Chương 1010: Trở Về Thiên Kiếm Môn

Giới Thần

Chương 1010: Trở Về Thiên Kiếm Môn

Không biết Thu Vô Mệnh làm cái gì, chỉ thấy rằng một vầng huyết vân bao phủ khắp trới đất vốn mầu đỏ lại trong ngày hôm đó dần chuyển sang một mầu xanh sau đó dần sang một mầu tía, khí tức nguy hiểm dần giảm đi nhưng mà tuyệt vọng chi ý lại bạo phát gấp cả trăm lần trước đó.

Loại tử vân này giống như một loại chất độc dần chuyển sang mãn tính, không công phá bột phát mà tiềm ẩn ăn sâu, so với trước kia nó lại càng thêm kịch độc và nguy hiểm.

Ôn Tà chi lực bị hắn thao túng đến mức tận cùng

Những nơi khác, số lượng người bệnh lại tức thì lấy một tốc độ rợn người mà lây lan, ngắn ngủi 1 ngày liền phủ trọn 2 vực trung hạ đem tuyệt vọng nhấn chìm toàn bộ thế giới nhân loại sau đó thế như chẻ tre mà phá vực tràn tới Thượng Thiên, ngắn ngủi 1 ngày liền nhấn chìm 4 đại quốc gia.

........

Dương phủ

"Tiêu ca, chuyện này là sao...không lẽ là Thu Vô Mệnh hắn tác quái" Dương Tiểu Thanh sợ hãi hỏi

"Uhm...hắn là đang trợ ta một tay nhất thống thiên hạ"

Dương Tiểu Thanh và mọi người đồng loạt hiện lên biểu tình khó hiểu

"Hắn sao lại có thể tốt như vậy được, đại ca, rốt cuộc là tại sao"

"Tại vì hắn đem ôn Tà này hóa thành pháp tắc hạt giống, độc này ăn sâu vào linh hồn không thể chữa, độc này tính lây lan và hậu quả đáng sợ chí ít hơn trước gấp trăm lần, người trúng ôn dịch ngược lại trở nên bình thường không có gì lạ"

Giọng Thiên vừa dứt một đám người liền hiểu được vấn đề.

Dịch Kiến Hành chuyên về độc công liền lĩnh hội được mấu chốt
"Tức là hắn muốn mượn Thảo Mộc Tông nhất thống thiên hạ sau đó mới làm chim sẻ đằng sau, gián tiếp thu lấy thành quả"

Thiên cười nhẹ

Doãn Lục Anh lại nói
"Nhờ độc này hắn không chỉ chuyển sang thế bị động hưởng lợi cao nhất mà còn có thể thuận lợi đem độc phát này nuốt trọn cao tầng Thảo Mộc Tông ta"

Ánh mắt Thiên nhìn nàng đầy tán thưởng.

Lúc này Cửu Lý Minh Phượng lại cho ra ý kiến khác

"Không đúng, ôn thần quả vị là chủ giết chóc hắn cần không phải là nhất thống thiên hạ mà cần là sát nghiệt thành đạo...

"Ôn dịch bình thường nghịch thiên hành đạo khó dung thiên ý, hắn cần là chúng ta làm tấm mộc giúp hắn cân bằng sát nghiệt che lại thiên ý...nói cách khác..

"Hắn là muốn lừa dối cả thiên ý, nhất cử chứng đạo ôn thần"

Nói tới đây nàng liền nhìn thấy nụ cười tán thưởng trên môi hắn, trong lòng vui vẻ không tên miệng khó nhịn nở một nụ cười mê người.

"Nàng nói cơ bản đã đúng 7 phần, chỉ sai 1 chỗ.."

"Là chỗ nào?"

Thiên đạm nhiên nói

"Không phải hắn lừa dối thiên đạo mà là vốn dĩ hắn đang nằm trong tầm khống chế của thiên đạo"

"Ah...." mọi người ai nấy giật mình

"Thiên đạo vô tình, Thiên Phù Giới sinh cơ đã đến cực thịnh, nhân loại thành thần đã quá nhiều chia sẻ quá nhiều công đức thiên địa, lúc đó người chứng đạo càng nhiều uy hiếp tới chúng thần càng cao...

"Lúc đó chỉ có 2 giải pháp giải quyết, hoặc là hiến tế tất cả phá ra Thiên Phù Giới, hoặc tận thế tam tai đưa nhất giới này trở về ban đầu"

"Tiêu ca....làm như vậy thì Thiên Ý nhận được lợi ích gì" Cửu Lý Minh Phượng hỏi

"Giữ được địa vị, nâng cao tu vi..."

"Sao lại được...tận thế sao lại khiến họ tăng được lên tu vi, diệt thế không phải phạm thiên sát nghiệt sao" Doãn Kế Anh nhất thời khó hiểu

Nhưng mà Cửu Lý Minh Phượng liền giải thích
"Bởi vì vậy cho nên mới có những người giống như Ôn Thần sinh ra, sát nghiệt hắn gánh hết chờ thái bình tái sinh chúng thần tạo vật lại nhận được một lần sáng thế công đức, tự nhiên công lực đại thăng.."

Chúng nữ cùng mọi người lập tức toàn thân lạnh toát.

"Như vậy...như vậy không lẽ nhân loại ngàn vạn, sinh linh ngàn vạn như vậy...cũng chỉ là một đám súc vật trong mắt chúng thần sao...là vật không có giá trị sao...họ muốn tạo thì tạo, muốn giết thì giết"

"Chúng ta trong mắt họ, bất quá chỉ là một đám côn trùng, không có quyền lên tiếng tất nhiên cũng không có tự do quyết định vận mệnh bản thân"

"Nhân mạng yếu ớt, rẻ như cho..."

"Được rồi, cảm khái cái gì ah" giọng Thiên chọc cười

Một đám người bây giờ mới bừng tỉnh đại ngộ, không sai họ đã quên mất còn một chỗ dựa đáng tin ở bên cạnh

Giờ nói cái gì đều vô nghĩa

"Tiêu ca, giờ chúng ta phải làm sao đây?"

"Làm gì?" mặt Thiên hiện lên diện trào phúng

"Thiên khống ta, ta thuận...Thu Vô Mệnh hắn tặng ta thiên hạ, vậy ta sợ gì mà không thu..."

"Ah, nhưng mà..." Doãn Kế Anh ấm ách không hiểu

"Thiên hạ kẻ thông minh nhiều lắm, quan trọng là kẻ thắng cuối cùng...chờ đó đi, trận tai nạn này chúng ta sẽ thắng xinh đẹp"

Hắn nở nhẹ một nụ cười tự tin làm một đám thần tử cùng mỹ nữ đều cười theo.

..........

Hạ Thiên Vực, Thiên Kiếm Môn Tuyết Hoa Phong

"Ah, khí tức này...là huynh ấy.."

Thượng Quan Hồng lập tức như gặp phải kích thích, tròng mắt đỏ ửng thoắt một cái liền động thân chạy ra, vừa tới ngoài liền bắt gặp Thượng Quan Tuyết sau đó 2 người tựa như ăn nhịp mà vọt thẳng về một phía.

.........

Dược Thiên phong

"Ah...đây là...Thiên ca..ahhhh..." Dược Hồng Nhan reo lên một tiếng lên sau đó không cả kịp chỉnh đốn trang phục nhan sắc liền lao vút đi như bay

......

Trọng Kiếm Phong

"Vút....vút....vút..."

........

Luyện Khí Phong

"Vút...."

.........

Thiên cơ tháp

"Hắn trở về rồi sao...thời gian mở ra bí cảnh bắt đầu rồi, hắn tới đây lấy đồ hay là muốn trở về môn phái"

Một đám trưởng lão bỗng nhiên chạy ùa vào

"Tông chủ, nghịch tặc kia đã trở về, đề nghị tông chủ phái ra đại quân tróc nã ác đồ"

"Hừ, Thiên Kiếm Môn là nơi hắn muốn đến là đến muốn đi là đi sao, ác đồ này trắng trợn phản tông còn gây ra ác tội không nhỏ...nhất định phải đem hắn vạn năm nô dịch mới hả giận"

"Hahaha....hắn còn dám trở về, lần này để ta xem còn trốn được đi đâu"