CHƯƠNG 196: CỔ VIÊM BIẾN MẤT, THIÊN HẠ ĐẠI LOẠN

Hành Trình Khám Phá Thế Giới Mới Của Thực Thể Thần Bí

CHƯƠNG 196: CỔ VIÊM BIẾN MẤT, THIÊN HẠ ĐẠI LOẠN

CHƯƠNG 196: CỔ VIÊM BIẾN MẤT, THIÊN HẠ ĐẠI LOẠN

Băng Vực Yêu Đảo.

Sự trở lại của Bạch Linh đã giúp cho tộc này lấy lại vị thế đã mất tại Băng Vực Yêu Đảo hiện tại tộc nhân của nàng không còn phải trốn chui chốn lủi dưới mặt đất phủ đầy tuyết trắng mà đã có thể sinh sống trên mặt đất như hai tộc còn lại.

Lãnh địa mới của họ chiếm được từ một phần ba lãnh thổ của Thiên Long Băng Yêu tộc và Thiên Xà Băng Yêu Tộc hiện tại cả ba tộc đang thực hiện hiệp ước hòa bình hiệp ước sẽ kéo dài 500 năm không xâm phạm lãnh thổ của nhau.

Tại đại sảnh của Thiên Hồ Yêu Tộc, Bạch Linh lúc này đang ngẩn đầu lên trời cao quan sát dị tượng xảy ra ở Hải Vực Yêu Đảo, ánh sáng kim sắc vừa bay lên khỏi bầu trời khiến nàng có cảm giác bất an đứng ngồi không yên.

Theo như tin tức tình báo được từ Hải Vực Yêu Đảo nhận được, nơi đó vừa xảy ra trận chiến giữa một nam nhân thần bí và một nữ nhân yêu tộc thuộc Hải Nhân Ngư Tộc đã biến mất vài trăm năm nay và một con yêu thú cấp bậc yêu thánh chưa hóa hình.

Theo như miêu tả của thuộc hạ bẩm báo về nam nhân thần bí này dáng người cao lớn vạm vỡ mái tóc trắng bù xù để ngang vai khuôn mặt khá anh tuấn nhìn bên ngoài điểm nào cũng hoàn hảo tạo thiện cảm cho đám nữ nhân yêu thích chỉ có một điểm trừ duy nhất trên cơ thể tên này cười rất xấu xa bỉ ổi vô liêm sỉ hạ lưu khiến người ta nhìn vào muốn phát ói, thậm chí muốn đánh vào mặt hắn cho đỡ ghét.

Tính cách thì khỏi nói, nghe đâu tên tiểu tử này bụng dạ hẹp hòi tính cách xấu xa ăn nói không câu nào dễ nghe được, đánh nhau với nữ nhân mà không một chút nương tay như đánh nhau với đám nam nhân thối chẳng biết thương hoa tiếc ngọc gì cả.

Những gì mà thuộc hạ miêu tả lại thì đã có bảy tám phần giống với Cổ Viêm nhưng điều mà Bạch Linh không hiểu tại sao hắn không ở nhân tộc mà chạy đến lãnh địa yêu tộc làm gì, còn Ngọc Nhi lúc đó đang ở đâu mà để hắn gây ra động tĩnh lớn như vậy không giống tính cách nàng ta chút nào.

Bạch Linh tỷ, tỷ cứ đứng im nhìn lên trời đã nửa canh giờ rồi đấy, tỷ còn muốn nhìn đến lúc nào nữa đây.

Bạch Thiểm bước vào trong đại sảnh tộc mở miệng khẽ khuyên.
Muội có nghĩ ánh sáng kim sắc vừa nãy có liên quan gì đến Cổ Viêm không, nếu thật sự là hắn thì không biết hắn sẽ bay đi đâu, có phải sẽ bay lên thiên giới cùng Ngọc Nhi đó rồi không.

Bạch Linh tâm trạng bất an trầm giọng nói.

Tỷ đừng quá lo lắng, Cổ Viêm đại nhân có Ngọc Nhi phu nhân bảo vệ chắc chắn sẽ không có chuyện gì đâu, cho dù ngài ấy đi thiên giới đi chăng nữa, chỉ còn một tháng nữa tỷ phải độ thiên kiếp đột phá cấp độ yêu tổ đến lúc đó tỷ cũng sẽ phi thăng sớm muộn gì cũng gặp lại ngài ấy thôi.

Bạch Thiểm mỉm cười nói.

Thiên giới rộng lớn, biết bao giờ mới có thể gặp lại hắn có thể là mười năm, một trăm năm thậm chí là mười ngàn năm, cũng có thể mãi mãi không gặp được hắn nữa, vậy có khi lại là chuyện tốt.

Bạch Linh thở dài cười đáp lại.

Sao không thể gặp lại ngài ấy được, một khi ngài ấy bước chân lên thiên giới, không làm náo loạn cả thiên giới mới lạ, đến lúc đó danh tiếng của ngài ấy sẽ bay rất xa, tỷ sẽ biết được tin tức của ngài ấy thôi mà, tỷ cũng đừng có quá bi quan.

Bạch Thiểm che miệng tủm tỉm cười nói.

Hừ, ai muốn gặp lại tên xấu xa như hắn, tốt nhất là đừng để ta gặp lại nếu không ta sẽ đánh cho hắn thê tử tốt của hắn không nhận ra mặt hắn thì mới thôi.

Bạch Linh bị Bạch Thiểm trêu đùa đỏ mặt tức giận quát.

Bạch Thiểm không ngờ đến tỷ tỷ của mình bình thường lạnh lùng vậy mà cũng có biểu cảm xấu hổ giống như một nữ nhân mới yêu đang tương tư về ai đó nóng lạnh thất thường thật không giống tỷ ấy trước đây tí nào, nhưng như vậy có khi lại thú vị, cho dù là người hay là yêu thì cũng phải sống đúng với cảm xúc của mình đừng cố gắng che dấu nếu không sống trên đời này thật vô nghĩa.

Phải rồi, Bạch Linh tỷ, tỷ có biết chuyện gì sẽ xảy ra nếu Cổ Viêm biến mất khỏi đại lục không?

Bạch Thiểm sắc mặt trở lên nghiêm túc lại mở miệng hỏi.
Muội đang lo lỡ như Cổ Viêm biến mất khỏi đại lục sẽ dẫn đến cuộc chiến tranh nhân ma yêu tộc lần thứ hai có phải không?

Bạch Linh mở miệng đoán mò.

Đúng vậy, muội nghe nói nhân tộc luôn coi sự tồn tại của Cổ Viêm là Huyết Ma Thần của ma tộc lên lâu nay vẫn không dám có động tĩnh gì, họ sợ rằng nếu phát động chiến tranh không có cường giả cấp võ thần thì sẽ gây ra thương vong vô cùng lớn, nhưng nếu như Cổ Viêm đi rồi, ma tộc nhân lực còn chưa hồi phục kịp còn nhân tộc lại đang trên đà phát triển mạnh mẽ cơ hội tốt như vậy sao họ lại không biết nắm lấy mà diệt cỏ tận gốc.

Bạch Thiểm mở miệng nói tiếp.

Sẽ không có chuyện đó đâu, nhân tộc sẽ không bao giờ có thể tiêu diệt được ma tộc, trước đây ta nghe Cổ Viêm từng nói có chính mới có tà có tà mới có chính, chính tà tuy đối lập nhưng lại giống như hai cán cân cho dù có nghiêng về bên nào thì bên kia chỉ suy yếu đi chứ không biến mất hoàn toàn, đây chính là quy luật cân bằng của tự nhiên không thể bị phá vỡ.

Nhân tộc sinh ra để đối đầu với ma tộc chiến tranh nhân ma chẳng qua để giảm bớt số lượng sinh linh trong đại lục tránh phát triển quá đông, như vậy sinh linh thế hệ sau mới có thể sinh sôi nảy nở được, giống như một chiếc lá trên một cành cây đến một lúc nào đó lá già rụng xuống lá non phát triển mọc ra cứ thế tạo thành quy luật tuần hoàn mãi mãi không thay đổi nếu ma tộc mà biến mất thì nhân tộc cũng sẽ chẳng còn ý nghĩa gì để tồn tại, yêu tộc chúng ta nằm ở giữa cũng sẽ bị diệt vong theo vì thế ma tộc không thể bị tiêu diệt được, nếu họ bị tiêu diệt thì nhân tộc và yêu tộc cũng không tránh khỏi đại họa mà bị tiêu diệt theo.

Bạch Linh mở miệng giải thích.

Ta không ngờ Cổ Viêm đại nhân tuổi đời trẻ vậy mà lại có kiến thức uyên thâm đến có thể lý giải sự tồn tại của sinh linh trong vũ trụ rộng lớn, thật đáng thương cho những tên nhân tộc tự nhận mình là anh hùng cứu thế thay trời hành đạo muốn diệt trừ ma tộc chúng thông minh đến đâu cũng không ngờ được rằng bản thân chúng chỉ là quân cờ trong bàn cờ của tự nhiên thực chất mà nói sống chết của chúng đã được định sẵn rồi chẳng qua chúng không nhận ra điều đó mà thôi.

Bạch Thiểm nghĩ về nhân tộc cười khinh thường nói.

Haiz, cái này cũng khó trách bọn chúng được, ai bảo tuổi thọ của tu luyện giả quá cao nếu về lâu về dài số lượng càng lúc càng đông, theo quy luật của tự nhiên thì yêu thú phần lớn do con người săn bắt để lấy thịt, luyện binh khí, đan dược và nhiều thứ khác chính vì có chúng mà số lượng yêu tộc luôn ở một mức ổn định không quá đông, nhưng nếu số lượng con người quá đông thì số lượng yêu tộc sẽ bị săn bắt càng nhiều hơn đến lúc đó yêu tộc sớm muộn gì sẽ biến mất khỏi đại lục.

Bạch Linh thở dài nói.

Chính vì vậy cần phải có sự tồn tại của ma tộc thì mới có thể duy trì sự phát triển ổn định của ba tộc sau này, nhân tộc số lượng người đã quá đông chiếm phần lớn lãnh thổ trên đại lục nếu không còn ma tộc số lượng này không biết còn tăng lên bao nhiêu nữa, số lượng càng đông thì nhu cầu về nguồn lương thực cùng những vật dụng khác càng lớn vì thế họ sẽ không ngừng gia tăng săn bắt yêu thú nhiều hơn dẫn đến chúng không kịp phát triển được đến lúc yêu thú không còn ma tộc biến mất, nhân tộc sớm muộn gì cũng cạn kiệt thức ăn mà chết.

Bạch Thiểm gật đầu đồng ý nói.

Vì để duy trì sự tồn tại của ba tộc thì điều kiện bắt buộc không tộc nào được phép biến mất, chiến tranh là điều bắt buộc xảy ra, chỉ có chiến tranh mới có thể giảm thiểu số lực nhân lực các tộc chỉ có làm vậy thế hệ sau mới có thể tiếp tục phát triển tiếp được.

Bạch Linh mở miệng nói.

Tỷ tỷ, ngộ nhỡ Cổ Viêm đại nhân đã rời khỏi đại lục, nhân tộc mượn cơ hội này tiêu diệt toàn bộ ma tộc tận gốc đến lúc đó chúng ta nên phải làm sao đây.

Bạch Thiểm sắc mặt lo lắng mở miệng hỏi.

Chẳng bao lâu nữa ta phải độ thiên kiếp phi thăng lên thiên giới, muội là muội muội ruột của ta Thiên Hồ Yêu Tộc ta cũng chỉ đành giao phó lại cho muội, Đình Thiên, Quân Hùng, Hạ Nguyệt Nhi cai quản, nếu có một ngày nhân tộc ma tộc đại chiến lần nữa, hãy đảm bảo rằng cho dù thế nào cũng không được xảy ra chuyện một trong hai tộc bị diệt vong.

Bạch Linh mở miệng dặn dò.

Ý của tỷ nếu như đại chiến xảy ra, tộc nào yếu thế hơn chúng ta sẽ giúp tộc đó có phải không?

Bạch Thiểm hỏi lại.

Chính xác như những gì muội nói, nếu nhân tộc yếu thế chúng ta sẽ giúp nhân tộc một tay, còn nếu ma tộc yếu thế ngược lại chúng ta sẽ giúp họ, muội phải đảm bảo rằng khi đại chiến kết thúc cho dù thương vong lớn đến đâu thì đừng để một trong hai tộc biến mất là được.

Bạch Linh mở miệng dặn dò nói.

Cũng chỉ còn cách này mà thôi, đại chiến nhân ma xảy ra yêu tộc chắc chắn phần lớn yêu tộc sẽ đứng về phía nhân tộc, cho dù tộc chúng ta giúp ma tộc nhưng cũng chỉ giúp được một phần nhân lực rất nhỏ muội e là rất khó để chống lại phần lớn thế lực của cả ma tộc.

Bạch Thiểm thở dài nói.

Vẫn còn thời gian, hiện tại vẫn chưa nắm rõ Cổ Viêm có thật sự rời khỏi đại lục chưa nên đám nhân tộc sẽ không manh động, nhân cơ hội này muội và những người khác trong tộc phải lôi kéo thêm nhiều đồng minh yêu tộc khác trên đại lục, hãy nói với họ về sự tồn tại của ba tộc nhân yêu ma trên đại lục cho họ hiểu đến lúc đó cho dù họ không muốn cũng sẽ phải đồng ý với quyết định này của chúng, bằng mọi giá chúng ta không được để nhân tộc hay ma tộc bị diệt vong được.