Chương 1003: Phượng Họa

Giới Thần

Chương 1003: Phượng Họa

Lạc quốc, Thành Ngũ Kinh, Dương Phủ

"Ầm....ầm...ầm...ầm...." một trận kinh khủng bạo tạc mở ra, bầu trời đen ngòm một mảnh, khí thế hủy thiên diệt địa kéo tới.

Lần này, người tới không phải đơn giản là 12 thánh nhân mà là phô thiên cái địa đếm không hết, nhìn ngút mắt không hết vô số thần thụ, ma thụ đại quân.

Dẫn đầu là trọn vẹn 42 vị thánh nhân khí tức kinh khủng.

"Dương gia phản nghịch, cả gan phản kháng sát lệnh thần mộc tông, mở sát ý tổn thương Lệnh Xứ, đại nghiệt không thể tha, Toàn quốc ngu dân đều chung tội đáng chết....nay đại quân chờ sẵn, san bằng Lạc Quốc...gà chó không tha, vĩnh cửu xóa bỏ Lạc Quốc khỏi thế gian"

"Lệnh cho 12 nước liên minh trong 1 ngày dâng ra Thảo Mộc phản đồ, Thần Mộc chân núi quỳ gối 100 ngày tạ tội"

"Oanh.....oanh....oanh...." kinh khủng khí thế từ đại quân ập xuống, hung sát lực như thủy triều trút xuống khiến nhân tâm đều khiếp đảm.

Trong thời gian nháy mắt đó, ai cũng nghĩ rằng Lạc Quốc xong rồi, Dương gia xong rồi

Nhưng mà lại cũng trong thời gian nháy mắt này

"Oanh....vù....vù....vù...." một trận vân vụ quỷ dị bỗng nhiên từ Dương phủ bộc phát sau đó từ đó mà khuếch tán ra khắp nơi, thời gian chỉ nháy mắt liền che kín bầu trời Lạc Quốc.

Lại cũng trong thời gian nháy mắt đó, toàn quân như phô thiên cái địa của Thần Mộc Tông liền bị nhấn chìm.

"Oanh...oanh...oanh...." âm thanh bẻ gãy nghiền nát vang lên

Tiếng quỷ khóc sói tru
Tiếng lôi đình phong bạo
Tiếng gặm nhấm hút máu
Tiếng cầu cứu vô vọng
Tiếng La hét ngắn ngủi

"Oanh...." Vân vụ bị một trận lực lượng nhẹ tán để lộ ra bên trong tử trạng thê thảm.

Bình dân bá tánh bên dưới không nhìn thấy nhưng mấy vị thánh nhân ngoại quốc lại rợn người khiếp vía.

Vân vụ dần dần kéo nhỏ lại phạm vi, nơi nó để lại là bầu trời trụi lủi trong sáng, chút máu huyết cũng không chừa, chớ nói chi là cái gì vô địch đại quân, cái gì là phô thiên cái địa.

Chờ rút gọn lại còn khoảng trăm trượng vuông liền đình chỉ, bên trong vang lên âm thanh đánh nhau ngắn ngủi.

Lại kéo dài không quá được 10 phút. Vân vụ lại lần nữa co rút sau đó lui tán

Bầu trời sáng sủa không mây
Dương phủ lộ ra dưới ánh mặt trời vẫn sáng loáng không thương

Bên dưới dân chúng bá tánh còn giữ nguyên bộ mặt bàng hoàng chưa tan.

Tựa như đám người Thần Mộc Tông kéo đến thảo phạt vừa rồi chỉ là một trận ảo giác, không có thật vậy

Đến quá nhanh, quá hoành tráng, quá bá đạo nhưng mà đi, lại quá...sạch sẽ hơn nữa, còn quá là nhanh

Nhanh đến làm tâm lý nhân loại không kịp chuẩn bị.

Thần Mộc Tông dại danh đỉnh đỉnh siêu cấp tông môn là đó, tùy ý đồ quốc bình liên minh là đó.

Vậy mà bây giờ đây, chỉ đối phó có một dương phủ nhỏ bé lại trong nháy mắt liền tan rã thảm bại.

Hai lần đều hung hăng mà đến, xịt khói mà đi, sạch sẽ không còn một mạng về được nhà.

Loại thất bại chứng minh cho chênh lệch to lớn của hiện thực.

Bầu trời trong ngắn ngủi liền tựa như đông cứng lại, tĩnh lặng đến cực điểm

Thông tin lại lan đi bằng cách chóng mặt nhưng lại quỷ dị im lặng đến cực điểm.

Ngày hôm đó, đã báo hiệu cho một thời đại thay đổi

Rằng:
Thần Mộc Tông cao cao tại thượng xem thường thế gian đã bị quật ngã.

Rằng:
Một Thảo Mộc Tông nhỏ bé cùng với mấy người Dương gia tàn lão lại bây giờ mới là cực thịnh mà phất.

Loại chiến đấu này chỉ vẻn vẹn che đậy được 1 ngày liền náo tung trời, nóng hổi chủ đề đi đến khắp mọi hang cùng ngõ hẻm từ lớn sắp chết cho đến em nhỏ đều biết.

Và cũng lúc này, Thảo Mộc Tông cũng không chút nào kiêng kỵ mở rộng chiêu nạp.

Dưới uy thế ngập trời này, tốc độ quảng nạp đệ tử liền nhanh đến khiếp người.

Dưới chính sách thu môn nhân không chút nào hạn chế, tuổi tác và thiên phú thế nào đều được, chỉ cần tình nguyện liền thu nhận.

Thu nhận liền được tu luyện.

Trong nháy mắt đó, Môn nhân Thảo Mộc Tông liền tăng vọt đột phá trăm vạn, rất nhanh liền đột phá ngàn vạn người.

Các quốc gia dần dần liền trở thành tông môn hóa, lớn bé đều dọn nhà, già trẻ cùng tu luyện thần mộc công pháp.

Gái trai gì cũng mải miết làm nhiệm vụ kiếm tích phân, Thảo Mộc Tông khí thế ngập trời, sôi nổi rung trời.

Loại tốc độ lan tràn không thể chống đỡ này bộc phát, lập tức liền khiến các đại thế lực trở tay không kịp.

Triển khai bện pháp bôi nhọ, lùng bắt thậm chí liên minh, tất cả đều phí công vô ích.

Lại càng không dám có gan chống lại một Thảo Mộc Tông có thể miểu sát cả đại tông môn Thần Mộc sừng sững mấy trăm năm

Cứ như thế, Thảo Mộc Tông liền như quả cầu tuyết, càng lăn càng lớn, đồng hóa thu nạp hết thảy, uy thế không thêt đỡ
................

Dương Phủ
10 ngày sau

"Tiêu ca, huynh đây là sao...muốn xưng đế lập hậu cung sao, chiêu thu ngàn vạn mỹ nữ thiên hạ về sao..."
Doãn Kế Anh oán hận nhìn hắn mấy ngày nay đã đem vấn đề này dằn vặt chà đạp lỗ tai hắn không dưới trăm lần.

"Nàng hỏi nhị tỷ nàng ah...bổn thiếu vô tội, bổn thiếu chỉ là một nạn nhân"

"Hừ, Tiên Ma Hoa thôi mà, có cần phải đến mấy trăm tiểu thư khuê các, mỹ nữ yểu điệu đến đáp ứng sao....huynh không được nói xạo, còn che dấu bản tính dâm tặc của mình, ta nói huynh nghe..đây là hôn quân, là hoang dâm vô độ...là...là..."

"Ta, con mẹ nó lấy vợ làm hôn quân, ta hoang dâm vô độ đó....ảnh hưởng nàng sao?"

"Ngươi...."

"Nàng có gan thì cũng làm nữ nhân của ta đi, ta phong nàng hoàng hậu cho nàng đi quản lý đám cái gì hồ li tinh đó"

"Xí....muốn ta làm hoàng hậu, ngươi nằm mơ..." nàng mặt đỏ khó nhịn, lòng vui vẻ nhưng lại khẩu thị tâm phi

Nhưng lúc này Cửu Lý Minh Phượng bỗng nhiên biến sắc mặt.

"Tiêu ca...bọn họ tới rồi!"

"Uhm...ta biết, tới không chậm...còn có tới 3 tên, có điều....còn quá yếu làm ta thất vọng"

Cửu Lý Minh Phượng nở một nụ cười tươi như hoa, xinh đẹp tuyệt mỹ.

"Phượng tộc rất cao ngạo, đã từ rất lâu chưa từng có ai dám xâm phạm, tự nhiên đã xem mình là thiên kiêu tại thế giới, có điều...3 vị tộc lão lần này tới, thực lực cũng là chân thần tầng 4 ah"

Bình thường trong tộc nàng còn không ít cường nhân, lần này 3 vị tộc lão này tới cũng là trong tộc có được thực lực rất mạnh

Chân thần cảnh không phải thánh nhân, mỗi chênh lệch nửa cấp đã là như lạch trời, 3 người này có thực lực cấp 4 chân thần đã là tại thượng thiên vực gần như đỉnh tiêm.

Bình thường họ cao quý vô thượng, tự cho mình là thần ngạo nghễ thế gian không kiêng nể ai đã quen, lần này tới đây lại cũng là hung hăng như thế bá đạo vô lối như thế.

Thời đại thay đổi, sát kiếp sắp tới các tộc đều lần lượt ra khỏi ổ, nghênh đón một thời kỳ huyết chiến sống còn.

Đối với nhân loại cũng chính là không chỗ nương tựa, thiên tai nhân họa, bi thảm lầm than

Một lần phượng tộc xuất hành này chính là trực tiếp kéo theo thần cấp uy thế, đi tới đâu là phàm mệnh chết hết, nhà cửa thành tro, nhân mạng thành cỏ

"Oanh....oanh...xèo...."