Chương 10: Tin đồn và nụ hôn gián tiếp

Hàn Ngu Người Ta Yêu Là Nàng

Chương 10: Tin đồn và nụ hôn gián tiếp

Khi Nguyễn Trung Kiên rời nhà lại gặp dì Kim Yong Ah, dì cũng không quên nhắc lại lần nữa về việc tối hôm nay sang nhà dì ăn cơm.

Nguyễn Trung Kiên tưởng dì Kim sợ hắn quên luôn gật đầu đưa tay vỗ ngực đảm bảo tối nay chắc chắn sẽ sang nhà dùng bữa. Hắn đâu biết được bữa ăn này là bữa ăn để ra mắt "cha vợ" tương lai của hắn.

Sau khi đã chắc chắn chuyện bữa tối Nguyễn Trung Kiên đi xuống nhà lấy xe, vừa ngồi xuống ghế hắn chợt nhớ ra Sung Ri hình như còn chưa đi nên ngồi đợi trong xe 1 lúc.

Khoảng 10’ sau Sung Ri mặc trên người một chiếc áo khoác trùm đầu, mặt đeo khẩu trang kín mít đi xuống. Vừa thấy người, Nguyễn Trung Kiên liền chạy xe đến trước mặt Sung Ri mở cửa xe, bước ra

- Có cần tôi đưa đến trường không

Sung Ri không ngờ Nguyễn Trung Kiên vẫn chưa đi mà đứng đợi cô từ nãy giờ, làm cô rất hạnh phúc, với cô người chỉ dám yêu đơn phương người khác thế đã là hạnh phúc lắm rồi.

- Em cảm ơn giáo sư nhiều

Nguyễn Trung Kiên mỉm cười

- Không cần phải khách sáo như vậy đâu

Ngồi trong xe không biết làm gì thi thoảng Sung Ri lại lén nhìn Nguyễn Trung Kiên sau đó lại giả vờ đang cắm mặt vào điện thoai. Vào trong mục tin tức Sung Ri kinh ngạc há mồm khi thấy hình ảnh của Nguyễn Trung Kiên và Seohuyn đi cùng nhau trên trang đầu.

Sung Ri định mở miệng hỏi nhưng lại thôi, cô lấy quyền gì đi hỏi Nguyễn Trung Kiên, cô cảm giác trái tim mình thắt lại, tình yêu chớm nở của cô lại tàn lụi trong chớp mắt, Sung Ri có dám tranh giành tình yêu? Địa vị, danh tiếng, dung mạo không có cái gì cô bằng người ta thì lấy cái gì ra mà tranh giành. Nguyễn Trung Kiên là hoàng tử nhưng cô lại không phải là "cô bé lọ lem".

Liếc sang nhìn Sung Ri, thấy sắc mặt cô biến đổi không ngừng Nguyễn Trung Kiên dừng xe lại lo lắng

- Em có sao, không từ sáng đến giờ tôi cảm thấy em lạ lắm.

Sung Ri cố che dấu cảm xúc, lắc đầu nói

- Em ổn, giáo sư đừng bận tâm

Để ý đến điện thoại của Sung Ri, nhìn một chút Nguyễn Trung Kiên nhàm chán nói một câu.

- Thiệt tình đúng là nhà văn nói láo, nhà báo nói thêm, không thể tin được chuyện hôm qua lại biến tấu thành ra thế này

Sung Ri nghe thế trong lòng ngọn lửa hy vọng lại nhen nhói trở lại, cô hỏi

- Ý giáo sư là sao?

Nguyễn Trung Kiên nói cho Sung Ri toàn bộ câu chuyện hôm qua gặp Seohyun thế nào, giúp đỡ ra sao.

- Vậy giáo sư với cô ấy không có gì?

Sung Ri hồi hộp lắng nghe câu trả lời của Nguyễn Trung Kiên

- Làm sao có gì được cơ chứ, tôi mới tới Hàn Quốc chưa được mấy ngày mà.

Câu trả lời của Nguyễn Trung Kiên, khiến Sung Ri thở phào, bao nhiêu buồn khổ trong chớp mắt biến mất sạch sanh, chỉ cần Nguyễn Trung Kiên chưa có người yêu thì cô vẫn còn hy vọng.

Sau khi đến trường, Nguyễn Trung Kiên lại phải giải thích 1 lần nữa cho đám học trò của mình, công việc giải thích có phần hơi khó nhằn bởi Seohyun không đi học mọi người chỉ nghe được lời biện minh từ một phía nên bán tín bán nghi.

Giải thích nhiều mà không có tác dụng Nguyễn Trung Kiên chán nản không muốn nhắc đến nữa, bỏ chuyện đó khỏi đầu, cứ để thời gian chứng minh tất cả.

Bên phòng tập của SNSD cũng đang sôi nổi vì tin tức này

- Các chị cũng biết là không phải sự thật mà.

Seohyun sắp bực đến phát khóc, chuyện hôm qua Nguyễn Trung Kiên chở cô về các chị em trong nhóm đều biết thế mà hôm nay sau khi đọc tin tức thì ai nấy cũng hùa vào trêu chọc.

- Bây giờ không phải, đâu có chắc sau này không phải đúng không?

Sunny nói một câu khiến Seohyun không thể phản kháng

- Unnie..

Seohyun kêu một cách tuyệt vọng

- Hừ dám cướp vợ của ta sao, ta cho ngươi biết Im Yoona không phải là dạng người dễ chơi.

Yoona lại làm một bộ mặt căm hận.
- Có chắc làm gì được không đấy, xe hơn 4.7 triệu USD người ta còn mua được thì gia cảnh không vừa đâu.

Tifany thò đầu vào nói móc

- Hừ cho dù là con của ông trời thì sao chứ, thù cướp vợ thề không độ trời chung.

Yoona vừa dứt lời cả đám chị em đều phì cười chỉ có Seohyun là mặt đỏ bừng mặc kệ mọi người chạy ra ngoài.

- Ế em út đi tìm người ta kìa.

Sooyoung chỉ tay về phía Seohyun vừa chạy ra ngoài hô hoán.


- Hắt tt.. xì..

Nguyễn Trung Kiên đưa tay quệt quệt mũi

Sau tiết học đầy hỗn loạn vì tin đồn, Nguyễn Trung Kiên đành phải trốn lên sân thượng tìm kiếm chút yên tĩnh, sẵn tiện tranh thủ chút thời gian cho bữa trưa của mình. Chỉ là một lúc sau có thêm Sung Ri ngồi ăn cùng hắn.

Bởi vì lý do khuôn mặt lên từ trước đến nay Sung Ri ngoài gia đình ra thì chưa bao giờ ăn chung với người khác. Thế nên khi ở trường cô thường tìm chỗ không người để ăn trưa, mà nơi thích hợp nhất chính là trên sân thượng.

- A, Sung Ri em cũng lên đây ngồi ăn trưa sao

Sung Ri cũng bất ngờ với sự hiện diện của Nguyễn Trung Kiên, cô lúng túng đáp

- A, đúng thưa giáo sư

Nguyễn Trung Kiên vẫy vẫy bảo Sung Ri ngồi cạnh mình làm cô rất xấu hổ nhưng cuối cùng cô vẫn đi tới ngồi bên cạnh Nguyễn Trung Kiên. Hai người vừa ăn vừa nói chuyện phiếm với nhau mặc dù chủ đề câu chuyện hơi tẻ nhạt nhưng Sung Ri vẫn thấy hạnh phúc vô cùng, bởi đây là lần đầu cô ngồi ăn, được trò truyện cùng với ngươi khác trong bữa ăn.

- Em uống không

Nguyễn Trung Kiên cầm chai nước vừa uống được một vài ngụm của mình đưa cho Sung Ri

- Cảm ơn giáo sư

Sung Ri đưa tay đón lấy chai nước, lưỡng lự một hồi rồi đưa lên miệng uống một ngụm, sau đó mặt đỏ bừng chạy đi

« mình đã gián tiếp hôn giáo sư, mình đã gián tiếp hôn giáo sư » Sung Ri vừa chạy vừa nói thầm