CHƯƠNG 221: PHIỀN PHỨC ẬP ĐẾN

Hành Trình Khám Phá Thế Giới Mới Của Thực Thể Thần Bí

CHƯƠNG 221: PHIỀN PHỨC ẬP ĐẾN

CHƯƠNG 221: PHIỀN PHỨC ẬP ĐẾN

Cho dù sư tôn có nói gì ta sẽ không nhận lấy cây chảo sắt vô dụng đó đâu, có thể sư tôn tu vi cao thâm đã đạt đến trình độ mọi thứ cầm trong tay có thể trở thành vũ khí nhưng ta tu vi còn thấp kém lại cầm vũ khí vô dụng đi đánh nhau há chẳng phải làm trò cười trước mặt cho đối phương.

La Khinh Tuyết một mực từ chối nói.

Không phải ngươi chê cây chảo sắt này cũ nát quá đấy chứ, không sao hôm nay sư tôn sẽ bỏ tiền túi mình ra mua cho ngươi cây chảo sắt mới tinh đảm bảo ngươi sẽ không còn có suy nghĩ từ chối nữa.

Sư tôn, những gì ta đã nói trước đó người nghe không hiểu sao, cây chảo sắt chỉ là vật dụng trong nhà bếp sao có thể trở thành vũ khí chiến đấu được, cho dù người có mua cho ta cái mới, ta cũng không thèm đâu.

Khinh Tuyết khuôn mặt khó chịu dặm chân mấy cái xuống đất sau đó vội vã đi về phía trước không thèm quan tâm đến vị sư tôn xấu xa này nữa.

Trên đường đi đến cửa tiệm bán vật dụng nhà bếp, Dâm Đạo và Thiên La Dạ Nguyệt không nhịn được mà châm chọc cười hắn, lần đầu tiên họ thấy một tên điên như hắn lại lấy chảo sắt làm vũ khí tặng cho đệ tử mình.

Cổ Viêm lão đệ, ta nói này, ngươi có phải điên khùng rồi không, ngươi nghĩ gì một cây chảo sắt có thể đem làm vũ khí cho đồ đệ ngươi, vũ khí trong thiên hạ đâu có thiếu cần gì phải lấy một thứ vô dụng đó làm vũ khí.

Dâm Đạo cười trêu ghẹo nói.

Ngươi cười ta làm chuyện ngốc nghếch vậy còn ngươi, ngươi có thứ vũ khí còn tốt hơn chảo sắt của ta sao?

Cổ Viêm cau mày quá lại.

Có chứ nhìn xem ta có gì này.

Dâm Đạo lật trang sách của mình ngay trang đầu tiên đã có hình vẽ của một chiếc roi da màu đen bên dưới còn có hàng chữ chú thích.

Roi da tình yêu phơi phới, cấp độ phàm cấp, công dụng quất vào mông sẽ khiến cho đối phương hứng tình kích dục đến mức phát điên sẽ gấp đôi công dụng nếu sử dụng với người đồng giới, hạn chế dễ bị phá hủy bởi vũ khí cao cấp, phụ thuộc vào tu vi đối phương nếu đối phương tu vi cao hơn người sử dụng sẽ mất đi phần lớn hiệu lực.

Đọc mỏi cả miệng, thì ra lại là cái thứ đồ chơi không ra gì, tốt nhất ngươi đừng mở miệng ra chủ ý gì xấu xa nữa ta sẽ không tha cho ngươi đâu.

Cổ Viêm tức giận quát.

Cả Ngọc Nhi và Thiên La Dạ Nguyệt bên cạnh nghe hắn nói đều đỏ mặt xấu hổ cho cái nhìn không thiện cảm cái cuốn hắc thư Dâm Đạo này, nó đúng là cuốn sách tà dâm không ra được chủ ý gì tốt, cũng may mà Cổ Viêm không nghe theo lời nó, không thì không biết sẽ có chuyện gì tồi tệ xảy ra.

Không thích thì thôi, nhưng theo ta thấy vũ khí của ta còn tốt chán so với cây chảo sắt vô dụng của ngươi, ta lại muốn xem thử làm cách nào mà ngươi thuyết phục được đệ tử mình nhận lấy cây chảo sắt vô dụng đó đây.

Dâm Đạo gấp trang sách lại tiếp tục chế giễu cười.

Viêm ca, huynh nghĩ gì mà lại tặng cho đồ đệ mình cây chảo sắt, có thể nói cho muội nghe thử được không?

Ngọc Nhi mở miệng khẽ hỏi.

Chẳng phải ta nói rồi sao chảo sắt vừa dùng làm vũ khí chiến đấu khi cần lại là dụng cụ để nấu ăn công dụng hai trong một như thế thiên hạ này còn ai thông minh như ta, chưa nói đến nữ nhi mà suốt ngày cầm kiếm sắc nhọn khua đi khua lại như thế sau này rất có khả năng kiếm được ý chung nhân tốt, chi bằng cầm cây chảo sắt vừa tôn được vẻ nữ tính đáng yêu, nam nhân nào không si mê cho được.

Cổ Viêm mở miệng cười giải thích.

Chỉ có đầu óc kém hiểu biết như ngươi mới nghĩ nữ nhân cầm kiếm là một chuyện xấu, ngươi đừng nói với ta đến ngươi sau này cũng định dùng một cây chảo sắt làm vũ khí đó đấy.

Thiên La Dạ Nguyệt nhếch miệng cười nhàn nhạt nói.

Ủa, vậy là trước giờ chưa có ai dùng chảo sắt làm vũ khí sao?

Cổ Viêm ngạc nhiên hỏi.

Vũ khí trong thiên hạ nhiều vô số kể, phổ biến sử dụng kiếm làm vũ khí, ngoài ra còn có trường thương, đại đao, cự kiếm, côn bổng, cung tên, cự chuy.. nhưng lấy chảo sắt làm vũ khí như ngươi lần đầu ta thấy đó.

Thiên La Dạ Nguyệt nhìn hắn cười trêu đùa nói.

Nếu như những gì ngươi nói là sự thật thì ta là người đầu tiên dùng chảo sắt làm vũ khí, vậy thì bắt đầu từ nay trở đi Cổ Viêm ta sẽ dùng chảo sắt làm vũ khí, ta sẽ chứng minh cho cả vũ trụ này thấy chảo sắt mới thực sự là vũ khí thiên hạ vô địch.

Cổ Viêm reo lên vì sung sướng nói.

Viêm ca thích là được rồi, bất kể huynh làm chuyện gì muội đều ủng hộ.

Ngọc Nhi híp mặt cười nói.

Dâm Đạo và Thiên La Dạ Nguyệt ngôn ngữ bất lực với tiểu tử này, giờ họ cũng chỉ có thể chống mắt lên xem thử liệu hắn có thể làm nên trò chống gì với cây chảo sắt.

Đi trên con đường tấp nập một lúc lâu cuối cùng cũng thấy một cửa tiệm chuyên bán đồ dùng trong nhà bếp.

Khách quan, không biết ta có thể giúp gì cho ngài, nồi, niêu xoong chảo, cái gì cửa tiệm chúng ta cũng có.

Một tên chủ tiệm béo ú thấy Cổ Viêm bước tới làm khách cười thân thiện nói.

Chủ quán, bán cho ta một cây chảo sắt có được không?

Cổ Viêm mở miệng hỏi.

Khinh Tuyết bên cạnh tỏ ra thái độ nhàm chán, đối với cửa tiệm này không một chút hứng thú, cho dù thế nào nàng nhất định không nhận món quà này của hắn.

Khách quan, cửa tiệm chúng ta không bán chảo sắt nữa, ngài có thể đến các cửa tiệm đồ cũ để mua thử xem có thể mua nó không?
Tên chủ tiệm béo ú cúi đầu gượng cười nói lời xin lỗi.

Tại sao lại vậy, tại sao lại không bán chảo sắt các ngươi không bán chảo sắt không lẽ lại đi bán chảo gỗ.

Cổ Viêm ngạc nhiên hỏi.

Khách quan ngài thật biết đùa, hiện tại chúng ta không bán chảo sắt nhưng, có bán chảo làm bằng Tinh Huyền Thiếc, không chỉ riêng chảo mà tất cả dụng cụ trong bếp nồi, niêu, dao phay đều làm bằng thứ kim loại này hết.

Chủ tiệm béo ú mở miệng giải thích.

Tinh Huyền Thiếc là thứ gì nó còn cứng hơn sắt sao?

Cổ Viêm mở miệng hỏi lại.

Đương nhiên là cứng hơn rồi, không những vậy nó còn cứng gấp đôi so với sắt có độ bền rất cao dễ khai thác hiện tại vũ khí phổ thông đều được luyện bằng Tinh Huyền Thiếc, ngài nói xem nếu đồ dùng nhà bếp được làm bằng thứ kim loại này thì có phải tốt hơn nhiều so với sắt phổ thông không.

Tên chủ tiệm gật đầu cười nói.

Cổ Viêm, ngươi có nghe thấy chúng ta nói không!

Hoàng Viêm truyền âm nói.

Có chuyện gì vậy?

Cổ Viêm truyền âm hỏi lại.

Cơ hội sáng tạo Kim Thiên Sinh Linh Tinh đến rồi, ngươi thử hỏi xem, tên con người này có biết nơi nào có nhiều sắt không, càng nhiều càng tốt.

Hoàng Viêm truyền âm đáp lại.

Nhất định phải là sắt thì mới có thể sáng tạo ra được sao?

Cổ Viêm ngạc nhiên hỏi.
Tuy không hẳn là vậy nhưng chí ít nó là một trong những kim loại nguyên thủy cấu trúc đơn giản phổ biến nhất giống như các nguyên tố khác chúng ta đã từng hấp thụ ngoại trừ nó ra Thiên Sinh Linh Tinh sẽ không hấp thụ luyện chế bất kỳ thứ kim loại hỗn tạp nào khác, vì thế lựa chọn nó là nguyên liệu tạo ra Kim Thiên Sinh Linh Tinh là hợp lý nhất.

Hoàng Viêm mở miệng giải thích.

Nói vậy chẳng phải sau này ta có thể tự mình tạo ra sắt làm vũ khí sao!

Cổ Viêm khuôn mặt phấn khích truyền âm nói.

Biết phải làm gì rồi, còn chần chừ gì nữa, mau tìm nơi có nhiều sắt đó đi, ta rất muốn xem thử Kim Thiên Sinh Tinh có hình dáng ra sao đây.

Hắc Ma chen lời vào nói.

Sư tôn, người có chuyện gì mà vui vậy.

Khinh Tuyết thấy biểu hiện cười vui sướng của hắn mở miệng hỏi.

Chủ quán, chủ quán, cho ta biết làm cách nào để có thể tìm thấy quặng sắt.

Cổ Viêm phấn khích mở miệng hỏi tên chủ quán.

Ta có bản đồ dẫn đến nơi chứa quặng sắt, nhưng mấy chục năm nay không ai lui tới, lại còn ở vị trí sâu trong sơn mạch rất nhiều yêu thú hùng mạnh sinh sống, sẽ rất nguy hiểm đấy, tốt nhất ngài không nên tới đó thì tốt hơn.

Tên chủ quán tốt bụng mở miệng khẽ khuyên.

Một thỏi vàng đổi cho ta tấm bản đồ, ngay và luôn.

Cầm tấm bản đồ trong tay Cổ Viêm vui sướng không nói lên lời, lại sắp có thêm một nguyên tố mới để sử dụng sao không vui cho được.

Sư tôn người muốn đi đến nơi đó chỉ để tìm thứ vô dụng đó thôi sao, ở đó nguy hiểm lắm.

Khinh Tuyết mở miệng khẽ khuyên.

Đi theo ta, hôm nay sư tôn sẽ cho ngươi mở rộng tầm mắt, thể nào mới là vũ khí lợi hại nhất.

Cổ Viêm không dấu nổi sự vui sướng nắm tay đồ đệ mình kéo theo bay lên trời cao.

Ngọc Nhi, Thiên La Dạ Nguyệt, Dâm Đạo bay theo xem thử rốt cuộc tiểu tử này định dở trò gì.

Trên chuyến hành trình đi tìm báu vật của mình, ngoại trừ đám Cổ Viêm ra còn có hai bóng đen khác theo sau, không biết là kẻ nào ra lệnh cho chúng nhưng nhất định không có mấy thiện ý với hắn.

Cổ Viêm có người theo sau ngươi kìa, ngươi định tính sao với chúng.

Thiên La Dạ Nguyệt mở miệng hỏi.

Mặc kệ chúng, vừa hay ta đang cần tìm bao cát để luyện tập, cứ để cho chúng sống thêm vài canh giờ nữa đi.

Cổ Viêm mở miệng đáp.

Sư tôn, người vừa nói chuyện với ai vậy, ta có thấy ai khác ngoài chúng ta đâu.

Khinh Tuyết quay người về trước về sau không thấy ai khác quay sang hỏi hắn.

Nhiều chuyện, ta lẩm bẩm một mình không được sao, sắp tới ngươi cứ ở yên một chỗ quan sát là được.

Khu vực mà Cổ Viêm sắp đáp xuống là một khu vực sơn mạch rộng lớn vừa bước tới xuất hiện hai con con hung thú hung hãn một con mình sói toàn thân lông đen nhãn đồng phát ra huyết quang kì dị, trên lưng có một đôi cánh màu huyết sắc hỏa diễm như đang phô diễn thiên địa, bốn cái trảo tráng kiện mỗi lần đạp dường như làm cho không gian chấn động thực lực không thể xem thường.

Con còn lại là một con cự đại bạch xà, toàn thân bao phủ gai nhọn cùng những khói độc màu xanh quanh người, hai mắt phát ra khí tiết hùng hãn không thua kém gì con sói hung dữ bên cạnh kia.

Là Huyết Ảnh Ma Lang và Độc Thủ Long Mãng ngũ giai yêu thú thực lực không thua kém gì các cường giả chân tinh cảnh.

Khinh Tuyết vẻ mặt kinh hãi mở miệng run rẩy nói.

Nếu không muốn chết thì đứng im ở đây đợi ta.

Cổ Viêm dứt lời ném nàng ta trên một ngọn cây rối tiếp tục bay tiếp về hướng đám yêu thú mà không một chút lo sợ, Khinh Tuyết ở yên một chỗ quan sát, tâm thần không dấu nổi sự phấn khích lần đầu tiên chứng kiến sư tôn xuất thủ toàn lực chắc chắn là cảnh tượng mãn nhãn không thể bỏ qua.

Thấy Cổ Viêm tự tin như vậy, đám Ngọc Nhi không dám quấy rầy hắn, đất diễn này là của hắn, cứ để hắn thoái mái bung lụa, trong khi bản thân họ ngồi xem kịch hay thật thú vị làm sao.

Nhân loại loài người to gan, đây là địa bàn của chúng ta, không muốn chết thì cút đi chỗ khác cho ta.

Huyết Ảnh Ma Lang đạp không bước lên phía trước quát lớn nói.

Lão tử hôm nay không có tâm trạng ăn uống, cút ra chỗ khác nếu không thì đừng trách lão tử lột da mần thịt ngươi.

Cổ Viêm tăng tốc bay đến gần quát lớn đáp lại.

Thật đúng tìm chỗ chết, ngươi cứ đứng im ở đó để ta xử lý tên nhãi ranh này cho.

Độc Thủ Long Mãng dứt lời lăng khôi bay lên phía trước với tốc độ nhanh lao tới há cái miệng khổng lồ với cặp răng nanh sắc nhọn định cắn một nhát trí mạng vào Cổ Viêm.

Cổ Viêm cũng không phải kẻ buông tay chịu trói, sử dụng tốc độ sấm sét, di chuyển với tốc độ nhanh chóng mặt khiến con cự mãng này không thể nhìn mà bắt kịp chuyển động.

Tốc độ nhanh đấy để xem, ngươi làm sao thoát khỏi chiêu này của ta.

Độc Thủ Long Mãng mở miệng ra phun một luồng khỏi độc về phía hắn, độc của ngũ giai yêu thú này đủ để làm thịt nát xương tan cường giả dưới chân tinh cảnh và làm cho cường giả cấp bậc chân kinh bị thương.

Chuyện gì thế này tại sao hắn không bị thương.

Độc Thủ Long Mãng đắc ý chưa được lâu thì ngay lập tức mặt biến sắc khi thấy Cổ Viêm ngoài y phục bị độc làm cho rách nát ra thì không còn thương tích nào khác, đã vậy nó còn bị hắn dùng hai tay tóm chặt vào răng nanh dùng nụ cười man rợ chế giễu chế nhạo nó.

Miệng ngươi thối chết đi được, ngươi may mắn lắm hôm nay được lão tử đích thân trị bệnh hôi miệng cho, học phí chính là cái mạng thối tha của ngươi.

Cổ Viêm hít một hơi thật sâu, từ trong miệng phun ra một ngọn lửa đỏ rực ánh vàng kim ở nhiệt độ rất cao thổi thẳng vào miệng con cự xà khiến cho nó kêu là thảm thiết.

Ngọn lửa này của hắn lấy từ Hỏa Thiên Sinh Linh Tinh vì thế nhiệt độ của nó sẽ tăng lên không có giới hạn tùy thuộc vào mức độ tiêu hao năng lượng hắn sử dụng, tiêu hao càng nhiều nhiệt độ càng lớn, chỉ ngay sau đó từ trong ra ngoài lục phủ ngũ tạng đều bị tiêu hủy hoàn toàn nổ tung thành thịt vụn chết không toàn thây.

Khinh Tuyết thấy cảnh tượng trước mắt không khỏi sùng bái hắn, mặc dù không biết hắn dùng công pháp gì nhưng uy lực thật sự quá lợi hại, lựa chọn hắn làm sư phụ chính là lựa chọn đúng đắn nhất đời này của nàng.

Đám Thiên La Dạ Nguyệt và Dâm Đạo thì phải há hốc mồm, đây đâu phải là công pháp tu luyện gì đâu cách hắn chiến đấu không khác gì một con yêu thú hung hãng, tương lai sợ rằng hắn còn nguy hiểm hơn thượng cổ hung thú gấp trăm lần.

Đáng ghét ngươi phải chết.

Huyết Ảnh Ma Lang phẫn nộ cái miệng mở rộng ra rít gào một tiếng âm thanh vang vọng khắp sơn mạch khiến muôn thú xung quanh run sợ mà chạy chốn, ngay sau màn thi uy với Cổ Viêm thì ngưng tụ ra thủ hỏa hình cầu lửa màu đỏ sẫm đường kính ước chừng gần một mét bắn thẳng về phía hắn tấn công.

Quả cầu lửa này đi đến đâu không gian vặn vẹo đến đấy sức hủy diệt thật không gì tưởng tượng được.

Sư tôn cẩn thận trước đòn tấn công đó, nguy hiểm lắm.

Mặc cho Khinh Tuyết lo lắng khuyên bảo, Cổ Viêm mặt vẫn tỉnh bơ không một chút sợ hãi nào hết, với một kẻ đã miễn nhiễm với mọi loại công kích hệ lửa như hắn thì đòn công kích của con sói ngu ngốc này đối với hắn chẳng khác gì lấy trứng chọi với đá.

Bước lên phía trước lấy hai cánh tay bắp thịt cuồn cuộn của mình vươn tới phía trước mặt xòe rộng bàn tay ra đỡ quả cầu lửa khổng lồ lao tới một cách dễ dàng, cầu lửa vừa chạm tới tay hắn thì ngay lập tức bị chặn lại không thể di chuyển được nữa.

Một tay nâng cầu lửa khổng lồ như nâng một cục bông, tay còn lại thì khẽ cấu một góc của quả cầu lửa như cấu một miếng bánh ngọt bỏ vào miệng ăn thử xem vị nó ra sao.

Trước cảnh tượng trước mắt, Khinh Tuyết và Huyết Ảnh Ma Lang lại được một phen há hốc mồm, con ngươi mở to như sắp rơi ra, nhìn thấy cách Cổ Viêm ăn lửa bọn họ tự hỏi hắn có còn là con người hay không vậy.

Phì phì,lửa gì mà hôi tanh như máu vậy khó nuốt quá, trả lại cho ngươi này.

Cổ Viêm lấy tay vuốt lưỡi cho đỡ ghê cổ, tay còn lại ném cầu lửa đi về phía Huyết Ảnh Ma Lang một cách hững hờ như không coi nó là đối thủ.

Cầu lửa bay ngược lại, Huyết Ảnh Ma Lang tốc độ cực nhanh, nhanh chóng né sang một bên, cầu lửa bay xuống phía dưới gây ra vụ nổ lớn cây cối muôn thú đường kính trăm mét xung quanh đều bị thiêu rụi.

Đáng ghét, ngươi phải chết.

Huyết Ảnh Ma Lang hăng máu hơn trước phẫn nộ dùng cự trảo của mình lao tới với tốc độ cực nhanh nhắm vào điểm yêu trên cơ thể của hắn tấn công.

Chim cút!

Một lần nữa Cổ Viêm dùng tốc độ sấm sét di chuyển với tốc độ cực nhanh còn nhanh hơn con sói ngu ngốc này không biết bao nhiều lần, trong chớp mắt đã cho nó một cước trúng mõm khiến nó bị rụng ba bốn cái răng ngã xuống đất lăn lông lốc trông thật thảm thương.

Huyết Ảnh Ma Lang trước mặt Cổ Viêm từ một con hung thú uy nghiêm của sơn mạch rộng lớn giờ không khác gì con cún con, sợ hãi tột độ, cái miệng không dám ho he lớn tiếng như trước, ba chân bốn cẳng mà chạy, hôm nay gặp một tên quái vật như Cổ Viêm thật đúng xui xẻo cho nó.

Muốn chạy sao, đâu có dễ như vậy.

Cổ Viêm há miệng ra liên tục khạc những quả cầu lửa phía dưới, khiến cho địa hình cây cối bị hủy hoại nghiêm trọng, Huyết Ảnh Ma Lang mong vuốt sắc bén trước giờ chỉ nghĩ để thị uy với kẻ khác nào ngờ lần này lại phải dùng như cái máy đào đất tạo một cái hang tẩu thoát thành công.

Hừ, may cho con yêu thú nhà ngươi hôm nay lão tử mát tính đấy, bằng không ngươi có chạy đằng trời cũng đừng mong thoát khỏi ta.

Hừ lạnh một tiếng, Cổ Viêm dứt lời sau đó tiếp tục đi tìm kiếm quặng sắt tiếp.

Hai bóng đen nấp trong bụi cây, quan sát trận chiến của Cổ Viêm mà xanh cả mặt mồ hôi nhễ nhại, ngũ giai yêu thú mà còn bị tên quái vật này đánh như con nếu đổi lại là họ còn phải chật vật, nếu phải giao thủ với hắn e rằng lành ít dữ nhiều, thăm dò đã xong nhiệm vụ của họ kết thúc, lần này có thể bình an quay về bẩm báo với chủ nhân là một chuyện rất tốt đáng để ăn mừng.

Hai bóng đen này vừa mới quay lưng bước đi thì không hiểu chuyện gì xảy ra đã bị bất động không nhúc nhích được, bọn họ thành ra như vậy chính là do Thiên La Dạ Nguyệt tác động đến, một phàm nhân nhỏ bé như họ sao có thể thoát khỏi sự điều khiển của nàng.

Cổ Viêm, hai món chính ta để dành cho ngươi, đừng khiến ta thất vọng đấy.

Thiên La Dạ Nguyệt mỉm cười tán thưởng thầm nói.

Khinh Tuyết bám trên ngọn cây thấy biểu hiện xuất sắc của sư phụ mình, mà thần tượng như phát điên, sư phụ bảo nàng ở yên một chỗ nàng tuyệt đối không dám đi lung tung, nếu để sư phụ phiền lòng thì làm sao nàng có thể học công pháp lợi hại từ hắn cho được.