Chương 252: Tử Hà Ma Thần
Những kẻ này trên người đều mang theo kiếm nhưng Phạm Thiên cảm giác được rằng khí tức của bọn họ hoàn toàn không phù hợp với một vị kiếm khách.
Phạm Thiên lập tức hiểu ra được những người này chính là bát tông của Thần Địa.
Thần Địa ngoại trừ Kiếm Tông ra còn có bảy đại tông khác nữa. Nhưng từ khi Kiếm Tông lên đứng đầu thì bảy tông phái còn lại đều bị chèn ép và bắt buộc phải từ bỏ binh khí của mình mà mang kiếm.
Mặc dù vậy mỗi một tông phái đều sở hữu đặc điểm riêng của mình nên cho dù mang kiếm vẫn khó có thể che giấu được đặc điểm đó.
Người của bảy tông khác ngoại trừ kiếm tông đều chỉ đứng ở nơi đó mà không có ý định ra tay với kẻ đột nhập vào Thần Địa. Xem ra những tông phái này còn không hề chịu phục trước sự thống trị của Kiếm Tông đâu.
Phạm Thiên nhìn thấy thái độ của những người này thì trong lòng càng thêm vui vẻ. Hắn còn lo mình sẽ bị tám đại tông phái cùng nhau vây công đây này. Mặc dù bị Kiếm Tông chèn ép suốt bao năm nay nên thực lực của bảy tông phái đã giảm đi nhiều nhưng vẫn là một cỗ lực lượng đáng sợ. Bọn họ có thể đứng ngoài không tham dự vào thì là tin tốt cho hắn.
Bảy tông phái chỉ lặng lẽ quan sát nhưng cũng không có nghĩa là Phạm Thiên sẽ có thể thản nhiên bước vào Thần Địa.
Đám thuộc hạ của tam đại thần các chứng kiến Phạm Thiên xông vào thì lập tức rút vũ khí và dàn trận chuẩn bị đối phó.
Phạm Thiên cười nhạt:
- Xem ra còn có không ít kẻ chưa thụ giáo huấn…
Phạm Thiên không cầm phải lên tiếng thì Tú Lệ ngay lập tức lao tới tấn công những kẻ này trước.
- Mau ngăn bọn chúng lại!!
Bên trong Thần Địa thì đám võ sĩ Thần Địa này người đông thế mạnh nên không chút sợ hãi xông lên.
Tú Lệ tay cầm Quái Danh Kiếm như một vị tử thần không ngừng thu gặt lấy tính mạng của đám võ sĩ Thần Địa.
Cho dù không có Quái Danh Kiếm trong tay thì thực lực của Tú Lệ vẫn áp đảo phần lớn những tên võ sĩ này. Giờ có Quái Danh Kiếm trong tay nàng thậm chí còn không cần phải bộc lộ ra thiên phú của Tây Mạc ma tộc cũng có thể nhẹ nhõm giải quyết lũ này.
Một đám người đứng trên đài cao chứng kiến cảnh này thì ánh mắt không chút di động nhìn chằm chằm vào thanh Quái Danh Kiếm trên tay Tú Lệ.
- Quái Danh Kiếm không phải đang nằm trong Thần Địa võ khố sao? Tại sao nó lại ở trong tay nữ nhân kia?
Người của Âm Tông nhìn thấy thanh Quái Danh Kiếm thì trong lòng khó mà bình tĩnh được. Một kẻ lên tiếng:
- Người đâu, mau đem tin Quái Danh Kiếm bị người ngoài lấy được báo cho Thiên Âm Ma Nữ đại nhân!
Thiên Âm Ma Nữ là đệ tam cao thủ của Thần Địa, nàng là người có uy vọng cao nhất trong Âm Tông. Cho dù là Âm Tôn cũng phải sử dụng thái độ ngang hàng để đối đãi với nàng.
Quái Danh Kiếm thân là bảo vật của Âm Tông nhưng sau khi Kiếm Tông lên nắm quyền thì nó đã bị đem cất vào Thần Địa võ khố.
Điều này khiến cho rất nhiều người của Âm Tông cảm thấy khó chịu nhưng do Quái Danh Kiếm là kỳ bảo duy nhất còn sót lại của Thần Địa nên Âm Tông cũng không thể tư tàng mà buộc phải giao ra.
Bây giờ Âm Tông xuất hiện một vị Thiên Âm Ma Nữ là cao thủ đứng hàng đệ tam của Thần Địa thì ngay cả Kiếm Tông cũng phải nể mặt Âm Tông bọn họ.
Nếu như Thiên Âm Ma Nữ có thể đoạt lại Quái Danh Kiếm thì Thần Địa chi chủ cũng không dám tự tiện yêu cầu nàng đem nó trả lại.
Thu lại được kỳ bảo thì địa vị của Âm Tông chắc chắn sẽ cấp tốc đề thăng thậm chí có thể sánh được với Hoàn Tông, tông phái duy nhất duy trì được thế lực sau khi Kiếm Tông lên nắm quyền thế.
Không chỉ có Âm Tông mà các tông phái khác cũng không còn giữ được vẻ bình tĩnh nữa. Lúc này mấy người Hoa Liên cũng đã tham chiến để trợ giúp Tú Lệ xử lý đám võ sĩ Thần Địa.
Bọn họ nhìn thấy cái gì ngoại trừ Quái Danh Kiếm thì Ma Linh Kiếm, Huyền Vũ Phá Thiên Cung, Hàn Ngọc Thần Trượng và Quỷ Diện Giáp cùng một lúc năm đại kỳ bảo đã xuất hiện tại Thần Địa!
Những thứ này là bảo vật của Thần Địa, cho dù bọn họ không cho rằng mình cần phụ thuộc vào kỳ bảo nhưng nếu thu lại được thần vật của tông phái thì hiển nhiên là chuyện tốt.
……
Phạm Thiên không cần ra tay thì chúng nữ cũng thừa sức giải quyết đám võ sĩ Thần Địa này. Hắn đi tới trước trụ đá lớn giống như một thân cây khổng lồ này và quan sát một nơi được khoét rỗng đặt một vật trông rất giống thang máy thời xưa.
Phạm Thiên cũng để ý tới bên cạnh đó có một cột trụ bằng gỗ gắn những cán gỗ để khởi động chiếc thang máy này.
- Có thang máy quả thật là giúp ta tiết kiệm sức lực.
Phạm Thiên bước qua thi thể của mấy tên trông hết sức cường tráng, có vẻ như mấy tên này chính là người giúp chiếc thang máy này vận hành.
Bây giờ chúng đã chết nhưng Phạm Thiên vẫn có cách để khởi động tháng máy. Hắn đưa tay vẽ vài cái trên thân trụ gỗ và khiến nó bắt đầu có xu thế chuyển động.
- Đi thôi!
Phạm Thiên dẫn đầu tiến vào thang máy bằng gỗ và chúng nữ liền đi theo sau. Chỉ một lát sau đó thang máy liền bắt đầu được kéo lên cao.
Ngay lập tức Hoa Liên liền kinh ngạc nói:
- A! Nó đưa chúng ta đi lên thật sao?
Không giống Phạm Thiên được khoa học kỹ thuật của tiền thế cọ rửa, chúng nữ chưa bao giờ được nhìn thấy những phát minh vượt thời đại như thế này. Có thể phát minh ra những thứ như thang máy hay Kỷ Huấn Thiên thì Phạm Thiên cũng phải công nhận Thần Công quả là bậc kỳ tài.
Ngay cả Phạm Thiên nếu như không phải có kiến thức của thế giới hiện đại thì cũng không cho rằng mình có khả năng chế tạo ra những thứ này.
Chứng kiến Phạm Thiên sử dụng Đăng Thiên Thê (tên của cái thang máy) để đi lên cao thì người của các tông phái liền lặng lẽ rút lui không biết chuẩn bị làm gì.
……
Phạm Thiên dùng trận pháp điều khiển thang máy đi lên trên thì thấy được không ít võ sĩ Thần Địa đang được huấn luyện tại các tầng.
Hắn cũng không có hứng thú với bọn chúng nhưng thấy càng lệ cao thì đẳng cấp của những tên võ sĩ ngày càng cao thì Phạm Thiên cảm thấy vô cùng hứng thú.
Cứ như vậy đi lên trên hẳn là Phạm Thiên sẽ đi tới tầng của boss chứ?
Thang máy chạy tới nơi cao nhất thì lập tức dừng lại, có mấy tên hộ vệ nhìn thấy đám Phạm Thiên thì lập tức nắm lấy binh khí quát lên:
- Các ngươi là ai!? Thiên Nguyên Thất là nơi tối cao, người không được mời không thể vào!
Phạm Thiên nhìn những tên hộ vệ này thì khẽ cười sau đó thân hình hóa thành một ngọn thần phong lướt qua bọn chúng.
- A!!!
Không chút báo trước nào lồng ngực của những tên hộ vệ này liền hiện ra một chưởng ấn hãm sâu vào lồng ngực. Toàn bộ bọn chúng còn chưa kịp rút binh khí thì đã mất mạng rồi.
Phạm Thiên lập tức tiến về phía tấm đại môn ở trước mặt mình. Ở đằng sau cánh cửa này là một luồng khí tức vô hình khiến cho Phạm Thiên cũng cảm thấy có chút hô hấp khó khăn.
- Cạch!
Tấm đại môn dần được mở rộng ra thì luồng khí tức vô hình này càng thêm rõ nét.
Phạm Thiên đưa mắt nhìn vào bên trong thì thấy được một gian phòng hình tròn rất rộng và bên trong chỉ có duy nhất một người đang ngồi trên chiếc bảo tọa kỳ lạ như một vị la hán tám tay.
Những cánh tay này phân biệt nắm lấy sáu thanh bảo kiếm vô cùng sắc bén, ngoài trừ Ma Linh Kiếm và Quái Danh Kiếm ra Phạm Thiên còn chưa thấy qua thanh kiếm nào tốt hơn sáu thanh kiếm này.
Quan trọng hơn hết là kẻ đang bình tĩnh an tọa ở đó khiến cho Phạm Thiên cảm thấy áp lực rất lớn. Hắn mặc một bộ đồ đen lẫn trắng, mái tóc đen dài được buộc cao trông rất giống kiểu tóc của Hàn Bảo Quân. Trên khuôn mặt là những vết sẹo cũ khiến cho dung mạo của hắn có chút dữ tợn nhưng không thiếu phần uy nghiêm.
Luồng khí tức vô hình đang bao phủ gian phòng này chính là do kẻ đó phát ra.
Hàn Tương Hựu - Tử Hà Ma Thần
Đẳng cấp: 60
!!!
Đồng tử của Phạm Thiên lập tức co rút lại khi nhìn thấy thông tin của kẻ này.
Hàn Tương Hựu cái tên này Phạm Thiên có thể phần nào hiểu được. Cùng là họ Hàn hơn nữa dáng vẻ vô cùng tương tự với Kiếm Ma 20 năm trước từng náo loạn giang hồ nên hắn có khả năng cao chính là cha của Hàn Bảo Quân.
Phạm Thiên đã sớm dự đoán được chuyện này nhưng còn cái tên Tử Hà Ma Thần là có chuyện gì xảy ra?
Đây không phải lần đầu Phạm Thiên nghe tới cái tên này. Tử Hà Thần Công chính là do Tử Hà Ma Thần sáng tạo ra. Hắn đã từng dùng môn võ công này suýt chút nữa thì đã thống nhất được võ lâm.
Nhưng đó đã là chuyện của vài trăm năm trước, bây giờ cái tên Tử Hà Ma Thần khiến Phạm Thiên trăm mối khó giải.
-------☆☆☆☆-------