Chương 27: Trả thù

Hệ Thống Năng Lực Game

Chương 27: Trả thù

Sau khi xem xong thì Nhi đòi về vì buồn ngủ, đi dạo mà Nhi cứ ngất nga ngất ngưởng; tôi thì buồn cười qúa nhưng cố nhịn.
-Thôi lên đây mình cõng về _ Tôi ngồi xổm xuống chỉ chỉ lên lưng.
Nhi mắt nhắm mắt mở ôm choàng tay qua cổ tôi, rồi tôi đứng lên đã lâu nắm rồi tôi không cõng nhi, chắc đã hơn 3 năm và tôi thấy sự khác biệt rõ rệt cả về cân nặng lẫn chiều dài đôi chân và còn "2 cái gì đó" cứ đè lên lưng tôi chắc ai cũng biết là gì.
Dạo bước qua phố đông người đã gần 11h đêm mà cái căn cứ này vẫn nhộn nhịp như chỉ mới tối thôi. Con mèo nhỏ trên lưng vẫn im thít ngủ ngon trên lưng tôi. May mà thời gian vừa rồi tôi đã tập luyện rất nghiêm khắc và up lever lên nên cục thị 48kg cũng không có gì trở ngại chứ nếu là trước kia thì tôi đã không đi nổi nữa rồi. Về nhà Nhi chào 2 vị phụ mẫu rồi cõng Nhi lên phòng đặt xuống giường đắp chăn rồi đi xuống.
-Cái con bé lớn rồi mà như con nít, phiền cháu quá Lâm _ Cô Thư (mẹ Nhi) nhìn tôi cười ái ngại.
-Không có gì đâu cô _ Tôi cười nói.
-Cháu có thông báo vào đội nào chưa _ Chú Hải bố Nhi rót ra chén chè mời tôi mỉm cười nói.
-Cháu chưa chú ạ _ Tôi ngại ngùng đáp.
-Ùm.... Ba mẹ cháu đi qua bộ quân nhu rồi à _ Chú hà gật gật đầu nói..
-Dạ.
-Mà cháu với cái Nhi nhà chú đến đâu rồi, chú không cần biết nhé 2 đứa học song cưới luôn rồi lo sự nghiệp sau chú tin tưởng cháu chỉ cháu mới đủ tư cách lấy con gái chú _ Chú đột nhiên nghiêm mặt nói, đây là lần thứ 4 chú nói đến việc này những lần trước có mặt Nhi lên nửa đùa nữa thật bây giờ nghiêm nghị như thế làm tôi bối rối.
-...,. Tôi cứng họng không biết trả lời sao cho phải
-Cái ông này hỏi vô duyên, chúng nó còn bé chuyện này người lớn mình sắp xếp _ Tôi nghe người lớn sắp xếp mà ngớ người, không biết là các tiền bối đã móc nối với nhau từ bao giờ.
Nói chuyện phiếm lúc nữa tôi xin về trước vì đã muộn. Đi trên đường vắng đèn đường trong căn cứ đã được tắt để tiết kiệp năng lượng.
-Đứng nại... 1 giọng nói thanh niên phát lên 1 bàn tay bám vào vai tôi kéo nại.
Tôi quay nại thì ra thằng bị thằng Tuấn nện cho hôm đi dạo phố đây mà.
-What the héo? Tôi cười lạnh nhìn nó
Từ sau mấy hẻm nhỏ, thùng rác... 1 đám đi ra tay thằng nào cũng bó đao và đoản côn.
-Chém... Thằng đầu trọc hét lên cả đám nhảy vào định đánh tôi.
-Nắm đấm thần sa mạc _ Tôi ngưng tụ 2 cánh tay cát trên 2 tay tôi, đương nhiên nó chỉ nhỏ bằng cái cột nhà loại thường thôi đấm thẳng mặt thằng đầu trọc nó hự.... 1 tiếng bay mấy mét tất cả đám ở đấy đều chợn mắt há mồm.
-Đ.m thằng Hùng, sao mày bảo nó chỉ là thằng Nhân cấp cũng không được, nó là quỷ cấp mà _ 1 thằng gào vào mặt thằng đầu trọc bị tôi đấm gẫy cả răng.
-Chạy... Cả đám đồng thanh vứt đao kiếm đỏan côn trên tay chạy thẳng.
-Muộn màng _ Tôi gào nên.
-Bão cát _ Trống tay xuống đất 1 cơn bão to lớn xoáy tròng thành 1 cơn vòi rồng quét qua bọn đánh lén.
~Ầm...ầm...ầm. 1tiếng ầm ầm lớn sau đó là tiếng la ó tiếng thét trong cơn bão phát ra. Ngừng bão cả đám rơi bịch bịch xuống đất ngất xỉu.
Phủi tay tôi thoải mái về nhà đi ngủ để chuẩn bị mai đi săn với sư phụ.