CHƯƠNG 303: TAM THIÊN MA THẦN CƯỚC
Tiểu tử ngươi chỉ có thể làm được đến như vậy thôi sao, vẫn còn gãi ngứa cho ta lắm.
Ngải Đồ chống gậy đứng dậy lau vệt máu trên miệng cười khiêu khích.
Vẫn còn cười được, xem ra ta vẫn còn xem thường ngươi quá.
Vậy thì nếm thử đòn tiếp theo của ta đi.
Đỗ môn, mở.
Theo lời của Vivilia truyền đến, Cổ Viêm tìm được đỗ môn, cổng này nằm ở phần bụng vừa thi triển ra, hắn cảm nhận được sức mạnh thể chất của mình lại tăng lên nhưng uy lực đến đâu còn chưa biết, hắn cũng không chắc có khả năng gây thương tích nặng lên ngươi thú vương cảnh cường giả hay không hay chỉ là gãi ngứa như lời Ngải Đồ nói, muốn biết thực hư sức mạnh lớn đến đâu chỉ có thử mới biết được.
Ngải Đồ từ xa cảm nhận được luồng sức mạnh khổng lồ ở bên trong cơ thể Cổ Viêm đang tỏa ra, khiến cho gã không thể xem thường được, lập tức phải lấy thêm chiến giáp làm bằng trung phẩm thánh khí ra phòng ngự cùng với thiết bảng trong tay lao tới tấn công Cổ Viêm.
Cổ Viêm cảm nhận rõ sức mạnh cơ bắp của mình mạnh lên rất nhiều so với cổng trước tuy nhiên tốc độ hủy hoại cơ bắp cũng theo đó mà tăng lên nhiều lần ngoài ra hắn còn cảm nhận thêm nỗi đau đớn vì sức ép từ cổng này ảnh hưởng tới cơ quan nội tạng, nếu không có khả năng hồi phục sợ rằng hắn sẽ đau đến mức không thể cử động nổi tay chân.
Lúc Ngải Đồ vung gậy sắt lao tới cùng lúc này Cổ Viêm tung quyền lao tới theo hướng ngược lại một quyền chọi một gậy của Ngải Đồ.
Bang!
Một gậy của Ngải Đồ vung mạnh với tốc độ cực nhanh quét qua một quyền của Cổ Viêm đánh thẳng vào mặt hắn, cứ ngỡ sẽ làm hắn bị trọng thương nặng thậm chí mất mạng nào ngờ hắn lại không bị trọng thương mà còn làm có gậy sắt của Ngải Đồ bị phản chấn vỡ nát.
Còn Ngải Đồ cũng bị một quyền của Cổ Viêm đánh trúng thẳng vào mặt mà bị văng xuống bên dưới mặt đất, lần này thương tích mà tiểu tử này gây ra cho gã đã làm gã trọng thương nặng miệng nôn ra cả một ngụm máu tươi, sắc mắt nhợt nhạt như thiếu máu.
Khá lắm, lại có thể làm ta bị thương tới mức này, ta phải xé xác ngươi.
Ngải Đồ tức phát điên đến đỏ cả mắt quát lớn một tiếng, sau đó song quyền nắm chặt lao tới tấn công Cổ Viêm.
Cổ Viêm phẫn nộ không kém tung quyền cực mạnh lao tới đáp trả đến cùng.
Cả hai tung ra hàng trăm quyền đánh nhau trên không trung, tốc độ ra quyền của Ngải Đồ đã nhanh thì tốc độ ra quyền của Cổ Viêm không kém cạnh gì bất phân thắng bại.
Trận chiến của hai người trên không khiến cho cả bầu trời rung chuyển, những áng mây trên trời bị họ xé tan không còn một gợn mây, trận thế này làm cho Tử Sam từ xa rợn tóc gáy, nàng sợ rằng một ngày nào đó nếu phải xuất thủ đánh nhau với Cổ Viêm làm sao có thể đánh bại hắn hay là bản thân sẽ bị hắn đánh bại đến mức thê thảm.
Cho dù thiên phú nàng có cao siêu đến đâu, tập luyện chăm chỉ đến đâu gặp phải Cổ Viêm cũng không thể nắm chắc mười phần thắng, tiểu tử này còn quá nhiều con bài tủ vẫn chưa sử dụng làm nàng càng lúc càng không thể nhìn thấu được hắn.
Cách đó không xa, Ngọc Nhi và Dạ Nguyệt cũng đang quan sát trận chiến của Cổ Viêm, hai nàng không ngờ đến hắn chỉ dùng công pháp luyện thể mới học mà có thể trụ lâu dưới sức mạnh của cường giả thú vương xem ra họ đánh giá bộ công pháp mới của Cổ Viêm quá thấp rồi.
So quyền năm trăm chiêu bất phân thắng bại một bên Cổ Viêm sắc mặt nhợt nhạt thở hổn hển, một bên Ngải Đồ những vết xước do quyền của Cổ Viêm để lại đầy người nhưng vẫn còn khá sung sức, bất lợi nghiên về phía Cổ Viêm.
Khặc khặc, tiểu tử thối, kiệt sức rồi phải không, để xem ngươi có thể trụ nổi được bao lâu nữa.
Ngải Đồ cười giễu cợt nói.
Lúc này quanh thân thể Cổ Viêm ánh sáng màu lục bích từ Mộc Thiên Sinh Linh Tinh tỏa ra khắp người hồi phục tất cả mọi vết thương cũng như khôi phục thể lực đến trạng thái đỉnh cao, càng đánh Cổ Viêm càng hồi phục khiến cho Ngải Đồ cười đắc ý chưa được bao lâu đã phải nhăn mặt trở lại, Cổ Viêm sống giai như đỉa làm gã yêu tộc này tức đến phát điên.
Chịu chết đi.
Ngải Đồ nổi điên, mở miệng phun ra một tia lửa khổng lồ phóng tới Cổ Viêm với tốc độ cực nhanh tấn công hắn.
Bùm!
Lại một tiếng nổ lớn vang lên, Cổ Viêm vẫn không chịu bất kì ảnh hưởng gì từ chiêu thức của Ngải Đồ làm cho gã ta điên càng thêm điên.
Khốn khiếp, tại sao hắn lại sống giai đến như vậy.
Ta phải xé xác ngươi ra.
Ngải Đồ bạo phát sức mạnh tỏa ra nhiệt lượng khổng lồ bao trùm cơ thể hắn bao bọc hắn trong một quả cầu lửa khổng lồ.
Quả cầu lửa sau đó nổ tung hiện ra một con cự viên khổng lồ cao chừng năm mươi mét, toàn thân bao phủ bởi một lớp đá cứng màu đen, hai bên vai còn có ngọn lửa khổng lồ bốc lên cùng với miệng liên tục thở ra lửa sức nóng vô cùng khủng bố.
Mỗi bước chân của nó di chuyển dặm xuống đất nơi đó sẽ có vệt lửa xuất hiện.
Grào … grào.
Cư viên hai tay đập ngực liên tục tạo ra âm thanh chói tai như tiếng trống vang vọng khắp núi rừng khiến cây cối từ xa rung chuyển dữ dội.
Đây chính là hình dạng bản thể của con khỉ ngốc Ngải Đồ đó sao?
Đứng trước thân hình cao lớn trước mặt Cổ Viêm ngẩn đầu rồi lẩm bẩm tự hỏi.
Vừa nhìn thấy Cổ Viêm, con cự viên nghiến răng phẫn nộ, đem một quyền khổng lồ hướng về phía hắn mà tấn công.
Vừa nhìn thấy quyền lớn lao tới tấn công, Cổ Viêm ngay lập tức hóa thành một tia sét màu lam di chuyển với tốc độ cực nhanh né tránh một quyền của nó.
Một quyền này không đánh trúng hắn nhưng để lại bên dưới mặt đất một cái hồ lớn đang bốc lửa có đường kính chừng mười mét sâu năm đến sáu mét, cũng may Cổ Viêm kịp né tránh nếu không có khi lúc này bẹp dí như con dán.
Rầm!
Một cái dặm chân của nó tạo ra sức mạnh trọng lực lãnh vực khủng bố xung quanh hai trăm mét quanh nó tất cả đều bị nghiền ép đến mức đất đá vỡ nát, cây cối bị hủy diệt.
Thật không ngờ tên Ngải Đồ này lúc biến thân lại có thể khai mở được trọng lực lãnh vực, lãnh vực này cũng chỉ một số ít yêu tộc thú vương cảnh trở đi cũng có thể sử dụng được.
Vô Khuyết từ xa bật cười tán thường Ngải Đồ.
Ngươi cũng thi triển được lãnh vực này sao.
Tử Sam bên cạnh khẽ hỏi.
Thi triển được thì có ích gì, ngươi nhìn tên Cổ Viêm đó thì biết.
Vô Khuyết chỉ tay về phía Cổ Viêm từ xa bất đắc dĩ cười khổ nói.
Tử Sam quay đầu lại nhìn thì thấy Cổ Viêm bắt đầu tăng tốc độ lao đến phía Ngải Đồ tấn công, lúc này nàng mới hiểu ra những gì mà Vô Khuyết nói, tên Cổ Viêm này đến cả trọng lực lãnh vực cũng không bị ảnh hưởng, quả thực biến thái trên cả biến thái.
A Vi, nhiêu đây vẫn chưa đủ để hạ gục con khỉ này ta cần thi triển thể thuật mạnh hơn nữa.
Cổ Viêm vừa chạy về phía Ngải Đồ vừa truyền âm nói.
Vậy thì chỉ còn cách mở đến cảnh môn, chúa tể xin hãy chuẩn bị sẵn sàng.
Vivilia truyền âm đáp lại.
Ta đã chuẩn bị sẵn sàng rồi, mau nói đi.
Cổ Viêm nhăn mặt gấp gáp ra lệnh.
Bẩm chúa tể, cảnh môn nằm ở dạ dày chỉ cần ngài tập trung ý chí sẽ mở được nó thôi, nhưng có điều sẽ vô cùng đau đớn ở giai đoạn đầu mong ngài cố gắng chịu đựng một chút.
Vivilia nói tiếp.
Nghe theo lời Vivilia nói, Cổ Viêm tập trung ý chí của mình vào vùng bụng, điểm sáng hiện ra, cuối cùng cảnh môn cũng đã mở.
Cổng này vừa mở ra khiến cho sức mạnh thể chất và tốc độ tăng lên nhiều lần so với cổng trước.
Chỉ mất vài hơi thở hắn đã có thể tiếp cận được vị trí của con cự viên khổng lồ trước mặt.
Cổ Viêm làm thế trồng cây chuối lấy hai tay làm điểm tựa vận sức bật cả cơ thể lên không trung rồi dồn toàn bộ sức mạnh vào hai chân tung một cú đá vào chính giữa cổ con cự viên khiến thân thể nó bay lên không trung khoảng chừng hai đến ba mét so với mặt đất.
Tử Sam từ xa quan sát cảnh tượng trước mắt mà cũng phải há hốc miệng kinh hãi, con cự viên trước mặt kia không khác gì một ngọn núi thu nhỏ vậy mà bị Cổ Viêm đá văng lên không trung, sức mạnh thể chất của hắn thật không phải dạng vừa mà.
Phía bên Dạ Nguyệt cũng bắt đầu hiểu ra cơ chế hoạt động của bộ công pháp mới này của Cổ Viêm, đơn giản mà nói càng mở nhiều cổng sức mạnh mà nó đem lại càng lớn mà đỉnh điểm chính là cổng thứ tám.
Những gì Dạ Nguyệt suy đoán, không khó để Ngọc Nhi đoán ra được, chỉ cần quan sát sự gia tăng sức mạnh của hắn là đủ biết rồi, có điều nhược điểm của nó quá lớn ảnh hưởng vô cùng xấu đến cơ thể của người sử dụng, nếu không phải Cổ Viêm có khả năng siêu hồi phục sớm đã bị nó vặn kiệt sức lực không thể đứng dậy.
Tam Thiên Ma Thần Cước.
Đệ nhất cước.
Liệt Viêm Cước.
Cổ Viêm hét lớn, vận toàn bộ sức lực vào chân, tung ra một cước quét ngang thân tạo ra một sóng lửa hình bán nguyệt tấn công cự viên.
Bùm!
Một tiếng nổ lớn vang vọng khắp không trung, thân thể cự viên trọng thương đang rơi xuống, trên người nó có một vết rách nhỏ ứa máu như bị một vật gì đó sắc nhọn cắt vào da thịt.
Đến tận cổng cảnh môn mở làm ngươi bị thương nặng, ngươi làm ta tốn nhiều sức quá đấy.
Cổ Viêm nhếch miệng cười đắc ý nói.
Tiếp sau đó lại tiếp tục những cước quét ngang tạo ra sóng lửa tấn công cự viên trên không khiến cho cự viên thương tích càng nặng cuối cùng rơi xuống mặt đất làm cho mặt đất rung chuyển dữ dội.
Thân thể cự viên thu nhỏ cuối cùng biến thành Ngải Đồ, trông gã yêu tộc này đã vô cùng yếu ớt, tiêu tốn bao nhiêu năng lượng mà không giết được Cổ Viêm đã vậy còn bị hắn làm cho trọng thương đứng còn không vững trông thật thảm thương.
Không thể nào, tu vi của ta và ngươi chênh lệch lớn như vậy, tại sao ta lại có thể thua cho ngươi được.
Ngải Đồ sắc mặt nhợt nhạt đến yếu ớt, nhăn mặt bất mãn quát.
Xuống đó mà hỏi lão già nhà ngươi đi, khặc khặc.
Cổ Viêm cười âm hiểm.
Không, ta không thể chết bởi một tên nhân tộc thấp kém như ngươi được, ta không cam tâm.
Ngải Đồ gào thét trong tuyệt vọng nói.
Chết đi.
Cổ Viêm hét lớn một cước toàn bộ sức mạnh tạo ra một sóng lửa bán nguyệt khổng lồ sắc như lưỡi kiếm lướt qua đầu của Ngải Đồ khiến cho đầu của hắn lìa khỏi cổ chết ngay tức khắc, sóng lửa này không dừng lại tại đó mà vẫn tiếp tục bay theo đường bay của Cổ Viêm mà bay lên trời sau đó mới nổ tung tạo ra một tràng tia lửa bắn xuống như pháo hoa như đang chúc mừng chiến thắng của Cổ Viêm.