Chương 61: Kim loại lỏng

Hiệp Sĩ Trong Marvel

Chương 61: Kim loại lỏng

"Có điều không có lửa làm sao có khói?" Đinh Minh thầm nghĩ. Truyền thuyết về chúng thần trên đỉnh Olympus vẫn tồn tại ở thế giới này. Có lẽ khả năng bọn họ tồn tại là rất lớn. Cũng như truyền thuyết về chúng thần Asgard của người Norse vậy. Bọn họ xác thực tồn tại và đến từ một thế giới khác.

"Vị diện khác? Ta có thể hiểu được." Ông lão James cũng không phải chưa từng gặp người từ vị diện khác. Tiến sĩ James là một ví dụ điển hình. Người đã sáng tạo ra NZT 48, thứ mà rất hữu dụng với mấy người ông lão.

"Đinh, mời Diana vào đi, mẹ nấu xong rồi." Bà lão James cười nói.

Món ăn chính hôm nay chủ yếu có súp, bánh mỳ, thịt bò. Người Mỹ không ăn cơm như người Việt. Họ có những món ăn khác biệt hơn. Họ ăn bánh mỳ từ rất nhiều thế kỷ trước, khi nó vừa được làm ra.

Diana cũng không lạ lẫm với những món ăn này. Có điều, ở Themyscira, nàng không được hưởng dụng món súp ngon như vậy. Dù sao Themyscira nằm khá biệt lập với thế giới, không có ẩm thực ngon như các vùng đất khác. Bất quá, Themyscira quả thực cũng có đặc sản của nó. Người ở đó chuyên ăn thịt dê nướng, cá nướng rất ngon.

"Súp ngon quá cô ạ." Diana mừng rỡ nói với bà lão Mary.

"Cháu thích là tốt rồi." Bà lão Mary vui vẻ nói. Được con dâu tương lai khen là một chuyện rất có cảm giác thành công.

"Trước đây cháu ở đâu? Ở núi Olympus à?" Ông lão James tò mò hỏi.

"Không ạ, cháu ở trên đảo Themyscira cùng với mẹ và các chị em khác. Chúng cháu là tộc Amazon ạ." Diana cười trả lời.

"Tộc Amazon? Đó là tộc gì?" Ông lão James nghi hoặc nói, rất rõ ràng, ông lão rất ít xem truyền thuyết.

"Đó là tộc của những nữ chiến binh cha ạ." Đinh Minh cười nói.

"Nữ chiến binh? Thế các người làm sao có trẻ em?" Ông lão James càng nghi hoặc hơn, hỏi ra một câu rất bất nhã. Bà lão ở một bên phải véo hông ông lão một phát.

"Tộc của cháu đã rất lâu rồi không có trẻ em ạ." Diana mặt đỏ lên, dù sao trước đây nàng gặp qua trẻ em chỉ có trong những cuốn sách ghi chép lại. Thời trẻ của nàng không có chút bạn chơi nào.

"Cha, tộc bọn họ sống rất lâu, có thể coi là bất tử. Không có trẻ con có vẻ như không sao cả." Đinh Minh mỉm cười nói, xoá đi vẻ lúng túng của Diana.

"Vậy à." Ông lão sờ cằm, trầm tư, hắn cũng không dám nói linh tinh nữa, dù sao vừa nãy bị véo còn rất đau.

Bọn họ trò chuyện rất lâu, từ lịch sử Themyscira cho tới lịch sử thế giới, từ văn hoá Themyscira cho tới tình hình dị nhân trên thế giới. Để Đinh Minh khá buồn phiền là có vẻ như tình hình dị nhân vẫn chưa cải thiện gì suốt những năm qua.

Diana đã không còn kinh ngạc với từ dị nhân. Tuy rằng nàng chưa từng gặp một dị nhân nào, nhưng thông qua giới thiệu của Đinh Minh, nàng cũng biết dị nhân là cái gì.

Diana cũng rất đồng tình với tình trạng của dị nhân. Dù sao nàng cũng được coi là một người có siêu năng lực. Nàng cũng không muốn dị nhân luôn gặp cảnh kỳ thị như hiện tại.

Bữa tối kết thúc trong sự vui vẻ của từng người. Đối với ông lão, bà lão mà nói, họ rất hài lòng với đứa con dâu này. Tuy rằng Diana nhiều lúc rất ngây thơ, nhưng nàng rất chăm học, hơn nữa rất nhiệt tình, mang theo sức hút nóng bỏng của người Amazon.

Đối với Diana, cuộc trò chuyện với hai người già cả mang đến cho nàng rất nhiều kiến thức. Nàng cảm thám thế giới mới rộng lớn làm sao. Thứ nàng cần học tập còn có rất nhiều.

Buổi tối trên giường, Đinh Minh nằm ôm Diana. Hắn thì thầm vào tai nàng: "Đợi có đứa trẻ, nên đặt tên nó là gì đây?"

"Chúng ta còn chưa thành hôn mà." Diana cập nhật rất nhanh.

Đinh Minh lúng túng cười nói: "Thì cứ đặt trước đi."

Diana suy nghĩ nói: "Vậy đặt là Ajax đi, em mong muốn nó trở thành một chiến binh mạnh mẽ."

Đinh Minh xoay chuyển ánh mắt:"Em đấy, suốt ngày chỉ biết đánh nhau. Không thể đặt một cái tên thanh nhã một chút?"

Diana nhíu mày, chợt lại dãn ra: "Vậy đặt là Aetos đi, nó tương lai sẽ cao quý như đại bàng. Vung cánh nơi trời cao."

"Ừ, Aetos Potter, cũng không tệ lắm." Đinh Minh cười nói: "Có điều tương lai phải sinh ít nhất hai đứa, một đứa lấy dòng họ Việt Nam của ta. Ta muốn kỷ niệm nó."

Diana thấy phải sinh hạ hai đứa trẻ, nàng cũng hơi sợ hãi, dù sao nàng cũng chưa từng có kinh nghiệm trong việc này. Các chiến binh Amazon cũng chưa từng sinh con. Có điều nghĩ tới mình trở thành mẹ trong truyền thuyết, nàng lại vui sướng lên.

"Diana, ngày mai ta sẽ dẫn em đi tham quan các phòng thí nghiệm, em sẽ rất thích." Đinh Minh cười nói.

"Thật sao?" Diana rất chờ mong, nàng rúc vào ngực Đinh Minh: "Vậy em sẽ ngủ đây, ngày mai dậy sớm còn đi."

"Uhm, chúc ngủ ngon." Đinh Minh vỗ vỗ tấm lưng trơn nhẵn của Diana.

"Chúc ngủ ngon." Trong ngực truyền tới tiếng thì thào của Diana.

Sáng sớm hôm sau, Đinh Minh cùng Diana được chào đón bởi món bánh Pizza to tướng. Sức ăn của hai người đều rất lớn, họ rất nhanh thì ngốn xong phần của mình.

Xong xuôi mọi việc, Đinh Minh lái xe đưa Diana tới quần thể phòng thí nghiệm. Bọn họ rất nhanh được chào đón bởi nhân viên ở đây.

"Đinh, đã rất lâu không thấy ngươi." Đây là giọng của Smith. Hắn được chuyển đến từ học viện Rising Sun, nơi đó hiện tại đang được một người tên là Erin chủ trì: "Thật đáng tiếc, chúng ta vẫn chưa thể thực hiện việc cấy ghép gen X." Smith hổ thẹn nói: "Nó quá thần bí, những người được cấy ghép vào rất dễ dàng khiến gen tan vỡ."

"Tuy nhiên, chúng ta đạt được những tiến triển vượt bậc. Dựa vào công nghệ CRISPR - Cas9, tin tưởng không bao lâu, chúng ta có thể chữa trị bệnh ung thư." Smith vui mừng nói.

"Điều đó thật đáng mừng, Smith." Đinh Minh cười khen: "Ngươi sẽ là người hùng của nhân loại. Sẽ không có gì đáng mừng hơn việc chúng ta có thể chữa khỏi căn bệnh thế kỷ này.

"Còn về gen X? Ngươi không cần vội vàng. Chuyện gì cũng từ từ." Đinh Minh nói tiếp. Hắn xác thực không vội vàng. Hắn đã có thân thể tiên nhân, cũng không ham muốn sản phẩm của Celestials. Ai biết bọn hắn có động chạm gì vào gen X không?

Còn về gen X có hay không ở trên người Đinh Minh? Rất rõ ràng là không có. Hắn tới từ một Địa Cầu khác. Hắn là toàn bộ thân thể xuyên qua tới đây mà không phải chỉ linh hồn. Điều này giải thích vì sao hắn lớn lên vẫn trông giống như kiếp trước. Ừ, vẫn đẹp trai như thế. Đinh Minh yy thầm nghĩ.

Smith gật gù. Hắn muốn vội cũng không được. Khoa học cũng rất chú trọng cơ duyên. Thời cơ chưa tới, có khi nghĩ mãi mà không rõ.

Đinh Minh dẫn theo Diana tới gian phòng thí nghiệm của ông lão James. Mở cửa phòng, Đinh Minh thấy lão Isaac cũng ở trong phòng.

"Đinh, con tới đúng lúc lắm." Ông lão James vui mừng nói: "Lại đây, cho con xem thành quả của chúng ta."

Đinh Minh theo hướng ông lão chỉ. Chỉ thấy một chất lỏng màu bạc đang nằm trên bàn thí nghiệm. Ông lão James đưa nó cầm lên tay (đã đeo găng), chỉ thấy chất lỏng này dập dờn như sóng, mang theo vẻ đẹp lạ kì giống như thủy ngân.

"Đây là kim loại lỏng. Ở nhiệt độ bình thường, nó ở trạng thái lỏng." Lão Isaac cười nói: "Khi ở nhiệt độ thấp, nó sẽ trở lại trạng thái rắn." Hắn nói khi ông lão James đưa chất lỏng vào trong một tủ kính. Chất lỏng rất nhanh trở thành trạng thái rắn.

"Ba, nói vậy, hẳn là không thể thiết kế thành áo giáp rồi?" Đinh Minh nhíu mày: "Con cũng không thể mặc một thứ tuỳ theo nhiệt độ thay đổi mà thay đổi chứ?" Hắn nói trong sự sừng sốt của Diana. Nàng đang sững sờ trước sự kì diệu của kim loại lỏng.

"Chúng ta mới nghiên cứu ra, e rằng chưa có sự ứng dụng đặc biệt gì lắm." Ông lão James lúng túng nói: "Bất quá con đừng vội, chúng ta còn có thời gian..."

Đinh Minh gật gù: "Con cũng không vội, bất quá nếu có thể khiến kim loại lỏng làm được thay đổi theo sự ảnh hưởng của xung quanh, hoặc nói là có trí thông minh, lúc đó nó nhất định sẽ có ứng dụng rất lớn."

"Có trí thông minh?" Diana ngạc nhiên: "Đinh, đó chỉ là kim loại mà thôi."

"Đinh, có thể giới thiệu cho ta cô gái xinh đẹp này là ai không?" Lão Isaac cười hỏi.

Diana hiện tại mặc một chiếc váy liền áo màu trắng, tôn lên vóc người cực kỳ quyến rũ, nóng bỏng của nàng. Cộng thêm gương mặt thanh thuần, đáng yêu, trông nàng không khác một nữ thần.

"Đây là Diana, bạn gái của cháu ạ." Đinh Minh nói trong sự hơi ngạc nhiên của lão Isaac. Dù sao quen thuộc với người luôn độc hành như Đinh Minh thì chuyện hắn có bạn gái là một chuyện lạ.

"Bạn gái? Đinh, xem ra cháu rốt cuộc tỉnh ngộ. Đây sẽ không phải là vị Thần cháu nhắc tới chứ?" Lão Isaac cười, tò mò hỏi.

"Diana là con gái của Thần Zeus và Nữ hoàng Hippolyta cho nên nàng xác thực là một vị Thần ạ." Đinh Minh cười nói.

"Thần Zeus?" Isaac ngạc nhiên.

"Đó là một vị Thần ở một vị diện khác." Ông lão James cười nói.

Lão Isaac cũng biết Đinh Minh có thể xuyên qua các vị diện. Lão bắt tay với Diana, cười nói: "Diana, rất vui được gặp cháu."

"Rất vui được gặp bác." Diana cười nói.

"Diana, chúng ta hoàn toàn có thể ban cho kim loại lỏng trí tuệ cũng như chúng ta tạo nên trí tuệ nhân tạo vậy. Điều đó là có khả năng." Ông lão James cười giải thích. Ông cũng biết Diana rất ngây thơ.

Diana cũng mơ hồ hiểu một chút trí tuệ nhân tạo. Dù sao dựa theo nghĩa đen của từ, không khó để hiểu ra. Hơn nữa Đinh Minh cũng làm công tác tư tưởng cho nàng, khiến nàng biết trên đời ngoại trừ Athens ra, còn có nhân loại có thể ban cho máy móc trí tuệ.

Diana gật gù, nàng có lẽ hiểu một chút, có lẽ cái gì cũng không hiểu. Điều này càng khiến nàng có mong muốn học tập hơn.

"Diana, em không cần phải vội. Chúng ta có nhiều thời gian." Đinh Minh cười nắm lấy tay nàng, an ủi.

"Em không sao, Đinh. Chẳng qua mọi thứ thật quá kỳ diệu. Con người quả thật là tài năng." Diana cười nói.

"Đúng, con người quả thật là tài năng. Chúng ta không sợ bất kỳ khiêu chiến nào." Đinh Minh nói thật. Con người đúng là không sợ bất kỳ khiêu chiến nào. Cho dù là Dormammu, cho dù là Thanos,...