, óng ánh sáng chói hết cả tầm mắt.

" Mấy cái cối xay gió chắc là để cũng cấp năng lượng cho cả hòn đảo bay này đi. Còn cái như lụa tiên kia thì...".

Hắn liền để ý ngay, tầng tầng lụa dài bao quanh đang rộng giang ra, mà đón ánh mặt trời.

" Đùa, chẳng lẽ là... pin mặt trời sao. Mơ mà, có cần nhất thiết đi theo khoa học không vậy?"

" Chủ nhân à, đây không phải mơ mà là Mộng giới."

" Không phải mơ? Thế thấy sách biết nói chuyện bao giờ chưa?"

" Thế thấy sách nào làm fan kẻ hủy diệt chưa? Chiu Chiu. A hi hi."

" Óc chó."

"..."

Bọn hắn cứ thế tiếp tục rơi, liền bên dưới giếng sâu không đáy, hẳn là tiếp đến nơi dừng chân bọn hắn đi.

" Mà nè, sao vào hầm tối mãi chưa thấy ánh sáng vậy?"

Hắn nhè nhẹ rung cất tiếng. Dù cho là mơ, nhưng bóng tối nơi đây quả thật làm hắn sợ hãi. Bên dưới vực sâu đi mãi không thấy đáy, xung quanh chẳng thấy gì, lúc lúc lại vang rùng rợn già nua thanh âm tiếu.

" Chủ nhân, cẩn thận đứng sau ta."

Nghe sách chợt phát cứng cỏi giọng, hắn liền phì cười.

" Giờ định học theo phim kiếm hiệp luôn hả?"

" Chủ nhân! Đây không phải lúc đùa, đang rất nguy hiểm ngài biết không?"

" Mơ thôi mà, có cần gằn giọng như thế không? À, ánh sáng kìa, may quá."

Trước mắt hắn bấy giờ là rộng lớn đại sảnh, trên tường dưới đất đều là các vòng tròn đồng tâm khắc trên vô vạn lạ lùng ký tự, khác hẳn bộ dáng máy móc đồ sộ ngoài kia.

" Èo, sao giống mấy ma thật trận thế nhỉ? Woa, mấy viên bay bay lấp lánh đó là gì vậy?"

Ngay tức khắc, cảnh tượng hũng vĩ khác làm hắn trố mắt. Muôn vạn lấp lánh bay lượn châu, tháp sáng cả đại sảnh, ngước lên chẳng khác gì hùng vĩ tinh tú trời đêm.

" Ngươi đã đến. Ngươi có biết, bản tọa đã chờ ngươi bao lâu rồi không?"

Từ duy nhất ngai vàng trong đại điện, thanh âm già nua kia cất lên.

Liền nghe kinh dị thanh âm, hắn vô thức giật mình ngước nhìn.

Trên ngai vàng, một kẻ nhăn nheo mặt mũi, y phục cổ trang, mái tóc xõa sồ, đang chống cằm nhìn hắn.

" Đã ở đây chờ chúng ta lâu như vậy, chắc ngươi cũng biết ta là ai? Nếu ngươi ý định làm gì ngu xuẩn, đừng trách ta đây ra tay độc ác."

" Ha ha ha. Hay cho câu, đừng trách ta độc ác. Sách Thánh, ngươi nghĩ ngươi còn chưa bản thể hóa thì có thể làm gì ta? Mà, dù ngươi bản thể hóa ngươi làm gì được ta? Chủ nhân của ngươi mới đến Mộng giới, linh lực còn chưa có, ngươi lấy cái gì chống xuống? Mấy lời của ngươi, cũng là trêu đùa hài tử nói vui mà thôi. Ha ha."

Lão nhân kia cuồn tiếu lúc, toàn thân chợt nhũn, hơi thở chốc loạn, mồ hơi ứa ra ướt hết y phục.

Cái gì đây? Cảm giác chân thực này là sao?

Hắn liền tự véo mình một cái thật đau:" Hự.".

Đau quá! Chẳng lẽ đây là thật? Khoan, cho là 50% thật 50% là mơ. Như vậy nhất định không được chết, nếu mơ thì không sao, nếu thật thì xong luôn. Sách Thánh, thần linh đến Trái Đất, lỗ giun, dịch chuyển, nếu tất cả là thật, mình có lẽ được dịch chuyển đến hành tinh khác, không, có khi vũ trụ khác cơ.

Nhỏ bé tiếng " Hự" cất, lão nhân tức khắc ngừng tiếu.

Cũng ngay, Sách Thánh phía liền phát một đạo lục quang bao bọc hắn. Áp lực giảm hẳn, đã thế còn cảm giác bé nhỏ sức mạnh thôi thúc huyết quản nơi, phút chốc liền thấy sảng khoái thân thể.

" Lão đầu, ngươi thật sự là ai? Lo lắng cho chủ nhân ta hẳn không có ác ý, nhưng rốt cuộc ngươi ở đây chờ chúng ta là ý gì?"

" Ý gì kệ ta. Cái tên hai phai, nhận lấy. Khởi trận!"

Lão nhân quát lên đinh tai nhức óc. Trận pháp đại sảnh sáng chói bay lên, phiêu dựt trên không, bắn ra từng đạo đáng sợ chiêu thức. Hỏa vũ, cuồng phong, cự thạch, lôi điện,... nhanh chóng vây công.

Đóng kín sách kia liền như vậy mở, từng trang từng trang vội lật, cũng là tầng tầng hào quang chồng chất phát ra bảo hộ. Ngạch kháng hào quang hẳn cũng không chống đỡ được là bao, chưa đến một điểm thời gian liền muốn tan vỡ. Sát na thời điểm, Sách Thánh dần mờ hóa từng đạo ánh sáng rồi góp tụ lại một dáng hình nhân loại thân thể.

Còn hắn ngay lúc sợ hãi ngây người, hào quang muốn vỡ, xung quanh chấn rung như tận thế, dữ dội chấn động hắn liền không vững chân cứ thế mà ngã.

" Cái gì?" Cố gắng đứng lên lúc, liền thấy tay chân như thu nhỏ, chẳng khác thân thể tiểu hài tử là bao. " Bị thu nhỏ sao? Không, là trẻ lại mới đúng. Cái gì thế này?"

Hắn thật không hiểu được vì sao, đang lúc đọc sách buồn ngủ mà ngất lịm, liền bị kéo vào đáng sợ trận chiến. Hắn cũng chỉ là bình thường một người thôi, vì sao lại lôi kéo hắn vào loạn thế này chứ?

" Muốn đến!!" Để ý, Sách Thánh bản thể hóa lúc, lão kia vội hét. " Hack game."

" Hack game? Ta nghe lầm sao? Hack game là ý gì vậy trời?" Lại thêm một chuyện hắn không hiểu nổi xuất hiện." Á..."

Không gian xung quanh nghe" Hack game" liền mở rộng vô cùng, hắn đặt chân nơi liền không còn mặt đất, toàn thân vô lực lơ lửng thiên không. Vạn châu lấp lánh nhanh chóng tọa lạc ý tứ xung quanh.

" Chẳng lẽ? Ngươi, hộ vệ tiên đế đời trước... Con mẹ ngươi, Bảo Châu tiểu gia hỏa." Đã hóa gần thành dáng tiểu ấu tử tám, chín tuổi, Sách Thánh giận dữ cuồng rống.