Chương 32: Những bài học cuối cùng và Rời đi

Hệ Thống Siêu Cấp Hấp Thụ

Chương 32: Những bài học cuối cùng và Rời đi

Chương 32: Những bài học cuối cùng và Rời đi


Ta đang ở đâu thế này? trước mặt Newgate là 1 không gian màu đen,...... không gian ấy từ từ hiện lên rõ hình ảnh, anh thấy 1 đứa bé đang được cha nó cầm lấy tay và dắt đi,....... cha hắn đã khóc khi cố gắn nói ra từ đấy, hắn đuổi theo cha hắn và ôm ông, nhưng khi hắn ôm vào thì cơ thể ông đi xuyên qua hắn khiến hắn té xuống và tự hỏi tại sao lại như vậy, thì đột nhiên cảnh chuyển đổi, lúc này hắn thấy 1 gia đình đang ăn tối thì đột nhiên có 1 đám người lạ mặt xông vào nhà rồi khống chế cha hắn,

Hắn vẫn nhớ chứ.... cái đêm định mệnh ấy, hắn cố gắng gào lên như 1 con thú đang đâu khổ rồi lao về phía đám người đó để bảo vệ cha hắn thì khi hắn lao vào thì cơ thể hắn lại bị xuyên qua 1 lần nữa khiến hắn té xuống và quay lại thì thấy cha hắn đã bị những tên kia chém chết khiến hắn càng gào khóc và đau đớn hơn, rồi cảnh lại chuyển đổi, đây là lúc mẹ hắn đang cố gắn bế hắn và em hắn chạy chốn thì bị bọn cướp ấy đuổi theo và bắt được bà, trong khi bị bọn chúng khống chế thì bà vẫn gọi hắn: Newgate bế em chạy đi! chạy đi con, bà cố gắn gào lên để khiến hắn sợ hãi và bế em mình chạy đi, hắn lúc 3 tuổi nghe mẹ đang gào khóc nhưng chẳng thể làm gì ngoài việc cỗng lấy đứa em mình và chạy đi, thấy đứa con bà đã đi thì bà càng chống cự những tên ấy những rồi cũng bị bọn chúng....... hắn cố gắn cảng bọn chúng như tất cả những điều hắn làm chỉ là vô ít, hắn chỉ có thể gục mặt xuống đất và gào khóc vì đau đớn, khi nhìn thấy cha mẹ hắn bị giết, thì đột nhiên 1 tên trong đám nói: đuổi theo đứa bé và giết nó đi, chứ để nó báo hải quân thì xong, nghe nói thế thì 3 tên tách ta chạy đuổi theo hắn của 3 tuổi và dùng đao để chém hắn, và 1 phát chém chúng lưng của đứa em hắn khiến máu của đứa em hắn chảy ra khấp lưng và khi hắn của 3 tuổi thoát được bằng cách chốn đi thì mới phát hiện đứa em của mình đôi mắt đã đờ đẫn và không còn thở, hắn sợ hãi và và ôm đứa em mình vào lòng thì phát hiện có 1 thứ thì ấm ở sau lưng khiến hắn nhanh chóng quay người cô bé lại, thì hắn phát hiện 1 viết của 1 cây đao chém vào người cô khiến cho máu chảy ra ướt và đỏ cả cái váy cô đang mặt, thì lúc này hắn mới biết được người em của mình đã chết trên lưng mình và đôi tay anh vẫn đang còn dính máu của cô, hắn của 3 tuổi ôm lấy người em gái thân yêu của mình và gào khóc giữ dội,

Hắn của hiện tại thì đang nằm và đập đầu xuống đất trong khi bịch tai mình lại, Hắn gào khóc và nói: Đừng....... dừng lại..... đừng bỏ anh....... đừng

Thì đột nhiên có 1 giộng nói vang lên bên tai hắn: Sao ngươi lại không ngăn cản ~
Hắn ngửa mặt lên trời và gống lên: TA KHÔNG THỂ LÀM ĐƯỢC
Giộng nói lại vang lên: ~ um đúng, ~ nhưng đó là chuyện của quá khứ ~ thế bây giờ thì sao?
Đột nhiên không gian lại chuyển đi, Hắn thấy bố hắn, người mà đã dạy cho hắn tất cả đang chuẩn bị bị chém đầu trong khi hắn thì bị khóa trong 1 tảng hình tròn bằng sắt cách đó 1km
Giộng nói tiếp tục vang lên ~: ~ giờ thì làm đi chứ ~
Hắn Gống lên: Tại sao ngươi lại làm thế người thân của ta?
Giộng nói kia trầm ngâm 1 lúc rồi nói: ~ Bởi vì ngươi quá yếu ~ và người yếu thì không có quyền lên tiếng

Cây đao nâng lên như muốn chuẩn bị chém đầu Rou
Hắn cố gắn thoát ra nhưng không làm được thì đột nhiên nhớ đến Rou dạy về haki bá vương: Đúng là nó
Hắn cố gắn để kích hoặt haki bá vương.... nhưng nào làm được

Cây đao kia rốt cuộc cũng đã rơi trên đầu Rou khiến đầu hắn rơi xuống đất và nhìn anh

Kh.... không.....không......không Chứng khiến người thân duy nhất còn lại chết kiến anh không kiềm chế được cảm xúc và.... òng..... òng.....òng những vòng tròn từ mắt của tạo ra 1 nguồn tần số mạnh khiến những người xuân quanh ngất đi

Con làm tốt lắm: hắn đang khóc vì quá đau lòng thì bổng có 1 tiếng nói vang lên, mọi thứ dần biến mất và hắn thấy trước mặt hắn đây là người mà hắn gọi bằng bố vẫn còn sống, hắn lao tới ôm chắc lấy Rou vì sợ mất anh

Hắn xoa đầu Newgate để cậu bình tỉnh lại và 1 lúc sau thì cậu đã chiềm vào giất ngủ vì mệt mỏi

Ngày hôm sau

Newgate tỉnh dạy không thấy người bố của mình đâu thì anh bừng tỉnh là tiềm kiếm ông, nhưng vẫn không thấy được ông, khi hắn vào nhà thì thấy có 1 lá thư nằm trên bàn với 1 cộng dây chuyền màu đen ở giữa có 1 viên ngọc màu lục và hắn nhanh mở lá thư ra là đọc, nội dung như sau:

Gửi Newgate

Chắc bây giờ con đang tự hỏi ta đang ở đâu? bình tỉnh đi con trai của ta à, vì dù con có tìm khắp hoàn đảo thì vẫn không thấy ta đâu, vì tối hôm qua ta đã rời khỏi đảo.
Con tự hỏi tại sao ta không đem theo con đúng không? hahaha
Vì con có cuộc sống của mình con trai à, những năm qua ta luôn xem con là con ruột của mình và dạy dỗ cho con mọi thứ mà con cần biết để sống tốt, ta đã không còn gì để dạy con nữa nên con hãy tự học bằng cách đi ra biển và phiêu lưu đi, Hãy tìm ra điều mà con khao khác, và hãy thực hiện nó dù thế nào đi nữa ta vẫn sẽ luôn hãnh diện về con........ Vì là 1 người Bố ta không có gì để cho con cả, ta chỉ có thể cho con Haki bá vương, và hãy cố gắng phát truyển nó, ta làm cho con 1 cây đại đao như ngân nguyệt của ta hi vọng nó sẽ giúp ít trong thời gian con ra biển (nó tằm 500kg thôi nhẹ lắm đừng lo) và ta để 1 chiếc thuyền nhỏ chứa nước và thức ăn tằm 1 tháng trên biển cho còn rồi 1 cộng dây chuyền do ta tự làm đấy đẹp không? hahaha

Hắn đọc bức thư có chúc dỡ khóc dỡ cười vì người bố này

Và tái bút: Hãy luôn nhớ, ta sẽ luôn ở bên con
Kí tên: Senju ROU

Hắn đọc xong bức thư thì có chút nước mắt chảy ra: thì ra Tên bố là Senju ROU
Hắn ở trong ngôi nhà đó 1 đêm nữa rồi sáng đã thì lên đường bằng chiếc thuyền nhỏ mà bố hắn để lại trong khi trên cổ là 1 cộng dây chuyền và trên bon thuyền là 1 thanh đại đao khổng lồ

Trong khi đó:

Rou: hắn đang dùng phong thuộc tính để bay và lước lên đại dương thì đột nhiện hắn thấy 1 chiếc thuyền mang cờ của hải quân
Hắn nhẹ đáp xuống thuyền

Những hãi quân đem vũ khí ra chỉ về phía hắn rồi nói: ngươi là ai? tại sao lại sức hiện trên tàu của hải quân?

Hắn: bình tỉnh, bình tỉnh đừng vội, ta chỉ là 1 người bình thường đã ăn 1 trái ác quỷ giúp ta bay và ta muốn làm hải quân hắn nói

Những tên kia im lặng nhìn hắn rồi 1 tên như đại tá bước ra nói: ngươi muốn gia nhập hải quân?

Hắn: đúng thế, vì ta không biết trụ sở hải quân nên chỉ có thể nhờ ngài chỉ hộ cho ta

Tên kia nghe thế thì cười lên rồi nói: thế à, ta xin lỗi vì đã chỉ súng vào người, mà ngươi cũng may đấy, vì khoản thời gian này hải quân đang tuyển tân binh và ta đang trên đường tới đó

Hắn nghe thế thì nở nụ cười rồi nói: cảm ơn ngài đã cho ta đi nhờ

Thế là những ngày tiếp theo hắn ở trong bếp của tàu hải quân ấy để làm việc coi như để trả tiền cơm ấy mà

Sau 1 tuần thì bọn hắn cũng đã cập bến Marineford và hắn được tên đại tá đấy đề đưa vào nơi huấn luyện, hắn vào sân thì huấn luyện cơ bản về thể chất thì đã thông qua, hắn được đẩy vào 1 khóa huấn luyện khác và được phân phòng ở chung với 3 người khác

Sau khi thủ tục hoàn tất hắn nhận chìa khóa và tìm đến căng phòng của mình

Mở của ra hắn thấy 1 tên có 1 cái đầu tóc màu tím, 1 tên thì tóc hình tròn, còn 1 tên thì có 1 điệu cười.....
Hắn đi vào phòng rồi nói: Ta tên là Rou Rất hân hạnh được gặp mọi người, chiếu cố lẫn nhau nhé

nghe thế thì tên có nụ cười.... nói trước: ta tên Garp hân hạnh
tên có đầu tóc hình tròn: còn ta tên sengoku hân hạnh làm quen
Tên có đầu tóc tím thì nhìn hắn rồi nói: Zephyr
Hắn vẫn cười nhưng trong lòng thì lại phấn khích khi chỉ mới vào gặp cả 3 đại nhân vật sau này rồi.
Bọn hắn tiếp tục làm quen và nói chuyện cho tới tối và ngủ đi

Sáng hôm sau: bọn hắn phải tập hợp sớm và bắt đầu tập luyện chạy, không chạy được 100 vòng thì bọn hắn sẽ không được ăn cơm, mọi chuyện khá dễ khi mới bắt đầu......nhưng.....10 vòng thì bọn họ cũng bắt đầu mệt đi........10 vòng nữa thì 150 người đã bỏ cuộc 70 người........ 10 vòng nữa thì thêm 50 người bỏ cuộc sengoku garp và Zephyr đã bắt đầu thở dốc vì mệt, thế hắn phải chạy lên trước, chạy hơn nữa vòng thì hắn thấy 1 cô gái, có vẽ như cô là người ở cuối nhưng vẫn cố gắn chạy, hắn chạy theo để bắt chuyện

Hắn: cậu đang ở cuối à?
Người kia vẫn đang chạy và nhìn hắn với cặp mắt như muốn nói: thì sao?
Chạy được 1 đoạn nữa thì cô gái đó dừng lại và thở dốc, thấy cô gái dừng lại hắn cũng dừng theo và tới gần cô nói

Hắn: có sao không? còn đi được không

Người kia vẫn chỉ thở và 1 lát ngẩn mặt nhìn hắn rồi lại chạy, Cô gái này thú vị đấy hắn nghĩ

Chạy thêm 2 vòng nữa thì chân cô chạy cứ như nó sắp rớt ra ấy khiến hắn khá shock khi chứng kiến cái tinh thần kiên định này, 1 lúc sau cô gần như không thể chạy được nữa thì té xuống, hắn thấy thế thì dừng lại và đi tới bế cô đem cô vào cái cây gần đó để nghĩ, hắn ngồi xuống và nói

Hắn: có sao không? hay cô bỏ cuộc đi, chứ như thế này thì không ổn đâu.

cô nàng nhìn hắn với ánh mắt sắc bén và nói: tại sao nãy giờ anh cứ theo tôi?

Hắn cười nói: vì cô thú vị

Cô gái im lặng:....

Hắn: thế cô tên gì? tôi là Rou hắn cố bắt chuyện với cô

Cô gái im lặng 1 lúc rồi lên tiếng:..... Tsuru

Hắn nghĩ mình nghe đâu cái tên này rồi ấy, Tsuru.... tsuru phó đô đốc Tsuru với danh hiệu nhà chuyến lược đại tài!!!
Hắn thầm nghĩ tại sao may mắn thế vì tới 2 hôm gặp ngay cả 4 người có sức ảnh hưởng cao sau này

Hắn giã bộ cười nhẹ nói: Tsuru cái tên dễ thương đấy chứ

Nghe hắn nói thế Tsuru có chút đỏ mặt

Hắn cười nhẹ rồi nói: Này hay ta hợp tác tí được không?

Tsuru nhìn hắn rồi nói: hợp tác gì?

Hắn: trong luật hải quân chỉ nói là hoàn thành 100 vòng chứ không bảo là 1 mình hoàng thành nó, cho nên tôi sẽ đem cô chạy đủ 100 vòng để qua thử thách này,

Tsuru nghe thế thì lòng hơi động, phải biết nếu không qua được thì nàng sẽ rớt nên nói: Thế anh muốn gì?

Hắn cười nhẹ 1 tiếng rồi nói: 1 bữa ăn khi cô lãnh tiền lương đầu tiên

Cô không hiểu hắn nói thế có nghĩa là gì, nhưng chắc chỉ đơn thuần là 1 bữa ăn: Đồng ý cô nói

Hắn cười nhẹ rồi nói: Hợp tác vui vẻ
Hắn đứng dậy và bế cô lên theo kiểu bế công chúa khiến cô có chút đỏ mặt, rồi hắn bắt đầu chạy, sau hơn 4 tiếng chạy thì hắn và cô cả 2 đã thông qua, hắn nhẹ để cô xuống và cười thì thầm vào tai cô trước khi rời đi: cô nợ tôi 1 bữa ăn đấy nhá

Lúc đầu tsuru thấy hắn cuối xuống thì thầm vào tai mình có chút khiến cô xấu hổ, nhưng sau khi hắn rời đi thì cô cũng đã trở về gian phòng của mình

Hắn về phòng và nằm lên giường nghĩ: Tsuru nàng ấy cũng không tới nỗi, làm sao để tán nàng đây?, chuyện này thật thú vị hắn cười thầm rồi từ từ chiềm vào giất ngủ.....


Ps: Tác bù trương (2-5)