CHƯƠNG 308: HUNG THÚ TÁI SINH NHỤC THÂN
Tử Sam cô nương ván cược này ngươi thua rồi, có phải nên thực hiện lời hứa của mình hay không?
Vô Khuyết liếc nhìn nàng nở nụ cười châm biếm.
Hừ, thua thì thua có sao đâu, chỉ là một kiện thượng phẩm thần khí thôi mà, bổn tiểu thư sẽ tặng cho ngươi, nhưng không phải lúc này, đợi ngươi lên thượng tầng ta sẽ đích thân tặng nó.
Tử Sam trong lòng khó chịu, hừ lạnh một tiếng.
Kết quả này nàng có chút bất ngờ, không nghĩ đến Thiết Lâm tiền bối kia lại có cái chết lãng xẹt như vậy, vốn dĩ qua mặt được Cổ Viêm mà thoát chết. ai ngờ đụng phải hai vị tiền bối kia quá thông minh đã nhìn ra lời nói dối của lão, lão chết cũng không oan.
Vô Khuyết chỉ còn cách gật đầu theo ý nàng ta, hắn chưa từng nghĩ lấy đồ gì từ nàng ta, nhưng nghĩ đến dáng vẻ bực bội của nàng cũng rất đáng yêu làm hắn muốn cười mà phải cố nhịn, lỡ cười sẽ bị nàng trách mắng.
Các thành viên trong đội Dạ Sát Tộc bao gồm năm người, Miễu Yểu, Hồ Miêu, Chiêu Hổ, Tịch Thất và đội trưởng của họ Cơ Thiên Thiên thực lực thú linh bát phẩm gần tiếp cận đến cửu phẩm.
Cả năm nữ nhân này ai nấy đều xinh đẹp quyến rũ động lòng người, lại còn ăn mặc hở hang khiến cho không ít nam nhân ở dưới hàng ghế khán giả phải một phen chảy máu mũi.
Ngọc Nhi và Dạ Nguyệt từ xa quan sát, không thấy Cổ Viêm có biểu hiện gì thất thường khi nhìn thấy nữ tử xinh đẹp kia, chỉ cần họ nhìn thấy biểu cảm mê gái của hắn hiện ra nhất định sẽ nổi máu ghen mà cho hắn một bài học.
Cũng may tâm cảnh của Cổ Viêm rất vững chắc, mấy chiêu trò lấy sắc dụ người không có tác dụng với hắn, đơn giản cơ thể bị phong ấn trong tượng đá quá lâu tuổi đời của hắn khi tiếp cận vũ trụ này đến nay chỉ dừng lại ở mười bốn mười lăm tuổi vẫn còn là đứa con nít có biết gì về thưởng thức hoa thơm cỏ lạ đâu.
Thật khổ cho hắn chưa kịp trưởng thành đã sắp phải làm phụ thân, không biết tính con nít này thì tương lai sẽ dạy dỗ con cái của mình kiểu gì.
Phía Thiết Vạn Phúc đã thành công kết ẩn mở ra bí cảnh để hai đội có thể tham gia quyết đấu, lão ta giờ cũng rất muốn biết Cổ Viêm này rốt cuộc lợi hại đến đâu mà khiến cho cả nữ nhân tu vi cấp thánh nhân làm thê tử của mình, không những vậy tu vi của nữ tử váy vàng cũng không nhìn thấu e rằng thực lực còn trên cả thánh nhân, hai nữ tử cường giả siêu cấp đồng ý quy thuận dưới tay hắn điều đó chứng tỏ thiên phú của hắn thuộc hàng khủng bố nhất từ trước đến nay.
Tử Sam, Vô Khuyết cùng thành viên trong đội của mình chỉ còn cách lùi lại phía sau nhường trận đấu này cho Cổ Viêm.
Lần này Cổ Viêm với tu vi linh thần cảnh đỉnh phong cũng đồng nghĩa ở Phục Long Đại Lục cảnh giới võ đế đỉnh phong thực lực mạnh hơn trước rất nhiều, đừng nói một mình hắn chọi năm người rơi vào thế bất lợi không chừng thế bất lợi đó rơi vào Dạ Sát Tộc cũng nên.
Dạ Sát Tộc ngoài đắc tính sát thủ của mình ra còn rất am hiểu về trận pháp cùng kĩ năng mê hoặc chỉ tiếc kĩ năng mê hoặc không có tác dụng với Cổ Viêm, nhưng trận pháp thì chưa biết được.
Thời gian trận quyết đấu đã đến, lần này bí cảnh mở ra chính là băng vực bí cảnh, rất nhanh các thành viên của Dạ Sát Tộc đã tăng tốc di chuyển vào trong trước.
Hắc Ma đám tiểu yêu này nhường cho ngươi chơi đó, ta muốn vào Thiên Sinh Linh Tinh nghỉ ngơi chút.
Cổ Viêm truyền âm cho Hắc Ma nói.
Ha ha, vừa hay đúng ý của ta, dạo này ngồi không ngứa tay ngứa chân lắm rồi, chơi với tên Hoàng Viêm đó chán muốn chết, thời gian này ngươi cứ nghỉ ngơi chút đi, còn về đám tiểu yêu này ta sẽ chăm sóc giúp người thật tốt.
Hắc Ma truyền âm đáp lại.
Thời khắc Cổ Viêm bước gần đến cổng không gian dẫn đến bí cảnh, hắc quang một lần nữa bao trùm lên cơ thể hắn biến hắn thành một con người mới.
Một phiên bản nhân cách khác của Cổ Viêm xuất hiện với mái tóc màu đen quỷ dị cùng cặp mắt màu đỏ như ác ma vô cùng đáng sợ.
Đây là nhân cách tà ác hay còn gọi là Hắc Ma, một kẻ cuồng sát coi việc giết chóc là một trò vui.
Khoảnh khắc biến hình này được toàn bộ chúng nhân và Thiết Vạn Phúc nhìn thấy, Hắc Ma nở nụ cười âm hiểm khiến cho bọn họ cảm thấy sợ hãi, trước giờ chưa thấy qua kẻ nào có bộ mặt đáng sợ như này, e rằng Dạ Sát Tộc gặp hắn sẽ lành ít dữ nhiều.
Cổ Viêm đã tiến vào trạng thái ma hóa lần nữa, không biết đám nữ nhân Dạ Sát Tộc kia sẽ ứng phó sao đây.
Tử Sam sắc mặt có chút lo lắng nói.
Chết, tất cả sẽ chết hết.
Vô Khuyết sắc mặt nghiêm trọng nói.
Tử Sam nghe được câu này cũng lạnh hết cả người, đến thú vương cảnh như Ngải Đồ hắn còn giết được thì thú linh cảnh trong mắt hắn đã là cái thá gì, chỉ tiếc cho Dạ Sát Tộc không biết được chuyện này còn nghĩ rằng cái chết của Ngải Đồ là do hai vị cường giả đứng sau ra tay giết nếu họ mà biết Ngải Đồ bị Cổ Viêm giết chắc chắn sẽ không manh động vào bí cảnh để mà tìm chết.
Vừa nhìn thấy bí cảnh Hắc Ma nhếch miệng cười nham hiểm một cái, nhún người nhẹ nhàn bay vào bên trong không gian, hắn rất tự tin với sức mạnh hiện tại của mình, sẽ không mất quá nhiều thời gian để xử lý đám yêu tộc này có điều trước khi giết chúng phải giày vò hành hạ chúng tới chết như vậy mới trò vui để chơi.
Ngọc Nhi thấy Hắc Ma xuất hiện biết ngay Cổ Viêm lại trốn vào Thiên Sinh Linh Tinh, không biết tiểu tử này đinh bày ra trò quỷ quái gì nữa.
Ngươi ở đây trông chừng Hắc Ma, ta đi tìm Viêm Ca.
Ngọc Nhi quay sang nghiêm túc nhìn Dạ Nguyệt nói.
Hắn ta lại trốn nơi đó sao, ta có thể đi cùng ngươi được không?
Dạ Nguyệt hỏi lại.
Ngươi là con người khác với chủng tộc của chúng ta nên ta không cách nào cho ngươi vào trong được, trừ khi Viêm ca nguyện ý thì ngươi có thể vào.
Ngọc Nhi nói xong liền biến mất trong không gian không để lại một dấu vết.
Chủng tộc mà Cổ Viêm và Ngọc Nhi nói đến rốt cuộc là gì, đi khắp chư thiên vạn giới có chủng tộc nào mà ta không biết, có điều chuyện này cứ để sau tìm hiểu chưa muộn.
Cổ Viêm những bí mật của ngươi sớm muộn ta cũng biết hết mà thôi.
Dạ Nguyệt mỉm cười phấn khích thầm nói.
Bên trong Thiên Sinh Linh Tinh, tại Vĩnh Hằng Tinh.
Vừa nhìn thấy Cổ Viêm từ phía xa, Thái Sơ Thôn Thiên Thú Thần vui mừng như một chú cún con bỏ hết tôn nghiêm của mình chạy đến ôm chân chủ nhân của mình.
Chủ nhân Cổ Viêm ta nhớ ngài lắm.
Tiểu Thái Sơ khuôn mặt đáng yêu vừa ôm chân vừa híp mắt cười.
Cút ra chỗ khác, ngươi làm ta thấy nghê tởm quá.
Cổ Viêm tỏ vẻ khó chịu một cước đá bay đứa trẻ này ra xa lăn lông lốc, có điều Thái Sơ không giận trái lại càng sùng bái thêm, cái dáng vẻ này của Cổ Viêm làm nó rất thích.
Cung nghê Cổ Viêm chủ nhân trở lại.
Đồng thanh bốn đại năng Thái Cổ Long Tổ, Thái Cổ Phượng Thánh Tổ, Thái Cổ Ma Kình Vương, Thái Cổ Viên Hầu Thánh Tổ bước đến hành lễ chào hỏi.
Viêm ca, lại gây chuyện gì đấy.
Đám thượng cổ hung thú này vừa giới thiệu thì tử xa Ngọc Nhi chạy đến khẽ trách mắng.
Muội cũng vào đây sao, không trông chừng Dạ Nguyệt ngộ nhỡ ả ta làm loạn thì phải làm sao.
Cổ Viêm nhíu mày nói.
Yên tâm đi, Dạ Nguyệt biết chừng mực, trái lại là huynh, muội đã nói với huynh bao lần là không được phép thả Hắc Ma ra cơ mà.
Ngọc Nhi khẽ quát.
Thỉnh thoảng phải cho hắn hít thở không khí chút, cứ để hắn ở trong này kìm nén sự giết chóc nếu không giải tỏa e rằng hắn còn đáng sợ hơn nữa.
Cổ Viêm giải thích.
Ta thấy Cổ Viêm nói không sai, gần đây Hắc Ma bắt đầu cảm thấy ngột ngạt trong thế giới này, cho hắn ra ngoài giết chóc một chút cũng không đáng kể gì đâu, huống chi còn có nữ nhân loài người Dạ Nguyệt ở đó, Hắc Ma dù tâm tính xấu xa đến đâu cũng không dám làm loạn.
Hoàng Viêm mở miệng nói.
Hi vọng đúng như những lời huynh nói, nếu Hắc Ma làm gì đó vượt quá giới hạn, muội sẽ không để yên cho ba người bọn huynh đâu.
Ta biết rồi mà, muội yên tâm đi, ta và Hoàng Viêm luôn có vô số cách khống chế sự giết chóc của Hắc Ma.
Cổ Viêm cười tự tin nói.
Hừ, còn năm con thượng cổ hung thú ngươi, sao thời gian ngắn không gặp ta thấy các ngươi thay đổi nhiểu lắm.
Cổ Viêm nghiêm mặt nhìn chúng hỏi.
Thái Sơ Thôn Thiên Thú Thần không nói gì cả chỉ khẽ liếc mắt về đứa con gái của mình Phượng Hoàng Thánh Tổ như định bày trò gì đó.
Phượng Hoàng Thánh Tổ ngầm hiểu được ý của phụ thân, thần hình yểu điệu xinh đẹp dáng đi quyến rũ gợi tình động lòng người bước tới đấm lưng bóp vai cho Cổ Viêm như một nô tỳ trung thành.
Bộ dáng này lần đầu Ngọc Nhi mới thấy, nàng không dám tin phượng hoàng cao ngạo coi chúng sinh là cỏ rác lại hạ thấp mình hầu hạ cho Cổ Viêm, nhất định có chuyện gì đó rất xấu vừa diễn ra, nàng ta làm vậy chỉ muốn Cổ Viêm hả giận lại.
Cổ Viêm chủ nhân, cảm thấy thế nào có thoải mái không ạ, có cần tiểu nữ hầu hạ gì thêm không?
Phượng Hoàng Thánh Tổ ánh mắt đưa đẩy tình ý nhìn Cổ Viêm khẽ vào tai hắn nói.
Cút, ngươi làm ta thấy ớn quá, có phải chán sống rồi phải không?
Cổ Viêm cảm thấy cau mày quát lớn.
Xin chủ nhân bớt giận.
Thái Cổ Phượng Hoàng Thánh Tổ nghe hắn nói cả người run sợ vội ra xa quỳ xuống hành lễ tạ tội.
Cả bốn con hung thú còn lại quỳ xuống hành lễ tạ tội theo.
Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, Hoàng Viêm.
Cổ Viêm quay sang nhìn Hoàng Viêm hỏi.
Cũng không có gì to tát quá, chỉ là đám hung thú này ăn nhiều dị quả trên thần thụ kia không ngờ phát sinh biến hóa mọc lại da thịt, để bày tỏ lòng thành kính nên chúng với làm vậy với ngươi.
Hoàng Viêm cười nói.
Chúng cũng làm chuyện ghê tởm này với Hắc Ma và ngươi sao?
Cổ Viêm hỏi lại.
Đúng như vậy, có điều chúng ta cũng không để tâm lắm, vì đám hung thú này có khôi phục lại nhục thân cũng chẳng gây ra sóng gió gì với chúng ta cả.
Hoàng Viêm gật đầu đáp.
Dám lén lút sau lưng ta ăn dị quả trên thần thụ, Hoàng Viêm và Hắc Ma có thể bỏ qua nhưng ta thì không, chuẩn bị tinh thần chịu phạt đi.