Chương 29: nhận thưởng Và chuẩn bị

Hệ Thống Siêu Cấp Hấp Thụ

Chương 29: nhận thưởng Và chuẩn bị

Chương 29: nhận thưởng và chuẩn bị

~ tiểu tuyết ~: Chủ nhân nhận được: 1 lần xuyên qua!
Hắn: Tiểu tuyết 1 lần xuyên qua là như thế nào?
~ Tiểu tuyết ~: hì hì chủ nhân may đấy, vì nó là 1 vé giúp ngài xuyên qua 1 thế giới nào đó trong 15 năm, để lịch luyện bản thân.
Hắn: thế ý ngươi bảo là ta sẽ được xuyên qua 1 thế giới nào đó 15 năm để nâng cao sức mạnh của bản thân à?
~ Tiểu tuyết ~: vâng, phải hay không sử dụng?
Hắn: để đó đi ngày mai hẳn nói, ta cần suy nghĩ t chút
Hắn đi vào nhà và ăn cơm chiều, chúng nữ thấy hắn ôm 1 con hồ ly màu trắng nên cũng lại gần và nhìn và sau 5p nhìn thì hắn đã bị chúng nữ cướp đi và bị chúng nữ bơ 1 góc khiến hắn có cười khổ

Đúng là phụ nữ! luôn thích những thứ dễ thương!..... mà.... tại sao ta không dễ thương!

Hinata đang ôm bé hồ ly thì bổng lên tiếng nói: Rou nó tên là gì?
Hắn: Tên? à phải rồi ta đâu có đặc thì sao ta biết!!!
~ tiểu tuyết ~: Nàng tên Bạch Hồ Thiển chủ nhân à!
Hắn: tại sao tên Tuyết Hồ Thiển?
~ Tiểu tuyết ~: hồ tộc Luôn lấy chữ Hồ làm họ và Hệ thống tên kia thấy nàng màu trắng nên đặt là Bạch Thiển thì hắn bảo... hắn không biết
Hắn:.... hệ thống ngươi ăn cấp tên của 1 nhân vật nào sao?
~ Keng ~: Kí chủ có ý kiến à? Nếu có thì hỏi tk cha tác ấy!
Hắn: Thế ông tác tại sao lại lấy cái tên này?
(* tác *: Ha ha ha ta xin lỗi cưng nhưng ta không giỏi trong việc đặt tên!)
Hắn:.....
~ Keng ~:.....
~ Tiểu Tuyết ~:......

Nàng tên Tuyết Mị hắn nói
Tuyết mị sao? hinata nghe hắn nói thì nói lại
Hắn gật đầu, sau bữa cơm thì các nàng ngồi chơi đùa với Bạch hồ thiển riêng mikoto thì ra vườn cứ mãi nhìn vào bia mộ của itachi với đôi mắt buồn bã
Hắn đứng dậy để theo nàng ra ngoài vườn để an ủi nàng rồi diện có trời bắt đầu lạnh để đưa nàng vào nhà.
Tối hôm đó hắn cùng các nàng mây mưa cả buổi rồi mới để các nàng ngủ
Sáng hôm sau:

Đang lờ mờ thì hắn nghe tiếng gọi
~ Tiểu tuyết ~: chủ nhân dạy, chủ nhân..... chủ nhân
Hắn vẫn ngủ ngon
~ Tiểu tuyết ~: Hừ xù chủ nhân
~ keng ~: ngươi gọi kiểu đó thì còn lâu hắn mới dạy
~ Tiểu tuyết ~: thế làm sao bây giờ?
~ Keng ~: để ta
~ Keng ~: hệ thống cần kí chủ dạy nếu kí chủ không dậy thì hệ thống sẽ cát đi cái chân thứ 3 của kí chủ
10s
9s
Hắn lờ mờ nghe hệ thống nói và bật dậy
Hắn: Tổ cha nó cái hệ thống! ta đã làm gì ngươi? sao ngươi cứ hâm he cắt của ta thế
~ Keng ~: thấy chưa! cách này luôn hữu hiệu
~ TIểu tuyết ~: xem như ngươi hay
Hắn:........., thế gọi ta dạy có việc gì?
~ Tiểu tuyết ~: ngài đã suy nghĩ về vấn đề xuyên qua chưa?
Hắn:....... rồi, ta sẽ đi
~ Tiểu tuyết ~: thế mời ngài chọn thế giới
Hắn:.... đợi tí có được hay không?
Hắn đứng dậy và kết ấn tạo ra 1 bản phân thân bằng mộc độn của mình: Ta sẽ đi 1 thời gian ngươi hãy chăm sóc cho các nàng, hắn lấy ra 1 cây phi tiêu kì lạ và đưa nó cho phân thân
Hắn: đây là cây phi tiêu đã đã phong ấn 5 phần linh hồn của mình vào trong đó, nếu có chuyện gì gấp hoặc nếu như gặp phải đối thủ mạnh hơn thì ngươi chỉ cần kết ấn và truyền 1 phần linh hồn của mình vào rồi triệu hồi ngược ta lại và sức hiện ở chổ có cây phi tiêu đó, và nên nhớ bảo vệ các nàng thật kĩ hắn nói rồi vỗ vai phân thân của mình
Hắn: Ta tin tưởng vào ngươi ta à
Phân thân: biết rồi nói mãi! đằng nào thì ở trên thế giới này cũng có mấy ai tổn thương được chúng ta
Hắn: đề phòng vẫn hơn... và trong lúc ta đi nhớ nhắc nhở các nàng tu luyện tiếp vô hạn tuổi thọ quyết đấy
Phân thân: vâng vâng, ngươi lên đường đi hẹn gặp lại ngươi ta à
Hắn gật đầu và nói với tiểu tuyết
Đi Dragon BAll
~ TIểu tuyết ~: chủ nhân có chắc không?
Hắn: chắc
~ Keng ~: ta cảnh báo kí chủ, vì đẳng cấp của Dragon Ball quá cao nên vào đó biết đâu được ngài sẽ bị đứt!
Hắn: Yên tâm ta chắc sẽ không đức được, vì ta đức rồi thì ông tác viết cái gì?
(* Tác * * cười khổ *: Ngươi cũng biết lợi dụng nhỉ?
Hắn: đương nhiên
~ Tiểu tuyết ~: kí chủ sẽ đi trong 10s nữa
Hắn đứng dậy và mặc nhanh quần áo và
10s
9s
8s
7s
.
.
.
3s
2s
1s
Bắt đầu truyền tống
Hắn: Dragon Ball ta tới đây!

Hắn biến mất tại nơi đó để cho cái phân thân đứng cũng có chút cười khổ
Hắn đi qua 1 đường hầm màu đen và tốc độ ngày càng cao, cho tới 1 lúc
Chiếu: hắn bị bắn vào 1 nơi đen nhánh và nó đang ép hắn, nó như muốn nghiền nát hắn khiến hắn đau đớn ngất đi
~ Keng ~: hệ thống phát hiện lỗi.....
~ Tiểu tuyết ~: ngươi cái tên này giờ không phải là lúc để nói chuyện đó mau đem ngài ấy đưa đại tới 1 nơi nào đó cũng được chứ để thế này thì thời không pháp tắc sẽ nghiền nát ngài ấy mất
~ Keng ~: làm như ta không làm ấy! ta đang cố đây!
~ Tiểu tuyết ~: thế làm nhanh lên! cơ thể ngài ấy sắp không chiệu nỗi nữa rồi
~ Keng ~: đã tiềm ra cách tạm thời....
~ Tiểu tuyết ~: cách gì nói đi, nhanh
~ keng ~:..... ta có 1 tin tốt và 2 tin xấu ngươi muốn nghe tin nào trước
~ Tiểu tuyết ~: đơn nhiên là tin tốt trước, nói nhanh lên
~ keng ~: tin tốt là: ta tìm ra cách để kí chủ sống, bằng cách để hắn ở đây và từ từ lĩnh ngộ thời không pháp tắc, không gian và thời gian pháp tắc sẽ khiến hắn sau khi lĩnh ngộ xong thì sẽ mạnh hơn và nhục thể cũng sẽ được cường hóa
~ Keng ~: và tin xấu là ta hiện tại không biết vị trí của chúng ta, và nếu muốn hắn lĩnh ngộ thì chúng ta sẽ phải lâm vào trại thái ngủ đông cho tới khi hắn tỉnh lại, vì làm như thế chúng ta sẽ tiết kiệm 1 khoản năng lượng để tạo cho hắn 1 lớp giáp tạm thời để không bị thời không nghiền nát, và cái thứ đấy sẽ từ từ bị bể vì không chiệu nỗi thời không nghiền nát, nên đó là thứ mà hắn bắt buộc phải nắm giữ nhanh chống!
~ Tiểu tuyết ~: thế có hậu quả gì không?
~ keng ~: theo như tính toán nếu lớp giáp năng lượng bị vỡ mà hắn chưa lĩnh ngộ hoàng tất thì hắn sẽ bị đẩy tới 1 nơi nào đó gần đây để giữ mạng trước, nhưng linh hồn bị vỡ thì cần 1 thời gian để hồi phục, nói cho dễ hiểu thì hắn sẽ bị mất trí nhớ vài chục năm cho tới khi linh hồn hắn hồi phục cũng là lúc chúng ta tỉnh dạy
~ TIểu tuyết ~:.... không còn lựa chọn à??
~ Keng ~: hoặc là bây giờ hoặc không bao giờ
~ Tiểu tuyết ~: Thế làm đi, nhưng trước kêu ngài dậy đã
~ keng ~: hệ thống tự khích điện
Hắn: ư ư ư ư..... đứa nào? đứa nào kích điện ông? hắn tỉnh dậy và la lên
~ Keng ~: bổn hệ thống
Hắn: Hố cha nó cái hệ thống!
~Tiểu tuyết ~: chủ nhân nhanh tỉnh chuyện này cần nói nhanh
Hắn:??? chuyện gì
~ TIểu tuyết giải thích sơ cho hắn nghe
Hắn: Tổ bà ngươi cái hệ thống ngươi chơi ta à? sao lại Lạc Trôi ở nơi mà ngươi cũng không biết thế này
~ Keng ~: Hệ thống lỗi tí làm gì căng thế
Hắn: cái này mà 1 tí á? ngươi không nghe ông bà bảo sao? sai 1 ly là đi 1 dặm, mà cái này làm gì có đường mà đi? ngươi đang cho ta lạc trôi ở hư không thì có! thế đi đâu để về? đường về nơi đâu?
~ Tiểu tuyết ~: chủ nhân bình tỉnh lại đã chuyện này có thể giải quyết mà
Hắn hít sau 1 hơi rồi thở ra: xúc động là ma quỷ, xúc động là ma quỷ, hắn liên tực đọc câu đó để bình tỉnh
Hắn: thế ý ngươi bảo bây giờ ta cần lĩnh ngộ nếu không muốn chết à?
~ Keng ~: chuẩn
Hắn: thế ít ra cũng phải hướng dẫn 1 tí chứ!
~ keng ~: tịnh tâm, điều khí
Hắn:..... cho chi tiết
~ tiểu tuyết ~: làm như ngài lúc đang lĩnh ngộ tiên nhân hình thức
Hắn: đã hiểu
Hắn ngồi xuống sếp bằng lại và từ từ tịnh tâm và điều khí....... và bắt đầu rơi vào trại thái nhập đinh
~ keng ~: may thay tên này ngộ giác tương đối tốt
~ TIểu tuyết ~: ngươi còn nói! mau đã tọa và dùng năng lượng bảo hộ ngài
~ Keng ~: biết rồi

Và cứ thế bổng ở trong hư không có 1 người thiếu niên đang ngồi ở giữa 1 vòng tròn và thời gian cứ từ từ trôi đi
1 năm...... 10 năm......... thời gian không dừng lại

ps: tác thấy chương này tác viết không hay lắm nên có gì ae đọc thông cảm