Chương 2: Ảo ảnh

Hậu Cung

Chương 2: Ảo ảnh

’’ Đại ca nàng trước mắt phải xử lí ra? ’’. Tên áo đen thứ 2 vừa đi tới vừa tính lột khăn che mặt ra và nói

’’ Thằng ngu này, mày không nghe lời tao trước khi chấp hành nhiệm vụ rồi hả ’’. Tên đại ca này thấy nó vừa đi vừa cởi khăn che mặt ra thì tức điên lên đánh hắn bay vào bụi cách đó không xa.

’’ hahaha thằng này ngu éo tả được, Lâm Phong đại ca xong nhiệm vụ này nên đá nó ra khỏi nhóm đi là vừa, trong nhóm không cần những thằng ngu như nó’’. Vừa mới đến thì hắn (người áo đen thứ 3) nghe nó như vậy thì không nín cười được, ngồi xuống ôm bụng cười te toét

’’ Lại thêm một thằng ngu nữa gì cũng bị đánh bay như thằng vừa nãy, haiz đúng là làm việc với lũ ngu này có ngày bị lộ thông tin ra ngoài, phiền quá đi thôi đợi làm xong nhiệm vụ này rút khỏi nhóm thôi ’’. Tên thứ 4 thầm nghĩ

Nhưng cuộc sống không như mình mong muốn có lẽ anh ấy không bik mình sẽ không sống nổi qua hôm nay.

Đúng như hắn nghĩ nó bị đại ca đánh bay vào cái tảng đá bên cạnh Lạc Hà tiên tử nhưng lần này nặng hơn phải phun một ngụm máu tươi. Đương nhiên phải nặng hơn rồi đang điên mà gặp một thằng ngu nữa thì có nước mà tức mà chết.

’’ Sao số tao nó khổ thế này gặp một thằng đã mệt chừ thêm một thằng nữa thì bik sống sao bây giờ ’’. Hắn thầm nghĩ

’’ thằng bại não này’’. Vừa nói hắn đã vươn tay sang phải đập nó bay vào tảng đá lớn

’’ đại c.....a ’’ hắn chưa kịp gọi chữ đại ca thì đã bị đánh bay
Sau khi đánh xong thì hắn nhìn về bên trái, nhìn đứa còn lại xem nó có ngu như 2 thằng trước không nhưng hắn bất ngờ là thấy hắn vẫn bình khuông như vạ như muốn nói:’’ ta không ngu ngốc như 2 đứa chúng nó’’.

’’ Đưa bảo bối ra đây không thì đừng trách ta không khách khí phải dùng biện pháp mạnh ’’. Xác nhận thằng còn lại không ngu thì quay sang mục tiêu mà hắn bắt được.

Trong thâm tâm hắn nghĩ:’’ muốn làm người tốt sao khó khăn thế này ’’.

’’ Ta không đưa dù có chết thì cũng không đưa cho các người, đây là món đồ liên quan đến sự sống còn của 1000 vạn dân của Châu Ninh Thành ’’. Khuôn mặt đầy tuyệt vọng nhưng lí trí hết sức kiên quyết

’’ Đã ngươi không đưa thì ta không khách sáo, đưa lọ thuốc chuyên dùng đối phó loại cứng đầu như nó ra đây ’’.Trên khuôn mặt hắn không còn sự kiên nhẫn nữa quát lên về phía tên thuộc hạ

Quay lại với nhân vật chính ngày hôm nay của chúng ta đó là Trần Nam. Mọi việc xảy ra hắn điều núp ở một bụi cậy cách đó không xa để quan sát và tìm thời cơ thích hợp để ra tay anh hùng cứu mỹ nhân.

Khi hắn đang xem mọi việc thì có 1 bóng người bay tới ập vào cái bụi mà hắn đang trốn.Không ai khác chính là tên áo đen thứ thứ 2 bị đại ca hắn đánh bay tới đây.

’’ Ngươi là ai? tại sao lại ở chổ này?’’. Hắn vừa đập mặt vào đất và ngửa đầu lên thì thấy một khuôn mặt của người trung niên và hỏi

’’ Ta là ai không quan trọng, quan trọng là các người làm việc rất tốt tạo cơ hội cho ta thực hiện anh hùng cứu mỹ nhân, tăng thiện cảm với Lạc Hà tiên tử và người có thể an tâm lên đường’’.Trần Nam nở một nụ cười thân thiện nhưng ngoài nhìn vào là như một ác ma

’’ Ngươi,người,...’’. Hắn chưa kịp nói gì thì bị một chưởng đập nát

Khi Trần Nam đi tới chổ đó thì thấy Lạc Hà tiên tử bị cho dùng thuốc kích thích thì trên khuôn mặt y nổi giận sát khí đùng đùng nhưng thâm tâm thì:’’ tốt, tốt lắm ’’

Một luồng sát khí ập tới làm cho 3 tên áo đen cảnh giác nhưng khi thấy người tới có tu vi Phá Cảnh đỉnh phong thì sắc mặt thay đổi

’’ Các hạ là ai? các hạ muốn xen vào việc của Tôn Thiên Phái chúng tôi ’’.Người thủ lĩnh nói

’’ Quản các người là Tôn Thiên Phái hay là Thiên Thánh Phái thì ta cũng sẽ chém giết các người ’’. Trần Nam cười lạnh nói

Nói xong Trần Nam ra tay đánh ra 3 chưởng vào ba tên áo đen, hai tên chết tại chổ còn một tên bị thương.
’’ Hừ, còn sống sao chết ngay cho ta ’’.Trần Nam lộ ra sát khí chuẩn bị ra thêm một đòn kết liễu nhưng đối phương làm cho Trần Nam phải kinh ngạc đó là tự bạo

’’ Ta hận các người, cùng nhau chết đi hâhhaha ’’. Khuôn mặt hắn dữ tợn chỉ vào Trần Nam với Hà Lạc cười to rồi tự bạo chính mình

’’ Không tốt ’’.Sắc mặt Trần Nam trở trên trầm lặng không nói nhiều lời bay tới Hà Lạc ôm eo nàng bay ra khỏi phạm vi tự bạo của tên kia

Sự tự bạo của cao thủ Phá Cảnh trung kỳ đỉnh phong làm cho một khoảng không tan tành mây khói trở thành một bãi đất trống không rộng lớn kéo dài tới một khoảng cách rất xa.

Sau khi tránh thoát khỏi vụ tự bạo thì Trần Nam phát hiện trên người mình là Lạc Hà bắt đầu uốn ẻo thân thể.
Tay thì lộn xộn sờ từ trên xuống dưới, xuân quang trước ngực thì lộ ra một đổi thỏ bạch trắng tuyết, dưới sự kích thích đó thì Trần Nam hóa thành thú vồ tới con mồi của mình.

(Do đây không phải là main chính nên ta sẽ không tả kĩ chỉ nói sơ sơ thôi)

Sau khi Trần Nam thoải mái với ước mơ của mình thì hắn ngủ tới sáng hôm sau nhưng khi hắn tỉnh dậy thì phát hiện người bên cạnh mình không phải là Lạc Hà tiên tử mà chính là Lạc Hoa.
Người mà Trần Nam ghê tởm nhất mà hắn từng gặp (bật mí nha Lạc Hoa là nam thành nữ ^_^ nói đến đây chắc mọi người cũng hiểu cảm giác đó chứ nhỉ)

’’ Người, người,... người phải phụ trách đối với ta ’’. Sau khi tỉnh dậy Lạc Hoa phát hiện mình làm tình với người trong mộng là Trần Nam thì con mắt liếc đưa tình còn thân thể thì uốn éo dựa vào ngực Trần Nam

’’ Tức chết ta mà, ngươi cút ngay cho ta’’. Khuôn mặt hắn nhăn nhó như già thêm, bỏ lại câu nói đó rồi phi hành về môn phái của mình

’’Ngươi đợi ta ’’. Lạc Hoa vội lấy trong trữ vật giới chỉ một bộ quần áo mặc lên người rồi đuổi theo Trần Nam
(còn cặp nam-nam thì cũng như thế nhé. Nhác làm, cũng khuya nên đi ngủ mà nếu viết tiếp sợ nó nhàm chán vì nó lập lại cảnh trên ^_^)