Đôi dòng tâm sự

Khí Vận Quốc Gia

Đôi dòng tâm sự

Đôi dòng tâm sự



Gửi đến các độc giả của cuốn sách Khí Vận Quốc Gia, hai bữa nay tác bị đau đầu. Tác có cái bệnh viêm xoang nên trái gió trở trời là hay bị đau. Ra đường hít phải khói bụi cũng đau. Ở trong phòng lạnh làm việc cũng đau. Uống bia hoặc cà phê đá nhiều quá cũng đau. Tối ngủ lỡ để quạt phả lên mặt cũng đau. Tóm lại, bệnh lớn không có nhưng bệnh vặt thì thường xuyên.

Ai bị xoang hành thì sẽ biết cảm giác khủng khiếp như thế nào? Hơn nữa gia đạo đôi khi cũng gặp chuyện này chuyện kia. Lỗi cũng do mình ăn ở mà ra thôi nên cũng chẳng trách ai được. Thế nhưng, điều này lại ảnh hưởng đến việc sáng tạo nghệ thuật.

Sáng tác là một công việc đòi hỏi cảm xúc, cảm hứng. Khi hưng phấn bạn có thể sáng tác một lèo vài chương. Nhưng khi mất hứng thì một chữ cũng chả viết ra. Tác không phải người viết sách chuyên nghiệp nên không thể đảm bảo ngày nào cũng có chương mới. Do đó, nhân lúc hưng phấn tác thường viết nhiều hơn bình thường một hai chương tích lại phòng hờ ngày nào đó nặn không ra chữ.

Nói như thế để các độc giả biết cảm xúc nó ảnh hưởng như thế nào đến việc sáng tác, để nếu có lỡ thiếu chương, muộn chương cũng đừng tức giận với tác.

Cũng như hai hôm nay, tác chẳng có hứng viết, tác phải dùng chương dự trữ để up lên cho kịp sự mong đợi của độc giả. Định bụng vài bữa nữa sẽ viết, ấy vậy mà lại nhận được quà tặng của các độc giả. Có độc giả bình luận góp ý, có độc giả đề cử, có độc giả like, có độc giả tặng quà, chỉ là vài viên gạch 5k hay ly bia 20k, sáng nay lại có độc giả tặng tới 100k.

Tác cảm thấy rất vui. Tự nhiên trong người sinh ra động lực để viết tiếp. Đấy, động lực của tác chính là từ phía độc giả. Nó làm tác hết cơn đau đầu. Nó làm tác quên đi muộn phiền trong sinh hoạt. Đôi khi những người thân nhất lại là những người làm mình mất đi cảm hứng và động lực. Đôi khi những người xa lạ chả bao giờ gặp mặt lại cho ta sự hào hứng. Nhân sinh thật muôn màu muôn vẻ.

Tác là người ưa suy nghĩ. Tác luôn hỏi tại sao người Trung Quốc lại có thể viết ra những Thần tác như Tây Du Ký, Tam Quốc Diễn Nghĩa, Hồng Lâu Mộng...mà người Việt Nam ta thì lại không thể. Có phải người Việt kém thông minh, kém trí tuệ hay không?

Sự thật thì không phải. Người Việt Nam ta rất giỏi và thông minh. Nhưng bởi vì văn hóa thưởng thức nghệ thuật không tốt nên kéo cả nền văn hóa xuống. Chúng ta có một thói quen là cào bằng và chê bai khi nhìn, xem và đọc một tác phẩm nào đó. Thay vì lựa những điều ưu để khen, chúng ta thường lôi khuyết điểm ra bình phẩm, chê bai.

Nhưng chê bai thì cũng nên chê cho khéo, chê là để góp ý cho tác giả biết lỗi mà sửa, để lần sau làm tốt hơn. Đằng này chê lại theo kiểu trù dập, chê tơi tả, chê như muốn xóa bỏ luôn cả trí tuệ tác giả. Vậy thì có tác giả nào còn động lực mà sáng tạo tiếp.

Nên nhớ, việc sáng tác cũng như các nghề khác cần phải cần cù ngày đêm. Cần phải mày mò, tìm tòi, sửa chữa, sáng tạo rất lâu mới có thể cho ra một tác phẩm ưng ý. Không thể vừa vào nghề đã cho ra một tác phẩm kiểu siêu phẩm. Đó là điều không thể.

Nếu các tác giả mới bị trù dập đến mất động lực viết tiếp, rốt cuộc cuốn sách sẽ dở dang giữa chừng. Một mầm non cũng vì thế mà lụi tàn. Và một thế hệ tác giả cũng thui chột. Cả một nền văn hóa bị ảnh hưởng vì không có nguồn máu mới bổ sung. Khán giả cũng sẽ không thể có được những siêu phẩm để thưởng thức và tự hào.

Đương nhiên, bên cạnh những độc giả ác mồm ác miệng thì vẫn có những độc giả vô cùng dễ thương, vô cùng dễ chịu. Họ luôn góp ý chân thành, tranh luận một cách văn hóa. Họ sẵn sàng đề cử, thưởng kẹo hay tặng quà cho tác giả chỉ vì họ đọc được một chương ưng ý. Tấm lòng son đó đáng quý biết bao.

Hành động như vô tâm ấy có đôi khi lại cứu được một tác phẩm, cứu được một tác giả và góp phần bồi dưỡng một tài năng cho tương lai. Văn học Việt Nam rất cần những độc giả đáng yêu như thế.

Tác là người mới viết sách, chắc chắn còn nhiều thiếu xót. Cho nên tác luôn trân trọng từng lời đánh giá, bình luận của mọi người. Tác vẫn thường xuyên review lại các chương đã viết để sửa lỗi chính tả, sửa chữa văn phong hay chú thích rõ ràng. Tác cũng thường xuyên xem lại cốt truyện để điều chỉnh cho phù hợp. Có những lỗi sẽ sửa được ngay nhưng có những thói quen cần phải sửa dần. Tác cảm ơn mọi người vô cùng.

Bản thân tác năm nay đã U40, tư duy không được thông thoáng nhanh nhạy như các bạn trẻ nhưng bù lại tác có những trải nghiệm cuộc sống. Cho nên tác thường đưa những trải nghiệm ấy vào tác phẩm và chia sẻ những kiến thức đã thu gặt được cho những độc giả nào cần.

Tác vừa là người nghiên cứu, vừa là người giảng dạy training ở ngoài đời. Do đó, văn phong của tác khá dài dòng và hay giải thích cặn kẽ. Đây là vì ảnh hưởng bệnh nghề nghiệp nhất thời chưa sửa được. Các độc giả hãy thông cảm và tha thứ cho tác nhé. Tác hứa sẽ sửa dần dần.

Một lần nữa, tác vô cùng cảm ơn quý độc giả đã đọc, theo dõi tác phẩm trong thời gian qua. Nếu có lỡ lời đụng chạm đến ai thì xin được bỏ qua và tha thứ. Xin mọi người tiếp tục ủng hộ tác trong thời gian tới. Xin chân thành cảm ơn mọi người đã chịu khó lắng nghe những lời lải nhải của tác nãy giờ.

KIM BẢNG