Chương 74: Bản Thiếc Kế Trang Bị

Hùng Ca Đại Việt

Chương 74: Bản Thiếc Kế Trang Bị

Phạm Long quyết định trang bị cho đội quân chính quy của mình đó chính là trang bị có bảy phần thiếc kế giống trang bị của quân Ma Lã dưới thời alexander đại đế.
Trang bị cho bộ binh chủ lực bao gồm một tấm khiên tròn có đường kính khoảng 7 tấc (1 mét). Tấm khiên được thiếc kế không chỉ đơn thuần là một vòng tròn bằng kim loại hay gỗ mà tại hai đầu còn có hai hình bán nguyệt. có khối lượng chính xác là 6 cân (3kg).
Tấm khiên này được xếp vào loại khiên hạng nhẹ dùng một tay. Có thề dùng để tấn công hay phòng phủ đều được, thậm chí là có thể xếp thành đội hình phòng thủ chống chọi lại các đợt mưa tên hay kỵ binh tấn công.
Ngoài tấm khiên ra quân lính còn được trang bị một ngọn giáo dài 2 mét, hơn nữa mũi giáo được đúc bằng sắt hay thép, tăng cường độ cứng rắn cùng sắc bén cho vũ khí, mũi giáo không có bất kỳ góc cạch nào cả chỉ là một mũi giáo hai cạnh dài 2 tấc (20 cm). trong lượng của cả ngọn giáo khoảng 5 – 6 cân.
Đó hai trang bị chính, ngoài ra quân lính còn được trang bị vũ khí phụ đó chính là một thanh đoản đao nhỏ, không phải nói chính xác hơn là một thanh kiếm hai lưỡi độ dài từ cán kiếm cho đến mũi kiếm 70 cm. kiếm được tra vỏ và được rèn theo phương pháp của hắn đề ra.
Ngoài những loại vũ khí chính và phụ ra quân sĩ còn được tran bị một chiếc áo giáp, nhưng tạm thời Phạm Long chưa biết làm từ vật liệu gì,nếu là dùng kim loại, thì lúc này trình độ luyện kim cũng như nguyên liệu kim loại không được dồi dào.
Nếu sử dụng da động vật để may áo giáp thì sẽ dùng giáp của loài động vật nào, trâu rừng hay da cá sấu.
Nón trụ cũng được bổ sung trong bản vẽ, nón trụ bảo về toàn bộ khu vực đầu chỉ chừa đủ lỗ hổng ở mắt mũi và miệng, hơn nữa nón được làm hoàn toàn bằng kim loại.
Áo choàng cùng giày cũng được cho vào trang phục của quân đội chính quy. Đặc biệt là giày cũng được thiếc kế kiểu riêng, không giống như giày được làm bằng cỏ mà trong quân đội nhà Hán dùng.
Như thế toàn bộ khối lượng của một bộ trang bị lên tới 30 cân, cộng thêm khối lượng phụ trọng mang trên lưng trong ba lô thêm 30 cân nữa. như vậy mỗi binh sĩ phải phụ trọng ít nhất 60 cân trên người, như vậy là một khối lượng khá lớn đối với thân thể một người dân tộc Việt.
Như vậy để đảm bảo một đội quân có thể vận dụng toàn bộ những trang bị trên thì yêu cầu về thể chất cũng như cải thiện sức khỏe của mỗi quân sĩ là điều quan trọng nhất trong lúc này.
Ngắm lại một lần nữa toàn bộ bản vẽ chi tiết trang bị quân chính quy Phạm Long liền mơ tưởng đến cái ngày mà đội quân này của hắn thống trị trên toàn cõi chiến trường.
Thế nhưng tình hình trước mắt của hắn rất là khó khăn, đầu tiên chính là quyền lực của hắn chưa đủ mạnh đệ có thể vận dụng các tài nguyên ví như quặng kim loại.
Trước kia hắn là dân chuyện khối C, thế nên môn địa lý và lịch sử chính là hai môn chiến lược của khối này, có thể nói bản đồ Việt Nam hắn tuy không thuộc nằm lòng, nhưng đại khái các vị trí đáng nhớ hắn đều nhớ.
Vì thế lúc này hắn có thể cho người tìm đến các mỏ than, sắt, đồng, thiếc âm thầm khai thác mang về luyện kim chế tạo trang bị. như thế vấn đề kim loại có thể âm thầm hoạt động bên trong. Hơn nữa hắn sẽ cố gắng xây dựng Như Nguyệt Thôn, Phục Hưng thôn làm một hậu phương vững chắc chuyện chế tạo các loại vũ khí.
Còn việc thứ hai chính là nhân tài có thể sử dụng, quả thật trong khoảng thời gian này hắn đã triệu hoán ra rất nhiều nhân vật mưu thần võ tướng lỗi lạc, mưu trí phải nói hơn người, thế nhưng nhân lực lúc này vẫn chưa có đủ.
Ví như lần này hắn có ý định giao cho Nguyễn Hữu Cảnh quản lý hai thôn là Sùng gia thôn và Đỗ Gia Thôn xây dựng kiến thiếc theo kiểu Nam Linh thôn.
Thế nhưng quả thật không ngờ đến một nhân tốt gây xáo trộn ý định của hắn chính là Sỹ Huy hơn nữa tên kia lại mang đến cho hắn một khối thịt mỡ cực lớn chính là thành Khúc Dương.
Như thế Thành Khúc Dương đương nhiên lúc này sẽ giao cho Nguyễn Hữu Cảnh rồi. phải nói Nguyễn Hữu Cảnh chính là nhân tài trong lĩnh vực khai hoang mở mang bờ cõi ngay cả thống binh đánh trận cũng xuất chúng hơn người.
Thế nhưng Nguyễn Hữu Cảnh có một điểm yếu chính là chưa có cái nhìn thật rộng về đại cuộc cũng như cách nhìn chính xác về những điều Phạm Long làm. Thông qua thái độ, khi nói chuyện với Nguyễn Hữu Cảnh hắn có thể nhìn ra.
Có lẽ Nguyễn Hữu Cảnh quan niệm nông nghiệp chính là điểm mấu chốt phát triển kinh tế, Nguyễn Hữu Cảnh đã bị tư tưởng nho giáo ăn sâu vào trong tư tưởng Sĩ Nông Công Thương¸xem thương nghiệp là hàng cuối cùng, xem thương nhân là phường lừa đảo chiếm đoạt tài sản, là một bỏn rẽ tiền mưu lợi cầu vinh.
Xem việc khai hoang chia đất cho dân chúng, sau đó dân chúng trồng trọt, bản thân sẽ thu thếu trên đầu ruộng, như vật mới hợp cách. Còn việc triển khai như Phạm Long là thuê người lao động, trả tiền lương thuê nhân công, như vậy là rất lãng phí không hợp cách.
Phạm Long biết lối tư duy này là lối tư duy mới đi ngược lại tư tưởng của Nho giáo trong thời kỳ phong kiến điển hình chính là nhà Hán.
Cần phải có thời gian để chứng minh mô hình của hắn mới là chính xác, là đúng đắn nhất trong con đường phát triển của một dân tộc bị đô hộ.
" Người đâu! Gọi Vương Nhu vào đây!" Phạm Long sau khi sắp xếp suy nghĩ một chút bắt đầu gọi Vương Nhu vào chuẩn bị cho " đại tiệc" ngày mai.
" Vâng! Thưa công tử!" bên ngoài hộ vệ ngay lập tức cung kình đi báo tin.
Chẳng mấy chốc Vương Nhu bước vào, đã hơn hai tháng nàng tiếp quản sự vụ ngoại Viện, nàng thoáng chốc từ một cô bé nông thôn mới ra thành thị đã trở thành một người phụ nữ cứng cõi có thể chống đở một phương.
" Long ca! ngươi gọi ta!" Vương Nhu ôn nhu nói.
Vương Nhu đến lúc này cũng khoảng 15 16 tuổi rồi, có lẽ con gái thời này phát triển sớm từ thể chất cho đến tinh thần, cà người nàng phát ra một cỗ thành thục, thậm chí còn có nét quyến rủ của một xử nữ.
Tạm thời dẹp bỏ những suy nghĩ đen tối trong đầu Phạm Long giọng đầy tình cảm nói.
" Nhu muội! mau lại đây ngồi!" Phạm Long vỗ vỗ lên chiếc ghế cạnh bên.
" bên ngoài mọi chuyện ổn chứ!" Phạm Long hỏi.
" Tình hình trước mắt rất tốt, thế nhưng dường như các đại thế gia còn lại đang có tính toán gì đó, tin tức truyền về chỉ được một ít, dường như bọn chúng muốn nhân cơ hội Sỹ Huy đến gây náo động, có âm mưu muốn phế chức của ca ca!" Vương Nhu có chút lo lắng.
" ha ha ha! Muội yên tâm! Thám báo đã truyền tin này cho ta! Đám người kia đứng đầu chính là Hồng Gia cùng Mi gia" Phạm Long không coi la gì nói.
" ah! Lại có dấu tích của Mi gia!" Vương Nhu tức giận.
Mi gia chính là Mi gia, gia tộc sau này ủng hộ tiền của cho Lưu Bị dựng cơ nghiệp đánh ra một mảnh thiên hạ.
Bởi vì Phạm Long có xu hướng muốn làm ăn cùng Chân gia, hơn nữa thái độ của Chân Thiếc lại rất tốt, hơn hẳn so với người của Mi gia. Thế nên Phạm Long cũng muốn tìm một cơ hội để làm thịt Mi gia một ít.
Tính tình của hắn cũng không phải tốt gì cho lắm, hắn làm đại sự, chuyện nhịn nhục đó là chuyện đương nhiên, nhưng nhịn nhục chỉ ngoài sáng thôi, chứ trong bóng tối hắn ra tay thì ai biết được, ít nhất cũng phải kiếm được một chút lợi tức chứ.
" Lần này Sỹ Huy đến đây ý định ban đầu là muốn hỏi tội ta cùng Hầu Chính, thế nhưng hắn đã thay đổi ý định muốn lập ta làm tân Hiệu Úy chấp chưởng trấn Mê Linh" Phạm Long ngưng một hơi rồi nói tiếp.
" ngày mai Sỹ Huy sẽ mở tiệc chiêu đãi tai Túy Tiên Lâu, muội chẩn bị trước một phòng ăn tốt, hơn nữa cho mơi mấy cái gia tộc kia đến! ta muốn xem bọn chúng muốn giở trò gì!" Phạm Long cười tà.
" Ah! Long ca! ngươi được thăng chức!" Vương Nhu kinh ngạc.
"uhm! Cũng may là có Hữu Cảnh trợ giúp! Nếu không lần này ta cũng bị lột một lớp da!" Phạm Long có chút cảm thán.
" Hữu Cảnh là ai?" Vương Nhu đương nhiên là không biết đền chuyện của Nguyễn Hữu Cảnh rồi nên nàng ngạc nhiên nỏi.
"Nguyễn Hữu Cảnh chính là bộ hạ mới gia nhập, là một trung cấp võ quân hàng thật giá thật!" Phạm Long có chút thư sướng nói.
" hít! Võ Quân!" Vương Nhu kinh hô.
Sống lâu cùng với một đám luyện võ nên nàng cũng biết đôi chút về cấp bậc phân chia võ giả.
Nàng Võ Tướng, hay Võ Quân mạnh như thế nào, nhưng nàng nhìn vào Võ Tánh cùng Nguyễn Sí chỉ có tu vi Đại Võ Sư, vậy mà có sức mạnh kinh khủng có thể so sánh với 100 quân binh. Như vậy Võ Quân sẽ mạnh mẽ đến nhường nào.
p/s: có gạch đá gì mấy bác cứ ném hết cho em, em nhận hết. kkkkk