Chương 288: Bên trong Bất Diệt Tháp
Điều này cũng là nhờ vào khí linh của Bất Diệt Tháp đã sớm bị tiêu tán từ lâu lắm rồi. Trước đó để thu phục Hỏa Long Đao và Truy Hồn Ngũ Tinh Giáo thì Phạm Thiên chỉ mới đem linh trí của nó diệt đi mà thôi chứ khí linh thì vẫn tồn tại.
Còn Bất Diệt Tháp khí linh đã hoàn toàn tan biến nên không chỉ đẳng cấp hạ xuống không ít mà rất nhiều chức năng của Bất Diệt Tháp Phạm Thiên phải tự mình tìm cách vận dụng.
Đương nhiên Phạm Thiên cảm thấy như vậy vẫn tốt hơn vì khí linh của Bất Diệt Tháp dù sao trước đây cũng là do Bất Diệt Đại Đế dùng hồn lực của mình bồi dưỡng thành nên chưa chắc đã tuyệt đối trung thành với hắn.
Nếu như khí linh của Bất Diệt Tháp còn đó thì ngay cả việc Phạm Thiên muốn cướp nó từ tay Tống Nam cũng sẽ vô cùng khó khăn. Mà dù không ngăn cản thì Phạm Thiên cũng không yên tâm để Bất Diệt Tháp trở thành bản mệnh thần khí của mình vì như vậy hắn sẽ không thể nắm quyền khống chế tuyệt đối.
Tu vi của Phạm Thiên hiện giờ muốn uy hiếp một thượng cổ thần khí khí linh thì còn kém xa lắm. Cho dù khí linh đó đã cực độ suy yếu thì hắn vẫn không thể nào cưỡng ép xóa đi linh trí của nó được, dù sao lạc đà có gầy thì vẫn lớn hơn ngựa.
Phạm Thiên hiện giờ tu vi đạt tới nhất tinh Võ Vương thì so với Bất Diệt Đại Thánh thì vẫn chẳng là gì nhưng ít nhất hắn cũng đã đạt tới tiêu chuẩn thấp nhất do Bất Diệt Đại Thánh đề ra cho kẻ tiếp nhận truyền thừa của mình.
Bất Diệt Tháp tầng thứ nhất chính là tiêu chuẩn thấp nhất, mở ra tầng này cần tu vi ngũ tinh Võ Sư là được rồi.
Tầng thứ nhất nói đơn giản chính là một phần không gian trữ vật nhưng đồng thời nó cũng là một nơi vô cùng quan trọng.
Ngoại trừ ghi lại Bất Diệt Kinh đệ nhất trọng thì tầng đầu tiên chính là chứa thứ đã giúp Tống Nam có thể phá giải được trận pháp một cách nhanh chóng, Phá Cấm Chi Quang.
Càng sống lâu thì sẽ lại càng trở nên hoang tưởng. Bất Diệt Đại Thánh tu luyện Bất Diệt Chi Thân tới viên mãn thì gần như không có kẻ nào có thể giết chết được hắn trừ khi bị phá tan linh hồn.
Nhưng Bất Diệt Đại Thánh từ đây lại bắt đầu lo sợ rằng những kẻ khác dù không thể giết chết mình nên sẽ tìm cách phong ấn hoặc dùng trận pháp vây khốn mình.
Đó chính là lý do Bất Diệt Đại Thánh vận dụng đủ loại thủ đoạn để tìm ra Phá Cấm Chi Quang và nhét vào tầng đầu của Bất Diệt Tháp.
Có Phá Cấm Chi Quang thì trận pháp phong ấn gì đó Bất Diệt Đại Thánh đều có thể dễ dàng phá cấm mà ra.
Không chỉ vậy bên trong không gian trữ vật tại tầng thứ nhất còn có rất nhiều thư tịch về trận pháp, luyện đan và luyện khí mà Bất Diệt Đại Thánh dùng để nghiên cứu lúc rảnh rỗi nhằm nắm rõ mọi loại thủ đoạn trên đời để tìm ra cách phá giải.
Sự cẩn thận của Bất Diệt Đại Đế khiến cho Phạm Thiên không biết nên khâm phục hay nên cười nữa.
-Quả thực chỉ có kẻ sợ chết như Bất Diệt Đại Thánh mới có thể sáng tạo ra loại công pháp như Bất Diệt Kinh. Nhưng cuối cùng thì vẫn không thể tu thành mà lại vong mạng trong tay tử địch…
Phạm Thiên cũng không chê trách gì Bất Diệt Đại Thánh, hắn cũng rất sợ chết nên mới cố gắng trở nên mạnh mẽ hơn. Hắn không có mục đích thống trị thiên hạ gì đó, chỉ cần có đủ sức bảo vệ bản thân và thoải mái hưởng thụ cuộc sống là được rồi.
Tầng thứ hai của Bất Diệt Tháp chính là một không gian hay đúng hơn là một cái tiểu thế giới nên Tống Nam mới có thể tiến vào bên trong. Mặc dù không thể sánh bằng tiểu không gian của Tiêu Dao Phái nhưng cũng rộng cỡ đại sảnh của một tòa đại lâu.
Bên trong ngoại trừ ghi lại Bất Diệt Kinh đệ nhị trọng cùng một chút đồ dùng làm từ loại linh mộc nào đó nên qua hàng vạn năm vẫn không mục nát thì ở giữa không gian này là một chiếc thanh đồng đại đỉnh.
Thanh Đồng Đỉnh tác dụng rất đơn giản, chính là có thể tinh luyện đan dược đem tạp chất bên trong loại bỏ. Hơn nữa đan dược được tinh luyện ra phẩm chất được tăng lên gần như hoàn mỹ nên hoàn toàn không có tác dụng phụ.
Thứ này tại giai đoạn khởi đầu mà nói đối với kẻ tiếp nhận truyền thừa quả thực là vô cùng trọng yếu. Tống Nam nếu như mang theo số linh thạch bán công pháp đổi thành đan dược rồi đem tinh luyện và phục dụng thì tu vi nhất định là tăng lên như gió.
Tầng thứ ba của Bất Diệt Tháp thì có thể nói là một nơi vô cùng trọng yếu. Nói nó là hạch tâm của Bất Diệt Tháp cũng không sai.
Bên trong tầng thứ ba cũng là một tiểu thế giới nhưng nơi này khắp nơi đều mang một màu đỏ rực, ở giữa là một chiếc hồ lớn sâu khoảng một mét chứa đầy huyết dịch.
Ngưng Huyết Hồ!!!
Hồ máu này khiến cảnh tượng như thâm uyên địa ngục này chính là thứ không thể thiếu khi tu luyện Bất Diệt Kinh. Chỉ cần đem các loại huyết dịch đổ vào trong Ngưng Huyết Hồ thì nó sẽ tự động đem chúng ngưng luyện trở thành Bất Diệt Thần Huyết chờ chủ nhân Bất Diệt Tháp tới hấp thu.
Mười tám giọt Bất Diệt Thần Huyết trong người Phạm Thiên chính là được ngưng luyện ra từ Ngưng Huyết Hồ nên hắn mới có thể thoải mái hấp thu.
Nếu như đó mà là Bất Diệt Thần Huyết do Bất Diệt Đại Thánh lưu lại thì lúc này hắn đã bị hồn lực của Bất Diệt Đại Thánh xâm nhập cơ thể mà chết rồi.
-Chẳng lẽ muốn tu luyện Bất Diệt Kinh thì phải ngâm mình bên trong hồ máu này sao?
Phạm Thiên ngửi thấy mùi máu gay mũi thì thoáng nhíu mày. Hắn tay nhuốm không ít máu tươi thậm chí từng đi qua chiến trường chứng kiến cảnh tượng còn thảm khốc hơn thế này rất nhiều nhưng đem thân mình ngâm vào trong hồ máu thì trong lòng Phạm Thiên vẫn có chút bài xích.
Nhưng nếu không làm vậy thì chẳng phải là bỏ phí công năng của Ngưng Huyết Hồ sao? Dù rằng Phạm Thiên không cần thiết phải xuống dưới thì Ngưng Huyết Hồ vẫn tiến hành ngưng luyện huyết dịch nhưng khi hắn ngâm mình trong đó chủ động hấp thu huyết dịch thì mới có thể khiến Ngưng Huyết Hồ hoạt động hết công suất.
Phạm Thiên không phải là người chú trọng tiểu tiết, dù sao việc này đối với hắn cũng không có hại gì. Chỉ cần cố gắng làm quen với nó một thời gian có lẽ là sẽ ổn thôi.
Phạm Thiên rời khỏi tầng thứ ba thì lên tới tầng thứ tư, tầng này gần như được khai mới cùng một lúc với tầng thứ ba. Nơi này chủ yếu là để tiến hành điều khiển Bất Diệt Tháp tấn công và phòng ngự, tiến vào đây thì Phạm Thiên cho dù không cần tới thần thức cũng có thể thông qua trận pháp quan sát tình hình bên ngoài.
Nhưng Bất Diệt Tháp bị tổn hại quá nặng nên gần như toàn bộ trận pháp bên trong đã bị phá hủy hết rồi. Với tạo nghệ trận pháp của Phạm Thiên bây giờ cũng chỉ đành bó tay mà không thể nào tu sửa được. Dù gì đây cũng là thượng cổ thần khí, nếu một tên nho nhỏ Trận Hoàng mà cũng có thể chữa trị trận pháp của nó thì chẳng phải là quá sỉ nhục hai chữ thần khí rồi sao?
Phạm Thiên thấy hiện giờ chỉ còn duy nhất một bộ trận pháp phòng ngự là có thể hoạt động bình thường nhưng đây lại là loại trận pháp phòng ngự cao cấp nhất của Bất Diệt Tháp.
Kẻ khác đạt được thần khí bị tổn hại thì thất vọng vì nó không thể phát huy sức mạnh lớn nhất còn Phạm Thiên thì lại phát sầu vì uy lực của nó lại quá lớn.
Để tiến hành duy trì trận pháp phòng ngự cao cấp nhất này của Bất Diệt Tháp thì cần phải thiêu đốt Bất Diệt Thần Huyết thì mới được.
Phạm Thiên toàn thân trên dưới chỉ có 18 giọt Bất Diệt Thần Huyết, mỗi một giọt đều là một cái mạng của hắn, có lẽ trừ khi rơi vào thế bất đắc dĩ thì hắn cũng không muốn kích hoạt bộ phòng ngự trận pháp này.
Phạm Thiên chỉ thoáng nhìn qua tầng thứ tư bị tổn hại nặng nề thì liền tiến vào tầng thứ năm. Cánh cửa tiến vào tầng thứ năm chỉ được mở ra khi kẻ kế thừa của nó đã khai mở thần thức cũng chính là đột phá Hóa Thần Cảnh.
Hóa Thần Cảnh trong mắt Bất Diệt Đại Thánh chính là cửa ải đầu tiên để bước vào con đường võ đạo. Có không biết bao nhiêu kẻ không thể khai mở được thần thức mà cả đời tầm thường, đứng trước thần thức công kích thì cho dù là cửu tinh Võ Linh đỉnh phong cũng không cách nào chống lại được.
Phạm Thiên và không ít thiên kiêu có thể dùng Đại Võ Sư chi cảnh thoáng cầm chân Võ Linh nhưng nếu không mở ra thần thức mà chống lại Võ Vương cường giả thì chỉ có một con đường chết.
-------☆☆☆☆-------