Chương 30: Xuyên qua và Newgate

Hệ Thống Siêu Cấp Hấp Thụ

Chương 30: Xuyên qua và Newgate

Chương 30: Xuyên qua và Newgate

Thời gian cứ thế trôi qua đã 1000 năm kể từ người đó ngồi ở giữa thời không
Và điều duy nhất hắn nghĩ tới bây giờ đó là: Thời gian là gì? Không gian là gì?

Thời gian là thứ vô hình, nhưng cũng hữu hình, ta có thể thấy nó, cảm nhận nó, nhưng không nắm giữ được nó

Không Gian là Hữu hình, nhưng cũng vô hình, ta có thể nắm giữ nó, nhưng lại không thể cảm nhận nó

Những luồng suy nghĩ cứ thế vẫn ở trong đầu hắn:.........

Thời gian?: xuân, hạ, thu, đông. Hạt, mầm, cây, cây cổ thụ, chết, về với đất. động vật, sinh ra, lớn lên, lại sinh ra, già đi, chết, về với đất.

Tất cả chỉ như 1 vòng tuần hoàn là làm thế nào để có thể nắm giữ nó?: Chốn tránh nó?, không được. Chấp nhận nó?, không được. thuận theo nó?, vậy càng không được........... thế thì tiêu diệt nó?, chuyện này không khả thi..........
Thế thì: thần phục nó?
Đúng rồi! tất cả mọi thứ đều phải thần phục theo kẻ mạnh! không thể nắm giữ, không thể tiêu diệt, chỉ cần bắt nó thần phục thì có thể nắm giữ nó rồi
TA HIỂU RỒI
~ keng ~: Kĩ năng: Kẻ mạnh đã được tạo ra
Hahaha thì ra là thế, những người khác thì thuận theo nó để nắm giữ nó, nhưng cũng đâu có nghĩa là ta phải như thế! Chỉ cần mạnh lên! là mọi thứ sẽ phải theo ý ta
Ta hiểu rồi!

Hắn đứng dậy và vận động Kẻ mạnh để chấn nhiếp 1 phần không gian thời gian cách hắn 100m
(vì không gian và thời gian là vô hạn, cũng có nghĩ là sức mạnh của nó là vô hạn. nên hắn chỉ có thể điều khiển 1 khoản nhỏ không gian thời gian, cho tới khi hắn mạnh hơn)

Hắn cảm nhận được khu vực 100m thần phục mình thì cười lên rồi từ từ kiểm tra cơ thể mình, điều hắn ngạt nhiên là không biết thời gian đã trôi bao nhiêu lâu nhưng bây giờ hắn chỉ cảm thấy được cơ thể mình đã đạt được tới 1 đẳng cấp khác xa với trước kia, hắn cũng giật mình và đưa tay sờ xuống
Vẫn còn! mà hình như nó lại to hơn! Hắn cười khổ vì hắn chỉ nghĩ cơ thể cải tạo thì phần kia sẽ không thây đổi nhiều, ai ngờ nó lại to hơn!

Hắn cở đi chiếc áo ngoài để lộ 1 cánh tay đen nhánh với cơ bắp cuồn cuộn và 1 cánh tay màu Bạc to lớn và có 1 bộ như móng vuốt của loài thú săn mồi, hắn thấy cánh tay trái mình thì biết, đó là chế độ tự tiến hóa nên không đáng ngạc nhiên lắm, hắn lấy ra Ngân nguyệt để kiểm tra coi nó có biến hóa không?


Thì hắn phát hiện Ngân nguyệt đã cao hơn 1 tí và to hơn để vừa cách tay hắn và lưỡi đao ngày xưa lạnh lẽo đã trở nên lạnh hơn khiến hắn nhìn vào cứ như đang đi vào 1 thế giới băng giá, và điều đó khiến hắn đổ mồ hôi ở lưng, vì Ngân nguyệt chưa từng qua giết chóc để tôi luyện, nếu nó giết người thì không biết nó sẽ biến hóa tới như thế nào nữa!

Hắn mất 1 ngày để hồi lại nguồn năng lượng từ việc khống chế! việc này mất sức hơn hắn tưởng, Ngày hôm sau hắn tỉnh dậy

Ta cũng nên rời đi thôi hắn khẻ nói rồi dùng cánh tay của mình xé nát vùng không khí trước mặt, Rắc Rắc không khí bị đánh nát như 1 tắm thủy tinh và để nó không gian nó bị xé nát và sức hiện 1 lỗ đen, Hắn đi vào và..... (Trái trấn động của hắn + với thể chất hiện tại đã 1 cái đánh đơn giản cũng đủ phá hủy 1 địa cầu nếu hắn muốn)

Sau 10S Hắn từ trên trời của 1 thế giới nào đó lao thẳng xuống đất với góc 45 độ, mà hắn đang lao xuống số không! Tốc độ hắn đâm vào bầu khí quyển khiến cơ thể hắn bóc cháy và đi luôn bộ quần áo.... Sau hơn nữa tiếng bay trên bầu khí quyển để tới đất thì hắn đã đâm xuống 1 hoàng đảo nào đó mà hắn chẳng còn biết đây là nơi nào..... Và cảm giác hòa mình với thiên nhiên khiến hắn xấu hổ!

Hắn đứng dậy và đi ra chổ đâm vào và đi tiềm vài con động vật để ăn và lấy da để làm đồ mặc tạm thời, khi hắn ăn xong thì hắn đi về phía mà hắn thấy có dấu hiệu của con người, Thì đột nhiên hắn gặp 1 cậu bé tầm 5 tuổi đang chạy về phía mình, mặt hình hơi chữ nhật với mái tóc vàng khiến hắn có chút.... (đây là con người à? hắn nghĩ) và phía sau cậu có 1 đám giống như sơn tặc, hay hải tặc gì đấy đang đuổi theo cậu bé

Cứu nó không nhỉ? hắn nghĩ, Thôi dù gì trẻ con cũng không có tội nên cứu trước nói sau vậy ~!
Hắn vọt tới và dùng haki khiến 3 kẻ kia ngất đi và vô tình cũng làm đứa bé đó ngất đi, hắn cười khổ đem cậu vát lên vai rồi đi về phía cánh rừng.
Hắn đi vào nới mình vừa rơi xuống rồi dùng mộc độn để tạo ra 1 căng nhà tạm thờ rồi đặt cậu bé nằm trên chiếc giường bằng gỗ rồi đi ra ngoài để săn

Chiều về hắn đem theo 1 con heo rừng bằng cách sách nó lên vai rồi vát về nhà, bữa tốt đã có, không biết đứa bé kia tỉnh chưa nhỉ? hắn nghĩ đem con lợn về đặt kế bên ngôi nhà rồi đi vào để xem đứa bé kia, hắn thấy đứa bé đó vẫn đang nằm và chưa có dấu hiệu tỉnh lại,
Hắn: Chẳng lại bị tổn thương nặng quá nên chết rồi? hắn nghĩ và đi lại kiểm tra cơ thể cậu bé
Tim vẫn ổn, hơi thở vẫn đều thế tại sao lại chưa tỉnh? hazz thôi ta giúp nhóc 1 tí vậy hắn dùng ngón tay tạo ra lôi và đưa vào cơ thể cậu bé

Ư ư ư ư Hà hà hà, Tỉnh rồi sao nhóc? hắn nói trong khi cậu bé đấy nghe được tiếng nói nên quay sang nhìn hắn
Hắn đi lại cái ghế được tạo từ mộc độn và ngồi xuổng nói: Thế tại sao nhóc lại bị đám người đó đuổi?

Nghe hắn nói thế cậu bé chợt nhớ ra rồi từ từ nước mắt có chút ngấn lệ và khóc lên, hắn biết mình đã hỏi 1 điều gì đó sai nên đi lại nhẹ ôm cậu bé ấy vào lòng rồi từ từ vỗ lưng và nói: không sao đâu, không sao đâu

Sau hơn 2 tiếng khóc nức nở thì cậu bé ấy cũng ngủ đi vì kiệt sức khiến hắn cười khổ và đi ra khổi nhà để thịt con heo rừng

sau 1 buổi sáng tỉnh dạy hắn thấy cậu bé đang ngồi trên cái giường nhìn hắn

Hắn: sao nhóc nhìn ta? hắn nói

Cậu bé: cảm ơn.... vì đã cứu cháu

Hắn: Trẻ con không có tội, lỗi là ở cha mẹ chúng

Cậu bé:.......

Hắn: thế nhóc tên gì?

Cậu bé: Edward...... Edward Newgate

Hắn:..... Newgate à tên hay đi nhóc à Hắn nói rồi xoa đầu cậu
Nhưng bây giờ lòng hắn đang run lên, Nếu như tên đó thì chẳng phải tương lai là râu trắng s? người được mệnh danh mạnh nhất trong thời luffy!, nhưng tiếc là bây giờ cậu nhóc này cũng chẳng có 1 tí nào giống tương lai cả Hazzz

Này nhóc hắn nói: Có muốn mạnh lên không? hắn nhìn Newgate nói

Newgate:.... có... cháu muốn mạnh mẽ hơn để trả thù

Hắn khí đầu Newgate và nói: Ngốc, Ta dậy cho nhóc sức mạnh là để bảo vệ người thân trong tương lai chứ không phải chỉ dùng riêng nhóc, Nghe đây Newgate, sức mạnh của chúng ta chỉ có thể phát huy mạnh nhất là khi Nhóc đang bảo vệ người thân yêu của mình chứ không phải việc trả thù nhớ chưa?

Newgate gật đầu và nói: thế chú tên gì?

Hắn: Tên ta á? Nhóc chưa đủ mạnh để biết, thấy vào đó cứ gọi ta và bố, vì ta thích cách gọi như thế

Newgate:...... không!

Hắn: Nani? dám phản đối à, nếm lão tử cú đấm yêu thương, Hắn kí mạnh vào đầu của Newgate. Đùa gì chứ Râu trắng hiện tại chỉ là đứa nhóc 5 tuổi và không có 1 chúc sức mạnh nên phải tranh thủ thời cơ này
Hắn nhìn Newgate rồi lên tiếng: đi thôi đi ăn ta đói rồi, hắn kéo Newgate ra khỏi nhà để tìm đồ ăn,

Và những ngày của họ cứ thế tiếp điễn, hắn tạo ra 4 cái vòng để đeo tay chân và 1 cái áo giáp bằng sắt và bắt Newgate mặt lên và không cho phép cởi xuống khi đi ngủ, 2 tuần sau đó hắn tập chung huấn luyện thể lực cho Newgate bằng cách bắt nó chạy trên cát 2 vòng quanh đảo, ngày đầu tên thì nhóc ấy gục nữa đường của vòng 1 khiến hắn phải vát đi về, ngày thứ 2 thì dc 1 vòng rồi ngất, và cho tới hôm nay thì Newgate có thể chạy liên tục tằm 14 vòng quanh đảo rồi

Hắn gật đầu xem như đạt tiêu chuẩn đầu tiên, hắn tiếp tục tạo ra 1 bộ đồ có sức nặng 60 kg, mỗi vòng 10kg còn áo thì 20kg bắt Newgate mặt vào rồi huấn luyện tiếp, hắn huấn luyện Newgate về vũ khí, nhưng vì chỉ biết sử dụng mỗi đại đao Ngân Nguyệt nên hắn ép Newgate học sử dụng đại đao như hắn (vì biết mỗi 1 vũ khí nên đồi cái khác sao biết mà dậy)
Hắn lại tạo ra 1 thanh đao 20kg đưa cho newgate rồi bắt nhóc ấy làm quen với nó kể cả đi ngủ cũng không được rời đao,

Hắn huấn luyện Newgate sữ dụng đại đao tối thì dậy về giáo dục công dân, vì khiếp trước hắn chỉ giỏi môn đó nên chỉ có thể nói về môn đó

rồi thời gian chớp mắt đã trôi qua 5 năm, Newgate từ 1 đứa bé cũng lớn lên, nhưng khác với những đứa bé khác là nhóc ấy có 1 cơ thể như người trưởng thành và cơ bắp đầy người,

Newgate: bố già thế sức mạnh thật sự của ông mạnh như thế nào?
Hắn: đã bảo là bỏ chữ già đi mà, ta chỉ mới có 25 26 thôi mà!
Newgate: Thế mà không nhận mình là già?
Hắn:.... Cái này chỉ mới là xuân thôi nhá
Newgate: bố thế sức mạnh thật sự là gì?
Hắn trầm ngâm 1 lúc vì không biết câu trả lời, rồi nhớ: thấy biển kia không? hắn hỏi Newgate và chỉ ra bãi biển gần đó
Newgate gật đầu nói: nó thì như thế nào?
Hắn cầm lấy Ngân Nguyệt và vận dụng 1 phần nama để tạo ra gió giúp tạo ta 1 thứ giống kiếm khí chém vào biển cả, sau 1s mặt biển bất đầu tách ra để lộ 1 đường thẳng tầm 10km rồi 2s 3s tự động khép lại
Newgate:..... đó là sức mạnh thật sự sao?
Hắn cười và xoa đầu Newgate rồi nói: nói cái gì thế? đó chỉ là 1% sức mạnh của ta thôi
Newgate:.......
Hắn thấy Newgate trầm ngâm thì nói: đi thôi nhóc con chúng ta đi kím thịt
Newgate gật đầu và đi theo sau hắn.......

PS: chương ra chậm ae thông cảm