Chương 22: Tâm sự tương lai nhảm shjt của đôi bạn

Hệ Thống Năng Lực Game

Chương 22: Tâm sự tương lai nhảm shjt của đôi bạn

Rọn đống đồ nhắm lên bàn dưới gốc cây, sư phụ tôi thỏai mái ngồi xuống cười khà khà hít hơi rượu trong chai khen"thơm quá đồ đệ có hiếu" ông rót ra 1 chén rồi ngửa cổ uống khuôn mặt đầy thoả mãn.
-Nào đồ đệ, xuống uống với thầy 1 ly _ Ông kéo kái ghế sát vào rót 1 ly đặt lên bàn nói.
-Thầy ơi con không uống được rượu _ Tôi thì không uống rượu bao giờ nên không giám uống.
-Kém! Đàn ông là phải uống được rượu, nam vô tửu như kì vô phong, có rượu là có thêm lòng gan dạ; nào uống đi _ Ông nhăn mặt nói, tôi thì đành ngồi xuống ngửa cổ nhắm mắt uống kái ực, 1 cơn nóng dát xuống cống họng; tôi ho sặc sụa mồm hà hà vì nóng.
-Haha tốt, khá nắm thế mới là đàn ông _ Và thế tôi và sư phụ ngồi đến tối. Thật ra tôi uống vài chén thôi còn ông thầy quái gở thì làm hết gần 1 lít đầu cứ ngất nga ngất ngưởng. Thu dọn xong xin đi về ông thì vớt theo 1 câu.
-Sáng mai đến đây sớm thầy sẽ dậy con.
Tôi thì tuy khá vô lực với tính quái gở, ma men của ông nhưng phải nói ông rất mạnh; tôi thấy khá may mắn vì được ông nhận là đệ tử chứ ông quyết dấu nghề thì tôi cũng chẳng học được 1 mống nào.
Về nhà tắm rửa lằm vật xuống giường thằng Tuấn mồm cứ lải nhà lải nhải kêu đói, chị Hà với Nhi đã về nhà còn tôi với thằng bạn bửn bựa này.
-Xuống chế mì mà ăn _ Tôi khó chịu đá vào đít nó.
-Mì nữa hả, tao muốn ăn cái khác... Ăn cái khác... ăn cái khác... cái khác cơ _ Nó cứ rên rỉ, thấy cũng tội ngồi cách nó 2m mà bụng nó cứ "òng...ọc ục....ục..". Đi mua 2 hộp cơm sườn về cho 2 thằng; nó đánh hơi thấy mùi cơm sườn là lao vào ăn như thằng chết đói.
-Từ từ nghẹn chết cụ mày giờ _ Tôi la nó.
-Ưn à ao ói _ Nó cứ ngồm ngòam ăn không thèm ngẩng mặt nên mà nói như bị bóp chổ 'ấy'.
-Tao có sư phụ rồi _ Tôi nói.
-Ục... phu... phu mày nói gì _ Nó sặc mà cơm trong mồm văng lung tung ra ngoài.
-Tao nhận 1 ông Thần cấp là thầy, ông mới đến đây nhưng thấy tao có tố chất lên nhận rồi chân truyền _ Tôi đăm chiêu nói.
-Mày có phúc thật đấy _ Nó lau mồm cười.
-Tao cũng chả biết có ra ngô ra khoai gì không nữa lão hâm bỏ mẹ.
-Mày có biết những người càng hâm càng quái thì càng mạnh không điển hình là bố mày, bố tao, anh Hoàng(ông anh quý hoá của tôi) hay là ông Mạnh(đội trưởng biệt đội diệt quỷ nghe nói là con ma men nhưng càng uống nhiều càng mạnh) lão nào mà chẳng dị nhân là gì.
Bố tôi ngoài giờ đi làm nói chuyện với con cái ăn ngủ hay đi ị ra hầu như 80% thời gian ông dành cho đao kiếm súng ống. Bố thằng Tuấn ngoài giờ đi làm và sinh hoạt bình thường ra toàn ngồi thiền mồm đọc tâm pháp suốt ngày. Ông anh tôi thì khỏi nói,,, thánh bựa luôn, có 1 lần tôi tìm thấy "gia tài" của ông ấy những bộ phim "tình cảm chiến tranh mãnh liệt nhất" và đương nhiên ông cầu xin tôi không nói cho bố mẹ ; cả tháng đấy ông đã là cu li sai vặt của tôi. Nhớ nại mà buồn cười.
-Ừm có khi thế thật _ Tôi cười.
-Mà nói cho cùng lão đó mà giỏi thật mày cũng chả thiệt vào đâu _ Nó cắm mặt ăn tiếp.
-Đếu biết thế nào nhưng kĩ năng quan sát của tao thăng hẳn 1lv khi nhìn ổng, mà kĩ năng này chỉ thăng cấp khi nhìn kái mới hay cái gì đó cực mạnh thôi ; chắc lão cũng không đến lỗi yếu đâu _ Tôi nói xúc miếng cơm nhai nhai.
-Đếu mẹ, làm gì làm nhanh, mấy tháng nữa là vào học tập và huấn luyện đợt 1 rồi đấy _ Nó ngẩng đầu nên nói.
-Tao có giấy của lão Mạnh rồi, đợt này biệt đội kết nạp thêm những 10 thành viên mới, đếu mẹ _ Thằng Tuấn có vẻ khó chịu.
-Mày vào đấy tương lái sáng lạng, tao thì... hàiz... Đéo biết ra sao _ Tôi ngao ngán thở dài khi nghĩ đến tương lại.
-Hạnh phúc đéo gì, sung sướng đéo gì, đi suốt mấy năm trời mới về lần, ăn uống khan khổ màn trời chiếu đất chỗ đéo nào cũng thấy quỷ _ Nó chửi đổng 1 tiếng.
-Mày chiến lực còn mạnh hơn mấy thằng Quỷ cấp gà gà sợ gì ko có tương lai _ Nó nhìn tôi nói.
Thôi thì biết vậy chứ sao h đời sẽ đi về đâu.