Chương 5: Trắc Thí

Hộ Quốc Thần Lang

Chương 5: Trắc Thí

_Chắc một số trong các ngươi đã biết nhưng ta vẫn phải nhắc lại một lần nữa, kẻ tham gia trắc thí không phân biệt thân phận hay tu vị, chỉ cần trên mười tuổi và là tu giả là được, kết quả trắc thí là do năm vị Sơn chủ quyết định, chỉ cần một người chọn ngươi ngươi sẽ trở thành đệ tử học viện, kẻ không được chọn có cơ hội thứ hai là trở thành ngoại viện đệ tử để hưởng một phần phúc lợi. Ngoài ra các Sơn chủ cũng có thể chọn một trong số các ngươi trở thành đệ tử thân truyền cho nên hãy cố gắn thể hiện hết sức. Còn về phương pháp trắc thí thì vẫn là như mọi năm "ngũ nguyên trắc căn trận".
Dù đã biết trước những việc này nhưng những người đến trắc thí đều rất chăm chú lắng nghe vị lão sư họ Từ nói, ngoại trừ Tam Lang, hắn vừa gặp một người quen cũ:" Thật sự là ở đây a! xem ra cần vào nội viện rồi".
Sau khi Từ lão sư thông báo xong năm vị Sơn chủ nhẹ phất tay rất nhiều đồ vật không biết từ đâu xuất hiện bay lên không trung rồi rơi xuống những chổ khác nhau trên đài đá tạo nên một đồ án ngoằn ngoèo phức tạp có năm lớp. Đợi các Sơn chủ xong việc lui về phía sau Viện Phó mới vung tay ném ra một quả cầu vào giữa tâm đồ án. Quả cầu vừa rơi xuống cả đài đá liền phá ra ánh sáng năm màu chói mắt rồi từ từ dịu xuống cuối cùng thì tắt hẳn_ Ngũ Nguyên Trắc Căn trận hoàn thành.
_ Số một Huyền Anh lên trắc thí!
Giọng nói già nua của vị lão sư lúc nãy lại vang lên kéo đám thiếu nhiên đang trong mê đắm vì cảnh kết trận trở về thực tại thế nhưng phải để lão gọi tới lần thứ ba mới thấy một thiếu niên cao gầy bước lên đài, trên mặt hắn hiện đầy sự hồi hộp cùng lo lắng. Thiếu niên đi rất chậm nhưng vị lão sư kia không hề khó chịu, tình cảnh này lão đã thấy nhiều thành quen:
_ Không cần sợ. Vận chuyển linh lực hết mức có thể, trận pháp sẽ tự đánh giá ngươi.
Nghe lão sư nói thiếu niên tên Huyền Anh ngoan ngoãn làm theo, hai tai hắn nắm chặt nét mặt tập trung, linh lực trong cơ thể liên tục vận chuyển. Một khắc sau dưới chân Huyền Anh rực lên ba vòng sáng lấy hắn làm trung tâm mở rộng ra ngoài, cùng lúc đó quanh người Huyền Anh tám đốm lửa cỡ nắm tay xuất hiện phập phù giữa không trung, tám đốm lửa xuất hiện rất nhanh liền hợp nhất thành hư ảnh một con Sư Tử to lớn nhưng mờ nhạt. Lẫn trong đám thiếu niên Tam Lang to mắt quan sát mọi diễn biến trong lòng thầm khen tu chân kì diệu, hắn như đứa trẻ nhà quê lần đầu tiên lên phố mọi thứ với hắn đều là mới mẽ và đầy mê hoặc.
Đợi thêm vài hơi thở thấy không có gì thay đổi nữa Từ lão sư mới ra hiệu cho Huyền Anh dừng lại rồi hướng về phía các vị Sơn chủ đã an tọa cách đó vài mét báo cáo:
_ Huyền Anh mười sáu tuổi, tu vi Bát mạch, Hoàng cấp linh căn, Huyết mạch Hỏa Sư. Các vị ai muốn thu!
Thu Hiền Sơn chủ mặt đầy vui vẻ hướng sang các vị Sơn chủ khác:
_ Đứa trẻ này tố chất không tệ, huyết mạch lại là Hỏa Sư hiếm thấy. Các vị xin đừng tranh với ta a.
Thổ sơn chủ Hoài Thanh nở nụ cười:
_Hắn hỏa nguyên, hỏa mạch, bọn ta thu nhận cũng không thể dạy tốt được tranh với Hỏa sơn chủ làm gì. Chẳng qua huyết mạch của hắn tuy hiếm nhưng lại quá loãng muốn kích hoạt e là rất khó.
Thấy các vị sơn chủ khác cũng không có ý kiến gì Thu Hiền nói lời cảm tạ rồi hướng Từ lão sư ra hiệu, Từ lão sư gật đầu đáp trả rồi lớn giọng thông báo kết quả:
_ Huyền Anh trúng tuyển làm nội môn đệ tử trực thuộc Hỏa sơn.
Được thu nhận Huyền Anh phấn khích đến vung tay múa chân hò hét lung tung, phải đợi tới lúc bị nhắc nhở hắn mới tạm bình tĩnh lại bước xuống đài đá. Bên dưới một số kẻ thầm biểu môi tỏ ý coi thường, nhưng số đông lại nhìn hắn với ánh mắt ngưỡng mộ.
Linh căn là thứ vô hình nhưng lại là gốc rễ của kẻ tu tiên, linh căn càng cao cấp tức là ngươi có tiềm chất tu luyện càng lớn, càng lớn, càng có khả năng tiến xa trên đường tu luyện, linh căn chia làm Phàm, Trung, Hoàng, Thiên và Siêu cấp linh căn, trong đó Phàm cấp là thấp nhất chỉ miễn cưỡng có thể tu luyện, Trung cấp là linh căn phổ biến nhất của tu giả, ngàn người mới có một. Hoàng cấp linh căn như Huyền Anh phải vạn người mới xuất hiện một người, cũng có thể coi là một tiểu thiên tài. Phần thiên cấp linh căn thì chân chính là một đại thiên tài triệu người có một, còn về kẻ có Siêu cấp linh căn đó chính là rồng trong loài người trăm năm khó gặp. Ngoài ra một thứ khác để đánh giá tiềm năng một tu giả là Huyết mạch, thứ này chính là sức mạnh ẩn chứa trong mỗi con người truyền từ đời này sang đời khác. Huyết mạch trên đời thiên kì bách quái, có loại mạnh mẽ vô cùng, có loại dẻo dai phi thường, cũng có loại chỉ giúp tăng tốc độ tu luyện. Huyết mạch mỗi người hơn nhau không chỉ ở chủng loại mà còn là độ tinh thuần, huyết mạch càng tinh thuần càng càng dễ dàng thức tỉnh, khi ấy người sở hữu sẽ có được thần thông huyết mạch lợi hại vô cùng. Như Huyền Anh, huyết mạch Hỏa Sư của hắn bình thường chỉ giúp tăng khả năng khống chế linh lực cùng công pháp hệ hỏa nhưng một khi thức tỉnh thì lại có thể sinh ra thần thông dạng "thống soái" giúp kết nối nhiều người lại tạo ra công kích đồng bộ, nếu để hắn lãnh đạo quần chiến sẽ cực kì đáng sợ, tuy nhiên huyết mạch của hắn quá loãng e là như Hoài Thanh nói, cả đời cũng khó thức tỉnh.
Tam Lang biết về huyết mạch cùng linh căn rất mơ hồ qua lời Trương An đang đứng bên cạnh lảm nhảm, ngoài ra hắn chỉ biết thêm về "Nguyên" trong tu chân, cơ bản là mỗi người thuộc một thuộc tính khác nhau, luyện công pháp và hấp thu linh lực đúng thuộc tính sẽ giúp tiết kiệm thời gian đồng thời tăng uy lực. Trong lòng Tam Lang bây giờ dở khóc dở cười, hắn vốn hừng hực chiến ý quyết tâm đánh bại tất cả để vào nội môn ai ngờ lại học viện lại thi như vậy, đối đầu kẻ mạnh hắn không sợ nhưng còn mấy cái thuộc về "định mệnh" này thì hắn đành chịu. Trương An ngay bên cạnh hắn bây giờ cũng dở khóc dở cười trong lòng thầm nghĩ: "Đi tham gia tuyển chọn mà không biết sẽ tuyển bằng cách nào, rồi cả linh căn, linh nguyên, huyết mạch cũng không biết, ngươi này chui từ đâu ra vậy a".
Quảng trường từng người bước lên trắc thí, kẻ được chọn vui mừng hớn hở, người bị loại ủ rũ không thôi, thanh xà huyết mạch, bạch hạc huyết mạch, thần nông huyết mạch, cự tượng huyết mạch lần lượt xuất hiện, năm vị Sơn chủ mỗi người đều đã thu được mười mấy học viên đều từ lục mạch trở lên, linh căn đa số là Trung cấp, thỉnh thoảng có Hoàng cấp.
Nhìn xung quanh trong lòng Tam Lang cười khổ:" không được chọn nhiều như vậy. Hàiiiii.... ".
Giọng Từ lão sư lần nữa vang lên:
_ Số một trăm năm mươi Văn Tiến.
Một thiếu niên mặc võ phục tư thế hiêng ngang bước lên đài, Tam Lang nhận ra chính kẻ này lúc nãy có ý với Tiểu Cẩu. Thiếu niên thẳng một đường đi vào trung tâm trận pháp, vòng tay phía trước cúi người chào:
_ Văn Tiến ra mắt các vị Sơn chủ cùng viện Phó. Ông nội đại an!
Thấy biểu hiện của hắn các vị sơn chủ đều gật đầu tỏ ý hài lòng, Hoài Thanh sơn chủ còn tán dương:
_ Văn gia không hổ là đại tộc tu chân, Văn Tiến hiền điệp tuổi nhỏ mà lại có được phong thái bất phàm, tương lai tất thành đại sự, Văn sơn chủ quả thật mai mắn!
Văn lão vốn yêu thích đứa cháu này nhất, nay nghe có người khen ngợi đắc ý cười tới híp mắt nhưng vẫn cố khiêm tốn:
_ Quá lời, đứa cháu này của ta tuy có chút tài năng nhưng vẫn chỉ là trẻ nhỏ vô tri, mong sau này các vị chỉ bảo.
Đáp lễ các vị sơn chủ xong sơn chủ Mộc sơn ra hiệu cho Văn Tiến bắt đầu trắc thí. Linh lực vừa động trận pháp liền phát động, xung quanh xuất hiện chín quả cầu màu lục phiêu phù tỏa ra sinh cơ nồng đậm rồi hợp lại thành một gốc đại thụ, dưới đất năm vòng tròn đồng tâm hắt lên ánh sáng vàng chói lọi. Đại thụ hư ảo mà như thực mang theo cảm giác linh thiêng kì lạ cùng sự cao quý khiến con người không dám chạm tay vào. Cả quảng trường vốn ồn ào giờ hoàn toàn tĩnh lặng, kẻ còn đang ngơ ngác, người kinh ngạc, kẻ lại say mê, Từ lão sư đứng gần Văn Tiến nhất cũng là người kiến thức rộng rãi nhất nên áp lực bây giờ ông phải thừa nhận cũng là mạnh mẽ nhất, Từ lão sư xoay người một cách cứng ngắc hướng phó viện trưởng:
_ Cửu mạch, Mộc nguyên, Siêu... siêu cấp linh căn, Thần thụ huyết mạch!
Tam Lang gãi đầu:" Cái cây cũng có máu sao?".
Cả quảng trường yên lặng lại càng thêm yên lặng, năm vị sơn chủ đều nhìn ra kết quả trắc thí nhưng Từ lão thông báo càng làm họ lâm vào trầm mặc. Không giống các loại khác siêu cấp thiên tài dù có một Nguyên nhưng vẫn có thể phát triển mạnh mẽ ở các Nguyên khác, trăm năm mới xuất hiện một người, nói cách khác chính là đối với siêu cấp thiên tài thì Nguyên không quan trọng huống chi huyết mạch hắn là đệ nhất mộc huyết mạch, lại tinh thuần tới ngưng thành thực chất. Một kẻ như vậy xuất hiện, bình thường các vị Sơn chủ ai lại không muốn tranh giành, thế nhưng đây lại là cháu của Văn Sơn chủ, thì làm sao mà giành. Mọi ánh mắt đổ dồn về phía Thanh Dân, hắn là phó viện trưởng, là người duy nhất có tư cách tranh giành trong trường hợp này nhưng với điều kiện là phải thu tên kia làm đệ tử chân truyền kìa. Thấy thái độ các vị sơn chủ Thanh Dân cuối cùng mở lời:
_ Nếu các vị không ai ý kiến thì cứ để hắn về với nội công mình vậy, Từ lão sư phiền người!
_ Ân...
Một câu nói như viên đá rơi vào mặt hồ tĩnh lặng, Thanh Dân vậy mà lại bỏ qua một siêu cấp thiêng tài a. Người bị sốc nhất có lẽ là Văn Tân, lão vốn định cho Văn Tiến bái Viện Phó làm sư để mốc nối quan hệ, giờ thì....
_ Văn Tiến thu vào nội môn Mộc sơn.
Văn Tiến lại cúi chào rồi xoay người đi xuống, khi ánh mắt rơi lên những người dưới đài tới trắc thí khóe miệng hắn khẻ nhếch lên một nụ cười khinh thường, chi tiết ấy dù rất nhanh nhưng lại không ít người thấy.
_Người tiếp theo Trương An.
Vừa nguôi ngoai mất mác với siêu cấp thiêng tài lần nữa các đại nhân vật nổi lên hứng thú_ Trương Gia nhị công tử sẽ là thiêng tài dạng nào a.