• Chương 2: Lựa chọn võ kĩ.

Hư Không Võ Thánh

• Chương 2: Lựa chọn võ kĩ.

HƯ KHÔNG VÕ THÁNH - C2 - T/G: THẾ THÂN I
______________

Bị đệ đệ mình huých mấy cái, Diệp Đại đang nói đột nhiên ngẩn ngơ. Nhận ra mình bị chửi liền nổi giận đùng đùng. Cánh tay đầy mỡ béo núc ních vung lên, cả người lao tới, đấm ra một quyền.

Vù!!!

Một quyền mạnh đến mức sinh ra cuồng phong nện tới. Diệp Trần giật mình, tuyệt không nghĩ tới ở độ tuổi thiếu niên mà có kẻ đấm mạnh như vậy. Hắn chỉ còn cách đưa tay chắn song song trước mặt như tư thế phòng thủ của vận động viên boxing, ngạnh kháng lại nắm đấm kia.

Bốp!!!

Kẻ công người thủ, âm thanh va chạm vang lên, thân hình Diệp Trần bị đánh bay bề phía sau. Khi rơi xuống còn trượt một đoạn dài trên mặt đất rồi mới dừng lại được, đủ thấy đòn vừa rồi của Diệp Đại mạnh ra sao.

"Đại ca!"

Diệp Tiểu vội vàng giữ chặt lấy Diệp Đại đang hùng hổ xông tới định tiếp tục hành hung:

"Đại ca, dừng tay! Hắn là con trai của Diệp Lạc, nhỡ gây ra án mạng thì chúng ta không thoát được tội đâu."

Diệp Đại ngẩn người, hừ một tiếng rồi phẩy tay bỏ đi. Diệp Tiểu liếc mắt nhìn Diệp Trần đang nằm quằn quại dưới đất, trong đầu có những nghi vấn khó hiểu. Nhưng không có nhiều thời gian suy nghĩ như vậy, hắn liền nhanh chóng chạy theo đại ca mình, thoáng chốc đã khuất bóng ở cuối con đường.

Lúc này, Diệp Trần của chúng ta mới khó khăn đứng dậy. Cánh tay hắn tê rần. Nhưng kể cũng lạ, Diệp Trần cứ ngỡ trúng phải một quyền như vậy thì gân cốt trên tay chắc phải tổn thương nặng nề lắm. Thế nhưng, có một lực lượng thần bí không biết từ đâu xuất hiện chạy vào cánh tay lúc hắn giơ lên đón đỡ, vậy mà lại ngạnh kháng được đòn đánh cực mạnh kia mà không bị tổn thương.

"Hẳn là nội khí trong truyền thuyết đi!"

Diệp Trần vui mừng lẩm bẩm, hắn lại "nhớ" ra vài thứ nữa.

Thì ra trên thế giới này người ta có thể tu luyện võ công để đạt được sức mạnh phi thường. Thậm chí có thể huỷ thiên diệt địa, khai sơn phá núi. Không khác gì siêu nhân trong phim ảnh ở Trái Đất.

Diệp Trần thử tưởng tượng ngày nào đó mình sẽ bay lượn trên trời cao, phất tay có thể thay đổi địa hình, dời non lấp bể, không khỏi cảm thấy phấn khích.

Thực sự khiến con người ta sôi sục mà!

Đè nén nỗi kích động, Diệp Trần phủi bớt bụi bẩn trên người. Dựa theo trí nhớ của cố chủ, đi đến nơi hắn muốn tới nhất lúc này...

Võ Kĩ Các!

Đó là nơi đặt những cuốn bí tịch võ kĩ của Diệp gia. Đệ tử gia tộc có thể dùng thẻ bài thân phận để đi vào lựa chọn võ kĩ phù hợp cho bản thân tập luyện.

Một lát sau, Diệp Trần đã đứng trước đại môn Võ Kĩ Các. Vừa bước vào bên trong, đập vào mắt là cảnh năm sáu người đang xếp thành một hàng dọc, đứng trước mặt một lão già tóc bạc. Mỗi người phải đưa thẻ chứng minh thân phận đệ tử Diệp gia mới được phép tiếp tục đi vào bên trong - nơi đặt các cuốn bí tịch.

Đến lượt Diệp Trần, hắn rút từ trong ngực áo ra một tấm thẻ bài bằng ngọc đại diện thân phận thiếu gia của mình đưa cho lão già kia nhìn. Lão già thấy vậy ánh mắt bỗng trở nên hơi kì lạ, dường như đang thắc mắc tại sao hắn lại tới nơi này. Nhưng cuối cùng vẫn không nói bất cứ điều gì, phất tay cho phép hắn tiến vào bên trong.

Diệp Trần không để ý lắm. Dù sao tình huống bây giờ lạ nước lạ cái, biết đâu đây lại là biểu hiện của sự tôn trọng ở thế giới này thì sao?

Lão già kia đợi hắn đi vào bên trong liền nghi hoặc lẩm bẩm điều gì đó. Rồi dứt khoát lắc đầu không nghĩ nữa, tiếp tục xét thẻ bài thân phận cho những người khác...

^_^

Diệp Trần đang cảm thấy thật sự phân vân. Hắn không biết nên chọn võ kĩ nào cho phù hợp với mình nữa. Hàng loạt cuốn bí tịch đặt trước mắt, mà cuốn nào cũng đều vô cùng lợi hại, có thể nói là muôn hình muôn vẻ, muốn loại nào liền có loại đó. Còn Diệp Trần, hắn còn chẳng biết mình muốn chọn loại võ kĩ như thế nào nữa là.

Hắn nhìn giá sách trước mặt, đây là nơi đặt các bí tịch võ kĩ công kích, chỉ nhìn qua cũng có thể trông thấy hơn vài chục loại võ kĩ khá ấn tượng rồi. Như là:

Khô Mộc Ấn, võ kĩ công kích phàm cấp cao giai; khi đánh ra, sinh cơ nội liễm bên trong khiến địch thủ không thể lường trước, chỉ đến lúc công kích trúng kẻ địch mới giống như gặp được gió xuân, điên cuồng bùng phát sức sống. Môn võ kĩ này nghe tên thì đầy tử khí, thực chất hoàn toàn trái ngược. Nếu kẻ nào gặp phải chiêu này mà coi thường địch thủ ắt sẽ lãnh đủ tổn thất.

Võ kĩ thứ hai tên Ưng Trảo Công, cũng là phàm cấp cao giai võ kĩ. Hai tay võ giả sau khi tu luyện Ưng Trảo Công sẽ có sức phá hoại như móng vuốt chim ưng thật sự, không thứ gì không thể xé nát. Ngoài ra nếu luyện đến cảnh giới cao nhất có thể lĩnh ngộ ra được sát chiêu Ưng Trảo Kình, chỉ lực sẽ mang theo kình lực. Khi ba ngón tay hoá trảo đánh tới sẽ tương đương với ba luồng kình lực đồng thời xuất kích, cực kì lợi hại.

Môn võ kĩ thứ ba có cái tên rất dọa người, Tứ Phân Ngũ Liệt Quyền. Là một võ kĩ phẩm cấp khá cao, phàm cấp đỉnh giai võ kĩ. Đây là bộ quyền pháp đặc biệt, chú trọng kĩ năng điều khiển và khống chế nội khí. Một quyền đánh ra, quyền kình không phát mà âm thầm tích tụ vào cơ thể đối phương, sau đó chờ cơ hội phát nổ. Khiến đối phương chưa kịp phòng bị thì thân thể đã tan thành nhiều mảnh, chết đến không thể chết hơn. Với sự tàn độc như vậy, võ kĩ này đáng lẽ phải bị cấm tu luyện rồi mới đúng. Có điều, cuốn bí tịch này nằm ở đây lại chỉ là một bản thiếu, vốn không đạt nổi uy lực như nguyên bản. Thế nên dù nó là bí tịch phàm cấp đỉnh giai, cũng chẳng mấy ai lựa chọn cả.

Diệp Trần tiếp tục nhìn sang các môn võ kĩ khác.

Kim Cương Quyền, phàm cấp trung giai võ kĩ. Nắm đấm tựa kim loại, chí cương chí cường. Lực phá hoại của mỗi quyền đều vô cùng khủng khiếp.

Thiết Sa Chưởng, phàm cấp trung giai võ kĩ. Bàn tay cứng như thép nguội, có thể chặn đứng mọi công kích, khá giống với Kim Cương Quyền nhưng lại không chú trọng cương mãnh mà cân bằng cả công và thủ, dẫn đến lực công kích không quá cao.

Toái Thạch Quyền, phàm cấp trung giai võ kĩ. Quyền kình sinh ra một cỗ chấn động đặc biệt, có thể nghiền nát một tảng cự thạch chỉ với một kích.

Phá Khí Chỉ, võ kĩ phàm cấp trung giai, là môn chỉ pháp điểm huyệt, đánh trúng kẻ địch có thể ngăn cản vòng nội khí vận chuyển, khiến đối thủ bị chậm lại hoặc hoàn toàn không thể đánh ra chiêu thức đang tích súc lực lượng.

...

>_<

Chọn cái nào đây?

Hít sâu một hơi, Diệp Trần đưa tay, rút ra hai cuốn bí tịch từ trên giá sách.

Khô Mộc Ấn, môn võ kĩ này tuy lợi hại, có thể gây bất ngờ, đánh lừa địch thủ; nhưng hiệu quả thực tế lại không quá cao. Chưa nói đến vấn đề khác, võ kĩ này cần phải đánh trúng mục tiêu mới có thể phát động uy lực. Mà địch thủ lại không phải khối gỗ đứng đó cho ngươi tấn công. Trừ khi công pháp của ngươi có thêm thuộc tính tăng tốc, nếu không tốt nhất không nên chọn nó. Tất nhiên, cũng phải kể đến ưu điểm lớn nhất của nó là việc khống chế hoàn hảo nội khí trong cơ thể, thu phát dễ dàng, khiến tiêu hao nội khí được hạn chế đến mức tối thiểu.

Còn hai võ kĩ cao giai khác là Ưng Trảo Công và Tứ Phân Ngũ Liệt Quyền. Ưng Trảo Công khá khó luyện, mất nhiều thời gian để luyện tập. Dù thú vị nhưng Diệp Trần không định lựa chọn, hắn cần nhất bây giờ là thời gian để làm quen với thế giới này. Còn Tứ Phân Ngũ Liệt Quyền là bản thiếu, Diệp Trần không dại gì mà chọn nó cả.

Vậy là chỉ còn lại bốn bí tịch phàm cấp trung giai khác, gồm Kim Cương Quyền, Thiết Sa Chưởng, Toái Thạch Quyền, Phá Khí Chỉ.

Bốn môn võ kĩ này, riêng chỉ pháp cần mất nhiều thời gian nghiên cứu kinh mạch và luyện tập cách sử dụng. Diệp Trần trực tiếp bỏ qua. Còn lại, Diệp Trần quyết định chọn Kim Cương Quyền cùng với Thiết Sa Chưởng. Hắn thấy được chúng đều có rất nhiều điểm chung trong cách thức tu luyện, biết đâu lại hỗ trợ cho nhau ở vài góc độ nào đó.

Mang tâm trạng vui vẻ, Diệp Trần tiếp tục đi đến khu vực chứa các võ kĩ khác. Hắn cần thêm vài môn võ kĩ nữa.

____________

Ủng hộ tác giả bằng cách like, share, cmt, nhấn cảm ơn và đề cử truyện để tác giả thêm động lực viết nhé!

Xxxx yyyy zzzz Thế Thân I, Thế Thân II, Thế Thân III...

Bị đệ đệ mình huých mấy cái, Diệp Đại đang hào hứng đột nhiên ngẩn ngơ. Nhận ra truyện chỉ có hai chương liền nổi giận đùng đùng. Cánh tay đầy mỡ béo núc ních vung lên, cả người lao tới, đấm ra một quyền.

Một quyền này đánh thẳng vào mặt lão tác giả, kèm theo tiếng quát:

"Con mẹ nó, viết kiểu gì mà chỉ có hai chương truyện thế thằng ngu kia?"

>_<
-