Chương 114: Giết sạch

Hạt Giống Tiến Hóa

Chương 114: Giết sạch

Gương mặt của Đức lúc này một mảnh âm trầm, ánh mắt lạnh lẽo nhìn về phía sáu tên ở phía trước.

Trong lòng hắn lúc này, hơi có chút vọng động, một nỗi tức giận không tên. Không hiểu tại sao giọng nói và ánh mắt của con Thụ yêu mẹ kia trước khi chết, khiến hắn nhớ đến ánh mắt của mẹ hắn ngày xưa.

Đó là trước đêm bà ấy mất một ngày. Một tiếng động đánh thức hắn dậy giữa đêm khuya, tiếng ho khan và trở mình vì đau đớn. Bà lúc ấy mở mắt nhìn hắn, và nhìn thằng Hiếu, bé Lan ở phía sau nữa, ánh mắt của bà đầy vẻ lo lắng, và sợ, sợ rằng bỏ mấy đứa con lại bơ vơ không ai chăm sóc.

Hắn lúc ấy rất mơ màng do mệt mỏi vì đi làm khuya nhưng hắn vẫn nhớ rõ ánh mắt ấy. Con Thụ yêu kia, cũng có ánh mắt như thế, nhìn hắn như cái cọc treo cuối cùng, hy vọng và gửi gắm mong manh cuối cùng vì bất lực chẳng biết dựa vào ai được nữa.

"Người anh em, tranh con mồi của người khác như vậy là không hay đâu?" Tên cầm lao phía trước nhìn về phía Đức cao giọng lên tiếng.

Gã này có thân hình cao lớn, tuổi tầm trên dưới ba mươi, mặc quần kaki, cởi trần thân trên lộ ra hình xăm một con đại bàng ở ngực trái. Quần khá cũ kỹ và bẩn thỉu dính đầy bùn đất, gương mặt có một vết sẹo bên má trái, râu quai nón xồm xoàm, tóc dài tới ngang vai, được buộc gọn lại bằng dây gai, trên tay còn đang cầm một cây lao bằng gỗ. Cây lao tự chế nhìn qua có vẻ rất sơ sài, chỉ là lấy gỗ vót nhọn đầu, buộc một mũi kim loại ở đầu bằng dây nứa.

Mắt phân tích thể hiện: Trance +, Burst ++, Rise ++, cấp độ C, 1000 điểm giao dịch, năng lực: Cương khí ngoại phóng, có thể kết hợp cương khí với đòn đánh cùng công cùng thủ, cũng có thể truyền cương khí vào vũ khí để tăng cường sự cứng chắc, nhanh, mạnh, linh hoạt, tinh chuẩn trung cấp.

Bên trái hắn là một gã, thân hình nhỏ thó, mặc một bộ quần jean áo thun cũ kỹ, cũng đã rách rưới và dính đầy bùn đất, sau lưng mang một cái bọc lớn, khuôn mặt nhìn khá là không có thiện cảm, cằm nhọn, mắt nhỏ và xéo, ánh mắt lúng liếng nhìn qua bên này, đảo qua người Hân và Lan, trên mắt lóe lên một vẻ tham lam, hắn khẽ vỗ nhẹ tay, một cái bóng nhỏ từ tay hắn bay xuống bụi cỏ.

Mắt phân tích thể hiện: Trance ++, Burst ++, Rise ++, Cấp độ C, 1000 điểm giao dịch, năng lực: Có khả năng điều khiển rắn độc, cương khí có gia cường thêm độc khí, có thể đầu độc kẻ địch nếu bị trúng phải, tinh chuẩn trung cấp, loại hình nhanh nhẹn, linh hoạt.

Đây là hai tên mạnh nhất trong đám. Bốn tên còn lại toàn bộ đều chỉ là cấp D, 200 điểm giao dịch, trang phục màu sắc kiểu dáng khác nhau nhưng đều là quần jean, áo thun, cũng dính đầy bùn đất, có lẽ cả đám này ăn ở trong rừng không phải là thời gian ngắn, cũng chả thức tỉnh dị năng gì đặc biệt quỷ dị, toàn bộ đều là loại hình thuần rise, tăng cường tốc độ và sức mạnh, mỗi tên đều cầm trên tay một ngọn lao. Có vẻ đây là vũ khí tiêu chuẩn của cả đám tự chế ra, có thể vừa đánh gần vừa đánh xa, khá là tiện lợi. Vài tên đang kéo phía sau mấy cái xác của đám thụ yêu, mấy cái xác nhìn qua rất thê thảm.

Lúc này, Hân, Lan và Toàn cũng đã đứng ngay phía sau Đức, Huyết Tu La cũng ở ngay bên cạnh. Con bé thụ yêu phía dưới vẫn còn đang ôm xác mẹ kêu khóc, Lan ái ngại tới ôm nó trên tay.

"Ha ha, đừng nói anh bạn muốn cứu nó đấy nhé, nhìn tụi nó giống người vậy thôi, nhưng toàn là lũ quái vật cả đấy" Gã cầm đầu nhìn hắn, cười giả lả nói

Đức lạnh lùng nhìn về phía hắn, gằn một chữ một: "Cút"

Gương mặt của hắn lạnh lại, nụ cười trên mặt tắt đi. Đám đệ phía sau nhao nhao cả lên:

"Mẹ mày, nói cái gì hả, đại ca tao cho mặt mũi mà còn không biết điều"

Tên đó phất tay ngăn lại, khẽ trao đổi ánh mắt với gã mắt xéo kế bên, gã khẽ gật đầu, gương mặt hắn thoáng qua một tia tàn độc, sau đó rất nhanh khôi phục, quay đầu lại, lên tiếng:

"Được rồi, coi như tao bố thí cho tụi mày con quái đó đấy" rồi vẫy tay cho cả đám từ từ lùi lại.

Đúng lúc này, từ cành cỏ phía dưới chân của Đức, một cái bóng màu xanh lục phóng lên, cắn mạnh vào đùi hắn, hàm răng bén nhọn cắn xuyên qua cả cái quần thể thao, từ cái răng nanh, một dòng độc màu xanh lục lấp lóe trên hàm của nó.

Đức khuỵa chân ngồi xuống, dáng vẻ loạng choạng như muốn ngã.

Gã mắt xéo phá lên cười: "Ha ha, thằng ngu, cho mày chết, muốn tỏ vẻ anh hùng ở đây hả"

Con rắn lục này là con vật hắn có thể điều khiển được từ hồi đầu phát hiện ra dị năng, nó tuy rằng cấp độ không cao, hình thể cũng không lớn, nhưng cực kỳ độc, kể cả là hắn hoặc gã đại ca này không cẩn thận bị cắn trúng thì cũng gặp nạn lớn, thấy Đức bị cắn trúng thì hắn không còn sợ sệt gì nữa, nhìn đám Đức như đồ ăn trong túi. Dù sao thì cũng rất dễ nhận thấy, Đức là kẻ cầm đầu cả nhóm, phía sau chỉ có một thằng nhóc hỷ mũi chưa sạch, một thằng dáng vẻ công tử và hai con bé trắng trẻo, làm gì có vẻ là dân chiến đấu.

Gã cầm đầu cười lên càn rỡ, nhìn về phía Đức, gằn giọng: "Kiếp sau thì nhớ lấy bài học này, không đủ sức thì đừng cố làm anh hùng"

"Lên, ba thằng kia giết hết, con gái để lại, tối nay có món ngon cho anh em rồi" Gã phất tay cho cả đám xông lên, xung phong dẫn đầu lao tới, tên mắt xéo theo ngay phía sau, trên tay hắn hai con rắn trườn ra từ tay áo, cương khí màu xanh lục lấp lóe trên tay, ánh mắt dâm tà nhìn về phía Lan và Hân, đám còn lại cũng bám sát sau lưng, ha hả cười lên càn rỡ, những mũi lao gỗ lăm lăm trên tay.

Khoảng cách hai bên vốn không xa lắm, tốc độ bọn chúng cũng khá nhanh, trong chớp mắt bọn chúng đã tới gần, khóe miệng nở nụ cười đắc ý, ngọn giáo trên tay gã cầm đầu hướng thẳng về phía Đức đang khuỵa chân xuống đất, đâm tới.

Đúng lúc này, ánh mắt của Đức lóe lên một tia lạnh lùng, đột ngột tung người bật dậy, vẻ suy yếu lúc nãy không còn gì nữa, Lạc phong kiếm đã hiện ra trên tay, thanh kiếm kéo qua một đường ngọt sớt chém rời cả cây lao đang đâm tới và cả cổ của tên đó, cổ họng bị chém đứt khiến máu tuôn ra xối xả.

Gã sững sờ buông tay, cây lao xuống đất, hai tay ôm lấy cần cổ đang phun máu không ngừng, gương mặt đầy vẻ không cam lòng: "Mày … mày" Giọng nói đầy oán hận, ngắc ngứ vì cổ họng đã bị xẻ ra một đường.

Mắt hắn đảo xuống nhìn phía dưới chân Đức, con rắn lúc này đã chết ngắc, hai cái răng nanh bị bẻ gãy, hàm răng của nó không xuyên qua lớp phòng ngự khiên ma pháp của Đức nổi.

Ngay từ ban đầu hắn đã rất chăm chú quan sát cả đám này, động tác thả rắn của tên mắt xéo kia dù làm rất kín đáo nhưng sao có thể qua mắt hắn được chứ, trong chớp mắt con rắn lao lên thì hắn đã vận dụng kỹ năng khiên ma pháp bao bọc ngay chân.

Nói thì chậm nhưng mọi chuyện xảy ra rất nhanh, gã cầm đầu còn đang hung hăng lao lên thì giờ đã ôm cổ tại đó, Đức tung thêm một cú đá trúng mặt gã khiến hắn bay ngược ra sau trúng vào một tên đàn em ngã vật ra đất.

Tên mắt xéo hốt hoảng, vung tay, hai con rắn độc xanh lè nhắm về hướng Đức cắn tới, rồi lập tức quay đầu bỏ chạy.

Đức vung Lạc phong kiếm, đường kiếm sắc bén chém hai con rắn đó ra làm hai nửa. Huyết Tu La nhìn qua tên vừa bỏ chạy, nó nhếch mép cười một cái, nhún người vỗ cánh đuổi theo, huyết đao đã hiện ra trên tay.

Rất nhanh nó đã hiện ra trên đầu tên đó, huyết đao vung lên chém xuống, gã hốt hoảng lấy ngọn lao gỗ ra đỡ đòn, một lớp cương khí màu xanh lục hiện ra trên ngọn lao cường hóa khiến nó trở nên cứng chắc hơn, ít ra cũng tránh được vận mệnh một đao đứt đoạn. Một đao cực mạnh khiến hắn trùng người xuống. Hắn lóe lên một tia hung ác, vung lao hất lên, đâm ngược trở lại. Huyết Tu La nhẹ nhàng lách đầu qua một bên tránh né, hạ xuống đất đối diện tên đó. Huyết đao trong tay tiếp tục hướng về phía gã chém tới.

Đám còn lại thấy hai tên thủ lĩnh trong chớp mắt đã một chết một chạy, hốt hoảng vung giáo ném về phía trước quay đầu, tản ra bốn phía chạy trốn.

Đức nhẹ nhàng xoay người né đám giáo phóng tới, dậm chân nhảy lên, kiếm trên tay xoay tròn chém ra một nhát, một tên lập tức bị chém trúng, đầu văng lên không rơi xuống đất, máu từ cổ phun ra thành vòi, thân thể không đầu lựng khựng rồi ngã xuống.

Ba tên kia càng khiếp đảm tăng tốc bỏ chạy.

Toàn đã đuổi theo, thịt được một tên, so bì với nó về tốc độ, thì cả đám này chắc chắn chẳng có ai là đối thủ.

Hân cũng giương cung rút tên, hai mũi tên gỗ hết sức bình thường lắp trên dây cung nhanh như chớp bắn ra. "Phập" "Phập" hai mũi tên lao đến cực nhanh, gần như cùng một lúc, bắn xuyên đầu của hai tên còn lại. Thi thể bọn chúng dừng lại giữa đường chạy lung lay một cái rồi ngã rạp xuống đất.

Huyết Tu La lúc này cũng đã quay lại, tên điều khiển rắn kia đã chết hẳn, ném xác tên đó xuống đất, tinh huyết của gã bị Huyết Tu La thôn phệ sạch sẽ, chỉ còn lại một cái xác khô.

Trận đánh này thực tế mà nói, chẳng có chút gì là áp lực, chênh lệch thực lực và cấp độ của hai bên là quá lớn, bọn chúng chẳng có chút cơ hội nào. Hiện giờ cho là mình Toàn đối mặt với đám này, chỉ cần nó không quá chủ quan cũng đảm bảo là sẽ không thua.

Hắn đưa mắt nhìn lại, cô bé Thụ yêu đang chăm chú nhìn qua chiến trận bên này, đôi mắt vẫn ướt lem nước mắt, còn thút thít không ngừng.

Lan ôm nó vào trong tay, "Mộng điệp" bay ra từ mi tâm của Lan, thổi tới cho cô bé con một luồng tia sáng bảy màu sáng lấp lánh, luồng sáng như có tác dụng an thần, khiến cô bé con ngừng khóc, quay đầu nhìn Lan "a … a" mấy tiếng, Lan cười nhẹ với nó, chụm đầu lại, con bé cũng cụng đầu vào trán của Lan nhắm mắt lại, hai bên như đang nói chuyện với nhau bằng tinh thần lực.