Chương 3: Trận Chiến Đầu Tiên

Khải Huyền

Chương 3: Trận Chiến Đầu Tiên

Chuyến xe cứ thế di chuyển không ngừng nghỉ suốt hơn 2 giờ đồng hồ thì toàn cảnh khu rừng xuất hiện trước mặt nhóm Kim Nguyệt, khu rừng được bao bọc bởi cây cối hết sức chằng chịt.

- Rồi đến nơi rồi, mấy đứa mau xuống xe.

Tài xế từ phía ghế trước gọi cả bọn xuống, từng người từng người một trong nhóm họ bước xuống xe, phải nói Kim Nguyệt trước giờ sống ở thành thị mới được thấy một khu rừng quy mô hùng vĩ cỡ này nên nó làm cô vô cùng phấn khích.

Mọi người vừa xuống xe ai nấy đều lộ ra khuôn mặt phấn khích thậm chí Trần Long trên đường đi không để lộ ra bất kì cảm xúc gì khi tới nơi cũng không thể kiềm được mà mỉm cười, ngoại trừ một thành viên trong nhóm.

- A, cuối cùng cũng tới nơi, ọe…

Dạ Phú, tên này mặc dù khi vừa lên xe là người phấn khích nhất đám nhưng là người duy nhất trong nhóm bị say xe.

Hoàn toàn khuất phục bởi cơn say xe tên buộc phải tìm một gốc cây nôn hết cả bữa sáng ra, vừa mới bước ra mặt mày vẫn còn xanh lét tay chân thì run run như người sắp chết làm cho Hữu Vân cười ra nước mắt.

- Không ngờ ngươi vậy mà ẻo lả đến đi xe cũng say cho được đúng là tên đàn bà.

Hữu Vân không ngại dùng từ ngữ châm chọc tên Dạ Phú, tên Dạ Phú này cũng không còn sức đâu mà chống trả thậm chí đi chưa được 10 bước lại chạy về phía gốc cây mà nôn.

Kim Nguyệt thấy tình trạng tên này trông rất đáng thương nhưng ai bảo hắn là người sai trước chi, bên cạnh cô lúc này Triệu Dương cũng chẳng buồn muốn ra giải vây cho hắn huống chi Kim Nguyệt là con gái nên theo phe của Hữu Vân là đương nhiên nên lại càng không muốn giúp cái tên háo sắc này.

Tài xế sau đó trước khi rời đi có trao cho nhóm cô một cái mề đay trên có khắc hình bông tuyết và một cuộn giấy rồi cũng biến mất dạng.

Toàn bộ người của nhóm cô tụ lại một chỗ ngồi đọc cuộn giấy, bên trong tờ giấy là luật và cách tính hoàn tất buổi thực hành.

Thực chất buổi hành này là một cuộc thi kiểm tra khả năng chiến đấu cùng phối hợp của các học viên vào đầu năm.

Mỗi nhóm sẽ được phát cho mình một tấm mề đay, nhiệm vụ của các nhóm là giành lấy các tấm mề đay của nhóm khác để kiếm điểm.

Trong quá trình thi các nhóm phải tuân theo các điều sau:

- Một, không được hạ sát chiêu với bạn học của mình.

- Hai, nhóm bị đánh bại tuyệt đối phải giao toàn bộ mề đay của mình cho nhóm thắng.

- Ba, trước khi mặt trời lặn phải thu thập được ít nhất 3 chiếc mề đay mới được tính là hoàn thành phần thi.

- Bốn, nếu có bất kì hành vi gian lận nào đều bị đánh dấu là không hoàn thành phần thi.

- Ngoài ra những nhóm hoàn thành phần thi sẽ được thưởng cho mỗi thành viên mỗi người một món quà do nhà trường cung cấp tùy theo sức mạnh mà người đó sở hữu.

Đọc xong toàn bộ nội dung trong cuộn giấy cả đám quay sang nhìn nhau.

- Rồi bây giờ tính sao đây vào rừng à.

Tên Dạ Phú hỏi ngu.

- Tên này hỏi ngu không vào thì thi cái gì.

Hữu Vân trả lời tên Dạ Phú.

- Vậy thì bây giờ tất cả cùng tiến vào rừng có ai có ý kiến nào khác không.

- Không.

- Mình cũng không.

Trần Long giữ im lặng nãy giờ cũng lên tiếng, cả hai người Kim Nguyệt cùng Triệu Dương cũng không có ý kiến khác, cả nhóm họ cũng từ từ tiến vào khu rừng.

- Vậy để mình mở đường đi trước cho.

Dứt câu Kim Nguyệt chạy về phía trước cửa rừng, cây rừng không biết vì lý do gì mà tách ra hai bên nhường đường đi cho nhóm họ.

- Nói luôn để mọi người khỏi hỏi năng lực của mình là điều khiển cây cối.



Sau khi tiến vào rừng được tầm 3 giờ đồng hồ thì nhóm họ phát hiện ra âm thanh giao chiến cách chỗ họ không xa lắm.

- Đùng~~~ Đùng~~~.

Nhóm của Kim Nguyệt đi về hướng phát ra âm thanh thì thấy hai nhóm đang giao tranh với nhau, hai nhóm có thể phân biệt khá rõ rệt vì một bên đang bị lép vế dồn vào một góc, nhóm bị dồn vào góc thì toàn bộ đều là nữ trong khi nhóm đang thắng thế thì toàn là nam.

Lúc này bên nhóm nữ phong xối xả tên, hỏa cầu, thủy cầu về nhóm nam kia, nhưng bên phía nhóm nam không hề mảy may quan tâm vì lúc này không biết vì sao mà toàn bộ các chiêu thức của nhóm nữ hoàn toàn lạc mất mục tiêu của mình.

Một cô gái bên nhóm nữ ấy khác mặc dù không đành lòng nhưng cũng phải đầu hàng đưa cái mề đay của nhóm mình cho nhóm nam kia rồi lặng lẽ rút lui.

Toàn bộ diễn ra khá nhanh chỉ trong vòng 10 phút thì nhóm nam đã giành được chiến thắng, nhóm của Kim Nguyệt cũng không tiện nhúng tay vào vì rõ ràng là bên kia cảm giác quá áp đảo và hình như còn hai người bên họ chưa ra tay mà quan sát xung quanh.

- Chúng ta vẫn là không nên kiếm chuyện với họ.

- Chưa đánh mà sao ngươi hèn quá vậy.

Vừa lúc Dạ Phú định quay đầu bỏ chạy thì bị Hữu Vân chặn lời giữ lại.

- Này ý cậu là bây giờ muốn gì.

Dạ Phú bây giờ bực mình quay lại nhưng lại bất ngờ va phải Hữu Vân.

(Âm thanh cả hai người va phải nhau té)

Cũng ngay sau đó một cơn lốc không biết từ đâu xuất hiện ập xuống ngay vị trí của nhóm Kim Nguyệt, cô nhanh chóng dùng năng lực của mình điều khiển cây cối xung quanh tạo thành một tấm lá chắn bao bọc lấy họ.

- Xoàn~ xoàn~ xoàn~…

Sau khi cơn lốc tan đi toàn bộ cành lá của những cái cây xung quanh bị cơn lốc cuốn gần như trụi hết, từng nhánh cây từ từ mở ra lộ ra nhóm Kim Nguyệt bên trong hoàn toàn lành lặn.

- Đến đây rồi sao không đánh làm gì núp đó thế.

Một chàng trai cao lớn trong nhóm nam bên kia giọng giễu cợt nhìn về nhóm của cô, chàng trai cũng chẳng dám ngờ tới bên nhóm cô toàn bộ thành viên đều không chịu bất kì tổn thương nào liền đoán ra nhóm người trước mặt ắt hẳn thể không yếu.

Kim Nguyệt cùng mọi người nhóm cô lập tức thủ thế,không khí bỗng nhưng tràn đầy mùi thuốc súng hai bên như có thể nhảy vào nhau bất kì lúc nào.

- Tất cả là do tên thỏ đế kia nhát cáy không dám thò đầu ra không liên quan đến ta.

- Này cô nói gì mà kì vậy rõ là tôi không muốn đánh thật nhưng cũng có lý của tôi, tôi năng lực không phải dành cho chiến đấu lao đầu lên chết trước à.

Cái không khí căng thẳng đầy mùi thuốc súng ban nãy bị lời nói của hai người Dạ Phú cùng Hữu Vân thổi bay đi đâu mất, ánh mắt của nhóm bên kia cũng dại dại ra nhìn họ.

- Bây giờ là lúc nào mà mấy cậu còn đùa dai với nhau được vậy.

- Ai thèm đùa với hắn (cổ)! (x2)

Kim Nguyệt chịu hết nổi lên tiếng kiềm chế cái cặp oan gia này lại, không ngờ hai đứa ngốc này đến giờ còn có tâm trí mà cãi nhau thật hết nói nổi.

- Mặc dù không biết chuyện gì nhưng chúng ta bắt đầu chiến được chưa.

Tên kia vừa nói xong thì lao lên dùng tay phải vận sức nhảy lên đấm một quyền về phía họ, tay hắn cơ bắp phồng to lên gia tăng thêm sức mạnh cho cú đánh.

- Đúng là rắc rối, tên này giao cho tôi mọi người tự lo phần mình đi.

Ngay lúc đó thì Trần Long từ sau chạy lên tay phải to lên gấp đôi mọc đầy lông lá ương ngạnh lấy quyền đối quyền đỡ lấy đòn tấn công của tên kia.

- Ầm ~~~.

Hai quyền va vào nhau sau đó khói bụi văng tung tóe nhưng từ thấy thân ảnh của thanh niên đội kia bị đẩy lùi 3 bước còn Trần Long vẫn như bức tượng đá đứng yên tại vị trí ban đầu.

- Được ta thích dốc toàn lực đánh với ta nào.

- Sao cuộc đời cứ đẩy mình gặp phải mấy đứa đầu óc có vấn đề không vậy.

Trần Long thật sự cảm thấy rất phiền phức bên nhóm hắn còn hai đứa kia chưa đủ hay sao mà khi đánh nhau lại gặp phải cái tên cuồng chiến não chứa toàn cơ bắp này.