Chương 2: Kết Bạn Và Thực Chiến Trong Rừng

Khải Huyền

Chương 2: Kết Bạn Và Thực Chiến Trong Rừng

Nhịp tim của Kim Nguyệt đập trễ một nhịp quên cả thở, đến khi mà chàng trai quay sang chỗ khác thì cô mới định thần lại.

" Mình sao thế này", trong lòng cô giờ đang dao động mãnh liệt không lý do đây không lẽ cái mà mọi người đồn đại chính là yêu từ cái nhìn đầu tiên. Không, không thể như thế được, trước giờ cô hoàn toàn không có hứng thú gì với bọn con trai, phải biết ngay cả mấy tài tử mà mấy bạn cô hâm mộ cô cũng chưa từng xuất hiện bất kì sự yêu thích nào cả sao giờ lại để ý đến một bạn học cùng lớp như thế được đến mức đập loạn cả nhịp tim được, chắc là do suốt mấy năm học trước cô toàn gặp phải bọn cốt đột nên giờ bắt gặp một khuôn mặt ngây thơ trong đám con trai nên cô mới bất ngờ chút thôi, chắc chắn là vậy.

Sau chàng trai đó cũng không còn ai đặc biệt làm cô chú ý nữa ngoại trừ một con khỉ… à nhầm một người khuôn mặt hơi (quá) giống khỉ một chút, còn một số người nữa cũng khá đặc biệt nhưng cô cũng không rảnh nhớ nhiều một lúc làm chi vì thời gian hẳn còn đó tận 5 năm không cần vội.

- Chào mừng tất cả các em đến với học viện 42.

Âm thanh vừa vang lên thì toàn bộ lớp học gần như lạnh mất vài độ khiến toàn thể học sinh buộc phải câm nín ngước nhìn về phía bục giảng, ông chú trung niên độ tứ tuần thân hình to lớn không biết từ khi nào xuất hiện trên người một thân trang phục một bộ vest màu xanh da trời, tóc nâu để ngắn và hàm râu trên quai hàm được cắt tỉa gọn gàng tạo nên khí chất của một người từng trải.

- Ta gọi là Vũ Tần cũng là viện trưởng của khối Tuyết Lam này, hôm nay ta đến đây để chào mừng lần đầu các em lần đầu tới với học viện của chúng ta.

- Đầu tiên thì như các em đã biết 400 năm trước đây nhân loại chúng ta đều phải chiến đấu với bọn quái thú đến mức gần như diệt vong hi vọng hoàn toàn đã bị dập, nhưng khoảng 200 năm trước thì hi vọng đó lại bừng sáng với sự xuất hiện bởi những con người mang những năng lực siêu phàm đã đẩy lùi đợt tấn công của quái thú.

- Và học viện này là nơi tập trung các học viên mang trong mình sức mạnh đó.

Mặc dù xuất hiện từ hơn 200 năm về trước nhưng những người mang sức mạnh đó đến nay chỉ bằng tầm 1/100 dân số hiện tại. Mặc dù chỉ cần cha hoặc mẹ là có sức mạnh này thì con cái chắc chắn sẽ có sức mạnh đặc biệt nhưng số người mang sức mạnh này thế hệ đầu đầu ít đến thảm thương chưa kể đến một lượng không nhỏ đã chết trong tay quái thú, đây cũng chính là lý do vì sao đến tận thế hệ của cô mà cả khối học chỉ được trên trăm người thôi.

Bài diễn văn của viện trưởng được kéo dài hơn 30 phút sau thì chấm dứt, Kim Nguyệt bây giờ toàn thân ê ẩm do chịu cái áp lực của ông viện trưởng bây giờ mới được thả lỏng.

- Chào bạn mình là Triệu Dương không biết bạn đây tên gì.

Mới vừa thả lỏng được một lúc thì cô nghe được một giọng nói hình như là gọi cô, ngước mặt lên nhìn thì trước mặt cô là chàng trai cô để ý lúc đầu giờ, trong lòng bối rối không biết vì sao cậu ta lại bắt chuyện với mình.

- Mình là Kim Nguyệt hân hạnh được gặp bạn.

- Vậy bạn Kim Nguyệt này bạn lúc sáng là thế nào lại nhìn chằm chằm mình vậy bộ mặt mình dính gì sao.

Kim Nguyệt đỏ mặt thì ra là cậu ta để ý chuyện cô nhìn chằm chằm hồi sáng mà cũng phải rồi nhìn chằm chằm người mới gặp lần đầu như cô cũng phải là quá kì cục đi, chẳng lẽ bây giờ nói là bị cậu ta hút hồn, không được thế còn kì cục hơn.

Lúc này một cậu trai khác từ sau khoác tay lên vai Triệu Dương.

- Giờ mình mới biết là cậu lại hám gái đến thế đấy Triệu Dương, không ngờ chưa gì đầu năm đã ba chớp ba nháy tìm bạn gái rồi à.

Cậu trai đó nói xong quay đầu cũng hướng về cô chào hỏi.

- Chào bạn mình là Dạ Phú là bạn cùng cấp 2 với Triệu Dương, nếu nó có làm gì quá đáng thì cứ báo mình một tiếng.

- Tên khùng này cậu làm gì thế, bộ trông mặt mình như cậu háo sắc à, mình chỉ ra làm quen với Kim Nguyệt thôi.

Cậu trai mới đến tên là Dạ Phú cũng là một tên khá đặc biệt hơn so với người khác vì khuôn mặt của cậu ta trông như mấy tên háo sắc trong phim vậy, đóng phim là khỏi cần hóa trang luôn.

- Triệu Dương nói đúng đấy bạn ấy chỉ đến đây làm quen thôi.

- Vậy thì được, này Triệu Dương lại đây có cái này hay lắm mình dẫn cậu đi xem.

- Được rồi, vậy hẹn gặp bạn sau nhé Kim Nguyệt.

Vừa nói dứt câu thì Dạ Phú lôi Triệu Dương phóng ra ngoài bóng dáng mới đó mà mất tiêu không thấy đâu, bây giờ Kim Nguyệt chắc phải cảm tạ tên Dạ Phú này đang lúc không biết ăn nói sao thì nhờ có hắn mới kịp thời giải nguy cho cô. Sau đó cô cũng bắt đầu đi giao du, làm quen với các học viên khác.

Chẳng mấy chốc thời gian nghỉ kết thúc bắt đầu vào giờ học nhưng trước các học vẫn là bóng dáng quen thuộc của ông viện trưởng.

- Bây giờ là tiết học đầu tiên của các em thầy sẽ phân chia nhóm cho các em tiến hành buổi học thực hành, mỗi nhóm là năm người tiến hành loạn chiến trong rừng.

Sau đó ông viện trưởng bắt đầu phát ra những tờ chia nhóm cho các học viên, các học viên nhận được giấy thì được mời lên xe đi đến đến khu rừng gần trường.

- Không ngờ chúng ta vậy mà may mắn toàn người quen chung một nhóm.

Bấy giờ trên xe Dạ Phú lên tiếng.

- Ai thèm chung nhóm với ngươi chứ,

Ngay bên cạnh Kim Nguyệt một thiếu nữ tóc trắng dài buộc thành đuôi ngựa bực mình nói, thiếu nữ đó tên là Hữu Vân cũng cũng là một người bạn mới làm quen của cô.

Phải nói thật là trùng hợp, nhóm của cô có năm người ngoài cô cùng với Dạ Phú, Triệu Dương, Hữu Vân còn có anh chàng mặt giống khỉ trong nhóm tên là Trần Long. Đừng nhìn mặt mà đánh giá cậu ta vì ngoại trừ khuôn mặt giống khỉ của mình thì cậu là một con người rất tốt bụng.

- Hai người này là xảy ra chuyện gì vậy.

Kim Nguyệt bây giờ cũng không hiểu lý do vì sao mà hai người này cãi nhau bèn quay sang Triệu Dương hỏi.

- Chẳng đành là do lúc nãy đi sau khi nói chuyện với bạn xong thì Dạ Vũ dẫn tôi chạy đi thì vô tình va phải Hữu Vân mà tên này do không biết ăn ở sao mà ngã ngay lên người của nàng, sau đó tên này cũng lợi dụng cố ý lấy tay sờ trúng ngực Hữu Vân xong thì chai mặt xin lỗi chạy mất tiêu.

(@[email protected])

Kim Nguyệt thật sự bó tay tên Dạ Phú này rồi bên ngoài không chỉ khuôn mặt háo sắc mà tên này là thực sự rất háo sắc.

Đối diện Trần Long nghe xong cũng phải thở dài ngao ngán, không biết cái nhóm này rốt cuộc bài thực hành phía trước có qua nổi không đây mà chưa gì nỗi bộ đã có vấn đề rồi.

(Giờ thì mình đã cách hàng ra rồi nhá còn chương trước thì mình không biết làm cách nào để sửa bạn nào biết chỉ mình với, nếu còn gì chưa tốt mong các bạn đóng góp để mình cải thiện thêm)