CHƯƠNG 209: THIẾU GIA PHẾ VẬT BỊ TỪ HÔN
Trong đại sảnh Thạch Mục và bốn vị trưởng lão cùng vị lão giả kia nói chuyện với nhau, bất quá vị lão giả này tựa như có việc gì đó khó nói, mỗi lần nói chuyện lại ấp a ấp úng trông có vẻ rất khó xử làm cho nữ tử xinh đẹp đang ngồi cạnh lão không nhịn được liếc mắt nhìn lão như đang ám chỉ hành động của lão thật không ra giáng một bậc trưởng bối gì cả.
Tiểu Thiên ca ca chắc ba vị trước mặt huynh biết thân phận của họ đúng không?
Ngồi một lúc lâu cảm thấy nhàm chán, Vân Nghiên bên cạnh hắn khẽ cười thì thầm vào tai hắn hỏi.
Biết chứ sao không biết được, họ là người của Thiên Thủy Tông được xem là tông môn siêu cấp trong Sơn Hà Đế Quốc ai ai cũng muốn vào.
Tiểu Thiên mở miệng đáp lại.
Tuy thời gian ở trong tộc suốt nhưng Tiểu Thiên thỉnh thoảng cũng hay đọc một số bộ sách về Thiên Thủy Tông nằm tại địa phận Sơn Hà Đế Quốc, tông môn này đã xuất hiện được 500 năm thiên tài vô số nghe nói tại thời kì sáng lập tông môn tông chủ đầu tiên có tu vi đã chạm đến cảnh giới tinh đế cảnh tuy người này chỉ tùy tiện đi qua không dừng chân ở đó quá lâu chỉ dựa vào điểm này thôi cũng đủ sức hấp dẫn cho đông đảo tu luyện giả trong và ngoài đế quốc đến ứng tuyển.
Còn nói về Thạch gia nằm trong Thổ Lạc Thành thuộc Sơn Hà Đế Quốc bất quá không phải duy nhất trong thành còn hai đại gia tộc khác là Phương gia, Lâm gia thực lực không thua kém Thạch gia là bao nhiêu, tam phương không ngừng tranh đấu bất phân thắng bại.
Nếu đem so sánh Thạch gia nhỏ bé với Thiên Thủy Tông độc bá tại Sơn Hà Đế Quốc đúng là chênh lệch một trời một vực, khó trách lão tộc trưởng bình thường nghiêm túc nay đối diện với lão giả của tông môn này lời nói rất kính sợ.
Tiểu Thiên ca biết đến thiếu nữa kia không?
Vân Nghiên liếc mắt nhàn nhạt đối diện với nữ tử xinh đẹp bên cạnh lão giả mở miệng thấp giọng hỏi.
Cô ta là ai, ta chưa từng gặp mặt qua.
Cổ Viêm nhìn nàng ta cảm thấy tò mò về thân phận mở miệng hỏi.
La Kinh Tuyết!
Vân Nghiên thần sắc cổ quái lên người thiếu nữ thấp giọng nói.
La Khinh Tuyết? Sơn Hà Đế Quốc la gia tộc, hoàng đế của đế quốc La Tư Khắc Kiệt có cháu gái được phong là công chúa của đế quốc lại là La Khinh Tuyết?
Muội nói … người đó là hôn thê của ta sao?
Tiểu Thiên không khỏi kinh ngạc cả người cứng ngắc nói.
Gia gia huynh năm đó lúc còn trẻ tuổi vừa mới đôi mươi vô tình cứu La Tư Khắc Kiệt đang bị trọng thương lúc đó mới chỉ có thân phận hoàng tử khỏi đám thích khách thành công hộ tống ông ta về đế quốc.
Vì để trả ơn hai người kết bái huynh đệ, không những vậy khi La Tư Khắc Kiệt lên ngôi hoàng đế nếu đời sau của La gia và Thạch gia nếu có một ngày một trong hai bên có nhi tử nối dõi bên còn lại có nhi nữ thì sẽ cho chúng liên hôn hưởng thụ những gì tốt nhất trong Sơn Hà Đế Quốc.
Bất quá gia gia trước đây vì giao chiến kẻ thù mà chết quá sớm theo thời gian Thạch gia và La gia quan hệ càng ngày càng ít.
Vân Nghiên thấy bộ dạng hắn sững người như tượng đá hai mắt mở to, không khỏi đắc ý cười nói tiếp.
La Tư Khắc Kiệt là người rất có cốt khí, hơn nữa cực kì để ý đến mặt mũi ngay cả khi Tiểu Thiên ca ca thanh danh đi xuống cực kém cũng chưa từng phái người đến thoái hôn.
Lão đầu này cũng thật là biết giữ chữ tín.
Nghe đến đây Tiểu Thiên không khỏi lắc đầu cười nhưng trong lòng lại rất kính phục lão nhân gia.
La Tư Khắc Kiệt rất yêu thương cháu gái mình tuy rằng huynh thành ra bộ dạng thế này lão dù có không ưa huynh cũng không dám bội tín lời hứa năm xưa lần này La Khinh Tuyết đến đây có khi cũng là chủ ý của lão muốn tác thành liên hôn giữa hai tộc.
Nói đến La Khinh Tuyết từ khi mười tuổi bước chân vào Thiên Thủy Tông chỉ dựa vào tư cách công chúa của Sơn Hà Đế Quốc cũng đủ cho tông môn bồi dưỡng trọng dụng không chỉ vậy tư chất thiên phú tu luyện lại kinh người lại có nhan sắc khuynh thành không ít nam đệ tử trong tông sùng bái yêu quý trở thành thần tượng của nàng, tông môn càng sủng ái nàng ta thêm, bao nhiêu thiên tài địa bảo cũng không tiếc bồi dưỡng nàng ta tương lai kế vị tông chủ của Thiên Thủy Tông.
Một người có đủ thực lực thay đổi vận mệnh của mình như nàng ta thì nàng ta sẽ tìm mọi cách giải quyết những mà nàng ta không thích, trong số đó có lẽ là hôn sự của huynh và nàng ta là điều nàng ta không hài lòng nhất.
Ý muội nói, nàng ta đến đây lần này là muốn giải trừ hôn ước.
Sắc mặt Tiểu Thiên biến đổi, trong lòng dân trào một trận tức giận, tức giận này không phải vì nàng ta kì thị hắn thành thật mà nói nữ nhân này tuy có xinh đẹp nhưng so với Vân Nghiên vẫn là kém một bậc càng không nói đến hai người lần đầu gặp không có tình cảm, Tiểu Thiên cũng không phải là kẻ háo sắc cho dù không nên duyên cũng chỉ có một chút tiếc nuối mà thôi, nhưng nếu hôm nay nàng ta trước mặt phụ thân và mọi người muốn giải trừ hôn ước, như vậy thân là tộc trưởng như lão cũng sẽ mất hết mặt mũi, ngay cả bản thân hắn từ nay sẽ không còn chỗ đứng trong Thạch gia sẽ bị mọi người đem ra bàn tán chế nhạo còn nhiều hơn trước.
La Khinh Tuyết không chỉ xinh đẹp lại có địa vị thiên phú tuyệt hảo, bất cứ ai cũng sẽ nghĩ hắn là cóc ghé muốn ăn thịt thiên nga lại không nghĩ đến thiên ngan dẫm bẹp.
Lời nói như vậy. sau này không chỉ riêng hắn, mà ngay cả phụ thân hắn cũng trở thành trò cười mất hết uy nghiêm.
Tiểu Thiên từ miệng thở ra một hơi lạnh, bàn tay giấu trong tay áo nắm chặt lại trong đầu thầm nghĩ giá như là năm xưa khi mình ở trên đỉnh cao không bị căn bệnh quái ác hành hạ có lẽ giờ đây cũng đã là luyện cốt cảnh có khi là một luyện tạng cảnh, ai còn dám chà đạp hắn như vậy.
Đích xác nếu Tiểu Thiên nếu lúc này là luyện cốt cảnh, cho dù La Khinh Tuyết có chỗ dựa là Thiên Thủy Tông cũng không dám làm như vậy, mười lăm tuổi có thể đạt đến luyện cốt tại Tinh Huyền Đại Lục nhiều năm lịch sử cũng chỉ có vài người mà mấy người này tương lai đều là bậc cường giả danh chấn một phương.
Tiểu Thiên vừa nghĩ trong đầu thì một bàn tay mềm mại lặng lẽ xuyên qua ống tay áo nắm chặt tay Tiểu Thiên, Vân Nghiên ôn nhu nói.
Tiểu Thiên ca ca, nếu hôm nay nàng ta làm vậy chính là tổn thất của nàng ta mà thôi, Vân Nghiên tin tưởng sau này nàng sẽ vì ánh mắt nông cạn của mình mà hối hận.
Hối hận?
Thở dài một tiếng, khuôn mặt Tiểu Thiên tràn đầy tự giễu hắn bây giờ còn có cái tư cách đó sao.
Nói đến Vân Nghiên thân phận nàng ta rất thần bí, chỉ biết từ nhỏ đã được phụ thân nhận nuôi, còn phụ mẫu nàng ta lai lịch ra sao trước giờ chưa từng nhìn thấy mặc cho hắn hỏi như thế nào nàng cũng không hé môi nửa lời mỗi lần nhắc đến chuyện đó nàng chỉ biết im lặng cười đôi lúc đánh lạc hướng sang chủ đề khác, bao năm như vậy Tiểu Thiên cũng đã quen nên cũng không còn hứng dò hỏi nữa, chỉ có thể đợi một ngày nào đó nàng ta có thể cùng hắn minh bạch mọi chuyện.
Tạm gạt bỏ những suy nghĩ liên quan đến thân thế thần bí của Vân Nghiên trong đầu vì lúc này lão giả ngồi cạnh La Khinh Tuyết bị nàng ta không ngừng thúc dục ánh mắt làm cho lão ta bất đắc dĩ đứng lên mở lời.
Lại muốn nhờ đến Thiên Thủy Tông hướng đến thị uy phụ thân ta sao, La Khinh Tuyết nữ nhân này thật biết dùng thủ đoạn.
Trong lòng Tiểu Thiên vang lên tiếng phẫn nộ cười lạnh.
Lão giả đứng dậy ho nhẹ vài tiếng, đối với Thạch Mục chắp tay mỉm cười nói.
Thạch tộc trưởng, lần này đến quý gia tộc, chủ yếu có việc thỉnh cầu.
Thái Diệp lão tiên sinh có việc gì xin hãy cứ nói, nếu Thạch gia làm được nhất định sẽ không từ chối.
Đối với vị lão giả này, Thạch Mục không dám chậm trễ, vội vàng đứng dậy khách khí nói, bất quá lão cũng biết đối phương muốn yêu cầu việc gì, cũng không chắc chắn bản thân có thể làm được không.
Thạch tộc trưởng tiểu nữ này, ngài có từng quen biết không?
Thái Diệp tiên sinh mỉm cười chỉ tay về phía nàng ta hỏi lão.
Tiền bối thứ lỗi cho ta, tiểu thư này ta chưa từng gặp mặt với nàng ta bao giờ.
Thạch Mục ngẩn người, lắc đầu cười trong bất lực, dù muốn cố nhớ ra cũng không thể nhớ ra được, nữ nhân này đã trưởng thành rất nhiều so với lúc còn bé lão không nhận ra con dâu trên danh nghĩa cũng không có gì lạ.
Nàng ta là La Khinh Tuyết, giờ ngài nhận ra chưa.
Thái Diệp mở miệng nói tiếp.
Là La Khinh Tuyết là cháu gái của La Tư Khắc Kiệt sao?
Thạch Mục hai mắt mở to gật đầu, ngay sau đó tinh thân trở nên vui mừng, có lẽ nhớ lại chuyện năm đó, lập tức đối với thiếu nữ nụ cười ôn hòa.
Thì ra là La Khinh Tuyết nữ chất, Thạch thúc thúc nhiều năm chưa gặp ngươi, không nhận ra ngươi, mong ngươi hãy rộng lượng mà tha thứ cho sự sơ ý này của thúc.
Cái tên của La Khinh Tuyết vừa vang lên, những tiếng cười bàn tán châm trọc trước đó Tiểu Thiên đều biến mất, cả một đám ngây người ra, ngay cả bốn vị này trưởng lão cũng phải nhìn nhau mà cau mày lại, bọn họ biết rất rõ thân phận của nữ nhân trước mặt, đến đây chắc chắn là vì hôn sự của tiểu tử phế vật kia, nếu thành công chẳng phải hôm nay hắn giống như gà trống hóa thành phượng hoàng một bước bay lên trời sao.
Thạch thúc thúc, nữ chất nhiều năm không đến bái kiến, người nên bồi tội là ta mới phải. đâu dám trách tội thúc thúc.
La Khinh Tuyết mỉm cười ngọt ngào đáp lại.
Ta nghe nói năm con mười tuổi đã được người của Thiên Thủy Tông thu nhận vào làm đệ tử chân truyền, tưởng là lời đồn ai ngờ là thật, nữ chất thiên phú thật tốt a.
Thạch Mục mỉm cười tán thưởng.
Thạch thúc quá lời rồi, tiểu nữ không tài giỏi như những gì người nghĩ đâu.
La Khinh Tuyết cười nhợt nhạt Thạch Mục này quá đề cao nàng làm nàng thấy ngại không thể mở lời tiếp được, lại khẽ kéo tay áo Thái Diệp tiên sinh mở lời hộ.
Thạch tộc trưởng, việc tại hạ muốn thỉnh cầu hôm nay liên quan đến Khinh Tuyết, hơn nữa lại được tông chủ mở lời nên xin ngài đừng từ chối.
Thái Diệp khẽ cười một tiếng, lúc nhắc đến hai chữ tông chủ, biểu cảm trên khuôn mặt có chút trịnh trọng.
Nghe đến đây sắc mặt Thạch Mục thu liễm lại nụ cười khiến lão ta có dự cảm không lành, tông chủ Thiên Thủy Tông là đại nhân vật như thế nào, sao có thể nhờ vả một nhân vật nhỏ bé như hắn hỗ trợ, Thái Diệp lại nói chuyện này có liên quan đến Khinh Tuyết chẳng lẽ lại là chuyện đó.
Nghĩ đến đây, khóe miệng Thạch Mục hơi giật giật, bàn tay run nhẹ, bất quá bàn tay che dấu trong tay áo không để lộ, mạnh mẽ áp chế lửa giận, thanh âm có chút phát run nói tiếp.
Thái Diệp tiên sinh, có lời xin hãy cứ nói.
Thái Diệp đối với chuyện này cũng cảm thấy có chút khó xử có chút xấu hổ, bất quá tông chủ đối với La Kinh Tuyết cực kì yêu thương, lão không có khả năng từ chối, chỉ có thể cắn chặt răng mà mở miệng nói.
Thạch tộc trưởng, ngài cũng biết Thiên Thủy Tông, môn quy vô cùng nghiêm ngặt hơn nữ tông chủ đối với Khinh Tuyết rất kì vọng muốn bồi dưỡng nàng ta trở thành tông chủ đời tiếp theo, do một chút quy củ đặc thù, truyền nhân của tông chủ trước khi trở thành tông chủ tiếp theo không thể qua lại với bất kì nam nhân nào.
Tông chủ có hỏi qua Khinh Tuyết, biết được nàng ta còn có một hôn sự, cho nên ngài ấy muốn mời tộc trưởng có thể giải trừ hôn ước này.