Chương 12: Quyết Định

Hàn Ngu Người Ta Yêu Là Nàng

Chương 12: Quyết Định

- Em không cần phải căng thẳng đâu, cứ thả lỏng người ra

Nguyễn Trung Kiên giúp Sung Ri trấn tĩnh lại khi thấy cô hơi lo lắng. Hôm nay hai người đi đến gặp vị bác sĩ sẽ chữa trị cho Sung Ri, mặc dù đã được báo trước nhưng Sung Ri vẫn không khỏi thấp thỏm lo lắng.

Vừa tới cửa bệnh viện đã có hai người áo đen đứng sẵn đợi Nguyễn Trung Kiên, hành lễ đầy trang trọng với hắn sau đó dẫn hai người Nguyễn Trung Kiên đi gặp bác sĩ Taylor người sẽ chữa trị cho Sung Ri và cũng là người năm xưa thực hiện ca cấp cứu của Sachi.

- Em vào đi tôi chờ em ở ngoài này.

Nguyễn Trung Kiên đứng ngoài cửa phòng, hắn không muốn đi vào trong, chính xác không muốn gặp mặt Taylor bởi vì mỗi khi gặp ông ta Nguyễn Trung Kiên lại nhớ về vụ tai nạn đã cướp đi người mà hắn yêu thương nhất, người mà hắn sẵn sàng hy sinh cả tính mạng để đổi lấy.

- Ông cứ dùng lá gan của tôi để thay thế đi

Nguyễn Trung Kiên đang lặng lẽ hồi tưởng lại quá khứ, lúc đó Sachi bị tai nạn giao thông, có một vật nhọn đã đâm rách lá gan của Sachi cần phải nhanh chóng tìm một lá gan khác để thay thế, nhưng người tương thích nhất với Sachi lúc đó chỉ có Nguyễn Trung Kiên. Đương nhiên Nguyễn Trung Kiên không ngần ngại hiến một nửa lá gan dù có mất mạng cũng muốn cứu bằng được Sachi. Nhưng không ngờ do mấy năm gần đây do thường xuyên giao tiếp với bạn bè nên hắn uống không ít rượu dẫn đến sơ gan không thể thực hiện ca phẫu thuật cắt ghép được.

Biết được điều đó Nguyễn Trung Kiên đã suy sụp hoàn toàn, hắn chính hắn cũng là người gián tiếp hại đi tính mạng của Sachi.

- Không không.. không phải vậy.. không thể như vậy. Sachi tôi phải cứu Sachi.

Nguyễn Trung Kiên gần như phát điên hắn gào thét trong tuyệt vọng, nhiều tháng sau đó hắn tự giam mình trong phòng. Cha mẹ hắn đã phải nhờ các vị bác sĩ tâm lý giỏi nhất để giúp hắn nhưng cũng phải mất đến gần một năm hắn mới có thể tiếp xúc lại với thế giới bên ngoài.

Bên trong phòng bác sĩ Taylor đang xem xét bệnh tình cho Sung Ri, ông liên tục gật đầu sau đó lại lắc đầu khiến Sung Ri có cảm giác thấp thỏm trong lòng. Một lúc sau ông ngồi xuống thở dài

- Căn bệnh này tôi đã từng gặp, nó tương tự như một dạng ung thư, chỉ cần vài năm nữa là khuôn mặt em sẽ bị biến dạng hoàn toàn.

Sung Ri hít một ngụm hơi lạnh, cô hơi run run

- Vậy bác sĩ có thể chữa được không ạ

Bác sĩ Taylor gật đầu

- Được thì được nhưng xác xuất chưa đến 50%, em có muốn thử không.

Sung Ri yên lặng, cô biết 50% thực ra trong việc chữa trị đã là rất lớn rồi, cô quay lại nhìn cánh cửa nghĩ đến người đàn ông vẫn đang chờ cô bên ngoài cô quyết định không cần ý kiến của cha mẹ nữa cô muốn thử đánh cược một lần.

- Bác sĩ cứ tiến hành chữa trị.

Sung Ri muốn thay đổi cô không muốn sống cuộc sống luôn phải lẩn tránh người khác nữa, cô muốn đứng trước mặt Nguyễn Trung Kiên với khuôn mặt bình thường để rồi nói hết những suy nghĩ trong lòng cô.

- Sao rồi Sung Ri, bác sĩ nói thế nào?

Thấy Sung Ri vừa bước ra Nguyễn Trung Kiên lo lắng hỏi.

Sung Ri mỉm cười

- Rất tốt thưa giáo sư.

Mặc dù đã nghe từ Sung Ri nhưng Nguyễn Trung Kiên vẫn cho người kiểm chứng lại. Sau khi nghe xong báo cáo Nguyễn Trung Kiên không khỏi giận dữ, hắn đi đến nhà Sung Ri, không cả chào hỏi hắn đã mắng xối xả vào mặt cô.

- Sao em ngu ngốc như vậy, em có biết ca phẫu thuật chỉ có 50% cơ hội sống sót không, nếu em chết thì cha mẹ em phải làm sao.

Sung Ri tuy bị chửi nhưng cô lại vô cùng hạnh phúc khi được Nguyễn Trung Kiên quan tâm. Cầm lấy bàn tay của Nguyễn Trung Kiên áp lên mặt mình Sung Ri mỉm cười

- Giáo sư yên tâm, em sẽ ổn thôi mà.

« em sẽ ổn thôi mà » Nguyễn Trung Kiên nhớ lại khoảnh khắc Sachi lúc sắp chết cũng đưa tay hắn lên mặt sau đó nói một câu tương tự như Sung Ri.

Giật cánh tay trở lại Nguyễn Trung Kiên tức giận

- Hừ kệ em, em muốn làm gì thì làm tôi không quan tâm.

Sau đó Nguyễn Trung Kiên đùng đùng bỏ về phòng.
Nhưng thực sự Nguyễn Trung Kiên bỏ mặc được sao, hắn không thể để Sung Ri làm một chuyện nguy hiểm như vậy. Tìm số điện thoại của bố mẹ Sung Ri, hắn cho người liên lạc và nói lại toàn bộ tình hình hiện giờ của cô bé cho hai người đó biết.

Biết tin của con gái hai người bỏ cả chuyện làm ăn mua vé máy bay về nhà. Về đến nhà hai người y chang Nguyễn Trung Kiên trách mắng Sung Ri một trận.

- Bố mẹ, hai người có thể để cho con tự quyết định số mạng của con một lần này thôi được không.

Sung Ri đầy kiên định xin bố mẹ mình.

Tuy rằng không hề muốn con gái mạo hiểm nhưng khi hai vợ chồng nhìn vào mắt con gái, ánh mắt đầy vẻ quyết tâm, họ cuối cùng đã bị mủi lòng.

***
- Sachi cậu quyết định rôi hả

Nguyễn Trung Kiên hỏi

- Ừm tớ muốn tự quyết định con đương tương lai cho mình, tớ không muốn làm thương nhân tớ muốn làm một nghệ sĩ.

Sachi tràn đầy vẻ quyết tâm

Nguyễn Trung Kiên sau cái hôm mắng Sung Ri, hắn thường xuyên nhớ lại về Sachi. Sau cùng thì Nguyễn Trung Kiên cũng không ngăn cản Sung Ri nữa, mỗi con người nên tự đưa ra quyết định của chính mình và không bao giờ hối hận về quyết định đó.

Trước hôm phẫu thuật Nguyễn Trung Kiên tặng Sung Ri một chiếc vòng cổ, chiếc vòng hắn luôn mang trên người.

- Cầm lấy đi, đây là bùa may mắn của tôi đó.

Sung Ri đỏ mặt khi Nguyễn Trung Kiên đích thân đeo nó lên cho cô, nắm chặt chiếc vòng cổ cô hứa sẽ trân trọng nó suốt cuộc đời này

Nhìn đồng hồ sau đó đưa mắt vào phòng phẫu thuật, bô mẹ Sung Ri và Nguyễn Trung Kiên đều đang đứng ngồi không yên, cuộc phẫu thuật đã gần 5 tiếng mà vẫn chưa thấy ai ra, đang lúc lo lắng nhất thì cửa phòng phẫu thuật mở ra đèn báo cũng đã tắt, Taylor với gương mặt mệt mỏi bước ra khỏi phòng cấp cứu.

- Bác sĩ con gái tôi sao rồi

Bố mẹ của Sung Ri lo lắng hỏi

Nguyễn Trung Kiên cũng đang rất mong chờ câu trả lời của Taylor

- Bệnh nhân... đã an toàn, ca phẫu thuật hết sức thành công.