Chương 110: Tản mạn
Nhiều học thuyết thì cho rằng sự sống hữu cơ đầu tiên phát triển từ những vật chất vô cơ qua những điều kiện nhất định tạo thành, điều này cũng có lý khi họ thực sự chứng minh được từ một số vật chất vô cơ và điều kiện đặc thù có thể tạo nên một số sinh vật đơn bào đơn giản.
Cũng có học thuyết cho rằng, sự sống trên Trái đất đến từ một hành tinh khác, từ một sao chổi, một thiên thạch, tiểu hành tinh nào đó mang gieo xuống những mầm sống đầu tiên.
Từ những sự sống đơn sơ đó, trải qua hàng trăm vạn năm tiến hóa, biến dị thay đổi theo đủ mọi hướng khác nhau để rồi chọn lọc của tự nhiên giữ lại những cá thể tiến hóa phù hợp nhất tạo nên sự sống đa dạng và phong phú như ngày nay.
Có thể nói, tiến hóa là một quá trình rất dài, rất dài, và cũng rất khắc nghiệt. Nếu xét về mặt bằng chung thì có thể nói tiến hóa không phải là một thông tin tốt lành gì, vì để giữ lại chủng loài tối ưu nhất, sẽ có đến chín phần sinh vật không thích nghi kịp bị đào thải.
Hạt giống tiến hóa, sự tồn tại của nó vốn đã là một điều bí ẩn, trước giờ Đức vẫn cố gắng tìm hiểu tại sao nó xuất hiện, nó có tác dụng gì. Câu hỏi thứ hai hắn đã gặp mặt rất nhiều đáp án nhưng câu hỏi đầu tiên thì hắn chịu, hắn từng hỏi vòng giao dịch trên tay nhưng M.T.C liệt câu hỏi này vào bí mật cấp độ S. Khiến sự tồn tại của nó càng trở thành một bí ẩn chưa có lời giải.
Qua quan sát thời gian vừa rồi, hắn có thể thấy được rằng, Hạt giống tiến hóa mang đến rất nhiều thay đổi mang tính đột phá cho Trái đất.
Nó giống như một giọt nước, lan tỏa khắp nơi trên bề mặt của khí quyển, phóng ra rất nhiều tia bức xạ, năng lượng tối và những thứ mà cả những khoa học gia tài ba nhất trên thế giới cũng không thể phân tích nổi nó là gì, chỉ biết rằng nguồn năng lượng nó mang đến là rất lớn, và cũng rất đặc biệt.
Những thứ đó ảnh hưởng đến toàn thể sinh vật sống trên Trái đất, khiến chúng biến đổi, tiến hóa với tốc độ chóng mặt, nếu nói quá trình tiến hóa trước đây tiêu tốn đến hàng trăm vạn năm thì chỉ trong hai tháng qua, những thay đổi nó mang lại thực sự là phải nhân lên trăm vạn lần.
Hơn nữa nó cũng rất khác biệt so với sự tiến hóa trước đây. Trước đây sinh vật tiến hóa, thích nghi là để tồn tại, mặc dù vẫn tôn thờ đạo lý khôn sống mống chết, kẻ mạnh sinh tồn nhưng nó cũng nhắm đến rất nhiều vào sự tương thích, nghĩa là vẫn còn chỗ trống cho những kẻ yếu sinh tồn, dựa vào số lượng, khả năng sinh sản, hoặc là kích cỡ nhỏ bé, khả năng ngụy trang để duy trì nòi giống trước những cá thể mạnh mẽ hơn.
Còn hiện tại, nó tiến hóa theo thiên hướng sức mạnh là chủ yếu, thêm vào đó khả năng tâm linh của những cá thể mạnh mẽ nhất là sinh vật cấp C trở lên cực mạnh, khả năng cảm ứng cực kỳ nhạy bén khiến cho những thứ như là ngụy trang không còn đường sống. Cả Trái đất giờ như đang biến thành một cái đấu trường cực lớn, chọn ra những sinh vật mạnh mẽ nhất để sống sót.
Đây cũng chính là điều mà Đức lo lắng. Quá trình tiến hóa thế này sẽ cực kỳ tàn khốc, nhân loại từ vị thế độc tôn của mình giờ trở thành một thí sinh rất đỗi bình thường trong cuộc chạy đua sinh tồn này.
Để hiểu rõ hơn về vị thế con người trong cuộc chạy đua tiến hóa, có lẽ cần quay lại một chút về lịch sử nhân loại.
Theo kiến thức của các nhà khảo cổ và sinh vật học, con người tiến hóa lên từ động vật có vú, theo hiểu biết thông thường của chúng ta là từ loài vượn, nhưng cũng có nhiều tài liệu và quan điểm khác nhau về vấn đề đó. Thực sự để nói chắc chắn được sự thật từ triệu năm trước bằng những mảnh xương còn xót lại thì nó cực kỳ khó khăn, chúng ta chỉ có thể đưa ra phỏng đoán mà chúng ta cho là chính xác nhất mà thôi.
Những người thượng cổ đầu tiên xuất hiện cách đây 6 đến 8 triệu năm trước. Ở thời điểm đó, chúng ta chỉ là những kẻ nhỏ bé giữa tự nhiên, cố gắng để sinh tồn, cũng chỉ là sinh vật đứng gần chót trong chuỗi thức ăn mà thôi. Chúng ta không hùng mạnh bằng hổ báo, những động vật bò sát to lớn, cũng không đông đúc được bằng những sinh vật ăn cỏ khác. Chúng ta rất chật vật để cố gắng tồn tại.
Dần dần, con người sinh ra linh trí, bắt đầu sử dụng công cụ, bắt đầu hình thành xã hội, chúng ta bắt đầu tìm được chỗ đứng của mình, bắt đầu có thể chinh phục tự nhiên, phát triển lãnh địa sinh tồn, phát triển số lượng của mình.
Rồi trải qua rất nhiều thăng trầm, con người bắt đầu phát triển ngày càng mạnh mẽ, đến hiện nay chúng ta đã là sinh vật độc tôn, chúng ta tàn sát những sinh vật khác để khai khẩn lãnh địa, để làm thức ăn, hoặc chỉ là để cho vui, phá hoại tự nhiên để làm nơi cư trú, để lấy năng lượng hóa thạch. Thời gian kéo dài khiến cho cả nhân loại tin rằng chúng ta là chúa tể của Trái Đất.
Nói đến quá trình phát triển của con người thì không thể nói đến một nhân tố. Đó chính là chiến tranh.
Trước nay, chắc đa số mọi người đều ưa chuộng hòa bình, chán ghét chiến tranh. Nhưng một sự thật phũ phàng là, chiến tranh chính là thứ đã khiến nhân loại phát triển được đến ngày hôm nay.
Lịch sử nhân loại từ khi bắt đầu hình thành xã hội là đã gắn liền với chiến tranh, và chiến tranh không ngừng. Nó cũng là nơi sản sinh ra rất nhiều bạo quân tàn ác, rất nhiều nhân vật phản diện và đồng thời cũng rất nhiều anh hùng, những nhân tài lỗi lạc tiếng tăm.
Khoan nói tới việc, chiến tranh là động lực phát triển như thế nào. Trước hết mà nói, chiến tranh trong góc độ một quốc gia nó giúp giải quyết rất nhiều vấn đề.
Trước hết phải nói đến đó là vấn đề nhân khẩu, thời bình, tốc độ phát triển dân số sẽ tăng nhanh, thời xưa không có biện pháp phòng tránh gì cả, thêm tư tưởng trời sinh voi sinh cỏ, một nhà sinh ra bảy tám người con là chuyện hết sức bình thường. Trong khi đó, sản lượng lương thực lại có hạn, đất đai màu mỡ có hạn, không có những biện pháp tăng cường sản xuất như bây giờ, nếu cứ bỏ mặc, sẽ dẫn đến rất nhiều vấn nạn thậm chí suy sụp gốc rễ của quốc gia.
Biện pháp lúc đó chỉ có hai, một khai khẩn thêm đất hoang, không phải vùng đất nào cũng dễ khai khẩn, với lối lương thực canh nông thì nguồn nước và khí hậu là rất quan trọng, những khu vực tốt đa số đều đã bị chiếm cả rồi, khai khẩn vào rừng thì sẽ chết rất nhiều người, không phải ai cũng có tư tưởng bỏ nhà tha hương kiểu đó được.
Như vậy thì chỉ còn biện pháp thứ hai là chiến tranh. Chiến tranh phần nào đó sẽ giúp tiêu hao nhân khẩu, thêm vào đó dân chúng cũng sẽ đồng lòng đối phó ngoại địch, năng lực sản xuất sẽ tăng mạnh, giảm đi mối lo về nội hoạn, chiếm được đất đai của nước khác lại giúp giải quyết một phần nhu cầu lương thực, giảm bớt dân số dư thừa, một công đôi chuyện.
Đừng nghĩ rằng khoa học phát triển sẽ giúp giải quyết được những vấn đề này, không đâu, đôi khi nó còn làm vấn đề trở nên trầm trọng hơn mà mình sẽ giải thích ngay sau đây.
Tác dụng thứ hai của chiến tranh, nó là động lực mạnh mẽ nhất để con người phát triển, để ý kỹ sẽ thấy, những phát triển khoa học mang tính đột phá đa phần đến từ chiến tranh mà đỉnh điểm là hai cuộc chiến khốc liệt nhất: Thế chiến thứ nhất và Thế chiến thứ hai cũng là thời điểm mà khoa học phát triển rực rỡ nhất.
Năng lượng hóa thạch từ dầu mỏ, than đá, khí đốt khiến con người tiến một bước dài, phát triển ra rất nhiều loại máy móc để chinh phục tự nhiên, thậm chí sau thế chiến thứ hai chúng ta đã chạm đến một nguồn năng lượng còn mạnh mẽ và nguy hiểm hơn, năng lượng hạt nhân.
Chỉ trong mấy trăm năm trở lại đây, tốc độ phát triển và chinh phục tự nhiên của nhân loại đã hơn hẳn sáu triệu năm trước đó, nhân loại trở thành vị thế độc tôn trên thế giới mà không có bất kỳ hoài nghi gì.
Nhân đây cũng phải nói thêm một chút về vũ khí hạt nhân. Nó là loại vũ khí có thể hủy diệt toàn nhân loại, nhưng nói ở một góc cạnh nào đó, nó ngăn ngừa khả năng xảy ra xung đột vũ trang toàn diện. Đây chính là sự thực.
Nói một cách công bằng, hiện tại thế giới yên bình hơn hẳn so với những thế kỷ trước đó, chiến tranh chẳng qua chỉ là nội chiến ở vài đất nước, và cũng không bùng phát thành xung đột đại chiến cấp châu lục hoặc thế giới. Đó chính là tác dụng mang tính áp chế và răn đe mà vũ khí hạt nhân mang lại, vì ai cũng sợ chết cả thôi. Chiến tranh nếu không có người thắng thì người ta sẽ không ham hố chiến tranh.
Như vậy, quay lại vấn đề nhân khẩu, thế giới đang giải quyết vấn đề này ra sao khi không có chiến tranh.
Cách đây vài chục năm, khi mà lương thực không còn là vấn đề quá đáng lo nhờ những tiến bộ vượt bậc trong công nghệ sinh học, phân bón thúc đẩy tăng trưởng, người ta lo lắng rằng sẽ có bùng nổ dân số, đẩy thế giới vào họa diệt vong, nhất là ở những quốc gia như Trung Quốc, Ấn độ mà mình tin rằng trong sách giáo khoa ai cũng đã đều được học một lần.
Đến nay vấn đề đó đã được giải quyết thông qua nỗ lực của các chính phủ, hạn chế sinh con, thay đổi trong văn hóa sinh sản, các biện pháp phòng tránh.
Thậm chí một số thuyết âm mưu còn cho rằng những thực phẩm ức chế khả năng sinh sản hoặc gây vô sinh đã được một số quốc gia hoặc thế lực ngầm đồng ý phân phối khắp thế giới. Bằng chứng là khả năng sinh sản chung của nhân loại đang giảm rất nhanh, tỷ lệ vô sinh ngày càng cao hơn so với trước đây.
Đến đây thì vấn đề đã được giải quyết chưa, chưa đâu, nó dẫn tới một vấn đề còn nghiêm trọng hơn làm đau đầu các quốc gia phát triển, và thậm chí cả Việt Nam cũng đang phải lo lắng dần đi là vừa.
Đó là vấn đề già hóa dân số, chính sách phúc lợi xã hội tốt, y tế tốt, khiến tuổi thọ trung bình tăng, trong khi bị ảnh hưởng từ trước đó, thế hệ trẻ lại giảm sinh, khiến dân số của quốc gia ngày một già đi, các quốc gia đang phải khuyến khích sinh sản trở lại nhưng nỗ lực chỉ như muối bỏ biển.
Đây là một vấn đề cực kỳ nghiêm trọng, cứ tiếp tục thế này, rất có thể nhân loại phải đứng trước cuộc khủng hoảng thứ ba. Nhân loại đang rất cần một cuộc chiến tranh để giải quyết vấn nạn này. Một hướng giải quyết ôn hòa thứ hai, là chinh phục "khai khẩn" vũ trụ, nhưng để khoa học đạt đến bước này thì còn cách rất xa.
Một điều nữa cũng cần nói đến đó là, con người đang ngày càng phụ thuộc vào máy móc và công nghệ. Đột phá trong khoa học kỹ thuật mang đến cho nhân loại khả năng sản xuất lương thực với sản lượng cực lớn đủ để nuôi sống hơn 7.49 tỷ người (2017)
Nhưng đồng thời vấn đề nảy sinh mà chúng ta không để ý đó là, nếu như không còn công nghệ, nếu một ngày nào đó, tất cả máy móc ngừng hoạt động, nhân loại sẽ sinh tồn như thế nào.
Tính một phép tính thử đơn giản, chẳng hạn như ở TP.HCM nếu hoàn toàn cúp điện trong vòng một tháng, dự tính sẽ có hơn một nửa dân số thành phố sẽ phải mất mạng, đó là phỏng đoán một cách lạc quan.
Lương thực sản xuất trong nội thành không đủ cung cấp cho 14 triệu người dân thành phố đâu, nó được vận chuyển liên tục từ các khu vực khác, máy móc không còn thì lương thực cũng không còn, nước uống cũng không, một tháng là quá đủ để giảm hơn một nửa dân số, chưa kể người chết trong các cuộc bạo loạn, các thành phố càng lớn thì sẽ chịu ảnh hưởng càng nghiêm trọng.
Như vậy, khi Hạt giống tiến hóa va chạm vào trái đất đợt đầu tiên, thứ đầu tiên nó mang tới là hủy diệt gần như toàn bộ các mạng lưới điện, các sản phẩm công nghệ máy móc, có lẽ trong mắt nhiều người sẽ thấy xác sống là thứ đáng sợ nhất nhưng dần dần rồi sẽ thấy, khi không còn công nghệ con người đã dần trở lại vị trí vốn có của mình, chỉ là một sinh vật ngang hàng thậm chí có phần thua hụt trong cuộc chạy đua sinh tồn này.
Vũ khí nóng cũng dần không theo kịp nổi bước chân tiến hóa của những sinh vật mạnh mẽ, chúng đã dần mạnh lên đến một lúc nào đó có thể coi thường súng đạn. Ít ra như Đức hiện giờ, hắn dư sức một mình xông vào một tiểu đoàn vũ trang đầy đủ và toàn diệt tiểu đội đó trở ra mà không có thương tích gì đáng kể.
Tương lại nhân loại sắp tới sẽ đi về đâu trong cuộc đua tiến hóa này đây.
……………………………………….
P/s: Chương này tản mạn một số suy nghĩ của main (tác) trong lúc chờ Hiếu tỉnh dậy ^.^