Chương 3:1 ngày tại Hẻm xéo
Buổi tối hôm đó, tại lầu ba ở Hogwarts, trong văn phòng hiệu trưởng đang xảy ra một vụ cãi nhau kịch liệt giữa vị hiệu trưởng đáng kính của chúng ta với giáo sư môn ma dược học đang nổi giận lôi đình.
" Albus Dumbledore! Thỉnh ngươi nhắc lại một lần nữa. Vĩ đại bạch vu sư kéo hắn ma dược giáo viên ra khỏi nồi nấu quặng chỉ để thu lưu một con Troll suốt mùa hè. Ta rất bận, Albus, sao không kêu người khác tiếp nhận nhiệm vụ này."
"Serverus, bình tĩnh lại nào. Có lẽ ngươi cần một ít đồ ngọt, một giọt chanh nhé." Hiệu trưởng tính luc ngăn bàn làm việc của mình, nhưng hắn bỗng dừng lại bởi vì cảm thấy ánh mắt của giáo sư Snape như muốn giết người nên ông nói tiếp
"Ngươi biết đấy, năm nay đứa bé kia sẽ nhập học, chúng ta phải chuẩn bị sẵn sàng cho nên mọi người đều rất bận. Với lại đứa bé này thân thể thật không tốt, ma dược của ngươi sẽ có trợ giúp rất lớn."
Dumbledore chớp chớp hai mắt rồi đưa cuộn giấy da dê trên bàn cho giáo sư Snape. Đọc nhanh thông tin được ghi trên giấy, giáo sư chặc lưỡi mà nói.
"Tưởng là ai, hóa ra là con cự quái năm ngoái đã phá hủy cô nhi viện của nó. Ta nghĩ nguyên do như vậy vẫn chưa đủ Albus, Tom có vấn đề gì sao? Nếu ngươi không muốn kiện răng dược tề nữa thì hãy nói rõ ràng ra"
"Thật nhạy bén đấy Serverus, thật ra cái tên Tom Sullivan đã từng biến mất trên Book of Admittance (chuẩn nhập chi thư)" Giáo sư Dumberdore từ tốn nói.
"Book of Admittance?" Serverus Snape càng thêm nghi hoặc. " Ta chưa từng nghe nói đến Hogwarts có thứ này."
"Ở trên mảnh đất này, mỗi khi một đứa trẻ được sinh ra thể hiện năng lực thi triển ma pháp, Book of Admittance đều sẽ ghi lại. Khi các đứa trẻ này đạt tới tuổi tác thích hợp, chúng ta sẽ gởi cho bọn chúng thư trúng tuyển của Hogwats" Dumbledore nói.
" Như vậy Tom Sullivan đã từng biến mất trên Book of Admittance? Như vậy có ý nghĩa gì? Ngươi nhờ ta chăm sóc hắn, như vậy thì cái tên Tom Sullivan hẳn là lại xuất hiện trên Book of Admittance đi" Giáo sư Snape như lọt vào sương mù, hắn đã hoàn toàn không hiểu hiệu trưởng muốn nói gì.
"Kỳ thật tên biến mất trên Book of Admittance không phải là điều gì hiếm thấy, thông thường đây đều là tin tức xấu, tỷ như đứa bé kia mất đi hắn thiên phú hoặc là chết non. Nhưng tên biến mất mà xuất hiện lại thì chưa từng xảy ra. Ta cũng muốn biết nguyên nhân xảy ra điều này. Cho nên, Serverus, ngươi có thể giúp lão già này chứ"
Snape không nói một lời, cầm tư liệu xoay người nhanh bước ra văn phòng hiệu trưởng. Tà áo đen bay phất phới che lại lão nhân đang cười tủm tỉm phía sau. Chờ giáo sư Snape biến mất sau cánh của, Albus Dumberdore lấy từ ngăn bàn ra một tờ tư liệu khác, nó gần như giống y hệt tờ mà giáo sư Snape mang đi, chỉ trừ cái tên " Tom Gellert Sullivan". Hắn nhìn chăm chú cái tên này một lúc, miệng thì lẩm bẩm cái gì đó mà không ai nghe rõ được.
______________
Sáu tháng sau, phòng hồi phục đặc biệt của bệnh viện St Mungos chào đón một vị ma dược giáo sư đang trong tình trạng cực kỳ thiếu kiên nhẫn.
"Ta là Serverus Snape, Hogwarts giáo sư môn ma dược, Slytherin viện trưởng, công tác của ta hiện giờ là dẫn đường trò về vu sư giới. Nhân tiện vì trò đã từng làm nổ một toà cô nhi viện nên ta cũng phải đảm nhận vai trò giám sát trò trong suốt mùa hè này. Bởi vì nơi đây là bệnh viên St Mundos, ta cũng không lãng phí thời gian giải thích ma pháp là cái gì cho trò"
" Vâng thưa giáo sư. Bây giờ chúng ta nên bắt đầu làm gì?" Tom đứng thẳng người, nghiêm túc hỏi lại
" Thay quần áo rồi cùng ta đi Hẻm Xéo mua sắm đồ dùng học tập. Thời gian của ta rất quý"
Tom chưa kịp trả lời rằng mình không còn bộ đồ nào khác thì đã bị giáo sư Snape quăng cho một cái bọc bên trong là một bộ quần áo mới. Nhân vật chính của chúng ta dùng tốc độ nhanh nhất chạy vào phòng vệ sinh thay quần áo (tuy đã biết trước nhưng nó vẫn ăn không tiêu áp suất thấp của giáo sư Snape). Như không còn kiên nhẫn, giáo sư Snape xoay người rời đi làm Tom nhanh chân chạy theo.
Snape dường như cũng rất quen thuộc các phương tiện giao thông công cộng của giới muggle, hai người nhanh chóng đến được quán Cái Vạc Lủng. Băng qua dơ hề hề quán rượu, bọn họ tiến đến một cái giếng trời có tường vây bốn phía. Hắn rút ra ma trượng gõ lên một khối gạch trên bức tường cạnh thùng rác.
"Ghi nhớ vị trí này vào cái đầu trống rỗng của trò."
" Vâng thưa giáo sư"
Khối gạch bị giáo sư gõ trở nên run rẩy, nó bắt đầu di động, trung gian địa phương xuất hiện một cái lỗ nhỏ, cái lỗ này càng ngày càng lớn, không bao lâu sau, trước mặt bọn họ là một cửa động đủ cho hai người đi qua. Thông qua cửa động là một cái lót đá cuội khúc chiết hẻm lớn. Hai bên hẻm là các cửa hàng bán đầy các thứ kỳ lạ như nồi đồng, nồi bạc, cú mèo, quyển sách tổ như hòn đá lát đường v.v. Lúc này đây, giáo sư Snape hiếm hoi nở một nụ cười.
"Hẻm Xéo, phố mua sắm của phù thủy, nơi học sinh Hogwarts có thể mua sắm mọi thứ cần thiết. Trò Sullivan ta hi vọng thứ trang trí trên cổ giúp trò còn giữ tin nhập học, bên trong có đính kèm danh sách những thứ cần thiết.'
"Thưa giáo sư, em có mang theo,"
Tom lấy ra tờ giấy đính kèm, đọc thành tiếng
"Hogwarts ma pháp trường học [chế phục] năm nhất tân sinh yêu cầu:
1.Ba bộ áo chùng (màu đen)
2. 1 Mũ đỉnh nhọn đội ban ngày (màu đen)
3. Một đôi phòng hộ bao tay (long da hoặc đồng loại tài liệu chế tác)
4.Một kiện áo choàng mùa đông (màu đen, bạc khấu)
Thỉnh chú ý: Học sinh toàn bộ trang phục đều cần thêu có tên họ nhãn hiệu
[sách giáo khoa] toàn bộ học sinh đều cần chuẩn bị dưới đây sách báo:
《 tiêu chuẩn chú ngữ, sơ cấp 》, Miranda Goshawk
《 ma pháp sử 》, Bathilda Bagsho
《 ma pháp lý luận 》, Adalbert Waffling
《 sơ học biến hình chỉ nam 》, Emeric Switch
《 ngàn loại thần kỳ thảo dược cập nấm loại 》, Phyllida Spore
《 ma pháp dược tề cùng nước thuốc 》. Arsenius Jigger
《 quái thú và nơi sản sinh 》, Newt Scamander
《 hắc ám lực lượng: Tự vệ chỉ nam 》, Quentin Trimble
[mặt khác trang bị]
Một cây ma trượng
Một cái vạc (tích chế, cỡ số 2)
Một bộ pha lê hoặc thủy tinh bình thuốc nhỏ
Một bộ kính viễn vọng
Một đài cân bằng đồng thau
Học sinh có thể mang theo một con cú mèo hoặc một con mèo hoặc một con cóc
Tại đây đặc biệt đệ trình
Gia trưởng chú ý, năm nhất tân sinh không được tự mang chổi bay"
" Hogwarts có trợ cấp 100 galleon mỗi năm cho các trường hợp học sinh mới không có khả năng chi trả. Tuy nhiên, số tiền này không có khả năng lãng phí để mua toàn bộ đồ dùng mới, có vấn đề gì không trò Sullivan"
"Thưa giáo sư em hiểu, em không có vấn đề gì khi sử dụng lại đồ cũ. Tuy nhiên, những dụng cụ yêu cầu độ chính xác như cân tiểu ly em hi vọng được cân mới, vì nó sẽ ảnh hưởng đến tác nghiệp của em trong trường"
Giáo sư Snape làm như không nghe thấy nhưng sau đó lại cực kỳ có trách nhiệm chọn lựa dụng cụ học tập cho Tom, hiển nhiên cân tiểu ly, bình pha lê, nồi nấu quặng đều là mới. Hắn còn hướng dẫn Tom cách chọn tài liệu cho môn ma dược.
Sau một hồi chật vật ngâm mình trong tiệm sách cũ, kiểm tra từng trang sách giáo khoa để không bỏ sót bất kỳ một hư hao nào trong sách giáo khoa, hai người đã đến trạm cuối cùng của cuộc hành trình hôm nay: một nhà cửa hàng vừa nhỏ vừa phá, trên cửa chữ viết màu vàng kim đã bong ra từng mảng, nó viết: "Ollivander: Chế tác hoàn mỹ ma trượng từ năm 382 trước công nguyên". Bên trong phủ đầy bụi cửa kiếng là từng đống hộp giấy nhỏ chất cao đến trần nhà.
Hai người đẩy cửa vào, như có cơ quan nào đó kích hoạt, tiếng leng keng từ dưới quầy vang lên, kèm theo đó là một giọng nam mỏng nhẹ vang lên.
"Buổi chiều tốt lành, quý khách."
Một lão nhân với cặp mắt màu ngân bạch tựa như ánh trăng nhìn chăm chú bọn họ.
"Thật tốt quá, cuối cùng ta cũng thấy cậu, cậu Sullivan. Lại đây, đến đây đi, để cho ta nhìn xem. Cậu thường dùng tay nào để sử dụng ma trượng?"
"Ta thuận tay phải"
"Nâng cánh tay lên, đúng rồi."
Hắn vì Tom đo kích cỡ, trước từ đầu vai đến đầu ngón tay, lúc sau, từ cổ tay đến khuỷu tay, vai đến sàn nhà, đầu gối đến dưới nách, cuối cùng vòng quanh đầu. Hắn một bên đo, một bên nói:
"Mỗi một cây Ollivander ma trượng đều có siêu cường ma pháp vật chất, này cũng chính là nó tinh túy nơi, cậu Sullivan. Chúng ta dùng chính là một sừng thú mao, phượng hoàng lông đuôi cùng gân tim rồng. Mỗi một cây Ollivander ma trượng đều là độc nhất vô nhị, bởi vì không có hai chỉ hoàn toàn tương đồng một sừng thú, long hoặc phượng hoàng. Đương nhiên, ngươi nếu dùng bổn ứng thuộc về mặt khác Vu sư ma trượng, liền tuyệt không sẽ có như vậy tốt hiệu quả."
Hắn xoay người, xuyên qua kệ để hàng chọn vài hộp giấy rồi đem ra để lên quầy. Hắn chọn ra một cây ma trượng đưa cho Tom. Cầm trong tay ma trượng, Tom chưa kịp làm gì đã bị Ollivander đoạt lại.
"Không, không phải cây này. Cậu Sullivan, thử cây này thử xem, gỗ táo, một sừng thú lông đuôi, 9 inches, rất mạnh mẽ phù hợp các phù thủy nhỏ có nhiều ý tưởng"
Tom nắm đũa phép, cảm thấy nó không phù hợp với mình nhưng cũng thử vẫy một cái, một đám mây đen từ đầu trượng phun ra, bay lên trần nhà mãi không tan ngay cả khi Tom trả lại ma trượng cho Ollivander. Hắn nhíu nhíu mày chọn một cây ma trượng khác đưa ra.
"Tím gỗ sam, gân tim rồng, 10.5 inches thích hợp hắc ma pháp, nghe đồn nó sẽ giúp chủ nhân nắm giữ quyền năng của sự sống và cái chết."
Cầm đũa phép trên tay, Tom vẫn cảm thấy đây không phải mà trượng của mình. Hơi vẫy nhẹ ma trượng, một tia chớp từ đầu trượng bay vào mây đen trên trần, khiến nó chuyển từ mây đen sang mây dông, có thể thấy tia chớp ẩn hiện trong đó. Mặc kệ giáo sư Snape sắc mặt càng ngày càng kém, Ollivander chọn ra một cây ma trượng khác đưa cho Tom.
"Gỗ óc chó, lông đuôi một sừng thú, 9.5 inches thích hợp cho các vụ sư thông tuệ."
Với cây ma trượng mới trên tay, xung quanh Tom bắt đầu nổi gió. Chưa kịp định thần cây ma trượng đã bị Ollivander cướp đi.
"Không phải, vẫn không phải, thật là bắt bẻ khách nhân, nhưng ta tin sẽ có một cây ma trượng phù hợp với ngươi."
Hắn không thèm để ý mặt tiền cửa hàng đang bị gió xoáy tàn phá cùng với giáo sư Snape sắc mặt càng ngày càng đen, đi tới kệ hàng lựa chọn một cây ma trượng khác đưa cho Tom.
"Để ta ngẫm lại xem, cây ma trượng nào phù hợp với ngươi. Đúng rồi, chính nó, chính nó, gỗ để gai, phượng hoàng lông đuôi, 8 inches thích hợp cho các phù thủy nhỏ trưởng thành trước tuổi. Ta tin rằng nó sẽ thích hợp với ngươi."
Lần này Tom hoàn toàn đồng ý với Ollivander, tuy chưa cầm lấy nhưng trực giác đã cho nó biết đây sẽ là đồng bọn của mình trong tương lai.
Tom đưa tay ra, ma trượng tự động bay ra khỏi hộp rơi vào tay nó. Một cảm giác thực ấm áp từ tay truyền ra toàn thân.
Một luồn sáng từ người nó phát ra, quét sạch mây đen trong tiệm, gió cũng đã dừng lại. Ánh sáng này cũng không cố định không thấy đổi mà thấy đổi liên tục từ màu vàng nóng rực đến màu bạc lạnh băng.
Khi tất cả các dị tượng biến mất, Ollivander vẫn chưa hoàn hồn. Hắn đứng ở đó lẩm bẩm cái gì đó cho đến khi giáo sư Snape đụng một chút mới hoàn hồn mà đem đóng gói ma trượng cho Tom.
"Thần kỳ... Thật thần kỳ...."
"Cái gì thần kỳ thưa ngài."
Ollivander nhìn qua Snape một cái rồi nói.
"Ta nhớ rõ mọi cây ma trượng mà ta bán, cậu Sullivan. Con phượng hoàng cho cây lông đuôi làm cây ma trượng này còn cho hai cây lông đuôi khác. Một cây là tử sam mộc, một cây là cây sồi xanh. Chúng nó là cực kỳ hiếm thấy sinh ba ma trượng. Sau này, ngươi sẽ có một đại sự nghiệp, cậu Sullivan, giống như người kia, tuy khủng khiếp nhưng cũng thật vĩ đại."
Như nghĩ đến điều gì, Tom sắc mặt trắng bệch liếc nhìn giáo sư Snape, trong lòng điên cuồng chửi bậy. Rõ ràng chỉ có ma trượng của Voldemort và Harry Potter là sinh đôi ma trượng, mà giờ đây hắn chen chân vô thành sinh ba ma trượng. Hắn biết là hắn đã bị cuốn vào vận mệnh của hai người, cuộc sống an nhàn nghiên cứu ma pháp của hắn đã chấm dứt. Nếu là người khác thì có thể không sao, nhưng người dẫn đường của hắn là lão con dơi, tin chắc rằng tin tức này sẽ nhanh chóng nằm trên bàn của lão ong mật.
Chết tiệt! Hắn phải làm sao giờ! Hắn biết mình rất giống Tom Riddle, nếu lão ong mật mà biết thì chắc chắn cuộc sống ở Hogwarts của hắn sẽ không an bình. Nhìn xem chúa cứu thế thì biết, hắn cá rằng số bình ma dược trị thương mà Harry uống còn nhiều hơn tổng số bình ma dược mà cả niên cấp uống, có thể nói là hoàng kim nam hài là uống ma dược trưởng thành. Tom cảm thấy rằng tương lai mình cũng sẽ không dễ dàng.
Mất hồn mất vía rời của hàng ma trượng của Ollivander, hắn theo giáo sư Snape thông qua lò sưởi trong tường của quán Cái Vạc Lủng về tới nhà của giáo sư tại Spinner's End và ở lại đó cho đến ngày nhập học.