CHƯƠNG 312: CƠ THIÊN THIÊN XUẤT TRẬN

Hành Trình Khám Phá Thế Giới Mới Của Thực Thể Thần Bí

CHƯƠNG 312: CƠ THIÊN THIÊN XUẤT TRẬN

CHƯƠNG 312: CƠ THIÊN THIÊN XUẤT TRẬN


Nhìn thấy Hắc Ma, con bạch hổ khổng lồ gầm lên một tiếng lớn đạp không lao tới dùng nanh vuốt tấn công hắn.

Đối diện với đòn công kích này Hắc Ma căn bản không thèm né, vì hắn luôn có thể tạo ra bóng tối làm lá chắn.

Năng lực thuộc tính bóng có khả năng hấp thụ năng lượng, ăn mòn, nuốt chửng bất kì thứ gì nó chạm phải chỉ là mức độ ăn mòn phụ thuộc vào kẻ địch, kẻ địch mà mạnh hơn hắn có nhục thân cường đại tính ăn mòn sẽ yếu hơn, trừ khi hắn mạnh hơn kẻ đó rất nhiều thì tính ăn mòn của năng lực này mới có thể phát huy mạnh mẽ hơn, trong trường hợp lần này hắn tự tin có thể áp đảo được Chiêu Hổ.

Con cự hổ kia tuy nhục thân cường đại nanh vuốt lại sắc nhọn trong phạm vi linh thần cảnh nhân tộc đủ sức làm trọng thương, đáng tiếc nó không chạm vào được Hắc Ma được vì hắn còn lá chắn bóng tối bảo vệ không những vậy nanh vuốt của nó vừa chạm phải loại lá chắn này liền có dấu hiệu ăn mòn tuy ít nhưng nếu tiếp xúc nhiều tổn hại nó gây ra là rất lớn.

Để đối phó với con cự hổ, Hắc Ma triệu hồi ra mười cái hắc cầu bóng tối tấn công đối phương, những hắc cầu này theo lệnh của hắn bay với tốc độ rất nhanh tấn công con cự hộ gây ra những vụ nổ có tính sát thương lớn và ăn mòn rất cao khiến cho nó bị trọng thương mà rơi xuống phía bên dưới một ngọn đại tuyết sơn gây ra chấn động lớn.

Đến cả máu thịt và linh hồn cũng bị ăn mòn, trúng một chiêu này của Hắc Ma đối với Chiêu Hổ là một tổn thất lớn nhưng nàng ta không cho phép bản thân gục ngã chỉ cần cố gắng cầm chân hắn được giây nào thì có lợi được giây đó, không lâu nữa các tỷ muội khác sẽ đến hỗ trợ nàng.

Lấy lại tinh thần cự sắc bạch hổ gầm lên một tiếng, đạp chân bay lên không trung phát huy sở trường là thuộc tính kim, lôi, và thổ để tấn công lại Hắc Ma.

Kim nguyên tố cho phép nó bao bọc cơ thể trong một bộ giáp kim loại màu bạc dũng mãnh uy phong nâng cao sức phòng thủ.

Thổ nguyên tố cho phép nó điều khiển đất đá trong một phạm vi rộng, với năng lực này nó đã tạo ra một lồng giam bằng đất đá hình cầu bao quanh thân thể Hắc Ma với mục đích không thể cho hắn chạy được.

Đối diện với chiêu thức này Hắc Ma rất bình tĩnh trái lại rất phấn khích mà phóng ra năng lượng bóng tối cường đại chấn động không trung bao trùm lại lồng giam bằng đất đá trực tiếp ăn mòn toàn bộ lồng giam mà thoát ra ngoài.

Đây là sức mạnh quỷ quái gì vậy?

Chiêu Hổ mặt biến sắc nói.

Ngươi còn chiêu gì dùng hết để chơi với ta đi, nếu không còn ta đành phải lấy mạng ngươi đấy.

Hắc Ma cười châm chọc nói.

Chiêu Hổ giận dữ mở miệng phóng thích chùm lôi điện màu lam hủy diệt tấn công Hắc Ma, nếu chiêu này cũng không có tác dụng nữa thì chẳng còn cái gì để chống lưng giúp nàng cầm cự.

Khiên chắn bóng tối bật lên hấp thụ hoàn toàn lôi điện chuyển hóa thành năng lượng cho bản thân, sức mạnh của Hắc Ma quá áp đảo đến nỗi Chiêu Hổ một phần cơ hội thắng cũng không có.

Đến giờ phút này nàng hoàn toàn bất lực với loại sức mạnh của Hắc Ma, nhưng nàng không cho phép bản thân sợ hãi cho dù là tấn công bừa cũng phải cố cầm chân hắn được giây phút nào thì hay giây phút ấy.

Tiếp tục phóng lôi điện hủy diệt tấn công còn Hắc Ma chỉ việc bật khiên bóng tối hấp thụ năng lượng này lại, cái cảm giác áp đảo người khác khiến hắn ngày càng thích thú sự giết chóc.

Chơi với ngươi chán rồi, đi gặp tổ tiên nhà ngươi đi.

Hắc Ma cười âm hiểm vươn một ngón tay chỉ lên trời ngưng tụ ra một quả cầu năng lượng bóng tối hủy diệt bành trướng kích thước khổng lồ đường kính lên tới vài mét, với kích thước này đủ để hắn phá hủy một quốc gia nói chi một con hổ nhỏ bé.

Chỉ còn một chiêu cuối cùng mà Chiêu Hổ có thể dùng mặc dù không biết có ảnh hưởng xấu gì với hắn không nhưng một phần cơ hội nhỏ bé nàng cũng không thể bỏ qua.

Con mắt thứ ba mở ra phóng thích ra năng lượng quỷ dị định công kích linh hồn Hắc Ma, đáng tiếc Hắc Ma không có linh hồn nên chiêu thức này vô dụng với hắn thậm chí hắn còn không nhận ra có kẻ định dùng công kích linh hồn mình.

Hết chiêu để dùng rồi sao, vậy lần này đến lượt ta ra tay, đừng nói là ngươi muốn chạy cho dù ngươi có chạy xa đến đâu cũng chết mà thôi, ha ha.

Hắc Ma cười man rợ khẽ vung ngón tay xuống, quả cầu bóng tối hủy diệt khổng lồ cứ thế bay theo, nó bay đến đâu không gian xung quanh đều vỡ vụn đến đó còn Chiêu Hổ thì hoàn toàn bất lực không cách nào có khả năng chạy thoát mà buông tay chấp nhận cái chết đang đến gần.

Các vị tỷ tỷ, ta không đợi mọi người đến cứu được rồi, nhưng ta không hối hận cũng không trách mọi người nếu có kiếp sau hi vọng chúng ta vẫn có thể làm tỷ muội với nhau.

Bùm!

Một vụ nổ khổng lồ bán kính hàng ngàn mét hủy diệt toàn bộ mọi thứ quanh nó không biết bao nhiêu ngọn đại sơn, bao nhiêu yêu thú nhỏ bé dưới kia đã bị nó biến thành cát bụi, vụ nổ kết thúc tạo ra một cái hố lớn quỷ dị sâu không thấy đáy khiến người ta nhìn vào mà rợn tóc gáy kinh sợ.

Phía bên ngoài bí cảnh, không ít người nhăn mặt khi thấy cảnh tượng này, Cổ Viêm trong trạng thái ma hóa quá đáng sợ, năm nay có hắn tham gia chắc chắn sẽ có một trong năm danh ngạch bảng thiên phú cường giả mạnh nhất.

Loại sức mạnh này, hắn đã có đủ tư cách đấu với ta rồi.

Vô Khuyết thầm cười phấn khích.

Tử Sam vẫn rất chăm chú xem không có biểu hiện gì đặc biệt, bởi vì nàng biết tên tiểu tử này quá mạnh rồi nên không có gì bất ngờ với nàng nữa, nếu muốn đánh bại hắn phải tập trung nhãn lực phân tích cách chiến đấu của hắn tìm ra điểm yếu.

Phía bên trong bí cảnh, sau khi kết liễu được Chiêu Hổ, Hắc Ma nở một nụ cười vui sướng đắc ý, với hắn cảm giác giết chóc thật thú vị.

Giờ đến lượt ba con tiểu yêu còn lại.

Hắc Ma vừa di chuyển bỗng dưng hắn cảm nhận được một cỗ năng lượng hùng mạnh đang đến gần, xem ra không cần đi tìm đám nữ tử yêu tộc đó nữa vì họ đã đến tận cửa tìm hắn để tính sổ.

Trên bầu trời một thân ảnh nữ nhân váy đen ôm sát người để lộ những đường nét hoàn hảo, làn da trắng mịn không tì vết, nàng đeo một tấm màn che mỏng nhưng không dấu nổi sự xinh đẹp trước mặt đám nam nhân đang kích động ngoài kia.

Bàn chân ngọc giẫm lên một con chim lửa, vẻ đẹp siêu phàm thoát tục khiến thiên địa cũng phải nhạt nhòa trước vẻ đẹp ấy, nàng có một khí chất thanh thoát lạnh lẽo khiến người ta có cảm giác chỉ có thể nhìn không thể chạm vào được.

Đây chẳng phải là mỹ nhân vạn năm có một của Dạ Sát Tộc, Cơ Thiên Thiên đó sao, nàng ta cuối cùng đã đột phá thú vương, không nhịn được mà xuất thủ.

Thân thể Vô Khuyết khẽ run lên, ngửa đầu chăm chú nhìn nàng, cố gắng kìm chết sự rung động.

Tử Sam nhìn thấy cái dáng vẻ như mất hồn này của hắn ta chỉ biết thở dài, cũng khó trách bản chất nam nhân trong thiên hạ ai cũng như ai đều háo sắc, lần trước nhìn thấy hai vị tiền bối đẹp tựa tiên nữ kia so với Cơ Thiên Thiên còn không biết hơn mấy phần tiếc là lúc đó hắn không dám có biểu cảm như này nếu không sẽ bị họ giết ngay lập tức, nhưng lần này thì khác có cơ hội sao không nhìn cho thỏa thích.

Lại là hậu nhân của thánh thú Chu Tước Thần Điểu một nhánh nhỏ của phượng hoàng chi tộc, so với con khỉ Ngải Đồ kia thiên phú vượt trội hơn hẳn, tuy chỉ là vừa mới bước chân vào thú vương nhưng không yếu chút nào, để xem ngươi đối phó với ả ra sao đây.

Thiên La Dạ Nguyệt cười phấn khích thầm nói.

Năm nay thế hệ trẻ ai cũng có lai lịch phi thường, đặc biệt là tên Cổ Viêm xấu xa đó, nếu tiểu nha đầu này hôm nay có thể đánh bại hắn, ta lập tức thu nhận nó làm đệ tử hệt mực bồi dưỡng.

Thiết Vạn Phúc thầm nói.

Phía sau Cơ Thiên Thiên còn có ba nữ nhân khác đó là Miễu Yểu, Chiêu Hổ, Tịch Thất, Chiêu Hổ kia bình an vô sự có lẽ cũng do một tay nàng ta cứu, trông thấy kẻ địch của mình thoát chết, Hắc Ma tâm trạng vô cùng khó chịu, ham muốn giết chóc lại càng đáng sợ hơn trước.

Các ngươi hỗ trợ ta ở phía sau, ta lên giải quyết hắn.

Thiên Thiên dứt lời vung trường kiếm, thân hình thon gọn lả lướt trong không trung tăng tốc tiếp cận vị trí Hắc Ma mà tấn công.

Ba người còn lại nghe lệnh bạo phát sức mạnh đuổi theo sau nàng ta cùng nàng phối hợp tấn công.

Liệt Trảm!

Thiên Thiên vung trường kiếm phóng ra sóng lửa bán nguyệt hủy diệt tấn công Hắc Ma, một chiêu này của nàng tự tin cắt đôi một ngọn núi trong nháy mắt.

Bùm!

Một kiếm này chém vào Hắc Ma sinh ra vụ nổ lớn, đáng tiếc vẫn là không làm hắn bị thương.

Vậy mà không chết được, đúng là một tên quái vật khó nhằn.

Thiên Thiên khuôn mặt khó chịu nói.

Các ngươi múa đủ chưa vậy, xong rồi đến lượt ta nè.

Hắc Ma cười âm hiểm lao tới ngưng tụ năng lượng bóng tối thành một cây trường kiếm đen ngòm quỷ dị tấn công.

Hắc Ám Diệt Ma Thần Kiếm, trảm cho ta.

Một kiếm vung lên Hắc Ma chém ra một trảm hắc ám quỷ dị ngậm tràn sát khí chết chóc tấn công lại Cơ Thiên Thiên.

Đối diện với chiêu này của Hắc Ma, Cơ Thiên Thiên khẽ nhắm mắt lại tập trung tinh thần, toàn thân nàng lúc này lửa cháy hừng hực bao bọc trong lửa mà ngưng tụ ra một hư ảnh con chu tước khổng lồ lông vũ sặc sỡ, nhiệt độ nó tỏa ra khiến không khí bốc hơi băng tan thành nước cơ hồ như sắp đốt cháy toàn bộ khu vực tại đây.

Mở mắt ra nàng khẽ chỉ tay về phía Hắc Ma, Chu Tước Thần Điều mở miệng phun ra một cầu lửa khổng lồ tấn công lại một trảm kiếm quỷ dị kia.

Lại một vụ nổ nữa xảy ra, cả hai đều bị ảnh hưởng từ nó mà lui ra xa vài trăm bước, Cơ Thiên Thiên tâm tính kiên định không một chút sợ hãi trước thực lực của tên ma đầu kia còn Hắc Ma thì lại vui sướng phấn khích, lần này hắn gặp phải đối thủ mạnh đáng để mình bung hết sức mạnh.

Hóa Linh Ngự Hồn, đây là trạng thái khi bước vào Hóa Thần Cảnh là sự kết hợp sức mạnh với linh hồn mà tạo thành, cho dù là người hay yêu đều có thể làm được, Cơ Thiên Thiên tu vi thú vương thực lực không tầm thường, nhưng Cổ Viêm trong trạng thái ma hóa cũng không phải là kẻ dễ bắt nạt, liệu ai sẽ là người dành phần thắng đây.

Tử Sam mở miệng tự hỏi.

Cơ Thiên Thiên nếu có thể sống sót dưới tay tên tiểu quái vật này đã là một may mắn lớn rồi đấy, tuy nàng ta có mạnh nhưng nhiêu đây chưa là gì với hắn đâu, một khi hắn nghiêm túc chiến đấu nàng ta một phần thắng cũng không có.

Vô Khuyết mở miệng đáp lại.

Hóa ra là một con chim lửa, ta tự hỏi không biết thịt ngươi nếu đem đi nướng ăn có ngon không a.

Hắc Ma liếm mép thèm thuồng nói.

Vậy phải xem bản lãnh ngươi lớn đến đâu mà đòi ăn thịt được ta.

Cơ Thiên Thiên lạnh lùng đáp lại.